Tìm bài viết

Vì Bài viết và hình ảnh quá nhiều,nên Quí Vị và Các Bạn có thể xem phần Lưu trử Blog bên tay phải, chữ màu xanh (giống như mục lục) để tỉm tiêu đề, xong bấm vào đó để xem. Muốn xem bài cũ hơn, xin bấm vào (tháng....) năm... (vì blog Free nên có thể nhiều hình ảnh bị mất, hoặc không load kịp, xin Quí Bạn thông cảm)
Nhìn lên trên, có chữ Suối Nguồn Tươi Trẻ là phần dành cho Thơ, bấm vào đó để sang trang Thơ. Khi mở Youtube nhớ bấm vào ô vuông góc dưới bên phải để mở rộng màn hình xem cho đẹp.
Cám ơn Quí Vị

Nhìn Ra Bốn Phương

Thứ Bảy, 8 tháng 7, 2023

Em Gái Quảng Đông và Anh Sửa Xe Đạp - Dung Nguyễn


Ngày xưa, có lần tôi sửa xe đạp bên đường Kỳ Đồng quận 3 cũng được gần 2 năm. Mùa mưa năm đó, tôi lấy mấy tấm bạt che phía trên với ba phía bên hông chỗ sửa xe đạp, tạo thành một cái lều nhỏ che mưa gió. Một bữa trời mưa lớn, không ai đem xe tới sửa thì tôi ngồi trong lều đọc báo. Nhưng tới chiều thì có một em gái khoảng 18 tuổi chạy chiếc Honda dame ngừng ngay trước mặt tôi, em nói :- Anh ơi, gắn lợi dùm em cái giỏ đựng đồ đằng trước, nó rớt ra mà mấy con ốc cũng rớt mất tiêu. Tôi mới biểu em vô lều cho khỏi ướt, rồi lấy cái thùng đồ nghề sửa xe cho em ngồi đỡ. Lấy lon ốc cũ ra, tôi lựa mấy con ốc gắn cái giỏ cho em.
<!>
Chỉ dòm sơ qua là tôi biết em gái này người Hoa, bởi vì cái áo xá xẩu màu đỏ em đương mặc là áo con gái Tàu hay mặc, thêm hai bính tóc cột nơ cũng màu đỏ. Em gái xinh mà dễ thương lắm …
Xong rồi thì em hỏi tôi bao nhiêu tiền cho em gởi, nhưng mà tôi nói là chuyện nhỏ thôi, không tính tiền em, khi nào lủng bánh xe thì tới đây ủng hộ, tôi có vá ép xe Honda nữa. Em gái nghe vậy thì mới nói :
- Bánh xe em còn mới lắm, chưa bao giờ bị lủng ! Mà em thích cái lều nhỏ của anh quá hà, nó dễ thương lắm. Lần đầu tiên em được núp mưa dưới một cái lều ! Em thích lắm. Mà nè anh, em thấy anh cần mấy cái ghế nhỏ cho người ta ngồi chờ sửa xe, hay là mai em chở ghế tới tặng anh nha ?
Tôi nghe vậy thì từ chối liền, vì không muốn mang ơn con gái, nhứt là con gái đẹp …
Nhưng ngày mai thì em gái kia chở 3 cái ghế nhỏ tới thiệt ! Em xách mấy cái ghế đem vô trong lều rồi lấy trong giỏ ra 2 cái bánh bao với cái đồ cắt móng tay, em nói :
- Em tặng anh 3 cái ghế nè ! Còn bánh bao này lát nữa anh em mình ăn. Thấy anh sửa xe mà hỏng chịu cắt móng tay, rồi dầu mỡ dính vô.
Khi hai anh em ăn xong bánh bao thì em gái đòi cắt móng tay cho tôi, em nói :
- Em tên Lý Mỹ Hòa, nhà bên quận 5. Gia đình em người Quảng Đông anh à, ba má chỉ có một mình em thôi, em có nhiều bạn gái lắm, nhưng mà lần đầu tiên làm bạn với anh trai như anh nè !
Rồi sau này thì mỗi khi trời mưa là em xẩm này chạy xe tới lều tôi núp mưa, có lẽ em thích cái lều hơn thích tôi chăng ? Mà núp mưa dưới lều thì em nào mà không thích. Mùa mưa sửa xe ế lắm, cho nên khi em Hòa tới ngồi bên tôi dưới mưa, thì tôi hay kể chuyện này chuyện nọ cho em nghe, em khen tôi kể chuyện có duyên mà vui lắm !
Một bữa em hỏi tôi :
- Sao mà lúc nào em cũng thấy anh dòm em chăm chăm hoài hà, có gì không anh ?
Tôi mới nói là tại vì tôi thấy hình như có gặp em nhiều lần lắm !
Trước cái bữa gắn giỏ xe cho em, nhưng thôi bỏ qua đi em.
Nhưng Mỹ Hòa không chịu bỏ qua, em bắt tôi phải kể là gặp em nhiều lần, mà gặp hồi nào và gặp ở đâu ?
Tôi ngồi bên em nhìn mưa rơi ngoài trời, rồi tôi kể cho em nghe :
- Hồi xưa cách nay 500 năm đời nhà Tống bên Trung Hoa, anh là thái tử. Thái tử yêu một em cung nữ xinh đẹp giống em y chang ! Nhưng luật lệ triều đình không cho thái tử yêu cung nữ. Một đêm trăng, thái tử nhớ em cung nữ kia mà ra hậu cung chờ em ra ngắm trăng, rồi dòm cho đỡ nhớ. Nhưng xui là đêm đó người ta pháo kích vô hoàng cung, tính ám sát Hoàng thượng. Trái pháo rớt bên hậu cung nổ cái ầm ! Rồi 3.000 cung nữ sợ quá bỏ chạy mà đạp lên thái tử chết tại chỗ ! Em là người cung nữ đứng lợi ôm thái tử trong lòng …
Mỹ Hòa nghe tới đây thì lật đật quỳ xuống chắp nói :
- Tiểu nữ cứu giá chậm trễ, xin thái tử giáng tội !
Tôi mới nói :
- Miễn lễ ! Bình thân đi em …
Em Hòa mới ôm tôi mà cười quá chừng luôn ! Bên ngoài mưa vẫn rơi đều …
Nhưng một bữa chiều, Hòa tới thăm tôi mà mang theo đôi mắt buồn … Tôi chưa bao giờ thấy em buồn. Em nói :
- Đã từ lâu, ba má chuẩn bị cho em qua Pháp du học. Bữa nay giấy tờ xong xuôi rồi mà ngày mai em ra phi trường, em không muốn đi cũng không được anh à. Nhưng xa anh thì không biết bao giờ được gặp … Em buồn lắm, anh ở lợi giữ gìn sức khỏe nha anh, em đi đây.
Tôi nghe vậy mà ngỡ ngàng lắm ! Nhưng cũng chúc em đi học thành công.
Rồi em chạy xe đi, nhưng chỉ vài phút thì em quay xe lợi mà tới bên tôi, em tháo sợi dây chuyền đeo vô cổ tôi rồi nói :
- Sợi dây chuyền này sẽ làm anh nhớ tới Lý Mỹ Hòa của anh !
Từ bữa chiều mưa chia tay, thì tôi không còn được gặp em Hòa nữa. Hôm nay cầm sợi dây chuyền trên tay mà tôi nhớ em vô cùng !
Tôi mới hiểu một điều : Một lần chia tay, là một lần vĩnh biệt …

DUNG NGUYEN ( Tác giả )
Thân mến
TQĐ

Không có nhận xét nào: