Đây là bài số năm trăm hai mươi lăm (525) của người viết về chủ đề Thiền Nhàn trong khu vườn Một Cõi Thiền Nhàn của trang văn nghệ Oregon Thời Báo, Portland, Oregon. Ngày xưa ở tuổi mộng mơ, người viết thích đọc những chuyện tình lãng mạn, có chia cách, có nước mắt, có đau thương. Người viết đã sưu tầm và cặm cụi viết trên trang giấy pelure màu hồng những bài thơ tình lãng mạn như Chuyện tình TTKH Hai sắc hoa Tigon, Bài thơ đan áo, Những đồi hoa sim, Màu tím Hoa Sim v..v... rồi đem đi khoe với bạn bè đồng lứa tuổi và hãnh diện, sung sướng vì mình là kẻ yêu thơ có hạng trong đám bạn bè. Cũng vì tập thơ tình sưu tầm đó quá đẹp, quá nhiều bài thơ hay nên đã bị người cũng mê thơ như tôi trộm mất để làm của riêng. Lúc đó người viết tiếc thương vô cùng vì cảm như mình đã mất đi một nửa cuộc đời và tôi còn bày đặt đi coi bói để tìm xem kẻ cắp tập thơquý giá đó là ai nhưng không vẫn hoàn không. Cũng đành thôi!
Và tôi cũng đã viết khá nhiều bài thơ tình tuổi học trò, sưu tập lại để hoàn thành quyển thơ tình "Tim Con Gái" cũng được viết trên giấy pelure màu hồng tình ái và lưu giữ cho đến nay hơn 60 năm qua. Bây giờ đọc lại tôi thấy mình sao mà ngu ngơ, lãng mạn dễ thương vô cùng với những tâm tình thật thà của một người con gái mới lớn chập chững bước vào con đường tình ái của tuổi học trò.
Xin mời đọc một trích đoạn trong bài thơ Gợn Sóng của người viết được viết từ năm tôi 18 tuổi:
Gợn Sóng
"....Giấc ngủ đôi mươi thoáng chập chờn
Chàng trai lịch lãm nét xuân sơn
Dáng người oai dũng, hồn trong sáng
Lá thắm đề thơ, cánh bướm vờn
Và nàng con gái thấy bâng khuâng
Má đỏ hây hây cứ mỗi lần
Bắt gặp tia nhìn êm ái ấy
Thuyền yêu hơi gợn sóng lâng lâng
Nụ cười sao vỡ còn đâu nữa
Cô gái giờ đây biết thẹn thùng
Đã biết điểm trang thêm sắc thắm
Biết buồn vơ vẩn, nhớ mông lung
Mắt xanh đã gợn sóng tình yêu
Mượn bút ly tao vẻ ngọc kiều
Mà dệt vần thơ vương ý nhạc
Dịu dàng êm ả trái tim yêu...
(Trích trong bài thơ Gợn Sóng của Sương Lam)
Rồi thời gian qua đi, qua đi, tôi không còn thích sưu tầm và làm thơ tình nữa. Kể từ khi phụ trách mục Một Cõi Thiền Nhàn trên Oregon Thời Báo, tôi lại thích sưu tầm những tài liệu giúp mình thăng hoa kiến thức hay những tài liệu có thể đem đến cho mình một sự bình an về tình thần sau những giờ phút lao xao với sinh hoạt trong gia đình và ngoài xã hội.
Xin mời bạn đọc tài liệu hay hay dưới đây đã được người viết sưu tầm đem về đây chia sẻ với qúy Bạn, hy vọng sẽ giúp Bạn, giúp tôi có được cái Tâm an bình một ít phút giây.
Sống an nhiên và giá trị của sức khỏe
Cuộc sống vội vã, kiếp người bé nhỏ, ngoảnh đầu lại đã hơn nửa đời người. Thời gian trôi nhanh như bóng cây lướt ngoài cửa sổ. Hôm qua còn vui vầy cùng bè bạn mà hôm nay đã đôi ngả lìa tan. Người cũ lâu không gặp, chuyện cũ lâu không bàn. Chớp mắt một cái, nhìn quanh mình chẳng còn lại mấy ai. Thời gian không đợi một ai, một sớm soi gương thấy tóc Ta điểm bạc, hồng trần có khác nào cõi mộng vậy thôi
Đôi khi buồn phiền, hãy nghĩ cuộc sống là phép trừ, gặp một lần bớt một lần, còn có gì phải khổ não đây. Không quên ơn người giúp mình, không trách móc người xử tệ với mình, không giữ mãi trong lòng hận thù người khác, tự khắc Ta sẽ thấy cuộc đời sao mà an nhiên, bình lặng đến vậy!
Khi gặp phải chuyện đau buồn, không như ý, hãy nghĩ rằng cuộc sống chính là một lần phải vượt qua. Kiếp người khi đến tay không, ra đi cũng tay không, không mang đến hạt cát mà cũng không mang đi một áng mây nào.
Khi Ta bất mãn, hãy nghĩ đến những người nghèo khổ, kém may mắn hơn Ta, biết đủ mới là hạnh phúc. So với người bệnh, hạnh phúc của Ta là sống khỏe mạnh. So với người đã khuất, hạnh phúc của Ta là còn sống. Người ta muốn sống tốt thì tâm phải giản đơn, phải bớt tranh giành một chút.
Khi Ta cảm thấy không vui, hãy tự hỏi rằng mình còn lại bao nhiêu ngày để có thể dằn vặt. Nghĩ kỹ rồi, Ta sẽ không buồn nữa. Khi Ta tức giận hãy nghĩ rằng liệu có cần phải khổ tâm vì một người không đáng, tại sao Ta lại để người đó làm chủ trong tâm hồn mình. Ta hãy quên đi cứ ăn ngon, ngủ ngon, chăm sóc tốt, biết cách tiêu tiền là được rồi.
Khi Ta muốn so đo tính toán, hãy nhớ lại rằng con người đến thế gian này là tay không, hà cớ gì phải tính toán thiệt hơn, tại sao không chịu nhường một bước ? Nói nhiều sẽ làm tổn thương người khác, so đo nhiều lại tổn hại tinh thần, vừa hại người lại hại mình, kết quả là hao tâm tổn sức. Một đời người thực ra chỉ cần không làm chuyện phải hổ thẹn với lương tâm, tự tại an nhàn đã là quý lắm rồi !
Hãy sống sao cho thật vui vẻ. Có cơm để ăn, có quần áo để mặc, có núi để leo, có biển để ngắm, có internet để vào, có xe để đi, có việc để làm, có thêm người bạn đời cùng chung suy nghĩ nữa là … tuyệt vời !
Sống an nhiên vui vẻ mới là tốt nhất, chẳng việc gì phải để ý đến tiền ít tiền nhiều Sau này già rồi, chết đi ai còn để ý Ta là ăn mày hay là người giàu có? Ai cũng có phiền muộn, hàng ngày đều có buồn phiền, quan trọng nhất là Ta không để ý đến nó, sống vui vẻ thì buồn phiền sẽ tự nhiên tan mất. Phiền não ngày ngày đều có nhưng nếu không tự tay nhặt lên thì người ta đâu phải u sầu nhiều đến vậy?
Tài sản quý giá nhất là sức khỏe
Khi sinh mệnh của con người chấm dứt, đến lúc sự sống không thể cứu vãn được nữa thì tiền tài là gì, danh vọng là chi, thảy đều vô nghĩa.
Truy cầu giàu có khiến người tham lam, biến thành ác quỷ. Trong mắt người sắp từ giã cõi đời, những gì gọi là danh phận, địa vị, tiền bạc đều chỉ là vô giá mà thôi.
Sức khỏe là số một, không có sức khỏe thì danh tiếng, địa vị, sỉ diện, xa hoa, xe sang, nhà cao cửa rộng… thảy đều là mây bay, gió cuốn, mong manh, hư ảo cả.
Hãy luôn nhớ rằng : chiếc điện thoại thông minh cao cấp, 70% chức năng là không hề dùng tới. Một chiếc xe sang, 70% tốc độ là thừa. Một ngôi biệt thự nguy nga, 70% diện tích là bỏ trống. Hàng loạt chuyện đời, 70% là vô vị, hư không. Một đời nỗ lực kiếm tiền, 70% là để lại cho người khác tiêu. Hãy sống thật đơn giản, tận hưởng cuộc đời, giữ lấy 30% những gì vốn thuộc về mình mới mong thực sự có được hạnh phúc.
Đời người lại như một hiệp đấu. Nửa trước là học hành, quyền lực, chức tước, thành tích, tăng lương, tăng chức. Còn nửa sau là huyết áp, mỡ máu, tiểu đường, ung thư, cô đơn, sầu não. Nửa hiệp đầu là phấn đấu hết mình, nửa hiệp sau là chấp nhận, buông xuôi. Cớ sao kiếp người mỏi mệt lắm vậy?
Hãy nhớ không có bệnh cũng phải giữ gìn sức khỏe, không khát cũng phải uống nước, có phiền muộn cũng phải nghĩ cho thông, có lý cũng phải nhường người, có quyền cũng phải thấp giọng, không mệt cũng phải nghỉ ngơi, không giàu cũng phải biết đủ, bận mấy cũng phải luyện tập.
Bởi vì, một cái áo giá $1,000, một vé First class $7,0000, một chiếc xe $50,000 tờ chi phiếu nhỏ có thể chứng minh. Một căn nhà giá vài triệu, hợp đồng mua bán có thể chứng minh. Nhưng một con người rốt cuộc trị giá bao nhiêu tiền, chỉ sức khỏe mới có thể chứng minh.
Hãy nhớ, sức khỏe chính là “giá trị” nhất ! Vì vậy cũng đừng bao giờ mang máy ra tính rằng Ta đã tiêu bao nhiêu tiền cho sức khỏe. Trên đời này Ta nhất định có một món tiền phải tiêu, hoặc là để chăm sóc trước, hoặc là để chữa trị bệnh tình về sau. Lựa chọn món nào là quyền của Ta. Có sức khỏe gọi là tài sản, không có sức khỏe thì chỉ còn là di sản mà thôi.
Chiếc giường đắt nhất trên thế giới chính là giường bệnh Trên thế giới này có thể có người lái xe thay Ta, kiếm tiền thay Ta… nhưng không có ai mắc bệnh thay Ta được. Đồ mất rồi đều có thể tìm thấy lại nhưng có một thứ mất đi là vĩnh viễn không còn tìm thấy, đó chính là sinh mệnh.
(Nguồn Trích trong website BanMaiHong- Không Thấy đề tên tác giả)
Đã mấy tháng qua, vợ chồng người viết tuân thủ lịnh "Stay Home" của chính quyền Oregon nên cũng giới hạn việc đi ra ngoài giao tiếp với người khác và đi chợ mua thực phẩm. Cả mấy tháng nay người viết phải Order Delivery thực phẩm từ Fred Meyer, Safeway và các cô em của người viết đã giúp mua thực phẩm, gia vị ở chợ Việt Nam giúp người viết. Xin cám ơn các em nhé.
Vui hơn nữa trong 2 tháng nay, Trung Tâm Y Tế Và Dịch Vụ Châu Á (AHSC) đã thực hiện chương trình trao tận tay quý vị hội viên cao niên đã từng sinh hoạt tại trung tâm những túi thực phẩm tươi ngon, dinh dưỡng theo nhu cầu của người Châu Á. Nhân viên của Nhóm Sinh Hoạt Người Việt đã đến tận nơi ở của các bác cao niên không tiện đến nhận tại trung tâm để trao tận tay các túi thực phẩm này. Vợ chồng người viết rất vui mừng khi được các nhân viên người Việt dễ thương này đã giúp đỡ trao tận nhà chúng tôi các túi thực phẩm dinh dưỡng này trong tháng 6 và tháng 7 vừa qua, Xin cám ơn Ban Giám Đốc Trung Tâm AHSC, cô Cang Lê, Amanda Vu, Christina Chac đã hết lòng hỗ trợ và giúp đỡ những người cao niên như chúng tôi.
Cũng trong thời gian bị Saty Home vì COVID 19, người viết đã ở nhà tự nấu ăn cho phu quàn và người viết trong mấy tháng qua với những thực phẩm đã mua hoặc đã được giúp đỡ được trình bàyqua những thực đơn của Quán Ăn Sương Lam Portland mà người viết gọi đùa cho vui vì trước đây thực tình người viết rất lười nấu ăn ở nhà vì chỉ có 2 người nên chúng tôi thường ăn bên ngoài cho khỏe thân một tí.
Xin mời quý bạn thưởng thức Thực Đơn Tháng 6 của Quán Ăn Sương Lam Portland thời Coronavirus cho vui qua link dưới đây:
Youtube Quán Ăn Sương Lam Portland -Thực Đơn Tháng 6- 2020
Mời xem lại 2 youtube Quán Ăn Sương Lam Portland Thực Đơn Tháng 4 và Thực Đơn Tháng 5-2020 để xem quán ăn của người viết hoạt động như thế nào cho vui nhé. Smile!
1-Youtube Quán Ăn Sương Lam Portland Thời Coronavirus Tháng 4-2020
2-Youtube Quán Ăn Sương Lam Portland- Thực Đơn Tháng 5-2020
Mời qúy bạn cùng chung vui với vợ chồng người viết nhé. Xin cám ơn.Xin chúc quý bạn có nhiều sức khỏe, thân tâm an lạc, sống vui từng ngày trong hiện tại với duyên nghiệp của mình nhé.
Người giữ vườn Một Cõi Thiền Nhàn
Sương Lam
(Tài liệu và hình ảnh sưu tầm trên mạng lưới internet, qua điện thư bạn gửi MCTN 525-ORTB 946-852020)
Sương Lam
Website: www.suonglamportland.wordpress.com
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét