Tìm bài viết

Vì Bài viết và hình ảnh quá nhiều,nên Quí Vị và Các Bạn có thể xem phần Lưu trử Blog bên tay phải, chữ màu xanh (giống như mục lục) để tỉm tiêu đề, xong bấm vào đó để xem. Muốn xem bài cũ hơn, xin bấm vào (tháng....) năm... (vì blog Free nên có thể nhiều hình ảnh bị mất, hoặc không load kịp, xin Quí Bạn thông cảm)
Nhìn lên trên, có chữ Suối Nguồn Tươi Trẻ là phần dành cho Thơ, bấm vào đó để sang trang Thơ. Khi mở Youtube nhớ bấm vào ô vuông góc dưới bên phải để mở rộng màn hình xem cho đẹp.
Cám ơn Quí Vị

Nhìn Ra Bốn Phương

Thứ Năm, 18 tháng 2, 2021

Cóc cuối tuần - HOẠT TỬ NHÂN CA - Trần Văn Lương

 

Dạo:

         Xuân về lòng khổ ai hay,

Sầu dâng ngập đất, oán bay ngút trời. 

<!>

Cóc cuối tuần:

     活 死  歌

 
     眼 不  花 裳,

     耳 停 聽 巧 章,

     鼻 休 詳 美 味,

     舌 沒 試 膏 粱.
身 將 舊 夢 埋 新 土,
意 與 丹 心 寄 故 鄉.
春 暗 夜 長 愁 漫 漫,
地 聾 天 遠 怨 泱 泱.

                陳 文 良 

Âm Hán Việt:

       Hoạt Tử Nhân Ca

      Nhãn bất khán hoa thường,

      Nhĩ đình thính xảo chương,

      Tỵ hưu tường mỹ vị,

      Thiệt một thí cao lương.

Thân tương cựu mộng mai tân thổ,

Ý dữ đan tâm ký cố hương.

Xuân ám, dạ trường, sầu mạn mạn,

Địa lung, thiên viễn, oán ương ương.

                Trần Văn Lương


Dịch nghĩa:

   Bài Ca Của Xác Chết Biết Đi

Mắt không nhìn xiêm áo của hoa,

Tai ngừng nghe những (lời) văn chương hoa mỹ,  

Mũi thôi biết đến mùi vị thơm ngon,

Lưỡi chẳng nếm thử thức ăn trân quý.

Thân xác với (giấc) mộng cũ chôn ở đất mới,

Ý nghĩ cùng (tấm) lòng son gửi về quê cũ.

Xuân đen tối, đêm dài, nỗi sầu dằng dặc,

Đất điếc, trời xa, nỗi oán mông mênh.

Phỏng dịch thơ: 

     

 Khúc Hát Của Thây Ma

 

    Mắt chẳng ngắm hoa Xuân ngàn vẻ,

    Tai không nghe lời lẽ văn chương,

       Mũi ngưng biết đến mùi hương,

Lưỡi thôi nếm, mặc cao lương réo mời. 

    Thân với mộng vùi nơi đất lạ,

    Chút lòng son gửi trả quê nhà,

       Đêm dai dẳng, lệ nhạt nhòa,

Mênh mông nỗi oán, bao la đất trời.


                  Trần Văn Lương

                     Cali, 2/2021


Lời than của Phi Dã Thiền Sư:

    Than ôi, thân lưu vong khốn khổ, sáu căn (*)

    đều tàn tạ, khác gì một thây ma biết đi!

    Xuân tối ám, đêm kéo dài, nỗi sầu luôn dằng dặc.

    Đất vô tình, trời đi vắng, khí oán mãi chập chùng.

    Hỡi ơi!

(*)Lục căn:  nhãn, nhĩ, tỵ, thiệt, thân, ý.

Không có nhận xét nào: