Nghe thiên hạ đồn rằng ở đất nước Bhutan chùa thật không phải chùa giả, sư thật không phải sư quốc doanh, tu thật không phải tu lưu manh, nên vợ mình dắt mình sang gửi tu học kết hợp cai rượu. Sau khi nghe vợ mình trình bày tiểu sử rượu bia của mình, nhà sư nhân từ hỏi:
-Ngươi uống rượu có thích không?
-Thưa thầy thích, rất thích
-Ngươi uống rượu có ngon không?
-Thưa thầy ngon, rất ngon.
-Rượu chỉ mang đến cảm xúc vậy thôi sao?
-Thưa còn nữa, mỗi lần uống rượu con thấy vui tươi, hoan lạc, yêu đời, yêu người, yêu thương, độ lượng, tha thứ, hào hiệp. Có chai rượu ngon con gọi bạn bè đến, có món ăn ngon con mời bạn bè đến. Uống rượu, đọc thơ và nói những lời tử tế.
-Thôi ngươi hãy về đi, đừng đến đây gặp ta làm gì nữa.
-Thầy không nhận những thằng uống rượu làm đệ tử phải không thầy?
-Không, ta tu tập 50 năm để được sống thích thú, vui tươi, hoan lạc, yêu đời, yêu người, độ lượng, tha thứ, hào hiệp nhưng vẫn chưa đạt đến cảnh giới đó. Còn ngươi chỉ uống rượu lại đạt đến cảnh giới cao nhất của đạo.
-Nhưng thưa thầy con muốn học đạo.
-Đến với đạo có nhiều đường. Ta ăn chay, tụng kinh, niệm Phật. Ngươi uống rượu, đọc thơ, nói lời tử tế. AI THÀNH TÂM THÌ THIỆN NGỘ!
Nói xong nhà sư quay lưng đi, để lại mình bơ vơ trong sân tu viện.
Vợ mình dắt mình về, nói từ nay sẽ cho thêm tiền mua rượu.
Phụ nữ thật lắm chuyện!
- Ông vẽ màu da của tôi sao mà đen thế? - cô người mẫu tỏ vẻ kém hài lòng.
- Thưa quý cô, tôi là họa sĩ chứ không phải chuyên gia...
- Gì cơ?
- Tôi không phải chuyên gia giặt tẩy vết bẩn.
Một người đàn bà đến văn phòng xin cứu trợ. Người phỏng vấn hỏi:
- Bà có bao nhiêu đứa con?
- 6.
- Tên chúng nó là gì?
- Tèo, Tèo, Tèo, Tèo, Tèo, Tèo.
- Tên giống nhau như vậy thì bà gọi chúng làm sao?
- Ồ chuyện nhỏ, mỗi đứa đều có họ riêng mà
Tình yêu là gì?
Bác sĩ: Tình yêu là căn bệnh, cần chữa trị bệnh nhân bằng chế độ nằm giường.
Nhà vật lý: Sao lại gọi tình yêu là căn bệnh được khi mà nó tiêu hao năng lượng nhiều như thế. Phải gọi tình yêu là hoạt động.
Nhà cơ học: Sao lại gọi tình yêu là hoạt động được, khi mà tổ hợp máy chính vẫn đứng yên? Phải gọi tình yêu là nghệ thuật.
Nhà nghiên cứu nghệ thuật: Sao lại gọi tình yêu là nghệ thuật khi mà ai cũng e ngại phô ra cho người khác xem? Phải nói tình yêu là trò gian lận.
Luật gia: Sao gọi tình yêu là trò gian lận khi mà hai phía đều thỏa mãn. Phải nói tình yêu là hợp đồng sản xuất.
Nhà doanh nghiệp: Sao lại gọi tình yêu là hợp đồng sản xuất được khi mà chi phí tốn kém nhiều hơn giá trị sản phẩm cuối cùng. Phải nói tình yêu là khoa học.
Giáo sư: Sao gọi tình yêu là khoa học được khi mà đám sinh viên làm được còn tôi thì không?
Còn bạn thì sao
An nghỉ
Một hôm người thợ khắc bia mộ nằm mộng thấy một người đàn ông nói với mình:
- Xin anh hãy chữa lại dòng chữ: "An nghỉ ngàn thu" trên mộ tôi thành "An nghỉ 26 thu".
- Tại sao vậy?
- Vì hôm qua, tức là vừa đúng 26 năm sau ngày tôi qua đời, bà nhà tôi qua đời và quyết định xuống đó cùng tôi.
Người giữ chìa khóa
Trên ghế đá của công viên, hai anh chị đang ngồi tâm sự. Bỗng chàng trai thấy có một người đàn ông cứ bí mật ra hiệu gì đó với cô bạn gái của mình.
- Ông cần gì ? - Chàng trai tức giận quát to - Ông xéo về nhà đi !
- Tôi cũng muốn đi lắm, nhưng Bà xã tôi lại cầm chìa khóa nhà.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét