“Anh Bình ơi, Tiến Sĩ Mai Thanh Truyết vừa báo qua email cho anh em mình biết, anh Hải Triều đã qua đời rồi. Buồn quá anh Bình ơi”. Đó là lời nói mà tôi nhận được qua cú điện thoại từ ông Đoàn Trọng Hiếu, người có biệt danh là Biệt Động Quân Đoàn Trọng Hiếu, cho tôi biết lúc tôi đang lái xe từ nơi làm việc về nhà vào tối hôm qua Thứ Năm, ngày 6 tháng 12 năm 2018. Tin tức về Nhà Văn Quân Đội Hải Triều, chủ bút báo Nguyệt San Việt Nam tại Vancouver BC, Canada qua đời, khiến lòng tôi thật buồn. Tôi có khá nhiều kỷ niệm với ông Hải Triều trong thời gian ông nhận lời cộng tác thường xuyên với tôi trên chương trình hội luận chính trị “Chúng Ta và Thời Cuộc” do tôi điều hợp hằng tuần trên làn sóng đài Tiếng Nước Tôi tại Atlanta, GA và Đài Phát Thanh Việt Nam tại Oklahoma City, để chống cộng.<!>
Về đến nhà, tôi mở email thì nhận được những dòng chữ tuy ngắn nhưng có thể nói là “buồn thúi ruột” từ một số đàn anh mà tôi hân hạnh được làm việc chung, qua các chương trình chống cộng trên làn sóng phát thanh và báo chí.
– Tiến Sĩ Mai Thanh Truyết thông báo: “Xin thông báo, Hải Triểu ra đi rồi các bạn ơi. Buồn quá”
– BĐQ Đoàn Trọng Hiếu than rằng: “Đường thì còn xa tận cuối chân trời mà anh em mình cứ lần lượt nằm lại dọc đường.”
– Giáo Sư Ngô Quốc Sĩ còn buồn hơn: “Các bạn ơi! Anh Hải Triều ra đi đột ngột quá. Chúng ta mất dần những tiếng nói đấu tranh trong khi cộng sản còn thống trị đất nước! Thật buồn và lo cho tương lai Việt Nam.”
Mới vài tuần trước, tôi có gọi thăm thì được người nhà ông cho biết rằng ông mới vào bệnh viện trở lại, nhưng chắc không có gì đáng ngại. Chúng tôi đã biết ông ngã bệnh từ lâu và tôi là người thường thay quý anh em trong nhóm để liên lạc thăm hỏi và báo cáo tình trạng sức khỏe của ông cho mọi người.
Sáng nay Thứ Sáu, 7 tháng 12 năm 2018 tôi thức dậy sớm và viết mấy dòng như sau: “Buồn thật buồn. Nghe tin buồn và đọc mấy lời than của quý anh lại càng buồn thêm. Mấy vị cao niên chống cộng quyết liệt thì lần lượt ra đi, còn các bạn trẻ và những người mơ hồ về VC, thì lại không hiểu tại sao có những người chống cộng… tới chiều như thế.
Thôi cứ để anh Hải Triều đi trước. Riêng anh em mình hãy cố nhớ câu này để mà tiếp tục chống cộng: (God put me on this earth to accomplish a certain number of things. Right now I am so far behind that I will never die. – Bill Watterson). Xin phép tạm thoát dịch: Thiên Chúa cho tôi xuống trần gian để hoàn thành một số công việc nhất định. Nhưng cho đến nay, còn nhiều việc tôi vẫn làm chưa xong, cho nên tôi sẽ không bao giờ chết.
Nhà Văn Quân Đội Hải Triều tham gia “Mạng Lưới Dân Tộc – Dân Chủ – Hành Động” ngay từ những ngày đầu vào tháng Giêng năm 2017. Nhóm chủ trương gồm có: Tiến sĩ Mai Thanh Truyết, Giáo sư Ngô Quốc Sĩ, Nhà văn Hải Triều, BĐQ Đoàn Trọng Hiếu và tôi là Huỳnh Quốc Bình. Phía thành viên cộng tác thì có Nhà văn ThụyVi, nhà văn Long Điền Vương Văn Giàu…
Cũng vào thời điểm ấy, chúng tôi đã song song thực hiện chương trình phát thanh “Tiếng Dân Việt” www.tiengdanviet.net.
Tính đến ngày hôm nay, chúng tôi đã có tất cả 63 lần hội luận chính trị để phát thanh về trong nước. Cuộc hội luận đầu tiên có tiêu đề: “Nước Đã Tràn Bờ”. Quý độc giả, thính giả và thân hữu có thể nghe giọng nói của năm anh em chúng tôi, trong đó có Nhà Văn Hải Triều, tại đây:https://tiengdanviet.net/2017/01/14/tieng-dan-viet-1-nuoc-da-tran-bo/
Nhà Văn Quân Đội Hải Triều là cộng tác viên thường trực với cá nhân tôi trên chương trình “Chúng ta và thời cuộc”. Có những vấn đề thời sự nào cần phải nói gấp cho kịp thời gian tính, thì tôi chỉ cần gọi cho ông biết trước vài mươi phút, ông không ngần ngại cùng với tôi lên làn sóng phát thanh ngay lập tức. Có lần ông còn vui tính nói đùa: “Tưởng gì chứ đục thằng VC là có tôi chơi liền…”
Ông đã cùng tôi thực hiện nhiều cuộc hội luận chính trị trên chương trình “Chúng ta và thời cuộc”. Sau đây là một trong những chương trình tiêu biểu mà ông và BĐQ Đoàn Trọng Hiếu đã cùng tôi có những nhận xét về về cuộc đấu tranh chống cộng qua một đề tài: “Nhìn Về Cuộc Đấu Tranh Chống Cộng Trong Nước”. Quý độc giả và thính giả có thể nghe giọng nói quyết liệt của ông tại đây:
Nhà Văn Quân Đội Hải Triều cũng từng bị chụp mũ là cộng sản, nên ông đã tổ chức những buổi tập họp theo hình thức họp báo, để công khai thách thức những kẻ chụp mũ ông là cộng sản có thể xuất hiện, để giáp mặt với ông; nhưng rất tiếc họ không có mặt trong những lần như thế. Ông có tặng cho tôi những DVD các hình ảnh đó.
Ngoài ra năm 2009 ông cũng đã xuất bản một quyển sách có tên là “Chụp Mũ”. Ông tặng cho tôi quyển sách này để tôi có thể hiểu thêm về những mánh khóe mà kẻ gian đã chụp mũ ông như thế nào. Sách dày 146 trang, với nhiều dữ kiện và các bài tranh luận, bút chiến vô cùng phức tạp. Sách được mở đầu bằng các dòng thơ với bút hiệu Lê Khắc Anh Hào:
Gươm thù phủ áo quốc gia
Bút nghiên cạn mực, gian tà bủa vây
Đời ta còn được bao ngày
Ngẩng lên thẹn mặt, cau mày núi sông
Ra đi trái đất nửa vòng
Mà thù xưa vẫn chất chồng đuổi theo.
Tháng Giêng 2017 chúng tôi cũng đã cùng ông thực hiện một chương trình hội luận nói về tình trạng kẻ gian chụp mũ người chống cộng là “cộng sản”. Quý độc giả và thính giả có thể nghe giọng nói danh thép của ông tại đây: https://huynhquocbinh.net/2017/01/17/chup-mu/
Trong thời gian quen biết với ông, ít khi tôi nghe ông nói về “cái ta” của ông. Khi viết bài này, tôi phải thu thập từ nhiều nguồn cho một số dữ kiện liên quan đến cuộc đời và các sinh hoạt của ông, hầu cho ai muốn tìm hiểu thêm về ông có dịp tham khảo. Nếu phần này có điều chi sơ sót, xin mọi người thông cảm và cho chúng tôi có cơ hội điều chỉnh.
Nhà Văn Hải Triều tên thật là Lê Khắc Hai, sinh quán tại Phan Thiết, tỉnh Bình Thuận. Từng theo học Đại Học Vạn Hạnh Sài Gòn. Tốt nghiệp cử nhân văn khoa, Ban Báo Chí. Tốt nghiệp trường Bộ Binh Thủ Đức khóa 23. Trước 1975 ông viết dưới các bút hiệu như Hải Triều, Bắc Phong, Thi sĩ Lê Khắc Anh Hào. Ông là Biên Tập Viên báo Sóng Thần. Sau 1975, bị tù cải tạo 5 năm tại các trại Kà Tốt, Sông Mao, Tham Văn, Bình Tu. Năm 1980 vượt biển tìm tự do. Ông ở trại tỵ nạn Pulau Bidong 8 tháng và định cư tại Canada tháng Mười cùng năm. Ông là Chủ Biên báo Lửa Việt, Nguyệt San Việt Nam tại Canada. Ông có nhiều văn, thơ tranh đấu đã xuất bản. Ông thường xuyên phát biểu trên các diễn đàn Paltalk với các tên lamsơn, bắctiến, bắcphong.
Những tác phẩm Thơ của Lê Khắc Anh Hào đã xuất bản: Đường Tổ Quốc 1998 – Sỏi đá còn hờn cơn quốc biến 1990 – Tự thuở vầng trăng vỡ cuối nguồn 1997- Thắp lửa vào thơ 2000 (LKAH, Ý Yên, Trần Thúc Vũ)- Đoạn trường lưu vong 2004- Đêm đợi bình minh 2012 và Lục bát đen thời đại Hồ Chí Minh 2013- Chinh phụ ngâm khúc Việt Nam Cộng Hòa/thời binh lửa.
Văn xuôi đã xuất bản: Vết hằn để lại nghìn sau 1997 (biên khảo) -Chim non trong cơn bão 2001(truyện) – Những trận đánh không tên 2003 – Vũng lầy văn báo hải ngoại 2004.
– Mùa Xuân Đen (truyện, ký, tản mạn), dày 248 trang, gồm 37 bài viết ở nhiều thể loại, mở đầu bằng một hình ảnh buồn trong trí nhớ, ghi lại qua bút ký về người nữ tù mà tác giả gặp khi bị giam cùng Trại Thẩm Vấn Phan Thiết.
Lần sau chót tôi trao đổi với ông qua email và điện thoại vào tháng 5 năm 2018. Ông cũng gởi cho anh em chúng tôi bài Thơ sau chót mà ông sáng tác. “Nước mắt Thủ Thiêm!”
Từ Thủ Thiêm tới Nam Quan
Nam Quan đã mất, lệ tràn Thủ Thiêm
Mưa hay lệ đổ bên thềm
Cửa nhà tan nát không kềm lệ sa!
Đời dân không cửa không nhà
Đời đảng ngôi báu gọi là quang vinh
Giải phóng hóa ra cực hình
Bóng ma cách mạng thất kinh cõi người!
Thành Hồ liệm tắt tiếng cười
Thủ Thiêm tan tác đất trời hận căm
Đảng hồ ngự trị trăm năm
Ba miền Nam Bắc âm thầm ngục đen!
Dù từ bệnh viện mới về nhưng ông cũng quyết liệt nói với tôi là anh em hãy cố gắng chờ ông thêm vài tháng, ông hứa sẽ trở lại để cùng chúng tôi chiến đấu “chống cộng tới chiều”. Ông còn nói thêm: “Tôi danh dự là tôi sẽ cùng với anh Bình và các anh em mình chiến đấu chống cộng đến hơi thở cuối cùng…”
Nhưng rất tiếc anh đã “thất hứa”. Anh đã ra đi.
Tôi viết bài này để tưởng nhớ, để bày tỏ lòng kính trọng một nhà văn nhà thơ, chiến sĩ của Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa, người không còn được cầm súng chiến đấu nhưng tiếp tục cầm viết để đánh cộng.
Em xin vĩnh biệt anh Hải Triều, ông anh khả kính, một chiến hữu, một người bạn vong niên thật chí tình. Cầu xin Ơn Trên cho linh hồn anh được vào chốn Vĩnh Hằng và an ủi những người thân yêu của anh đang đau buồn, thương tiếc trước sự ra đi của anh. Vĩnh biệt anh!
Huỳnh Quốc Bình
(503) 949-8752
Viết xong tại Salem, Oregon, USA vào lúc 11:30 giờ khuya Thứ Sáu, ngày 7 tháng 12 năm 2018
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét