Ngày xưa còn sống, chính tay mụ Rớt nấu từng nồi bún và đem lại tiếng tăm cho tô bún bò xứ Huế. Ngày nay, tại Little Saigon, bà Thanh Tịnh, cháu "mụ Rớt," lại tiếp nối truyền thống, không để "tuyệt tác ẩm thực" mai một đi.
Và “Bún bò mụ Rớt Gia Hội” nay đã là một phần thực đơn của nhà hàng Moonlight trong khu chợ Thuận Phát tại góc đường Beach và đường McFadden. Nhờ bàn tay khéo léo và kinh nghiệm nhiều năm của bà Thanh Tịnh, tô bún bò mụ Rớt chính hiệu vẫn không giảm đi hương vị đặc thù; trái lại, như có phần thơm ngon hơn.
Chỉ nhìn thoáng qua tô bún vừa được đặt trên bàn, người ta đã thấy ngay được cái nét thanh cảnh rất Huế – cái gì cũng nho nhỏ, xinh xinh và thanh thanh. Từng miếng bắp bò cắt nhỏ, thái mỏng, từng miếng giò heo chặt gọn ghẽ, vừa miệng và ngay cả hành ngò cũng được thái nhuyễn phong cách Huế.
Vắt vào tí chanh, thả vài miếng ớt, quậy đều rồi khẽ húp muỗng nước lèo đầu tiên là cái hương vị rất đặc trưng, rất Huế đã thuyết phục được khách khảnh ăn rồi – hương thanh thanh, vị thanh thanh, tất cả xương, thịt cùng gia vị, tiêu, hành, hòa quyện vào nhau làm thơm mũi, làm ngon miệng người ăn.
Cắn vào vài sợi bún thôi là thực khách đã thấy ngay được sự khác biệt rồi. Bún bò mụ Rớt Gia Hội quả là mềm mại và thanh cảnh.
Rồi đến thịt. Thịt bò, giò heo được nấu vừa tới, không quá nhừ, không quá dai, vừa vặn, chu đáo.
“Ở xứ Huế, người sành ăn rất kén chọn. Muốn mặn mà, tô bún phải có mắm ruốc, nhưng không được có mùi ruốc. Muốn nồng nàn, tô bún phải có mùi xả như không được có mùi xả. Muốn cay the, tô bún phải có ớt xào nhưng không được có mùi ớt. Muốn ngọt ngào, tô bún phải có thịt, có xương, nhưng không được có mùi thịt, mùi xương," bà Thanh Tịnh phân tích.
Rồi đến gân bò. Những miếng gân bò được rửa sạch, nấu vừa ăn rồi thái nhỏ nhắn mới hấp dẫn làm sao. Gân vừa giòn, vừa dai làm nổi bật cái cầu kỳ, tỉ mỉ của xứ cố đô một thuở vàng son.
Sang Mỹ từ năm 1992, bà Thanh Tịnh từng nấu món bún bò độc đáo này ở nhiều địa điểm quanh Little Saigon. “Thực khách quen thuộc của tôi ở khắp nơi tại 50 tiểu bang rồi,” bà nói.
Nhiều người cứ phàn nàn là sao bà không “định cư” tại một địa điểm nhất định cho dễ đến. “Ừ thì muốn như 'rứa' nhưng mỗi người một hoàn cảnh chứ bộ,” bà Thanh Tịnh cười.
Vĩ cầm thủ Luân Vũ, chủ nhà hàng Moonlight, nói: “Như mọi món ăn Huế, bún bò là món ăn của vua quan, hoàng tộc. Sau bao nhiêu năm, những món này "bị" bình dân hóa đi. Lý do tôi muốn có món này tại Moonlight, trong một khung cảnh trang nhã là để phục hồi vị thế của nó."
Một thực khách của Moonlight, cô Ngọc Yến Nguyễn, ngụ tại Hungtington Beach, nhận xét: “Tôi thấy món này ở đây rất ngon dù không thấy mùi xả như ở nơi khác.”
Ông Hùng Vũ, cư dân Garden Grove, nói: “Ngon. Ngon lắm. Tôi không biết nói sao cho đúng, nhưng mà ăn rất ngon.”
Có lẽ như một triết lý sâu xa, muốn thành công, không phần tử nào được vượt trội hơn phần tử khác mà tất cả phải hòa hợp với nhau, như tô bún bò mụ Rớt Gia Hội tại nhà hàng Moonlight.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét