Tìm bài viết

Vì Bài viết và hình ảnh quá nhiều,nên Quí Vị và Các Bạn có thể xem phần Lưu trử Blog bên tay phải, chữ màu xanh (giống như mục lục) để tỉm tiêu đề, xong bấm vào đó để xem. Muốn xem bài cũ hơn, xin bấm vào (tháng....) năm... (vì blog Free nên có thể nhiều hình ảnh bị mất, hoặc không load kịp, xin Quí Bạn thông cảm)
Nhìn lên trên, có chữ Suối Nguồn Tươi Trẻ là phần dành cho Thơ, bấm vào đó để sang trang Thơ. Khi mở Youtube nhớ bấm vào ô vuông góc dưới bên phải để mở rộng màn hình xem cho đẹp.
Cám ơn Quí Vị

Nhìn Ra Bốn Phương

Thứ Bảy, 1 tháng 5, 2021

Cóc Cuối Tuần Ngày Quốc Hận - Trần Văn Lương - Thơ Hoạ : ĐỖ CHIÊU ĐỨC

 Dạo:

      Bên đường xương đã trổ hoa,

Lênh đênh bước lẻ, quê nhà chốn nao.

 

Cóc cuối tuần:

 

         

 

      ,

      .

      ,

      .

   殿   ,

 耀     .

      !

      .

                  

<!>

 

Âm Hán Việt:

 

   Cố Quận Hà Phương

 

Nhật trầm, mạch mộc ấp hàn sa,

Củ củ vong hồn mịch cựu gia.

Bạo hải, biển chu, bà lãng khốc,

Thâm lâm, cô ảnh, độc trùng ca.

Nguy nga miếu điện, thần tiên thiểu,

Huyễn diệu thị thành, quỷ quái đa.

Tứ thập lục niên, ta cố lý!

Lộ bàng hủ cốt dĩ khai hoa.


        Trần Văn Lương

  

Dịch nghĩa:

 

            Quê Cũ Chốn Nào

Mặt trời chìm, mưa phùn thấm ướt bãi cát lạnh,

Hồn người chết lủi thủi đi tìm nhà cũ.

Biển dữ dằn, thuyền nhỏ, sóng bạc đầu khóc to,

Rừng sâu, một bóng lẻ loi, (các) con vật độc ca hát.

Đền miếu nguy nga, (nhưng) thần tiên ít,

Phố xá huênh hoang, ma quỷ yêu quái (lại) nhiều.

Bốn mươi sáu năm (rồi), than ôi quê cũ!

Ven đường (đống) xương mục nát đã nở hoa.

 

  

Phỏng dịch thơ:

 

     Quê Cũ Chốn Nào

 

Cát lạnh, mưa đêm tỏa nhạt nhòa,

Vong hồn lủi thủi vọng quê cha.

Thuyền con, biển dữ, ba đào thét,

Bóng lẻ, rừng sâu, rắn rết ca.

Đền miếu nguy nga, thần trốn biệt,

Thị thành náo nhiệt, quỷ lê la.

Bao năm chốn cũ nhà tơi tả,

Xương rã ven đường đã trổ hoa.


               Trần Văn Lương

       Cali, ngày Quốc Hận 2021

 

 

Lời than của Phi Dã Thiền Sư:

       Bốn mươi sáu năm rồi, quê nhà đâu tá?

       Xương trắng dọc đường di tản năm xưa

giờ hoa dại đã mọc đầy che phủ.

       Than ôi, khách qua đường ngày nay chỉ thấy toàn

hoa nở, rừng xương trắng ngày xưa mấy ai còn nhớ!

       Mịt mù chốn cũ, mảnh hồn lữ thứ sẽ phải lang thang

đến bao giờ?

       Hỡi ơi!

***************


Đỗ Chiêu Đức
Họa vận :

   故鄉何在?                   CỐ HƯƠNG HÀ TẠI ?

四十六年恨未嗟,        Tứ thập lục niên hận vị sa,
流離世界各亡家。        Lưu ly thế giới các vong gia.
弟兄失散終他國,        Đệ huynh thất tán chung tha quốc,     
夫婦分離盡楚歌。        Phu phụ phân ly tận Sở ca.
改造折磨回放少,        Cải tạo chiết ma hồi phóng thiểu,
越邊生死海沉多。        Vượt biên sanh tử hải trầm đa.
故鄉千里思今夜,        Cố hương thiên lý tư kim dạ,
何日相逢嘗舊花 ?       Hà nhật tương phùng thưởng cựu hoa  ?
                 杜紹德                                        Đỗ Chiêu Đức

        Inline image

* Dịch nghĩa :
                        QUÊ HƯƠNG Ở NƠI ĐÂU  ?
    -  46 năm rồi mà hận vẫn chưa nguôi,  (Sa Đà 蹉跎 : dây dưa, kéo dài mãi).
    -  Nước mất nhà tan (Quốc phá gia vong 國破家亡) nên lưu lạc khắp thế giới.
    -  Anh em thì thất tán chết ở nước người,
    -  Vợ chồng thì phân ly rốt cuộc như bài Sở Ca (tích Ngu Cơ và Hạng Võ).
    -  Cải tạo thì bị đọa đày, được thả về thì rất ít,
    -  Vượt biên thì chết sống, vùi thây dưới biển thì nhiều.
    -  Đêm nay ngồi đây nhớ về cố hương ở ngoài xa ngàn dặm,
    -  Không biết ngày nào mới về lại quê hương, gặp nhau để cùng ngắm hoa xuân ngày cũ  ?!

* Diễn Nôm :
                            CỐ HƯƠNG HÀ TẠI ?     

                      Bốn sáu năm rồi hận chửa pha,
                      Lưu ly thế giới bởi tan nhà.
                      Anh em thất tán chôn xa xứ,
                      Chồng vợ chia lìa khóc Sở ca.
                      Cải tạo đọa đày, về chí thiểu,
                      Vượt biên chết sống, biển dìm đa.
                      Cố hương ngàn dặm đêm nay nhớ,
                      Gặp mặt khi nào lại ngắm hoa  ?!
    Lục bát :
                      Hận chưa phai, bốn sáu năm...
                      Nhà tan nước mất thân bầm dập trôi... 
                      Anh em thất tán xứ người,
                      Vợ chồng chia cắt bùi ngùi Sở ca.
                      Đọa đày, cải tạo, thả ra...
                      Vượt biên chết sống chẳng thà vùi thây !
                      Cố hương nhớ quá đêm nay,
                      Biết bao giờ lại sum vầy ngắm hoa  ?!!!

                                                               Đỗ Chiêu Đức
                                                               04-30-2021

Không có nhận xét nào: