Tìm bài viết

Vì Bài viết và hình ảnh quá nhiều,nên Quí Vị và Các Bạn có thể xem phần Lưu trử Blog bên tay phải, chữ màu xanh (giống như mục lục) để tỉm tiêu đề, xong bấm vào đó để xem. Muốn xem bài cũ hơn, xin bấm vào (tháng....) năm... (vì blog Free nên có thể nhiều hình ảnh bị mất, hoặc không load kịp, xin Quí Bạn thông cảm)
Nhìn lên trên, có chữ Suối Nguồn Tươi Trẻ là phần dành cho Thơ, bấm vào đó để sang trang Thơ. Khi mở Youtube nhớ bấm vào ô vuông góc dưới bên phải để mở rộng màn hình xem cho đẹp.
Cám ơn Quí Vị

Nhìn Ra Bốn Phương

Chủ Nhật, 5 tháng 4, 2020

PHONG TOẢ - Thơ phóng tác Mùi Quý Bồng

Slide 1 of 50: A man walks past a poster covering the side of a building ahead of a 21 day lockdown aimed at limiting the spread of coronavirus disease (COVID-19), in Cape Town, South Africa, March 26, 2020. REUTERS/Mike Hutchings
Đúng vậy, quả có sự sợ hãi.
Có tình trạng ta phải cách ly.
Có quang cảnh hoảng loạn thu mua.
Có tình trạng lan xa bệnh dịch.
Có đến cả quanh ta cái chết.
Nhưng người ta, sau hết, nói rằng
Vũ Hán đã không còn tiếng ồn.
Có thể nghe chim muông đua hót.<!>
Sau vài tuần không gian lặng ngắt
Bầu trời không còn phủ khói đen
Mà sáng lên mầu xanh, xám, trong.
Assisi, đường vang tiếng hát
Mà dân chúng đua nhau cùng cất
Với cửa sổ mở toang, họ tặng nhau
Để những người cô đơn, ưu sầu
Biết gia đình đâu đây quanh họ.
Người ta nói một khách sạn nọ
Ở miệt Tây xứ Tô Cách Lan
Đã tặng miễn phí nhiều phần ăn
Cho những người nằm nhà, ly cách.
Một phụ nữ trẻ, tôi mới biết
Đã bận rộn đi khắp quanh vùng
Phát những tờ giấy nhỏ có mang
Số điện thoại của mình, cốt để
Các cụ già đơn côi có thể
Gọi cô đến giúp đỡ khi cần.
Những nhà thờ, thánh thất, chùa chiền
Đang mở cửa để làm chỗ trú
Cho người bệnh, mệt, không nơi ở.
Bây giờ trên toàn thể địa cầu,
Người ta thôi vội vã, bắt đầu
Suy tưởng, và nhìn vào hàng xóm
Với một nhận định mới, khác hẳn.
Khắp nơi, mọi người thức tỉnh dần
Và nhận ra sự thật hiển nhiên
Con người không thật tình vĩ đại,
Con người không kiểm soát mọi thứ nổi.
Và mình biết rõ cái thật cần,
Mình thấu hiểu hai chữ yêu thương.
Nên ta sẽ dốc lòng cầu nguyện.
Và tự nhắc mình là: Rất đúng
Nỗi sợ hãi ta đang đối diện,
Nhưng không vì thế vướng hận thù.
Đúng, ta đang phải chịu cách ly,
Nhưng ta có cô đơn đâu chứ!
Có hoảng loạn thu mua mọi thứ,
Nhưng sao phải giận dữ, khó khăn!
Đúng là có dịch bệnh nguy nan,
Nhưng sao để tâm thần nhuốm bệnh?
Đúng, cũng có ngay cả thiệt mạng,
Nhưng từ đó, tỏa sáng tình yêu.
Hãy thức tỉnh, chọn cách sống để theo.
Hãy hít thở, lắng nghe, vứt bỏ
Những xáo động, hốt hoảng, kinh sợ.
Ngoài kia, chim lại đã hót rồi.
Mầu xanh trong đã phủ bầu trời.
Mùa Xuân cuối cùng rồi cũng tới.
Và tình yêu, với chúng ta, mời gọi.
Hãy mở rộng cửa sổ mọi tâm hồn,
Và tuy tay bạn không thể vươn
Qua được khoảng vườn hoang trước mặt
Để chạm vào những người thân thiết
Thì cũng không sao hết, bạn ơi.
Cứ cất vang tiếng hát, ngợi ca đời!

MÙI QUÝ BỒNG
(phóng tác)
03/04/2920

Không có nhận xét nào: