THÁNG NGÀY TƯỞNG NHỚ
Năm lăm năm trước sáng mù sương
Giữa chốn kinh đô cảnh chiến trường
Cận tướng hô hào truy soái chủ
Tha nhân cổ súy loạn triều cương
Ma tâm mở cửa rung thiên địa
Quỷ tặc ra tay đẫm nguyện đường
Ôi tiếng reo hò ngây dại ấy
Nỗi Lòng sao giải hỡi quê hương!
Ngô-Đình Chương
Văn Thơ Lạc Việt Vô Cùng Thương tiếc, Vĩnh Biệt Thi Sĩ Cố Vấn Lão Thành Ngô Đình Chương!
Cách đây gần 2 tuần lễ, có người thân thông báo Thi sĩ Ngô Đình Chương đã qua đời! Định thông báo với Bạn Bè, Thân Hữu ngay Tin Buồn này, nhưng bỗng lưỡng lự, nên chờ Cáo Phó của Gia Đình thì chính thức hơn.
Ngay xin được thông báo:
Thi Sĩ Thân Yêu Cố Vấn của Hội chúng ta là:
Thi Sĩ Ngô Đình Chương
Sinh năm 1943 tại Huế.
Đã Tạ thế ngày 8 tháng 5 năm 2022
Tại San Jose, California.
Hưởng Đại Thọ 80 Tuổi.
Tang lễ vào Thứ Tư tuần này, ngày 25 tháng 5 năm 2022.
*Quý Anh Chị VTLV muốn đưa tiễn Người Thân của chúng ta, về nơi an nghỉ cuối cùng. Xin tập họp lúc 11 giờ trưa, Thứ Tư này, 25/5/2022. Tại Nghĩa trang Oakhill, 300 Curtner Ave, San Jose. Sự có mặt của Chúng Ta, nói lên tình nghĩa với Người Quá Cố, cũng là niềm an ủi với Tang Gia.
*Vòng hoa Phúng Điếu của VTLV, sẽ đến Nhà Quàn trước 9 giờ sáng.
* Một trang Phân Ưu sẽ được đăng trên số Báo TM, ra tuần này.
Vài Nét Về Cố Thi Sĩ:
-Một trong những cây viết “cổ thụ!” lâu năm nhất tại Hải Ngoại. Có mặt trên nhiều diễn đàn Văn Thơ.
-Ngoài thơ, Ông còn là một Nhà Văn với nhiều tác phẩm, bán rất chạy, (hồi đầu thập niên 90) hầu hết do TM xuất bản:
-Bên Lề Cuộc Chiến (truyện)
- Khung Trời Hiu Quạnh (truyện)
-Vàng Son (thơ)
-Bên Trời Mài Kiếm (truyện)
-Kiện Trời (truyện)
-Mèo Con Trong Vườn (truyện)
Trong Giây Phút Tưởng Nhớ, Xin Mời Thưởng Thức Một Vài Bài Thơ Của Cố Thi sĩ:
Xuân Ước Mơ
Gặp nhau lần thứ nhất
Tình cảm ấy "Ru Em"
Bầu không khí thân mật
Chúng ta thành bạn quen
Trời cho anh tiếng hát
Tôi chỉ một tấm lòng
Những đứa con Âu Lạc
Trên đất khách phiêu bồng
Anh đúng là nghệ sĩ
Tôi vớ vẩn làm thơ
Nếu chưa là tri kỷ
Cũng chung niềm ước mơ
Quê hương mình trở lại
Những ngày tháng thanh bình
Ấm no và thoải mái
Nhạc và thơ thịnh hành
Những cánh đồng xanh mạ
Những bãi cát trắng dừa
Con người thôi hối hả
Sống thật thà đơn sơ
Anh hát bài "Ru Em"
Đêm Việt Nam yên lặng
Giấc ngủ đẹp hai miền
Sau bao năm thù hận
Ngô Đình Chương
Chút nắng xuân
Mở cửa hàng hiên chút nắng xuân
Bao hôm mưa bão bệnh trùm chăn
Phù dung ẻo lả bên chòm cúc
Sáo sậu tưng bừng dưới cụm lan
Nước vẫn lửng lơ dòng suối bạc
Hồn đang lãng đãng đám mây vần
Thơ ta nhỏ bé từng viên sỏi
Dốc ấy người ơi nhẹ gót chân
Ngô Đình Chương
Tiểu mão, chú mèo tu
Tàn thu chút nắng đọng ven hiên
Run rẩy mèo hoang ghé tọa thiền
Đôi mắt nguyện cầu dường thoát tục
Bốn chân chắp bái vẻ an nhiên
Lão sư tụng niệm ngồi trầm mặc
Tiểu mão chăm nghe giữ lặng yên
Nhẹ bước theo thầy quanh Xóm Núi
Tu hành người, vật bởi cơ duyên
Ngô Đình CHương
Chuyện một đêm Trung thu
Bao cánh thiên nga điểm trắng hồ
Bên lầu thủy tạ một Trung thu
Tay hương huyền hoặc chòm dây lụa
Giọng ngọc mê hồn mấy phiếm tơ
Tráng sĩ vung gươm cười bóng nước
Thiền sư múa bút dệt hồn thơ
Vầng trăng vằng vặc màn sương lạnh
Ảo ảnh hay là chuyện cổ xưa?
Ngô Đình Chương
Tiếng kêu vô vọng
Sao bịt miệng tôi lại bắt giam
Tự do, quyền sống tội gì cam
Ai không phản đối trò tham nhũng
Ai chẳng căm hờn lũ ngoại xâm
Hải đảo biên phòng quà cống hiến
Đặc khu kinh tế đất đem cầm
Ôi Lê Chiêu Thống gương còn đó
Bán nước, ham quyền lú giả câm
Ngô Đình Chương
Vòng tay Huế
(vài vần thô thiển tặng người văn chương Hồ Đình Nghiêm, Người Gia Nã Đại gốc Huế)
Lưu vong hề…
cúi mặt làm thinh
Gặp nhau hề…
huynh đệ giao tình
Mươi chén chưa say đời Đỗ Phủ
Mấy ngày sao hết chuyện Trang Sinh
Vương vấn hương hoa dài mộng ảo
Phút giây tu dưỡng chút an bình
Xin mời… thí chủ vào am tự
Nhắp chén thiền trà nhớ Đế kinh
Ngô Đình Chương
(Thiền Sư Xóm Núi)
Thiếu nữ trong thành nội
Lên kiệu xa hồ kiếp mộc lan
Nhìn lui Thành Nội lệ mi tràn
Bao đêm chăn chiếu con tim đắng
Trăm mối tơ vò hạt ngọc tan
Thân thế vàng son bùn trét lấm
Đài gương năm tháng phấn khô tàn
Biên đình vời vợi tình quê tổ
Võng lọng thêm buồn tước hiệu ban
Ngô Đình Chương
Bạo tàn
Sao đem con sáo nhốt trong lồng
Đói khát lâu ngày trụi hết lông
Búa đập mồm thôi kêu được nữa
Liềm cưa cánh mãi vỗ như không
Lắc lư nhúc nhích đâu còn sức
Ú ớ van cầu rõ uổng công
Máu rỉ vết thương mừng chút nước
Chao ôi nhìn cảnh thật đau lòng
Ngô Đình Chương
Đổ lệ
Bài thơ đổ lệ Việt Nam ơi
Cộng sản ma vương đội lốt người
Chín đoạn lưỡi bò Tàu cướp đảo
Ba khu kinh tế Trọng thâu lời
Công an, quân độị mau lên tiếng
Trí thức, thanh niên chớ nín hơi
Cách mạng trong, ngoài cùng một nhịp
Biên cương phải giữ dẫu xương phơi
Ngô Đình Chương
Hồi âm
Đàn ai thiên lý vọng thiền môn
Xóm Núi dốc lên cỏ lối mòn
Chánh điện hào quang luôn rực sáng
Quanh sân mây gió lúc vui buồn
Hồn thơ lạc nẻo rừng mai trúc
Kinh kệ hồi tâm tiếng mõ chuông
Quá khứ, vị lai trong mỗi niệm
Chung trà sen mạn hướng Hoa Thôn
Ngô Đình Chương
Về quê
Về trước làng ta một quý nương
Dáng người thon gọn, tóc pha sương
Áo len, quần lĩnh, giày nhung tía
Mày nguyệt, môi tim, má phấn hường
Cách đứng, cách đi, dân tỉnh thị
Lời ăn, tiếng nói, vẻ văn chương
Gái trai, già trẻ, nhìn nhau hỏi
Phải nữ nhân đây khách lạc đường*
Ngô-Đình Chương
Phù Đổng Thiên Vương
Vó ngựa ầm ầm từ phương Bắc
Giáo gươm, chiến xa, mũ giáp sắt
Xí xô, xí xà như lang sói
Cướp của, giết người, bắt súc vật
Đàn bà, con nít, khóc thấu trời
Máu chảy, thịt rơi, đỏ mặt đất
Ngô-Đình Chương
Xuân khai bút
Sáng nghe con Vện sủa sau vườn
Đuổi đám gà con chạy hết trơn
Chợt thấy chậu mai hoa đẹp nụ
Mới hay thời tiết nắng vui đường
Đón xuân phố dưới người muôn vẻ
Trẩy lộc chùa bên khách thập phương
Bạn hỏi, ỡm ờ không nhớ tuổi
Năm nầy năm mấy lịch âm, dương?
Ngô-Đình Chương
Chuyến hải hành
Như xác cương thi lấn xuống tàu
Một đi mà chẳng biết về đâu
Mấy ngàn già trẻ ngồi câm hến
Một đám to đầu đứng quỵt râu
Xào xạc mây trời người thút thít
Bập bùng sóng nước ruột đau đau
Lệ mờ bến cũ cơn mê tỉnh
Thưa Mẹ, bao giờ biết gặp nhau
Ngô Đình Chương
Tự trào
(Nhân ngày sinh nhật 9/9/2014)
Luẩn quẩn, loanh quanh, bạn chén trà
Lưng còng, gậy trúc, mấy chòm hoa
Sáng mai thức dậy, đau xương cốt
Trưa tối đi nằm, buốt thịt da
Sách đọc nửa trang, buông kính xuống
Cơm nhai vài miếng, tháo hàm ra
Quên quên, nhớ nhớ, cười soi bóng
Tâm Phật, nhưng người quả giống ma
Ngô Đình Chương
Chút Kỷ Niệm!
Ai mới gặp Ông, lần đầu tiên, lầm chết! Tướng Ông cao to, như dũng sĩ! Nhưng quen lâu rồi, thì không phải vậy, mọi thứ ngược lại!
To như con voi, nhưng hiền khô, tính tình hiền lành dễ mến, ăn nói nhỏ nhẹ, không rượu bia, không thuốc lá, chửi thề! (giống tôi!)
Xong công việc của một Cán Sự Xã Hội, là ra giúp Bà Xã ngay, có Quán Bún Bò Huế, đường Senter, quán sống rất lâu, mà ai ở San Jose cũng đều biết tên.
Ông có một nỗi u uẩn chất chứa trong lòng, vì là con cháu của dòng họ nổi tiếng Ngô Đình, có lẽ vì thế, Ông rất ít nói, cực kỳ tiếc kiệm…tiếng cười!
Chúng tôi có duyên, được gặp Ông đầu tiên khi định cư tại san Jose, đầu thập niên 80. Nhà chúng tôi thuê, cạnh nhà ông, chỉ ngăn cách có một hàng rào, lại có cửa thông nhau! Gần đường “Mắt Láo Liên!”
Nên Thi Sĩ với chúng tôi, như người thân trong gia đình, có thức ăn gì ngon, cũng chạy qua biếu nhau. Trong thời gian này, tôi được ăn đồ ăn Huế đến…phát chán!
Ông phụ trách Trang Thơ trên báo chúng tôi, ít ra cũng gần 2 chục năm. Cuối cùng Ông phải từ giã vì…nản quá!
Trước khi ngưng, Ông còn “Khen” mát một câu mà chúng tôi nhớ mãi: “Anh Em chẳng quý chữ nghĩa gì cả, thơ có mấy câu, mà sai cả chục chữ! Bạn bè tôi nói, tôi là Thi Sĩ mà…không biết làm thơ!”
(Thật ra thời đó, làm báo tiếng Việt, đánh máy không có dấu, phải đánh bằng tay! Nên chuyện sai sót rất là thường! Báo phát hành, lúc nào cũng nhận được biết bao lời khiển trách. Như Bánh Mì Thịt Nguội, sau khi bỏ dấu bằng tay, thành Bánh Mì Thịt Người! Phụ Nữ Đảm Đang, sau khi nắn nót bỏ dấu, thành Phụ Nữ Dâm Đãng!...)
Kết
Thật bàng hoàng thương tiếc khi nhận được tin Ông đã rời xa cõi trần gian! Sinh bệnh lão tử, ai cũng phải trải qua, kiếp con người mà. Người đi thì cũng đã đi, nhưng người còn sống thật buồn rầu, ngậm ngùi thương tiếc quá. Chỉ an ủi vào câu: “Chết chỉ là thể xác, người ta coi như còn sống! nếu hình ảnh còn mãi trong tim, những người thân yêu, bạn bè thương nhớ!”
Xin Vĩnh Biệt!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét