Tại sao ta phải cần đánh chúng?
Thác Bản Giốc đã cắm cờ sao.
Ải Nam Quan mang tên Hữu Nghị
Ta thong dong chờ chúng mời vào.
<!>
Chúng ta đâu phải cần đánh chúng?
Binh đoàn ta mặc áo công nhân.
Ta xâm nhập vào từng thước đất
Từ Cà Mâu tới Hữu Nghị Quan
Tại sao ta phải cần đánh chúng?
Hàng thặng dư ta đổ vào đâu?
Biển bạc nào cho ta xả thải?
Rừng vàng nào ta trụ dài lâu?
Chúng ta đâu phải cần đánh chúng?
Vũ khí ta là những nhà thầu
Đảng nó chỉ cần ăn ngập mặt
Vàng, đô la bắt chúng cúi đầu.
Vì sao ta phải cần đánh chúng
Biển đảo này tự chúng đem dâng.
Ta chẳng cần biểu dương súng đạn
Cũng chẳng cần phát lệnh ra quân.
Ta cho chúng hàng kho súng đạn
Miếng lương khô đến chiếc dép râu .
Ai cho phép chúng thành nghịch tử
Đứa con hư sẽ phải hồi đầu!
Chúng thay ta giam cầm trấn áp
Trăm triệu dân trong một nhà giam.
Chúng sợ mất thứ tình hữu hảo
Để ôm khư mười sáu chữ vàng!
Vì sao ta phải cần đánh chúng?
Để mất danh uy hiếp chư hầu.
Mãn, Tạng, Mông ta từng thâu tóm
Có sá gì nhúm cỏ sân sau.
Bởi vì:
Bốn triệu đảng viên cùng một bọn
Chẳng qua cùng một lũ sai nha.
Lũ sâu bọ tham quyền cố vị
Có nghĩ chi đến chuyện nước nhà!
Biển cha ông, kẻ thù thao túng
Đảng ngậm câm như một lũ hèn
Đối với dân, roi da súng đạn
Đối với thù lạy lục đã quen!
(2/17)
Trận chiến Trường Sa sắp xẩy ra.
(Gs Vũ Cao Đàm dịch nguyên bản tiếng Tàu trên báo điện tử Trung Quốc
Binh Khí Đại Toàn).
Quần đảo Nam Sa (Việt Nam gọi là Trường Sa) vốn dĩ là chuỗi ngọc trai lấp lánh
của đất mẹ Trung Hoa, nhưng lại bị nhiều kẻ trộm cắp, muốn chiếm đoạt, giành giật,
việc này chỉ làm phân tán đi ánh hào quang của chuỗi ngọc trai mà thôi. Trong số các
đảo bị các nước chiếm đoạt, bọn Việt Nam kiêu ngạo, vong ơn bội nghĩa đã ráo riết
chiếm đóng quần đảo với số lượng nhiều nhất.
Nghĩ lại mà xem, Việt Nam vốn xưa là phiên thuộc của nước ta. Năm 1885, theo Thỏa ước Pháp – Thanh, Việt Nam đã bị nhượng lại cho Pháp, dần trở thành thuộc địa của Pháp.
Sau hai cuộc chiến tranh, Trung Quốc đã giúp Việt Nam đánh đuổi thực dân Pháp và
đế quốc Mỹ, hai miền Nam Bắc đã được thống nhất. Nhưng thật không ngờ bọn Việt
Nam không những không biết ơn Trung Quốc, mà trái lại đã lấy oán báo ân, tự vỗ
ngực xem mình là nước có tiềm lực quân sự lớn thứ ba thế giới, liên tiếp khiêu khích
Trung Quốc.
Mặc dù qua hai bài học, là cuộc chiến tranh biên giới Trung – Việt và chiến tranh Bãi
đá ngầm, nhưng Việt Nam vẫn không nhận ra được bài học, càng ra sức chiếm đoạt
nhiều đảo hơn.
Do bọn Việt Nam bắt tay thực hiện khai thác đảo sớm nên điều kiện chiếm cứ thuận
lợi hơn, hơn nữa lại có nguồn nước ngọt nên bọn chúng có thể thi công trên đảo, xây
dựng sân bay, kiến tạo hạ tầng kỹ thuật thông tin di động, di dân ra đảo, tổ chức du
lịch quốc tế, thiết lập phân chia ranh giới khu hành chính cấp huyện hòng vĩnh cửu
hóa, thực tế hóa, quốc tế hóa, hợp pháp hóa hành vi bá chiếm.
Tiếp đó các nước khác cũng lần lượt theo đuôi Việt Nam, như Philipin, Malaysia,
Indonesia, Bruney… xâu xé vùng biển Nam Sa của Trung Quốc, xây dựng căn cứ
quân sự hoặc khoan dầu mỏ. Tất cả bọn chúng đều không coi Trung Quốc ra gì.
Các nước xung quanh xâm chiếm quần đảo Nam Sa đúng vào thời kỳ đất nước Trung
Quốc chúng ta tiến hành cải cách mở cửa, thực hiện chiến lược đối ngoại hòa bình,
tập trung xây dựng kinh tế trong nước, duy trì hòa bình phát triển với bên ngoài.
Cùng là những nước đang phát triển đáng ra Việt Nam và các nước lân cận phải có
thiện ý giải quyết hài hòa những tranh chấp.
Đất nước chúng ta đề xướng ra mục tiêu “gác lại chiến tranh, cùng nhau phát triển”.
Tuy nhiên, 30 năm qua, lòng tốt của chúng ta lại không hề được báo đáp, mà trái lại
các nước còn không ngừng tăng cường lấn chiếm khu vực biển của nước ta, ngang
nhiên chiếm lãnh hải, lãnh thổ nước ta. Không khó khăn lắm, chúng ta cũng có thể
nhận ra rằng, lòng tốt của chúng ta không được báo đáp tử tế; danh dự, lãnh thổ và
lãnh hải quốc gia nếu chỉ dựa vào giao thiệp hòa bình thì khó mà giữ gìn, bảo vệ được.
Ủy ban thềm lục địa của Liên Hiệp Quốc quy định, 12/5/2009 là kỳ hạn cuối cùng cho
các quốc gia có liên quan phải hoàn thành việc gửi những bản giải trình các luận cứ
khoa học về chủ quyền thềm lục địa và khu kinh tế đặc quyền.
Tình hình phát triển còn làm phức tạp hóa vấn đề, sự xoay chuyển của thời gian sẽ
làm cho chúng ta càng thêm bất lợi, nếu cứ tiếp tục kéo dài sự khoan dung của chúng ta thì kẻ khác sẽ cho rằng chúng ta đã chấp nhận, bằng lòng với việc đó. Vì thế, biện pháp có hiệu quả là phải dùng lực lượng quân sự chiếm đoạt lại Nam Sa, và phải đưa việc này vào chương trình nghị sự.
Chúng ta phải thấy một thực tế rằng, mức độ xâm phạm của các nước có liên quan
đối với lợi ích của nước ta là khác nhau, do điều kiện môi trường và địa vị quốc tế
khác nhau nên sẽ có những phản ứng khác nhau đối với hoạt động quân sự của nước ta, vì vậy mà chúng ta cần phải có những cách đối xử khác nhau, giải quyết tốt những mâu thuẫn chủ yếu, thúc đẩy giải quyết những mâu thuẫn thứ yếu. Không còn nghi ngờ gì nữa, mục tiêu tấn công chủ yếu của chúng ta phải là Việt Nam.
Chúng ta có đầy đủ lý do để tấn công Việt Nam, Việt Nam cũng có đầy đủ điều kiện để trở thành vật tế của trận chiến thu hồi Nam Sa :
1. Việt Nam xâm chiếm nhiều đảo nhất, có nguy hại lớn nhất, hơn nữa có thái độ kiêu
ngạo nhất, ảnh hưởng xấu nhất. Trước tiên ta thu hồi lại những đảo mà Việt Nam
chiếm đóng là có thể thu hồi lại hầu hết các đảo bị chiếm, khống chế được toàn bộ.
Lấy gương xua đuổi thành công quân Việt Nam để răn đe các nước khác buộc chúng
phải tự mình rút lui.
2. Trước đây, Việt Nam đã nhất nhất thừa nhận Tây Sa và Nam Sa thuộc chủ quyền
của Trung Quốc. Những bài phát biểu của các quan chức, bản đồ quân sự, tài liệu địa
lý đều là những bằng chứng xác thực, cho đến sau khi thống nhất đất nước thì Việt
Nam có những thái độ bất thường, có yêu cầu về lãnh thổ lãnh hải đối với Tây Sa và
Nam Sa.
Việt Nam ngấm ngầm thọc lưng Trung Quốc, tiền hậu bất nhất, đã làm mất đi cái đạo
nghĩa cơ bản, khiến quân đội của chúng ta phải ra tay, với lý do đó để lấy lại những
vùng biển đảo đã mất.
3. Việt Nam có lực lượng quân sự lớn nhất Đông Nam Á. Hơn nữa lại đang tăng
cường phát triển lực lượng hải quân, không quân để đối đầu với ta. Quân đội của ta
có thể phát động cuộc chiến Nam Sa, cho dù quân đội Việt Nam đã có chuẩn bị. Với
chiến thắng trong cuộc chiến này, hoàn toàn có thể làm cho các nước khác thua chạy, không đánh mà lui. Đây là cách để loại trừ Việt Nam, làm cho Việt Nam ngày càng lụn bại.
4. Hai nước Trung – Việt xích mích đã lâu, đã từng nảy sinh tranh chấp lãnh thổ và
lãnh hải, lần này lại xảy ra xung đột quân sự. Đây là điều mà thế giới đã dự đoán và
đã sớm nghe quen tai với việc này, chắc chắn phản ứng sẽ nhẹ nhàng hơn. Trái lại, nếu tấn công vào các nước như Philippine thì phản ứng quốc tế nhất định sẽ rất mạnh mẽ.
5. Các nước khác tuy cùng trong khối ASEAN nhưng chế độ xã hội và ý thức hệ khác
với Việt Nam, các nước khác lại ủng hộ Mỹ trong chiến tranh Việt Nam, thời gian đó
đã sinh ra những khúc mắc.
Là liên minh ASEAN, khi chúng ta phát động chiến tranh thu hồi lại Nam Sa ắt sẽ gặp
phải sự phản đối của ASEAN, nhưng hậu quả của cuộc tấn công Việt Nam sẽ tương
đối nhỏ, vì Việt Nam đã từng có ý đồ thiết lập bá chủ khu vực, việc này đã làm cho các nước láng giềng có tinh thần cảnh giác, việc làm suy yếu lực lượng quân sự của Việt Nam cũng là điều tốt cho các nước ASEAN.
6. Tình hình quốc tế gần đây có lợi cho việc giải quyết vấn đề Nam Sa.
Quan hệ Trung – Mỹ ; Trung – Nga đang ở thời kỳ tốt nhất, không phải vì thế mà dẫn
đến sự đối đầu về quân sự giữa các nước lớn. Quân đội Mỹ đang sa lầy vào chiến
trường Afganistan, Iraq và vẫn phải chuẩn bị ứng phó với chiến tranh có thể xảy ra
với Iran, chưa rảnh tay để quan tâm tới chiến sự Nam Sa.
Hơn nữa tranh chấp đảo giữa Nhật Bản và Hàn Quốc, tranh chấp giữa Campuchia
và Thái lan đều sẽ làm phân tán sự chú ý của cộng đồng quốc tế.
7. Quần đảo Nam Sa là một vị trí chiến lược không thể thiếu của Trung Quốc trên trận tuyến kéo dài từ Trung Đông đến Viễn Đông, tuy eo biển Malacca là con đường yết hầu nhưng quần đảo Nam Sa không phải là không có vị trí chiến lược.
Có được Nam Sa sẽ uy hiếp được Malacca, yểm trợ các đường ống dẫn dầu, Nam
Sa là một trong những vùng hiểm yếu, Trung Quốc quyết không ngần ngại chiến đấu
để thu hồi Nam Sa.
8. Lấy chiến tranh để luyện tập quân đội, lấy việc thực hiện chiến tranh để kiểm
nghiệm và nâng cao năng lực chiến đấu của quân ta, tình hình phát triển của hai
bờ Đài Loan – Hải Nam có thể đảm bảo để hai bên bờ sẽ không xảy ra chiến tranh
trong tương lai gần, giải quyết triệt để vấn đề Nam Hải, trong khi thực hiện chiến tranh trên biển phải khảo sát những thiếu sót của hải quân, không quân của Trung Quốc để kịp thời nhận diện những khiếm khuyết, cải thiện, nâng cấp, nhằm phát triển càng nhanh càng tốt lực lượng hải quân không quân của ta, để chứng tỏ rằng quân đội ta là lực lượng quân đội theo mô hình mới, có kinh nghiệm chiến đấu hiện đại, chuẩn bị sẵn sàng cho chiến sự Đài Loan – Hải Nam hoặc để đối phó với những thách thức khác có thể phát sinh.
Lực lượng hải quân, không quân của Việt Nam không thể xem là quá mạnh cũng
không thể xem là quá yếu, chúng phù hợp với việc luyện tập quân đội của ta.
9. Việc thiết lập hợp tác quân đội với Đài Loan có thể còn nhiều khó khăn, sự bất đồng giữa hai bờ Đài Loan – Hải Nam có thể tồn tại, nhưng việc thu hồi Nam Sa thì hai bên lại có chung một lập trường.
Mặc dù không thể mời quân đội Đài Loan cùng tham chiến, nhưng trước và sau trận
chiến đều cùng nhau tiến hành các hoạt động như : cung cấp nguyên vật liệu, thiết bị
bảo trì, nhân viên xử lý, máy bay, tàu chiến do nhu cầu cần thiết hạ cánh hoặc cập
bến trong chiến tranh, chắc chắn rằng sự phối hợp hai quân đội sẽ góp phần vào
đoàn kết, thống nhất quốc gia.
10. Việt Nam là bọn tham lam, kiêu ngạo, vô lễ, tuyệt đối không thể thông qua đàm
phán để chiếm lại quần đảo Nam Sa, không chiến đấu thì không thể thu hồi lại biên
cương quốc thổ. Như vậy, cuộc chiến Nam Sa là không thể tránh khỏi, đánh muộn
không bằng đánh sớm, bị động ứng phó không bằng chủ động tấn công.
Vẫn còn rất nhiều lý do nhưng không tiện để nêu ra cụ thể từng lý do được.
Mặc dù nói chúng ta đánh Việt Nam như đánh bạc nhưng việc thu hồi Nam Sa quả
thực không phải chuyện nhỏ.
Hải quân và không quân Việt Nam cũng đang dần hiện đại hóa cho nên ta quyết
không đánh giá thấp đối phương, bắt buộc phải làm tốt công tác chuẩn bị, không
đánh thì thôi, đã đánh là phải thắng nhanh.
Trong khi bàn việc lấy lại Nam Sa vấn đề không phải là xét xem có thể thành công
hay không mà phải xét xem thắng lợi có triệt để hay không, những tổn thất, rủi ro có
phải là nhỏ nhất hay không và kết quả cuối cùng có phải là tốt đẹp nhất không…
Vì thế cần phải xác định 4 mục tiêu rõ ràng. Đó phải là, xuất một đường quyền
đẹp mắt về chính trị, quân sự, kinh tế, ngoại giao.
Trên lĩnh vực quân sự, đáng tiếc rằng Việt Nam đã làm những việc gây phản ứng
mãnh liệt như xâm chiếm nhiều đảo mới, giam giữ ngư dân và tàu đánh cá Trung
Quốc. Ta tuyên bố rằng lãnh thổ lãnh hải nước ta không dễ dàng xâm chiếm, bắt
buộc Việt Nam trả lại những đảo đã xâm chiếm, nhanh chóng hoàn thành việc triển
khai quân sự tại Nam Hải.
Nếu quân đội Việt Nam không chịu thì Trung Quốc sẽ tiến hành tấn công xua đuổi,
kẻ nào dám phản kháng ta kiên quyết diệt trừ, nếu tăng viện trợ máy bay tàu chiến
cho Việt Nam thì sẽ bắn hạ, bắn chìm hết.
Quân đội Việt Nam đã trang bị một số lượng nhất định máy bay, tàu chiến và tên lửa
tiên tiến do Nga sản xuất. Quân đội của ta sẽ huy động tiềm lực hải quân, không quân
để phong tỏa những căn cứ hải quân, không quân của chúng.
Quân đoàn pháo binh thứ hai cần làm tốt việc che giấu những cứ điểm chiến lược
hiểm yếu, không quân và chiến hạm cần làm tốt công tác dự báo; cung cấp nhiên
liệu cho kế hoạch tấn công lâu dài ở căn cứ phía Nam. Lực lượng trên mặt đất phải
luôn luôn sẵn sàng ứng phó với các cuộc tấn công quấy nhiễu của quân đội Việt Nam
ở khu vực biên giới bất kỳ lúc nào; phải thực hiện phá hủy các căn cứ hải quân không quân ở miền Bắc.
Tóm lại, ta sẽ lấy việc tấn công Việt Nam như là cuộc diễn tập để giải phóng Đài
Loan, một khi tình hình đã lan rộng thì sẽ triệt để phá hủy lực lượng hải quân,
không quân Việt Nam.
Trên lĩnh vực chính trị, vạch trần việc các nước như Việt Nam xâm chiếm lãnh thổ,
lãnh hải nước ta, nhắc lại rằng nước tamuốn duy trì hòa bình, nhưng chúng ta không
thể hòa bình với những kẻ xâm hại đất nước ta.
Cho dù xảy ra rồi thì chúng ta không mong nhìn thấy xung đột quân sự. Trung Quốc hy vọng rằng các bên liên quan nên ngồi lại tiến hành đàm phán hòa bình để nhanh chóng kết thúc chiến tranh.
Nếu các nước như Việt Nam chịu khuất phục trước sức ép quân sự to lớn của nước ta thì nước ta sẽ không sử dụng biện pháp vũ lực nữa, sẽ mở rộng tiếng nói quốc tế của nước ta.
Trên lĩnh vực ngoại giao, một khi chiến sự xảy ra, cộng đồng thế giới chắc chắn sẽ
đưa ra bốn chữ “phê phán, phản đối”.
Chúng ta cần nhanh chóng tranh thủ sự thông cảm của Mỹ, Nga, Liên minh Châu Âu,
nhiệm vụ quan trọng nhất của hoạt động ngoại giao là nắm được mục tiêu của các
nước ASEAN, cố gắng bình tĩnh trước sự phẫn nộ và hoảng hốt của họ, khiến họ tin
tưởng rằng Trung Quốc vô cùng coi trọng quan hệ với ASEAN, tuyệt đối không làm tổn hại đến lợi ích của các quốc gia ASEAN ngoại trừ Việt Nam, Trung Quốc sẽ làm cho mức độ phản ứng của họ giảm xuống mức tối thiểu.
Trên lĩnh vực kinh tế, để chung sống hòa bình cần thực hiên chiến lược “Dùng đất
đai đổi lấy hòa bình”. Để hòa bình phát triển thì cần thực hiện chiến lược “Dùng tiền
bạc đổi lấy đất đai”.
Đối với quần đảo Nam Sa thì lại phải thực hiện phương châm:“chủ quyền thuộc về tôi, cùng nhau phát triển, thỏa hiệp hòa bình, chia sẻ lợi ích” thiết lập một số khu vực cùng phát triển ở giáp giới các nước ASEAN gần quần đảo Nam Sa.
Lấy nước ta làm chủ, lần lượt cùng hợp tác phát triển với Philipines, Malaysia,
Brunei… giúp các đối tác cùng có lợi. Mục đích của các nước này muốn chiếm đảo là
vì muốn đạt được lợi nhuận dầu mỏ, giúp cho họ kiếm được tiền mà họ muốn, làm cho nó dễ dàng đồng ý chủ quyền Trung Quốc.
Nếu Việt Nam đồng ý với chính sách này thì có thể cũng nhận được một phần nào đó.
Với ý đồ lấy phương thức hòa bình để giải quyết tranh chấp Nam Sa thì kết quả cuối
cùng Nam Sa quần đảo ắt bị chia cắt.
Tất cả những đảo bị chiếm giữ là do ban đầu lực lượng quân đội của nước ta không
đủ, khi có đủ năng lực thì không cần phải do dự mà không quyết định, việc sử dụng vũ lực chắc chắn sẽ dẫn đến sự phản đối.
Cùng năm đó, Anh ra sức tranh đoạt đảo Falklands cũng đã bị lên án chỉ trích nhiều, nhưng khi đảo Falklands đã nằm trong tay nước Anh, ai đã có thể làm gì họ.
Nếu Việt Nam nguyện làm đầu tiên thì phải đánh cho chúng không kịp trở tay. Hãy giết chết bọn giặc Việt Nam để làm vật tế cờ cho trận chiến Nam Sa.
(Gs. Vũ Cao Đàm dịch theo nguyên bản tiếng Tàu trên điện báo“Trung quốc Binh khí )
Đại toàn”.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét