47 Năm! Cả Nước Tiến Lên “Thiên Đàng Xã Hội Chủ Nghĩa!”
(Chuyện cười muốn khóc..)
*Nhiều Nghĩa Viết Tắt Của Xã Hội Chủ Nghĩa
XHCN: xấu hổ cả nước,
XHCN: xù hết chủ nợ, (quịt nợ!)
XHCN: xếp hàng cả ngày,
XHCN: xuống hố cả nước,
XHCN: xuống hàng chó ngựa,
XHCN: xạo hết chỗ nói,
XHCN: xét hỏi cả ngày,
XHCN: xâm hại con người,
XHCN : xấu hơn cả ngợm,
XHCN: xơi hết cả nhà,
XHCN: xóa hết cội nguồn,
XHCN: xì hơi chết người,
XHCN: xóa hết chữ nghĩa...
*Còn Lâu Lắm!
Hai chàng say rượu nói chuyện với nhau:
- Say1: Này, làm sao biết đất nước ta tới Thiên Đàng Xã hội chủ nghĩa mày?
- Say2: Dễ ợt mà, khi nào ăn uống miễn phí, vào nhà thương không tốn tiền, phụ mữ và trẻ em được chăm sóc, là xã hội chủ nghĩa đó.
- Say1: Ôi thế còn rất, rất “nà” nà....... lâu, gần cả một thế kỷ rồi, mà một điều cũng chưa có! Mơ chuyện trên mây! Thôi dzô đi mày!
*Điều Ước!
Một cô gái ngồi dưới góc cây khóc?
Bỗng ông Bụt (ông Tiên) hiện ra hỏi:
-Sao con khóc?
-Dạ trai làng con bị xuất khẩu lao động hết trơn, nên con bị ế, không chồng!
-Vậy là con muốn có chồng phải không?
-Vâng, muốn lắm!
-Con muốn chồng như thế nào? Tiêu chuẩn?
-Dạ, giầu có, chức vụ lớn, lớn tuổi không sao. Nhưng đừng thông minh quá, ngu ngu một chút, để con dễ sai bảo.
Ông bụt cười, vung tay và biến mất!
Và điều kỳ lạ đã xảy ra! Bác "Trọng Lú" với nụ cười mỉm chi, hiện ra đứng trước mặt cô!
Cô gái nhìn thấy “Kim Trọng thời đại!” là... ngất xỉu!
Khi cô tỉnh dậy, Ông Tiên còn hiện ra lại, tức quá mắng:
-Tên nó là Lú, đủ thấy nó không thông minh rồi, còn đễ sai bảo, bao nhiêu năm nay, Tầu Cộng muốn gì, thì nó làm đó. Kể dâng cả nước, nó cũng làm! Đúng theo lời yêu cầu của con, còn đòi hỏi gì nữa?
*Họp Thượng Đỉnh!
Các lãnh đạo ngồi nói chuyện bên ngoài hội nghị. Ai cũng khoe về quốc gia mình:
-Tổng thống Mỹ: Iphone đã xuất khẩu đi khắp thế giới.
-Tổng thống Hàn Quốc: Samsung galaxy cũng không kém! Nơi đâu cũng có!
-Thủ tướng Việt Nam vênh mặt: Đừng coi thường chúng tôi! Kỷ lục trai xuất khẩu lao động đi khắp thế giới! Phụ nữ xuất khẩu là nô lệ tình dục ...nơi đâu cũng có!
*Băng Đảng & Ăn Trộm
Ê thằng kia mày rình gì đấy?
Dạ em đang tính ăn trộm!
Trời tối đen, nhìn không rõ, biết phân biệt thứ nào đáng giá, thứ nào không, để mà lấy? Sao không trộm ban ngày hả?
Dạ ban ngày đã có băng đảng, trên 4 triệu tên trộm khác, hành nghề rồi ạ.
Lạ nhỉ, ăn trộm cũng còn có chia giờ hoạt động nữa à?
Dạ không, bọn trộm ngày, được cấp phép hoạt động, có cấp có bậc, có thẻ đảng, nên muốn sống, em tránh chúng nó.
Bọn trộm băng đảng nào mạnh dữ tợn vậy hà?
Dạ băng đảng cộng sản đó ạ! Từ 75 đến giờ, gần nửa thế kỷ, chúng trấn lột người dân cả nước! mà chẳng có ai dám phản đối gì cả.
Xin lỗi! tôi tối dạ quá, bây giờ thì hiểu rõ rồi. Công nhận, nên tránh nó ra! Tụi nó nổi tiếng vừa ăn cướp, lại còn có quyền mang về sào huyệt, đánh chết người, để bịt miệng nữa đó! Tụi nó hơn cướp nhiều, mà là Quỷ!...Đỏ!
*Tiêu Cực Là Gì?
Thủ tướng về thăm vùng mỏ than Hòn Gai, giả dạng thường dân, thăm cho biết sự tình, thủ tướng ghé vào nhà một công nhân. Sau khi hỏi mức lương của hai vợ chồng, ông chép miệng nói:
-“Lương cô chú thấp như vậy, đời sống chắc khổ lắm?”
-Anh chồng đáp: “Lương thấp chưa hẳn đã khổ, chỉ lương… thiện mới khổ thôi ạ!”
Thấy Thủ tướng ân cần lắng nghe, chị vợ mạnh dạn thêm:
-“Anh chị em công nhân chúng tôi rất tâm đắc, về chủ trương đấu tranh chống tiêu cực mà Đảng đang phát động, diễn ra rầm rộ trong cả nước.
Thủ tướng thấy vui trong lòng, bèn hỏi:
-Thế cô chú hiểu thế nào là đấu tranh chống tiêu cực? Và tiêu cực là gì?
-Thưa đồng chí, tiêu cực nghĩa là, bên trên các vị lãnh đạo đảng cứ tha hồ mà tiêu, còn bên dưới dân đen chúng ta cứ tha hồ mà cực!”…cực khổ, cứt khô!
*Không Chừa Cả Địa Ngục!
Một người chết phải xuống âm phủ, mới thấy có hai địa ngục: tư bản và cộng sản. Khi đi qua địa ngục cộng sản, ông thấy quỷ sứ đội mũ liềm búa gắn sao vàng, vai mang mã tấu đứng thẳng tắp. Ông thấy Hồ Chí Minh, Phạm Văn Đồng, Võ Nguyên Giáp ở bên trong cửa sắt giơ tay chào ông, vẫy mời mọc ông vào. Các ông ấy đồng thanh rao to như trẻ bán hàng ở bến xe đò xa cảng Miền Đông, Miền Tây: "Nhào dzô em trai! Nhào dzô! mau mau kẻo hết chỗ! Ở bên tư bản khổ lắm! nguyên liệu tràn trề, vạc dầu lúc nào cũng sôi ngàn độ. Còn bên này không không xăng, không dầu, nên vạc dầu mát rượi, như là tắm xông hơi nước ở nhà mà thôi! Sướng lắm! Nhào dzô! Nhào dzô!"
Ông này vốn là dân HO, cải tạo lâu năm, nên có kinh nghiện sống với cộng sản bèn trả lời: "Xạo quá! mấy cha nội! Thiếu xăng, thiếu dầu đốt, thì mấy ông lôi người ta ra, dùng dao cùn, búa liềm, rựa cũ, mã tấu chặt thành khúc nướng, “babecure!” Còn đau hơn cả trăm lần trong vạc dầu sôi! Mẹ xuống hỏa ngục, vẫn còn tuyên truyền! nói phét! Thôi các đồng chí ơi!
*Được Đảng Đào Tạo Cả Cách Ăn!
Trong 1 cuộc hội nghị toàn thế giới, bên ngoài hội nghị các lãnh đạo đang khoe về đất nước mình.
-Mỹ: Đất nước chúng tôi, tạo ra những đồ ăn chứa trong hộp, để được rất lâu không sợ hư, rất an toàn!
-Trung Quốc: Thế còn gì là tươi ngon, dân nước tôi, chỉ cần pha chút hóa chất, là có đồ ăn tươi ngon, tươi cả mấy tháng liền, thậm chí cả năm nữa đấy!
-Mỹ: Như vậy rất nguy hiểm cho tính mạng con người quá!
-Trung Quốc: Chúng tôi hiểu chứ, nhưng tất cả những thứ đó, đều đem đi xuất khẩu hết. Nên dân chúng tôi không sao cả.
-Mỹ: Chà nguy hiểm thật, tội nghiệp cho quốc gia nào nhập khẩu thực phẩm từ Trung quốc ghê! Vậy Việt nam các ông thì sao?
-Việt Nam: Dân chúng tôi lại được đảng đào tạo rất kỹ lưỡng, nổi tiếng có chất kháng sinh trong người nhất thế giới! Nên ăn được mọi thứ thực phẩm nhập khẩu từ Trung quốc, ăn mãi mà không chết! Nặng lắm chỉ…ngộ độc, phát điên thôi!
*Máy Chém Ở Đâu?
Ngoài Bắc, cộng sản tuyên truyền, Mỹ Ngụy tàn ác, đặt máy chép khắp nơi! Sau khi giải phóng miền Nam, các bộ đội tò mò, đua nhau đi tìm cái máy chém của chính quyền miền Nam ra sao.
Khi đến từng nhà dân, thật đúng như lời tuyên truyền của đảng, thấy nhà dân nào cũng có máy chém treo trên trần nhà! (quạt trần) Một chú bộ đội ngạc nhiên hỏi:
-Sao nhà dân nào, cũng có nhiều máy chém thế! Người đâu chém cho hết! Mà treo cao thế, chém thế….đéo, xin lỗi, thế chó nào được? Sao không đặt thấp xuống?
(Bộ đội cấp dưới, còn thông minh như thế, hướng chi là các lãnh đạo của đỉnh cao trí tuệ!)
*Nguồn Gốc Của Thủ Tướng.
Có tên ăn mày đi đường lượm được 1 cây đèn, liền lấy áo chùi sạch bóng, ai ngờ là cây đèn thần, liền có 1 vị thần hiện ra .
-Ta là thần đèn, con rất may mắn gặp được ta, nên ta cho con 1 điều ước.
-Chàng trai liền ước: Con không cần đẹp trai, hói, lùn, ăn nói lắp bắp, cũng được. Không cần thông minh, con chỉ muốn quyền lực, con nói ai cũng phải nghe, con nói sai họ cũng phải nghĩ đúng và tất cả nhất trí!
Bùm! “Con sẽ toại ước!”
Cậu liền biến thành thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc! của nước CS Việt Nam!
Thấy mình bỗng hóa thành Nguyễn Xuân Phúc, người mà cậu ghét nhất! cậu hét lên và…ngất xỉu! rồi…tắt thở!
*Số 1080 Tư Vấn:
Bắt chước số 911 của Mỹ, giúp đỡ người dân khi gặp chuyện khẩn cấp cần giúp. CSVN, (đầy tớ của nhân dân, ra vẻ chăm sóc chủ) cũng lập số 1080.
Một người đàn ông chạy xe trên đường bị công an giao thông thổi lại, và liền gọi điện thoại:
-A Lô có phải tổng đài 1080 không vậy?
-Dạ phải anh.
-Tôi có vấn đề xin cô giải đáp, giúp đỡ nhé.
-Vâng anh nói đi.
-Tôi đang đi đường, vẫn đúng luật, nhưng vẫn bị công an thổi! nói tôi chạy quá tốc độ, là 50km/h. Nhưng tôi đi xe đạp! lực sĩ cũng không đạt được tốc độ này, vô lý quá! Nhưng họ vẫn đòi tôi nộp phạt, hối lộ 500 ngàn đồng! Xin được can thiệp. Tôi có nên nộp phạt không vậy?
-Bọn họ có mấy người vậy anh?
-Họ có 6 người.
-Thế thì rẻ quá, tổng cộng mới có 3 triệu! anh nộp ngay và rời đi gấp! Không khéo, bao nhiêu người tiếc tí tiền, lại bị treo cổ chết trong đồn công an! Chuyện xảy ra hàng ngày, sao anh không biết!
*Di Chúc Của Bác!
Những đồng chí chăm sóc xác ướp Hồ Chí Minh, rất ngạc nhiên, vì xác ướp thiếu con chim! Và được các đồng chí lão thành kể câu chuyện sau:
“Bác Hồ” khi đang nằm chờ chết, Trung Ương Đảng họp khẩn, để bàn về việc ma tang cho ông. Một vài đứa gợi ý mang ông vào núi chôn, một vài đứa khác bàn là nên vùi xác vào hốc hang Pác Pó, lại có vài đứa khác bàn là nên quẳng xác, lên ghe và thả cho nó trôi vào Biển Đông, để lạc sang Trung Quốc! Một đứa khác dõng dạc tuyên bố hỏa thiêu! Gọn nhất, sạch sẽ nhất!
Không đợi cho thằng đồng chí đề nghị hỏa thiêu dứt lời, gom hết sức tàn, ông Minh gào lên:
-Địt mẹ tụi mầy! Tao chưa chết mà, chúng mầy đui à! Địt mẹ... hỏa thiêu,.. hỏa... cái con C! tao nè!
Và ông Hồ chết. Trung Ương Đảng nhất trí rằng, lời trăn trối cuối cùng của Bác, chính là ước nguyện sau cùng! Cả đảng chúng nó đã ướp xác Bác, và hỏa thiêu con cu (chim) của Bác trên lò nướng! cháy đen thui…thành than!
*Hồ Tám Keo!
Tại sao Bác Hồ, còn có biệt danh là Hồ Tám Keo? Được truyền như sau: Lúc “bác hù” còn sống, bác ra lệnh phải cho phát hành tem có hình bác. (Tiên sư bác, bác mê bác quá!) Bác còn ra lệnh phải sử dụng giấy tốt nhất. Keo cũng phải dùng loại tốt nhất, để tem không bi tróc ra khỏi bì thư. Bưu Điện nhà nước vâng lịnh, cho phát hành ngay con tem có hình "Bác Hồ vĩ đại" trên loại giấy tốt nhất, mặt sau lưng, có tráng keo dính nhất.
Vài ngày sau, bác cho gọi cán bộ phụ trách Bưu Điện lên, Bác hỏi:
-Thế nào? Cậu đã cho phát hành tem hình Bác chưa?
Cán bộ: -Thưa Bác, rồi ạ!
Bác: -Thế cậu dùng giấy tốt nhất?
Cán bộ: -Vâng ạ
Bác: -Keo cũng loại tốt nhất chứ?
Cán bộ: -Vâng, thưa Bác, chúng cháu cho dùng loại keo nhập khẩu, tốt nhất.
Bác: -Chắc là nhân dân thích tem ấy lắm phải không?
Cán bộ: -Vâng thưa Bác, nhưng, xin báo cáo…
Bác: -Nhưng là sao, nói mau!
Cán bộ: -Thưa Bác có quá nhiều bì thư bị tróc mất tem!
Bác: -Thế cậu bảo tôi là đã dùng loại keo tốt nhất cơ mà!
Cán bộ: -Thưa Bác, chúng cháu có cho công an điều tra thì mới biết rằng: Nhân dân đã không nhổ nước miếng mặt đàng sau có keo, mà cứ nhổ lên mặt, có hình bác!...nên tem không dính vào phong bì là phải!
*Chuyện XHCN (Xếp Hàng Cả Ngày!)
Một du khách Ngoại Quốc qua thăm Hà Nội, Ông ta muốn đi thăm tất cả những nơi nổi tiếng nhất.
Ông ta tới nhà hàng sang trọng nhất Hà Nội.
Người hầu bàn bảo ông:
-Thưa ông, nhà hàng hết chỗ trống rồi!
- Thế anh làm ơn cho tôi đặt cọc 3 bàn, nhưng tôi chỉ cần 1 bàn và một ghế thôi, ghế trống và hai bàn kia, anh có quyền xử dụng tùy ý!
Ngay tức khắc, người hầu bàn tìm ra ngay chỗ ngồi, cho ông khách hào phóng này.
Sau khi thưởng thức một bữa ăn thịnh soạn, có bồi bàn đứng hầu, ông khách quyết định đi xem buổi trình diễn của đoàn ca múa Trung Ương có tiếng ở VN.
Tới trước của rạp, người gác cửa nói:
-Thưa ông, hội trường đã hết chỗ!
-Thế anh cho tôi mua mười vé, tôi chỉ xài một, còn chín cái anh muốn làm gì thì làm.
Đúng một phút sau, ông khách có ngay một chỗ ngồi tốt nhất, chỗ thượng khách trong rạp.
Vãn hát, ông khách lần này đi tới Ba Đình để vào thăm lăng Hồ chí Minh. Trước lăng, một hàng dài cả vài trăm người, đang phải nối đuôi nhau chờ đợi.
Ông khách nói với đám Công an:
-Thời gian tôi ở đây rất ngắn, các anh có cách nào giúp tôi vào thăm lăng mà khỏi xếp hàng không?
-Xin lỗi ông, đây là nơi thiêng liêng nhất của nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa VN! Rất tiếc, dù ông có là nguyên thủ quốc gia, ông cũng phải xếp hàng như mọi người khác.
Ông khách mỉm cười rồi nói:
-Nếu đã vậy thì trong khi chờ đợi, tôi xin mời các anh cùng uống với tôi một vài chai rượu ngoại quốc nhé!
Nói xong, ông khách lôi trong túi ra năm sáu chai Hennessy, đưa cho mỗi công an một chai.
Nhận rượu xong, đám công an vồn vã nói:
-Thưa ông, bây giờ ông muốn vào thăm lăng “Bác”, hay ông muốn, chúng tôi bưng… “Bác” ra đây cho ông thăm! Muốn sao cũng được! khách hàng là thượng đế mà!
*Con Két Biết Nói!
Nhà kia có một con két, lâu lâu nó lại nói:
-“Đả đảo cộng sản, DM đả đảo cộng sản.
Thế là tiếng tăm của con két nói bậy đến tai cán bộ, công an. Ngày nọ, công an sắc phục, thường phục kéo tới vây quanh nhà có con két, để bắt nó và cả chủ nhà có con két.
Khi con két thấy cán bộ tới, linh tính có chuyện không hay, nó nói lãng qua chuyện khác. Cán bộ thay nhau chọc cho nó nói. Cho dù chưởi rủa nó, lấy cây chọc cho nó tức, nhưng nó vẫn nguýt xéo, chứ không hề chưởi lại gì cả. Suy nghĩ hết cách, tức quá, công an trưởng mới gài độ nó, bằng cách lặp lại câu nó thường nói vừa đủ nghe:
-“Ê- Đả đảo cộng sản! DM đả đảo cộng sản! Cả đảng CS chết đi!”
Con két liền chắp hai cánh vào nhau và nói:
-“Đó là lời Chúa!”
*“Dừng Nghe Những Gì Cộng Sản Nói!”
Sài gòn. Sau ngày 30-4-1975, hai anh em, một Nam một Bắc gặp lại, sau bao nhiêu năm xa cách, cùng nhau ra quán nhậu lai rai.
Anh cán bộ miền Bắc nói:
-Nay hòa bình rồi, nước ta XHCN là đỉnh cao trí tuệ và trong một ngày rất gần, sẽ tiến mạnh và vượt xa các nước trên thế giới, vượt qua cả Mỹ nữa.
Anh miền Nam ở Sài gòn nói:
-Ấy, đừng nên vượt qua mặt Mỹ, chỉ nên đi ngang hàng thôi.
Anh cán bộ miền Bắc hỏi:
-Tại sao lại không vượt qua mặt, mà chỉ đi ngang hàng thôi, khờ thế!
Anh Miền Nam nói:
-Nếu vượt qua trước mặt Mỹ, Mỹ nó thấy quần mình rách lòi cả...lỗ đít!
Hết Còn Tin!
Một ủy viên Bộ Chính Trị đi xuống vùng quê thị sát tình hình. Xe của cán bộ cấp lớn này chẳng may bị lật nhào xuống hố. Khi công an và đội cứu hộ tới hiện trường, thì thấy một bác nông dân đứng chờ ở đó, nhưng không thấy cán bộ lớn đâu cả. Đại úy công an hỏi bác nông dân:
-Ông có chứng kiến việc gì xảy ra chứ?
-Dạ có
-Vậy ông tên gì?
-Ở đây người ta kêu tui là Chú Hai Già.
-Vậy ông hãy kể cho tôi nghe câu chuyện ra sao
-Dạ được chớ. Lúc tui thấy xe bị lật, tui liền chạy tới coi có giúp đỡ gì được không.
Tui hỏi "có ai còn sống không?”
Anh tài xế thì im ru đã chết, còn ông cán bộ kia thì trả lời là ổng còn sống. “Tôi còn sống! Cứu tôi với!”
Nhưng tôi có kinh nghiệm cả đời, sống với cộng sản quá mà! Đảng và mà mấy ông cán bộ lớn nhà nước mà nói, thì bà mẹ nó, ai mà tin cho nổi! Muốn đổ thóc giống ra mà ăn chắc! Nên tui mới đem cả hai người đi chôn luôn!
*Bí Quyết Sống Lâu
Bảy Búa (BB) cảm thấy khó chịu nên tới gặp BS để được khám bệnh! Sau khi khám BS cho biết BB bị ung thư óc và chỉ còn sống được một năm nữa thôi! BB kinh hoàng, xin BS chỉ cho hắn biết những gì nên làm!
-Điều mà anh nên làm, là trở về VN, rồi ra giữa đường đứng chửi đảng và Bác cho đã miệng đi!
-Làm như vậy giúp tui bớt bịnh hả BS?
-Không! Làm như vậy thì anh chắc chắn sẽ được đảng cho đi tù, vào trại cải tạo!
-Bộ trong trại cải tạo sẽ giúp tui sống lâu hơn phải không BS?
-Không! Quảng đời một năm còn lại của anh trong trại cải tạo, sẽ làm anh thấy như là sống muôn đời đó! Ông không nghe “nhất nhật tại tù, thiên thu tại ngoại!” sao.
*Thương Binh
Hai người đàn ông tuổi độ gần 70 đi ngược hướng nhau trên đường phố Hà Nội! Khi đi cả hai đều kéo lê chân phải trên hè phố!
Khi đối diện nhau, một ông nhìn ra ông kia vẻ hiểu biết và thông cảm, rồi hãnh diện chỉ vào chân mình nói:
-Vượt Trường Sơn! Trúng mìn, ở Đường Mòn HCM, năm 1969! Còn đồng chí?
Ông kia chỏ ngược ngón tay cái, về phía sau lưng mình nói:
-Cứt chó! 20 thước phía đằng kia!
*Thuốc Bổ B6
Hồi VNCH mất vào tay Cộng Sản, thì các nhà thương đều có các bác sĩ miền Bắc làm chủ tiệm hết. Một hôm cô y tá hớt hả vào nói với ông bác sĩ cách mạng:
-Dạo này tụi ngụy không hiểu tại sao không gửi thuốc tư bản về nữa, đồng chí bác sĩ ơi, mà tôi có một bệnh nhân cần phải uống gấp thuốc B6. Tôi xem lại tủ thuốc thì chỉ còn vài ống B2 và B12 thôi, mà chả còn ống B6 nào hết, bác sĩ tính sao.
-Ồ dễ ợt, Cô cứ đem cưa ống B12 ra làm đôi, là mình có 2 ống B6 rồi, còn gì nữa mà lo, còn không thì cho uống 3 ống B2! Đồng chí gái phải biết sáng tạo chứ?
*Đỉnh Cao Trí Tuệ (Tệ!)
Có 1 du khách nguời Australia sang VN du lịch. Tới Saigon ông ta mới kêu 1 anh Xích Lô chở anh ta đi tham quan thành phố. Vị du khách rất thú vị, vì anh Xích Lô nói tiếng Anh rất lưu loát.
Đi đến bất cứ chỗ nào thì anh Xích Lô cũng giảng giải rõ ràng lịch sử nguồn gốc cuả điạ điểm đó. Ông du khách rất ngạc nhiên, với kiến thức uyên bác cuả anh xích lô nàỵ
-Này, xin cho hỏi anh học tới lớp mấy rồi, mà uyên bác quá vậy?
-Thưa ông, tôi đã học xong đại học rồi. Vì thất nghiệp nên đành làm nghề đạp xích lô
-Truớc đây tôi nghe nói Cộng Sản Vietnam tự hào là "đỉnh cao trí tuệ của loài nguời", mà tôi không có tin. Đến hôm nay thì tôi mới sáng mắt ra! Một người đạp xích lô phải có bằng đại học! Chắc tổng bí thư và chủ tịch nuớc phải có bằng đại, đại, đại, tiến sĩ ấy chứ nhỉ!
-Dạ không! Mấy ông ấy chỉ học tới lớp 3!...trường làng thôi! Nhiều ông làm nghề chích dạo và…thiến heo!
*VC Tìm Nghề Cho Vẹm Con
Trong một gia đình cán bộ Vẹm có 3 đứa con, cán bố thời nay cũng học đòi những phưong pháp thực nghiệm, để tìm cho con mình một nghề nghiệp thích hợp, với khả năng của chúng. Nhưng vẫn chưa biết cách nào, thì cán cái, không biết học được ở đâu cái tâm lý vặt, nên ra mặt phán:
-Thằng lớn, tính ngang ngạnh ngỗ nghịch, hay ăn hiếp chúng bạn, cho đi học làm công an, thì chắc sẽ mau thăng quan tiến chức.
-Thằng em kế, ai nói gì cũng ừ, lại có tật ngủ gật, nên chạy cho nó cái chân đại biểu quốc hội XHCN. Thằng này mà vào được QH, thì hắn sẽ được lòng đảng mà vinh thân.
-Còn thằng út thì tham lam, ai cho gì cũng không bao giờ vừa lòng, nên chẳng bao giờ nói tiếng cám ơn. À thằng này mà vào làm "hải quan" phi trường thì đúng năng khiếu! Không chê vào đâu được!
*Thuốc Chạy Nhanh!
Một ông bác sĩ từ miền Bắc vô được cử làm Giám Ðốc một Bệnh Viện. Có một cán bộ mới vào miền Nam, lại được làm hải quan, có tiền rủng rỉnh, nên tập đòi học làm sang, đi đâu cũng dẫn theo con chó lông xù. Con chó thì yếu như sên, lại ham chơi, yếu sức, nên cán ngố cứ phải ra sức kéo hoài, nó mới chịu đi. Một hôm gặp đám phu lục lộ (người làm đường) đang đun nồi dầu hắc sôi sùng sục, cán bộ hách dịch hỏi:
-Các chú mày nấu gì mà đen ngòm vậy?
-Ồ thứ này, chúng tôi dùng để trát vào đít thuyền, cho nó chạy nhanh hơn ấy mà.
-Vậy thì tốt quá, con chó của tớ nó đi chậm lắm, các chú làm ơn trét vào đít nó một tí, cho đi nhanh được không?
Mấy ông phu lục lộ nín cười trong bụng, dùng cọ quét vào đít con chó một phát. Thế là con chó bị phỏng đít, phóng ba chân bốn cẳng chạy như tên bắn, sủa la oải oải. Cán bộ chạy theo không kịp, bèn quay lại chỗ phu lục lộ, tụt ngay quần xuống, trật mông đít đầy ghẻ ra nói:
-Ề, mấy chú làm ơn quẹt cho tớ một ít, để tớ đuổi theo con chó của tớ, chứ nó chạy nhanh quá.
-Phu lục lộ có dịp trả thù cán bộ hỗn xược, bèn quẹt ngay vào mông cán bộ một cục nhựa đường nóng! Cán bộ đau quá nhảy cẩng lên và dzọt chạy như bay, miệng la ơi ới…bác hồ cứu con! đinh tai, nhức óc!
*HCM: Tên Trùm Mafia!
Một người Sài Gòn vừa bị công an tống giam vào ngục. Trong lúc anh đang ngơ ngác thì các người tù khác vây quanh anh và hỏi:
-Tại sao anh bị vào tù?
-Tôi là nhân viên bán hàng ở 1 tiệm sách và bị tù về tội đã bày trong tủ kính chân dung tổng bí thư Đỗ 10.
-Như vậy có gì đáng bị tù đâu? Ngưỡng mộ lãnh tụ là tốt sao lại bị tù?
-Tại tôi vô tình đặt dưới chân dung tổng bí thư Đỗ Mười cuốn "Thằng Ngốc" của Dostoevski.
-Tại sao anh không làm kiểm điểm và xin lỗi, rồi dẹp cuốn "Thằng Ngốc" đó đi.
-Tôi đã làm như thế và thay vào đó bức ảnh chụp tổng bí thư và vợ cùng các con ông ấy.
-Như vậy càng quí chớ có tội tình gì đâu?
-Nhưng kỳ này tôi lại sơ ý đặt dưới bức hình đó cuốn sách "Gia Đình Bất Hạnh".
-Rồi sau đó ra sao?
-Công an đến cảnh cáo tôi, tôi dẹp cuốn sách đó ngay và thay bằng bức hình của toàn bộ chính trị của đảng cộng sản Việt Nam.
-Lần này anh có đặt phía dưới cái gì không ?
- Có mới chết chứ! Tôi lại sơ ý để cuốn "Alibaba và 40 tên cướp" dưới bức hình của toàn bộ Chính Trị của đảng cộng sản Việt Nam.
-Thế nên, anh bị họ đưa vào đây?
-Chưa, sau khi đút lót ít tiền, tôi được bỏ qua và lần này tôi để hình "bác Hồ" vào đó.
-Thế thì tuyệt quá. Vậy tại sao anh còn bị đưa vào đây?
-Vì sơ ý, tôi đã để quên cuốn sách "Tên Trùm Mafia" dưới chân dung bác Hồ!
*Phong Cấp!
Một ông bác sĩ từ miền Bắc vô Nam, được cử làm Giám Ðốc một Bệnh Viện nọ. Một hôm quan đốc ta thả bộ xuống sân và đến gần một lao công hỏi chuyện:
-Này Ông, ông làm công việc này bao lâu rồi?
-Thưa Ông Giám Ðốc, tôi làm công việc quét dọn này từ ngày xây bệnh viện này, ít ra cũng gần được 25 năm đấy.
Ông bác sĩ Giám Ðốc giơ tay lên trời:
-25 năm năm! tắc trách thật! Thế tại sao người ta chưa phong cho ông bằng bác sĩ à!
*Sống Mãi Trong… Quần Chúng!
Một ông nông dân bị cướp mất đất, liền viết thư khiếu nại gửi cho đồng chí Phạn Văn Đồng! Một tháng sau chính quyền gọi ông nông dân lên. Tại sao ông lại gửi thư cho đồng chí Phạm Văn Đồng? Ông không biết đồng chí Đồng đã chết lâu rồi sao? ” .
–Chết! sao công hàm bán nước cho Tầu vẫn còn hiệu lực? Mẹ kiếp, tại sao lúc không cần, thì các đồng chí cứ sống mãi trong quần chúng ta! còn lúc nhân dân cần, thì đồng chí ấy lại chết mất mẹ từ lâu rồi?
*“Đỉnh Cao Trí Tuệ!” Nôn Ra Máu!
Có anh nông dân hút nhiều thuốc lào viêm phổi. Một bữa nặng quá ho ra máu. Người nhà thấy thế đưa đến trạm xá.
Đến nơi ông bác sĩ già trực bảo: -Nó làm sao?
-Dạ...nôn ra máu bác sĩ ạ.
Thế là ông hý hoáy ghi vào sổ khám bệnh
..."Lôn ra máu..."
Rồi ông nói ráo hoảnh, lên Huyện, nặng lắm.
Đến huyện, bác sĩ trực nhìn qua sổ y bạ càu nhàu:
-Mẹ, ngu quá, có dấu huyền cũng không đánh vào, "lôn" là cái khỉ gì mà ra máu.
Rồi quát, lên Tỉnh ngay, sau khi thêm cho một dấu huyền to đùng.
Đến tỉnh bác sĩ trực chửi tục:
-Cái bọn thất học, dùng từ bố láo, học mãi mà không biết gọi một từ "âm hộ" cho đàng hoàng.
Rồi quát: -Y tá đâu, sắp đẻ rồi, băng huyết này...
Xe băng ca chạy rầm rầm quýnh quáng, không ai nhìn bệnh nhân, cô y tá đẩy xe vào phòng cấp cứu thò tay khám giữa hai chân "sản phụ" rồi hét lên:
-Đẻ ngược rồi, em đã túm được một chân đứa bé!..
*Tự Do Ngôn Luận!
Một nhà báo phương Tây đến một nước CS và tranh thủ hỏi xem người dân suy nghĩ gì về chế độ. Nhà báo gặp một người dân ngồi chơi ngoài vỉa hè liền đưa micro ra và hỏi:
-Anh có thể cho biết ý kiến của mình về đ/c lãnh đạo, cao nhất của nhà nước mình không?
Người này nhìn trước nhìn sau kéo nhà báo vào nhà mình rồi nói thì thầm:
-Nói thật với anh tôi quý đ/c đó lắm.
-Sao khen lãnh đạo mà anh lại phải lén lút, thì thầm như thế?
- Anh thông cảm, ở đây, chê lãnh đạo thì bị công an bắt đi tù…mọt gông! Mà khen lãnh đạo, thì dễ bị người dân đánh…vỡ mặt!
*Vô Tội!
-Anh bị mấy năm tù?
-25.
-Vì tội gì?
-Tớ vô tội.
-Nói láo! nói xạo hoài! Vô tội, theo luật XHCN, thì chỉ bị 10 năm tù thôi! Như cô Phạm Thị Đoan Trang, được bớt một năm, chỉ còn 9 năm!
*A Lô, Đồn Công An Phải Không?
-Đúng. Có chuyện gì vậy?
-Xin thưa, con vẹt của tôi bay mất rồi.
-Thì sao?
-Nếu chẳng may tìm thấy nó, xin các đồng chí viết vào biên bản khẳng định rằng, tôi hoàn toàn không dính dáng gì đến những quan điểm chính trị trong lời khai của nó. Lần trước tôi đã bị đi tù mút chỉ, vì lời khai của nó đấy!
*Lý Do Đi Tù!
Dưới XHCN, mới có chuyện đi tù vô lý như sau:
Ba anh công nhân đang ở trong tù ngồi trò chuyện. Họ hỏi nhau lý do bị đi tù “cải tạo”.
Anh A cho biết: Hàng ngày tôi thường đến xí nghiệ̣p trước 30 phút, tay Giám đốc kết tội tôi là gián điệp.
Anh B: Trái lại, tôi thường hay đi làm trễ, tên Giám đốc nói tôi phá hoại sản xuất.
Anh C cười chua xót: Ngày nào tôi cũng đi làm đúng giờ. Tay Chủ nhiệm kết án tôi xài đồng hồ của bọn Tư bản!
*Chuyện XHCN Mới Nhất! Thời Covid 19.
Dưới đây là 2 chuyện xảy ra tại Việt Nam gần đây, trong thời cách ly “Covid Lockdown”:
1/ Bánh mì không phải là thực phẩm, lương thực!
Anh công nhân Trần Văn Em, làm việc trong công trường của một dự án du lịch phía Bắc thành phố Nha Trang. Chạy xe ra ngoài mua bánh mì và nước uống. Trước khi đi, anh có xin phép người Quản lý. Thế nhưng, anh công nhân tội nghiệp này, hoàn toàn không biết “cái thứ” mà anh đang đi mua, vì nó giúp cho anh no bụng, để sống, để làm việc, không phải là “lương thực!” Mà cả thế giới thì công nhận, chỉ riêng có CS VN, là không công nhận!
Anh công nhân hàn nhôm, với mức lương 200,000 đồng/ngày, ngơ ngác khi được “khai sáng” một bài học, bởi ông đồng chí Trần Lê Hữu Thọ, Phó Chủ tịch UBND phường Vĩnh Hòa, thành phố Nha Trang: “Ðồ ăn không phải thiết yếu, bánh mì không phải là lương thực? Mày ở trên núi mới xuống, đúng không?” Chưa hết, sau khi “dạy” cho công nhân Trần văn Em định nghĩa “bánh mì không phải lương thực!” Ông Thọ còn tặng thêm hình phạt: “Mai cho mày nghỉ việc luôn!”
Mà đúng vậy thiệt. Sáng Thứ Hai, 19 Tháng Bảy, anh Trần Văn Em nhận được thông báo nghỉ việc! Đến nay, anh Trần văn Em vẫn còn thất nghiệp. Vì tội lầm lẫn bánh mì là thực phẩm!
Bài học định nghĩa về “bánh mì” mà anh công nhân hàn nhôm, có được quả là đắt giá! Chỉ có người dân sống với CS mới học được!
(Hèn gì có lớp lãnh dạo như thế, Xuống Hố Cả Nước là điều dĩ nhiên. Kể từ 75, sau gần nửa thế kỷ, việt Nam, trở thành những quốc gia nghèo đói nhất thế giới! trên đường tiến lên Thiên Đàng Chủ Nghĩa!)
2/ Đảng phán: Bao cao su không phải là hàng thiết yếu!
Mạng xã hội TikTok mấy ngày qua đã chia sẻ một video clip. Cho thấy cô gái bị tổ công tác thi hành Chỉ thị 16, yêu cầu dừng lại để kiểm tra, xuất trình giấy tờ và trình bày lý do ra khỏi nhà vào thời điểm ban đêm. Cô gái chấp hành lệnh, xuất trình món đồ thiết yếu mình vừa mua là 2 hộp bao cao su! (condom).
Những người thực thi lệnh của cơ quan chức năng tức tối, nghiêm mặt, trước khi phạt, chất vấn cô gái rằng, đây không phải đồ dùng thiết yếu.
Cô phản bác: “Thiết yếu chứ sao không? Không có rồi dính thai sao?” Đảng có chính sách nào nuôi người dân không?
(Những đỉnh cao trí tuệ của lũ khỉ Trường Sơn, mà cai trị đất nước như thế, thì…đéo khá! thật!)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét