Tìm bài viết

Vì Bài viết và hình ảnh quá nhiều,nên Quí Vị và Các Bạn có thể xem phần Lưu trử Blog bên tay phải, chữ màu xanh (giống như mục lục) để tỉm tiêu đề, xong bấm vào đó để xem. Muốn xem bài cũ hơn, xin bấm vào (tháng....) năm... (vì blog Free nên có thể nhiều hình ảnh bị mất, hoặc không load kịp, xin Quí Bạn thông cảm)
Nhìn lên trên, có chữ Suối Nguồn Tươi Trẻ là phần dành cho Thơ, bấm vào đó để sang trang Thơ. Khi mở Youtube nhớ bấm vào ô vuông góc dưới bên phải để mở rộng màn hình xem cho đẹp.
Cám ơn Quí Vị

Nhìn Ra Bốn Phương

Thứ Tư, 18 tháng 12, 2024

Nếu một ngày trắng tay - thì ta còn lại gì? - An Hậu


Tôi nhớ về hình ảnh của ngoại, một người phụ nữ đã sống cả đời trong nghèo khó, nhưng bà có một điều mà tôi chưa bao giờ tìm thấy trong những người khác: đó là sự bình an và sự thanh thản trong tâm hồn. Những giá trị đích thực nằm sâu trong tâm mỗi người.Có những lúc, ta cứ mải miết đuổi theo những thứ ngoài tầm với – những chiếc xe bóng loáng, những ngôi nhà đồ sộ, hay những bộ đồ đắt tiền. Chúng ta nhìn vào đó và tự hỏi, liệu có khi nào ta sẽ được sống như họ, những người có tất cả những gì mà xã hội ngưỡng mộ?
<!>
Có những lúc, ta ngồi trong chiếc xe của mình, nhìn vào chiếc xe hơi của người khác và cảm thấy thiếu thốn. Ta nghĩ, nếu mình có những thứ ấy, cuộc sống sẽ tốt hơn biết bao.

Nhưng rồi có những khoảnh khắc, khi ta ngồi một mình trong căn phòng tối, trong thinh lặng, ta chợt nhận ra : Tất cả những thứ đó, chỉ là những cái bóng phản chiếu ngoài kia, không thể nào lấp đầy khoảng trống bên trong ta

Tôi từng nghe câu chuyện về một người đàn ông, một người mà ai cũng nghĩ là “hạnh phúc”. Anh ta có mọi thứ: nhà cao cửa rộng, xe đắt tiền, công việc ổn định, và một cuộc sống như mơ. Nhưng rồi, có một ngày, khi sức khỏe của anh bắt đầu suy yếu, và anh phải nằm trong bệnh viện, anh mới nhận ra, điều duy nhất mà anh thực sự thiếu chính là sự bình yên trong lòng.

Những người bạn mà anh từng giúp đỡ, những người thân mà anh từng lạnh nhạt, họ không đến thăm anh. Anh nằm đó, trong một phòng bệnh tiện nghi, sao lại lạnh lẽo, cô đơn, và đột nhiên cảm thấy lòng mình trống rỗng đến mức không thể thở nổi. Những chiếc xe, những ngôi nhà, tất cả những gì anh đã chạy đua cả đời để sở hữu, giờ đây không thể nào làm anh cảm thấy ấm áp hơn được.

Liệu có phải đôi khi chúng ta đã đánh mất chính mình, chạy theo những điều mà xã hội khen ngợi, nhưng lại bỏ qua những điều chân thật và giản dị trong cuộc sống, bỏ qua những thứ mà một trái tim rất đỗi bình thường cũng thật sự cần đến hay không?

Ngày còn nhỏ, có những khi tôi nghĩ, nếu như có nhiều tiền, mình sẽ được làm những gì mình thích, tôi đo lường hạnh phúc dựa vào tiền bạc. Nhưng khi tôi lớn lên, tôi dần nhận ra, điều quan trọng không phải là có bao nhiêu tiền trong tay, mà là có thể sống thế nào để khi nhìn lại, ta cảm thấy lòng mình nhẹ nhõm và bình an.

Một người bạn thân của tôi từng nói: “Cuộc sống này không phải chỉ để có, mà là để sống.” Khi cô ấy nói câu đó, tôi không hiểu ngay. Nhưng hiện tại, khi nhìn lại, tôi mới hiểu, cái để sống không phải là những gì ta sở hữu, mà là những gì ta cho đi, là cách ta đối xử với người khác, là cách ta yêu thương chính mình.

Những gì thuộc về tự nhiên cũng vậy, tự nhiên luôn cho đi mọi thứ, nếu như nó không cho đi, nó không thể sống được. Như một cái cây lớn, đến mùa thu lá sẽ rụng, nó cho đi một phần sinh mệnh nó để sinh ra những cành lá mới, một cái cây cũng tự nó ra quả, nếu không ai ăn, nó sẽ rụng và quay về đất làm chất dinh dưỡng cho đất, một con cá không chỉ là sống trong nước, chúng đang duy trì sức sống cho một dòng sông. Và chỉ con người ít khi nào muốn cho đi, mà đa phần lại muốn nhận lại.

Tôi nhớ về hình ảnh của ngoại, một người phụ nữ đã sống cả đời trong nghèo khó, nhưng bà có một điều mà tôi chưa bao giờ tìm thấy trong những người khác: đó là sự bình an và sự thanh thản trong tâm hồn.

Bà không có những thứ mà nhiều người ao ước, nhưng mỗi lần tôi nhìn vào đôi mắt bà, tôi lại thấy một thứ gì đó sâu sắc hơn tất cả những món đồ đắt tiền mà thế giới này có thể trao cho ta. Bà luôn cười, dù cuộc sống đã dạy cho bà rất nhiều bài học khó khăn. Bà luôn nói với tôi rằng, “Cuộc đời này không thể chỉ nhìn bằng mắt. Đôi khi, ta phải nhìn bằng trái tim.”

Chắc chắn bạn sẽ không thấy một chiếc xe sang trọng hay một biệt thự lộng lẫy khi nhìn vào bà. Nhưng bạn sẽ cảm nhận được một sự an lành trong mỗi lời bà nói, mỗi bước đi của bà. Bạn sẽ thấy rằng, trong thế giới đầy biến động này, bà chính là người giàu có nhất, vì bà không cần tìm kiếm điều gì ngoài sự tôn trọng và yêu thương từ người khác.
Dù hoàn cảnh có thế nào, hãy luôn gắng sức giữ 1 nội tâm tròn đầy

Chúng ta có thể giàu có, nhưng nếu chúng ta không có sự tôn trọng, không có lòng nhân ái, chúng ta sẽ luôn cảm thấy trống vắng. Chúng ta có thể sở hữu mọi thứ trên đời, nhưng nếu không có sự bình an trong tâm hồn, thì tất cả những thứ ấy đều vô nghĩa. Cũng có nghĩa, những thứ ta đang có là thứ yếu, nhưng giá trị bên trong tâm hồn ta lại là chủ yếu, nó mới quyết định chúng ta liệu có hạnh phúc hay không!

Vậy thì, nếu hôm nay, bạn phải lựa chọn, hãy chọn sống một cuộc đời giản dị, nhưng đầy ý nghĩa, hoặc sống trong giàu sang cũng vậy, điều cốt lõi là không nên đánh mất giá trị tốt đẹp trong lòng mình.

Hãy chọn yêu thươngtôn trọng những người xung quanh. Hãy sống với một tâm hồn không hối hả, để khi nhìn lại, bạn có thể mỉm cười, vì biết rằng mình đã sống đúng với những giá trị đích thực. Và khi đó, dù bạn có bao nhiêu tiền, bạn cũng sẽ cảm thấy mình là người giàu có nhất trên thế giới này.

Vì khi tâm hồn bạn đã đủ, thì mọi thứ cũng sẽ cảm thấy đủ.

An Hậu

Không có nhận xét nào: