Tạ Từ Gió Trăng
Từ nay thôi tưởng yến-oanh
Ta về kết cỏ ngậm vành tạ em
Tào khang nghĩa ấy sao quên
Có đâu mà lại phụ đèn mơ trăng
Nhất Hùng
<!>
Toan Le <lhmtoan@gmail.com> wrote:
Hai bài Thơ cua anh Nhất Hùng và anh Trang Châu đều rất nhẹ nhàng dễ thương, rất từ tốn, có sức thuyết phục .....Hy vọng quý bà khi đọc hai bài thơ nầy sẽ cười thỏa mãn vì biết chắc ông chồng mình không có máu trăng hoa ...???Nhân đây , tôi cũng hơn một lần bị trường hợp oan khiên như thế nầy và có bài thơ bốn câu xin góp vui với quý anh chị ....Nhất là anh Nhất Hùng và anh Trang Châu đọc và xem thử "đàn bà con gái Huế ghen có khác quý Bà trong Nam, ngoài Bắc không nhé ....GÁI HUẾ GHENLạ rứa , cười đi đừng nặng mặtChừ răng em hay giận vu vơO nớ khi xưa chung lớp họcGặp nhau thăm hỏi có chi mô ......@ Lê Hữu Minh ToánTội nhỏ cũng là tội Nhất Hùng ạ!
Sao không :
"Ta về bỏ gió băn khoăn
Bỏ mây lở lửng, bỏ trăng ven đồi
Bỏ buồn, bỏ nhớ khôn nguôi
Làm con tim nhỏ cuối đời yêu em..."
có phải yên chuyện không ?
Trang Châu
Giận Hờn
Từ khi ở tiệc ra về
Em gieo không khí nặng nề cho nhau
Hỏi chi thì cũng lắc đầu
Thà rằng một chút lầu bầu cũng không
Cũng vì chào một bóng hồng
Thật ra cái tánh đàn ông ấy mà
Van em thôi hãy bỏ qua
Giận hờn phai nhạt nét hoa của trời
Sao em chẳng hỏi một lời
Mà cứ bóng gió, oan ơi hiểu lầm
Giết nhau đâu chỉ dao đâm
Giết nhau là giữ lặng câm cả ngày
Nhất Hùng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét