Tìm bài viết

Vì Bài viết và hình ảnh quá nhiều,nên Quí Vị và Các Bạn có thể xem phần Lưu trử Blog bên tay phải, chữ màu xanh (giống như mục lục) để tỉm tiêu đề, xong bấm vào đó để xem. Muốn xem bài cũ hơn, xin bấm vào (tháng....) năm... (vì blog Free nên có thể nhiều hình ảnh bị mất, hoặc không load kịp, xin Quí Bạn thông cảm)
Nhìn lên trên, có chữ Suối Nguồn Tươi Trẻ là phần dành cho Thơ, bấm vào đó để sang trang Thơ. Khi mở Youtube nhớ bấm vào ô vuông góc dưới bên phải để mở rộng màn hình xem cho đẹp.
Cám ơn Quí Vị

Nhìn Ra Bốn Phương

Thứ Năm, 14 tháng 9, 2023

Tình HÈ - Hương Hoài Điệp


Quốc Hương hát khẽ nho nhỏ, ngắm mình trong gương với nét mặt rạng rỡ, ra vẻ hài lòng bộ trang phục mình chọn sáng nay. Một chiếc quần Jean đen thêu bên hông, ôm sát đôi chân dài thon gọn, hài hòa cùng áo thun màu xám, nổi bật đường cong cân đối của nàng. Chiếc áo gió màu xám nhạt viền xám đậm giãn dị dễ thương, cùng đôi giày thể thao Nike và kiếng mát thời trang tạo thêm nàng nét duyên dáng, trẻ trung.- Reng! Reng! Reng!...Tiếng chuông ngân dài từ cổng vọng vào nhà, báo hiệu sự nóng lòng chờ đợi của một người. 
<!>
Nàng mặc vội chiếc áo gió, bước nhanh ra cổng, gặp ngay người đàn ông ngồi trên chiếc Honda Dream màu quần quân, trông anh mạnh mẻ, nghiêm trang nhưng không kém phần sang trọng, thêm một chút bụi bụi của chiếc quần Jean xanh bạc màu sương gió. Tôi nheo mắt nhìn anh:
- Em xin lỗi! Để anh chờ nha anh Minh Quân!
Anh cười nhìn tôi chăm chú:
- Cô bé ui! hôm nay sao đẹp thế!
Tôi cười vỗ nhẹ vai anh:
- Chúng ta đi thôi anh à!
Tôi ngồi phía sau xe, đầu tựa vào lưng anh, tay trái ôm chặt eo, tay phải để nhẹ lên đùi anh. Anh rồ ga:
- Cô bé ngồi vững chưa?
Tôi thẳng người lên, đưa tay lên vuốt nhẹ mũi anh thay câu trả lời, anh lướt nhanh ra xa lộ. Hôm nay, chúng tôi đi du ngoạn Vũng Tàu. Thời tiết Việt Nam thật oi bức vào hè, không khí nóng và ẩm. Dù thời tiết khó chịu, nhưng tôi cảm thấy lòng dịu nhẹ êm vui khi tựa mình vào anh.
Qua khỏi cầu xa lộ, anh Minh Quân dừng xe lại trước quán ăn dọc đường. Chúng tôi chọn một bàn hai chỗ ngồi, nhìn hướng ra ngoài. Anh cầm thực đơn:
- Em muốn ăn món gì?
Tôi nhìn anh nói:
- Món gì vừa nhiều, vừa rẻ anh à!
Anh cười vui:
- Cô bé ui! Chỉ có không khí là nhiều, mà không tốn tiền thui!
Tôi cười giọng nói dí dỏm của anh:
- Mình đi đường xa, nên chọn thức ăn no lâu nha anh!

Anh để thực đơn xuống bàn:
- Cô bé này lo xa quá! Vậy, chúng ta chọn Cơm Chả Thịt Nướng và Trà Đá nhé!

Tôi gật đầu xếp thực đơn lại đưa người phục vụ.
Buổi ăn trưa đã xong, chúng tôi tiếp tục lên đường. Anh Minh Quân tuy không còn trẻ nhưng anh lái Honda chạy không thua gì thanh niên. Tôi cảm thấy nơi anh còn phảng phất nét trẻ trung nghịch phá thời tuổi trẻ. Ngọn gió mùa hè, không làm bớt đi sức nóng nhưng đem trái tim chúng tôi đến gần nhau hơn.

Thời gian từ Thành Phố Saigon đến Vũng Tàu khoảng 2 giờ lái xe. Chúng tôi qua khỏi thị trấn Bà Rịa, còn đoạn đường ngắn nữa sẽ đến Thành Phố Vũng Tàu. Núi bắt đầu hiện ra phía trước, biển sắp đến gần, gió mát thoảng nhẹ, dễ chịu vô cùng.

Giữa trưa, chúng tôi vào tới trung tâm Thành Phố. Tôi vỗ nhẹ vai anh Minh Quân:
- Chúng ta ghé chợ Vũng Tàu nha anh! Mình mua một ít thức ăn mang theo ra bãi, vừa ăn vừa ngắm cảnh.
Anh Minh Quân cho xe rẽ vào chợ, buổi trưa vắng người qua lại, chợ không lớn nhưng bán khá đủ đồ. Chúng tôi dạo một vòng, mua mãng cầu dai và nhãn tiêu, 2 loại trái cây tôi ưa thích, đặc sản của Vũng Tàu.
Xe chạy dọc theo bờ biển, đưa chúng tôi đến Bãi Dứa. Hàng dương dưới ánh nắng vàng lung linh trong gió, vừa mát lại đẹp. Phong cảnh thật hữu tình! Nơi đây ít nguy hiểm, có thể tắm được, nước trong, ít đá, bãi lài.

Chúng tôi thuê 1 cây dù 2 ghế bố sát nhau, rồi bày thức ăn trên bàn, tiện tay tôi bóc vỏ trái nhãn đưa vào miệng anh Minh Quân:
- Anh nhớ nhả hột, đừng nuốt mắc cổ nha anh!

Anh nhìn tôi cười:
- Nếu lỡ anh nuốt thì sao?

Tôi liếc anh:
- Em sẽ đấm vào lưng anh một cái thật mạnh, hột nhãn sẽ văng ra ngay chứ sao anh!

Anh sửng sốt nhìn tôi:
- Eo ui, cô bé trị bịnh kiểu này chít tui rùi!
Tôi cười nắm tay anh kéo lên:
- Chúng ta đi dạo dọc bãi biển vui hơn ngồi đây anh à!

Anh đứng lên cười nói:
- Sao em khỏe thế! Anh đặt lưng chưa đầy 5 phút, mới ăn có 1 trái nhãn, chưa lấy lại đủ sức mà đi nữa rùi!

Tôi cười ngất giọng nói của anh:
- Mình xuống bãi sớm, để chiều lạnh lắm anh ơi!
Thế là chúng tôi đi thay đồ tắm, tôi mặc quần dài trắng với chiếc áo ngắn tay trắng, anh cũng mặc quần tây trắng với áo trắng tay dài, trông chúng tôi vừa trang nhã vừa trẻ trung. 2 chúng tôi tay trong tay đi dọc bãi biển. Ngọn gió mát thổi nhè nhẹ, làm tóc tôi bung lên. Tôi nép mình vào vai anh, anh cũng choàng tay ôm eo tôi. Chúng tôi cảm thấy mình trẻ lại và ấm áp hơn. Tôi đang mơ màng!
Thình lình anh Minh Quân kéo tôi ngồi xuống cát, âu yếm nói:
- Chúng ta xây nhà trên cát nha em!
Tôi giật mình thốt lên:
- Anh không nghe nhân gian truyền khẩu: “Dã tràng xây cát biển Đông à!”
Anh hụt hẩng nhìn tôi:
- Mình xây nhà cho vui thôi mà em!
Tôi lắc đầu không đồng ý.
Anh buồn, yên lặng hốt từng nắm cát bỏ xuống, hốt lên. Tôi nhẹ nhàng, tựa đầu vào vai anh nói khẻ:
- Anh yên lặng nhưng lòng em chợt hiểu,
Bởi vì mình đang vớt cát nâng niu.
Bờ biển êm trong nắng đẹp mỹ miều,
Từng nắm cát mịn là điều muốn nói.

Anh nhìn tôi xúc động, hôn nhẹ vào trán tôi, đỡ tôi đứng lên. Chúng tôi ôm nhau chạy xuống biển, nắm tay nhau nhảy theo đợt sóng nhấp nhô, trái tim chúng tôi cũng hòa cùng nhịp sóng nước, nở nụ cười hạnh phúc giữa biển trời bao la.

Ánh nắng nhạt dần, tôi thấm mệt ngã xuống nước, anh Minh Quân ẵm tôi vào bờ, giang tay để tôi gối đầu. Trên trời cao, những đám mây đủ màu xen lẫn nhau, tạo thành bức tranh đặc sắc đẹp tuyệt vời. Chợt anh Minh Quân nắm chặt tay tôi:
- Em lạnh chưa? Chúng ta đi thay đồ.
Tôi gật đầu đứng dậy theo anh:
- Chiều nay chúng ta ngắm cảnh hoàng hôn nha anh!

Anh hôn nhẹ môi tôi:
- Anh đói rùi! Cô bé ui!
Tôi cười thu dọn đồ đạc, bước theo anh. Chúng tôi vào quán cơm gần chợ Vũng Tàu, chọn món Canh Chua Cá Chẽm và Cá Lưỡi Trâu chiên dòn cùng cơm trắng với trà nóng. Mùi thơm của cá hòa với cơn đói đem lại chúng tôi bữa ăn thật thú vị.
Sau buổi cơm chiều, chúng tôi trở lại bãi biển ngắm cảnh hoàng hôn. Mặt trời xuống dần sát chân trời, ánh nắng vàng tỏa sáng một vùng biển cả, dạ hào quang trên mặt sóng nước lăn tăn, rọi thẳng vào mắt 2 chúng tôi. Cảnh hoàng hôn thật đẹp lại hữu tình. Tôi đưa tay che mắt anh Minh Quân, anh hôn nhẹ tay tôi, luồng cảm giác dịu dàng thân thương này để lại trong tôi kỷ niệm khó quên. Lần đầu tiên, tôi chiêm ngưỡng cảnh đẹp về chiều trên biển bên người yêu tôi.

Thời gian trôi, màn đêm buông xuống lạnh dần, anh Minh Quân ôm chặt tôi vào vòng tay anh. Chúng tôi yên lặng nhìn nhau, 2 trái tim không còn khoảng cách.

Hương Hoài Điệp
Cali, Mùa Hè


 

Không có nhận xét nào: