Tìm bài viết

Vì Bài viết và hình ảnh quá nhiều,nên Quí Vị và Các Bạn có thể xem phần Lưu trử Blog bên tay phải, chữ màu xanh (giống như mục lục) để tỉm tiêu đề, xong bấm vào đó để xem. Muốn xem bài cũ hơn, xin bấm vào (tháng....) năm... (vì blog Free nên có thể nhiều hình ảnh bị mất, hoặc không load kịp, xin Quí Bạn thông cảm)
Nhìn lên trên, có chữ Suối Nguồn Tươi Trẻ là phần dành cho Thơ, bấm vào đó để sang trang Thơ. Khi mở Youtube nhớ bấm vào ô vuông góc dưới bên phải để mở rộng màn hình xem cho đẹp.
Cám ơn Quí Vị

Nhìn Ra Bốn Phương

Thứ Năm, 11 tháng 1, 2024

Dĩ Hòa Vi Qúy - Trần Xuân Thời


Thái độ của bậc trượng phu, đầu đội trời chân đạp đất, làm việc quang minh chính đại, ngồi không quên nhà, đi không quên nước, thì dù có bị phê bình, cũng chẳng có gì làm cho tinh thần nao núng. Nếu làm việc quang minh chính đại mà được hoan hô thì đó là một niềm an ủi vì có người đồng hành, nhưng không vì thế mà trở nên tự mãn. Ngược lại, nếu bị phê bình thì cũng nên suy nghĩ mà chớ buồn phiền. Ai khuyên ta mà khuyên phải là bạn ta. Ai chê ta mà chê phải là thầy ta. “Tam nhân đồng hành tắc hữu ngã sư”. Trong cái rủi có cái may như lái ông thất mã. Khi Trời giao phó cho ai một sứ mệnh thì trước hết tạo cơ hội cho người đó trải qua những gian lao, thử thách để trao dồi ý chí, hiểu thêm về thế thái nhân tình, tích lũy kinh nghiệm để mưu cầu đại cuộc.
<!>
“Giả thử đường đời bằng phẳng cả, anh hùng hào kiệt có hơn ai”.
Chướng ngại ở đời là nấc thang cho kẻ anh tài, kho tàng cho người khôn khéo.

Trong hoàn cảnh nước mất nhà tan, gần 4 triệu dân Việt đã tái tạo đời sống mới tại hải ngoại.
Hãy xem đó như một cuộc xuất ngoại bất đắc dĩ, không thông qua thử thách nào về sinh ngữ, trình độ văn hoá, chỉ cần sự quyết tâm ra đi tìm tự do dù phải vượt bể, trèo non, lên ghềnh xuống thác, để lánh nạn cộng sản trước sự đón tiếp đầy tình người của thế giới tự do.

“Có gió cả mới hay cây cứng, không đường dài nào biết ngựa hay”!
Không oán thiên, không vưu nhân là đạo lý thường tình của nhân thế. Cố gắng lãnh hội và đối phó với nghịch cảnh một cách khôn khéo, tương kế tựu kế, bổ khuyết thành ưu, để mưu cầu phúc lợi chung cho nhân quần xã hội với thái độ kiên cường.

“Phú quý bất năng dâm, bần tiện bất năng di, uy vũ bất năng khuất”.
Đối với người Việt quốc gia, người trượng phu không phỉ báng nhau trong lời nói hay ác độc trong hành động. Phỉ báng, hành động ác hiểm chỉ là hạ sách.

Trong các nước độc tài, giới lãnh đạo không có khả năng thuyết phục nên chỉ biết đàn áp. CS ra tay ác hiểm sẽ tạo nên ảnh hưởng dây chuyền, oan oan tương báo, dễ rơi vào mê lộ, tâm hồn sẽ bị xao xuyến, vì “cọp giết người cọp yên ngủ, người giết người thức đủ năm canh”.

Mỗi khi tâm động, thì con người thường mất bình tĩnh cũng như một khi đã nổi cơn điên thì “Người khôn hóa dại, người hiền hóa ngu”. Phản ứng vụng về, cơ hội thành công sẽ giảm bớt và rất dễ chuốc lấy thất bại.

Bậc trượng phu thường lấy đức mà xử thế, lấy trí mà mở rộng tầm mắt nhân sinh, lấy nhân làm nguyên động lực thúc đẩy hành động. “Nhân giả vô địch”, người có lòng nhân thì không ai thắng nổi, dễ giải hóa xung khắc nhằm xây dựng nhân quần xã hội.

Sự xung khắc có thể do quan niệm lệch lạc về các về vấn đề xảy ra trong xã hội vì thiếu điều nghiên. Ông nói gà, bà nói vịt. Nhận chân thành giả, lộng giả thành chân, hụp lặn trong cõi vô minh.

Mỗi khi con người nhìn sự đời, “mờ mờ nhân ảnh như người đi đêm”, thì rất dễ ngộ nhận, có khi biến bạn thành thù, biến thù thành bạn. “In the night, imagining some fear. How easy is a bush supposed a bear”. Câu chuyện thầy bói xem voi của Ấn độ hơn ba ngàn năm về trước đã là dụ ngôn thể hiện cái nhìn phiến diện về đời người, người ở đời và thế sự.

Ngày nay, khi nghĩ về sự xung đột giữa chính, tà thì chúng ta thường nghĩ tà không thể thắng chính. Điều này được chứng minh rõ rệt qua lịch sử. Từ cuộc cách mạng vô sản năm 1917 tại Nga sô đến cuối thập niên 1980, có thể nói chế độ cộng sản chiếm gần ½ thế giới. Sau năm 1990 chỉ còn lại 4 nước cộng sản, vì bản chất duy vật của chủ nghĩa CS khiến cho con người mất dần nhân tính (humanity) và phát huy khía cạnh thú tính (animality). Chủ trương này đi ngược lại tiến trình nhân bản hoá của nhân loại, từ hoang dã đến văn minh. Thêm vào đó, CS không tôn trọng tự do, dân chủ, nhân quyền là những quyền căn bản của nhân loại nên Chủ nghĩa CS dần dần bị đào thải.

Nếu không có Hoa kỳ cứu giúp giải phóng Á Châu trong đệ nhị Thế chiến thì Trung hoa đến nay chưa chắc thoát khỏi ách cai trị của đế quốc Nhật. Thế mà Tàu Cộng vô lương tâm dùng phương pháp bá đạo nên thế giới cộng sản đã bị nhân loại ruồng bỏ, địa bàn hoạt động ngày càng bị thu hẹp. Chiến dịch dùng độc trùng Vũ Hán, nhằm tận diệt thế giới tự do, để bành trướng đế quốc cộng sản là chiến dịch tự sát khiến cho thế giới kinh tởm chủ nghĩa CS vô thần.

Trong nỗ lực quang phục quê hương, người Việt quốc gia chân chính có chung một mục tiêu tái lập tự do, dân chủ, nhân quyền cho Việt Nam, nhưng phương thức đấu tranh đôi khi dị biệt. Phương thức đấu tranh dị biệt không có nghĩa là mâu thuẫn hay tương khắc. Đường nào rồi cũng đến La Mã, miễn là các đoàn thể biết tôn trọng lẫn nhau.

Chiến thuật, chiến lược có thể thay đổi, biến hóa linh động tuỳ hoàn cảnh và thời gian, nhưng tốt nhất là tránh áp dụng những phương thức bá đạo để tranh giành ảnh hưởng giữa các đoàn thể quốc gia.

Hiện nay, cộng đồng Việt Nam hải ngoại có hằng ngàn đoàn thể lớn, nhỏ đang hoạt động thể hiện tinh thần “Quốc gia hưng vong thất phu hữu trách”. Trải qua 48 năm thử thách, có đoàn thể cũ mai một, có đoàn thể mới xuất hiện. Nhiều người thành tâm biết chọn mặt gởi vàng, luôn nói lên lời công đạo.

Thực ra, thì nhiều đoàn thể sinh hoạt thể hiện tinh thần tự do tư tưởng, tự do hội họp, trong các quốc gia dân chủ. Không có vấn đề độc quyền lập hội, để bóp nghẹt quyền tự do tư tưởng của người dân như chính sách của các nước độc tài cộng sản Bắc Hàn, Cuba, Tàu Cộng và Việt Nam.

Các nước CS không xem hạnh phúc của người dân là quan trọng. Điều quan trọng đối với họ là thâu tóm tài nguyên quốc gia để làm gia sản cho cán bộ và đảng CS, để đảng có tài nguyên cai trị muôn đời, không bao giờ muốn thay đổi từ độc tài qua dân chủ. “Tài tụ tắc dân tán”. Không quân phân tài sản quốc gia cho toàn dân là một trong những nguyên nhân quần chúng chán oán ghét chế độ CS vô thần.

Trong thập niên 1960-70, đảng CS Hà Nội ký thác vàng với giá hằng ngàn triệu Mỹ Kim tại nhà Bank ở Thụy sĩ để tài trợ chiến tranh xâm lăng VNCH trong lúc đồng bào miền Bắc “chạy ăn từng bữa toát mồ hôi”.

Cộng Đồng Viêt Nam tại Hoa Kỳ không đồng nhất về tư tưởng bầu cho Cộng hòa hay Dân chủ thể hiện tinh thần tự do. Nhưng không vì thế mà sinh ra xung khắc, làm mất hoà khí và làm tiêu tán nội lực.

Làm thế nào để hoà giải xung khắc giữa hai phái ủng hộ Cộng Hòa và Dân Chủ? Việc này lớn đối với công dân Hoa Kỳ nên rất khó quản. Tuy nhiên, đối với khoảng hơn một triệu cử tri người Mỹ gốc Việt thì đa số tỏ ra thầm lặng, tu tại tâm.

Tùy cách nhìn mà chúng ta có thể dĩ hoà vị quý trong việc ủng hộ hay phản đối.

Nếu chúng ta chấp nhận sự ủng hộ CH hay DC là mục đích thì khó hoá giải.
Tuy nhiên, nếu xem sự ủng hộ CH hay ĐC như là phương tiện giúp cho công tác đấu tranh để tái lập tự do, dân chủ cho Việt Nam, thì đa số cử tri Việt Mỹ giữ thái độ thầm lặng không tranh cãi về vấn đề bỏ phiếu cho ai, đúng theo thủ tục bỏ phiếu kín “ Secret vote”, để duy trì tinh thần “Dĩ Hoà Vi Quý”,

Mỗi khi xem chính sách CH hay DC như là phương tiện thì chúng ta dễ ứng phó, linh động hơn, nên ít gây nên xung khắc.
Nghĩa là chính sách nào phù hợp cho mục đích đặc thù mang lại tự do dân chủ cho Việt Nam thì chúng ta lưu tâm hỗ trợ.

Phản ứng của cử tri có thể giúp lượng định hành vi của các chính quyền hoạt động vì tư lợi đảng phái hay vì công ích.
Nếu vì tư lợi cho đảng phái hay phục vụ các nhóm tư lợi (interest group) thì “Tài tụ tắc dân tán”, cử tri bổ trợ đảng cầm quyền sẻ phân tán.

Ngược lại, nếu nhà cầm quyền vì công ích và phúc lợi chung thì “Tài tán tắc dân tụ”, cử tri bổ trợ đảng cầm quyền sẽ hội tụ thêm lên.
Tài đây chẳng những là tài vật mà còn là khả năng, tâm hồn, thiện chí, sự dấn thân của cử tri sẵn sàng chọn mặt gởi vàng.

Những gì mang lại hữu ích chung nhân quần, xã hội, quốc gia, dân tộc là chính nghĩa như chính nghĩa xây dựng dân chủ cho Việt Nam.
Dĩ hoà vi quý để phục vụ chính nghĩa là niềm mong ước chung của tất cả chúng ta, những người Việt quốc gia.

Trước năm 1975, chúng ta đã không đối phó nỗi nghịch cảnh: Trong thì chia rẽ nội bộ, ngoài thì mưu tính của ngoại bang nên mất Miền Nam vào tay Cộng sản.
Ngày nay CSVN manh tâm xâm nhập CĐNVQG hải ngoại, chúng ta cần thực hiện một số biện pháp hợp lý, bất bạo động (☹ peer pressure)

1- không cần thay đổi cơ cấu tổ chức các đoàn thể xã hội, cộng đồng, chính trị, vì có thể gặp phản ứng và tốn thời gian.
2-nhưng cần cải tiến sinh hoạt của tổ chức nhằm tạo sự đoàn kết, dĩ hoà vi quý trong nội bộ
3-để thực hiện hữu hiệu các chương trình sinh hoạt cụ thể nhằm bảo vệ an sinh cho thành viên.
4-Nhận dạng (identify), cách ly (isolate) và truyền thông (communicate) cho nhau về các phần tử tỏ thái độ thân cộng
5- qua lời nói như ca tụng VC, chê bai các đoàn thể chống cộng và các hành động như tham gia sinh hoạt do VC tổ chức trong sinh hoạt hằng ngày về văn hoá, xã hội ,kinh tế, chính trị, chống đối các sinh hoạt chống cộng……………
6-Dần dần các phần tử thân cộng bị cô lập thì các chương trình sinh hoạt thân cộng tự nhiên thất bại và tan biến.
7- Ghi nhận các dữ kiện, thông baó mật cho cơ quan an ninh đia phương các “đặc vụ VC” có nguy cơ đến sinh mạng, tài sản như các “Đặc vụ Trung Cộng” đã bị khám phá tại New York, trong năm 2023.
8-Thực hiện châm ngôn: “Đoàn kết là sống, chia rẽ là chết”.

Trần Xuân Thời

1 nhận xét:

Tran Xuan Thoi nói...

Anh Mac Dinh. Anh có thể thay cái hình khác để tránh sự hiểu lầm ý nghĩa của bài Viết.?