Tìm bài viết

Vì Bài viết và hình ảnh quá nhiều,nên Quí Vị và Các Bạn có thể xem phần Lưu trử Blog bên tay phải, chữ màu xanh (giống như mục lục) để tỉm tiêu đề, xong bấm vào đó để xem. Muốn xem bài cũ hơn, xin bấm vào (tháng....) năm... (vì blog Free nên có thể nhiều hình ảnh bị mất, hoặc không load kịp, xin Quí Bạn thông cảm)
Nhìn lên trên, có chữ Suối Nguồn Tươi Trẻ là phần dành cho Thơ, bấm vào đó để sang trang Thơ. Khi mở Youtube nhớ bấm vào ô vuông góc dưới bên phải để mở rộng màn hình xem cho đẹp.
Cám ơn Quí Vị

Nhìn Ra Bốn Phương

Chủ Nhật, 14 tháng 8, 2016

Lá Thư Úc Châu Trang Thơ Nhạc giữa tháng 8 (15-8-2016) - TS Nguyễn Nam Sơn

1. Sáng Danh Lạc Hồng: Cục Chính Huấn VNCH - Nguyệt Ánh - Việt Dzũng - Gs TranNangPhung - HungThe - NNS
<!>
2. Chiều Cuối Tuần: Trúc Phương - Thanh Thúy - Gs TranNangPhung - HungThe  - NNS
3. Đôi Mắt Người Sơn Tây: Phạm Đình Chương - Thái Thanh - Gs TranNangPhung - HungThe -  NNS
4. Xin Thời Gian Qua Mau: Lam Phương -Thanh Tuyền - Gs TranNangPhung - HungThe   - NNS 
5. Tiếng Hát Chim Đa Đa: Võ Đông Điền - Quang Lê - Gs TranNangPhung - HungThe -  NNS
6. Đèn Khuya: Lam Phương - Ý Lan - Gs TranNangPhung - HungThe  - NNS 
NNS
.............................. .............................. .............................. .......................

Chuyện Thời sự & Xã hội
George Orwell: "Mọi con vật đều bình đẳng, nhưng một số con vật bình đẳng hơn những con khác" (Animal Farm)

(i) J.B Nguyễn Hữu Vinh: "Lenin trong hiệu cắt tóc" và đoàn xe Nguyễn Xuân Phúc trên phố đi bộ Hội An
Trên mạng xã hội vài ngày nay nóng lên bởi tin tức và hình ảnh của Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc đến thăm phố cổ Hội An. Đoàn xe hùng hậu mấy chục chiếc xe láng bóng, mang biển xanh rầm rộ chạy trên con đường Trần Phú, con đường thuộc phố đi bộ Hội An đã được gắn biển cấm tuyệt đối tất cả các loại xe cơ giới. Điều người ta đặt ra là phải chăng, lệnh cấm, biển báo đó không có tác dụng với Thủ tướng chính phủ ? Phải chăng, đã là Thủ tướng, thì không còn là công dân Việt Nam ? Bởi Điều 16, Hiến pháp năm 2013 khẳng định : Mọi người đều bình đẳng trước pháp luật. Không ai bị phân biệt đối xử trong đời sống chính trị, dân sự, kinh tế, văn hóa, xã hội.
Nếu Thủ tướng chính phủ không còn là công dân Việt Nam, thì ông ta là người nước nào ? Còn nếu ông ta là công dân Việt Nam, thì tại sao ông ta không chấp hành luật pháp Việt Nam một cách nghiêm túc để làm gương trong một "Nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa". Hay bởi nhà nước pháp quyền mang đuổi xã hội chủ nghĩa nên mới có tình trạng này ?... Nhìn những hình ảnh này, chợt nhớ đến những câu chuyện tuyên truyền mà người dân Việt Nam một thời đã được học từ khi mới bắt đầu biết chữ.
Chuyện Lenin trong hiệu cắt tóc và Hồ Chí Minh trước đèn đỏ
Thuở nhỏ, khi chúng tôi đến trường, sách giáo khoa có câu chuyện "Lenin trong hiệu cắt tóc". Tác giả "Những mẩu chuyện về Lenin" dành cho lứa tuổi mẫu giáo thời những năm 40 của thế kỷ trước là nhà văn Mikhail Zoshenco (Михаил Зощенко 1894-1958) đã viết mẩu chuyện này và Việt Nam đưa vào sách giáo khoa dạy cho trẻ em. Câu chuyện như sau : 
"Hiệu cắt tóc trong tiệm Krem-li lúc ấy rất đông khách. Mọi người ngồi theo thứ tự trước sau. Anh công nhân I-va-nốp đang chờ tới lượt mình thì cửa phòng lại mở, một người nữa bước vào. Tất cả mọi người trong phòng cắt tóc đều đứng dậy chào : Kính chào đồng chí Lê-nin ! Lê-nin chào lại mọi người và hỏi : - Tôi phải xếp hàng sau ai nhỉ ?
Mọi người thấy Lê-nin là vị đứng đầu Chính phủ, rất nhiều việc, nếu để đồng chí phải xếp hàng theo thứ tự thì mất nhiều thì giờ, nên tất cả cùng nói : - Không ngại ạ. Xin mời đồng chí cứ cắt tóc trước !
Song Lê-nin nói : - Cảm ơn các đồng chí, tôi cũng phải theo thứ tự chứ ! 
Nói xong, đồng chí kéo ghế ngồi và lấy tờ báo trong túi ra xem... ".
Câu chuyện trên, sau này nhiều người vẫn nhớ và hài hước rằng đó là chuyện bịa, chỉ nhằm để tuyên truyền chứ Lenin làm gì có tóc mà cắt !. Dù câu chuyện trên có thật hay không, nhưng với hệ thống tuyên truyền của Cộng sản, đó vẫn là một bài học để nhân vật Lenin được phong thánh. Có lẽ thời đó viết để "tô lục chuốc hồng" nhằm "phong thánh" cho các lãnh tụ cộng sản đang là mốt, nên Việt Nam cũng xuất hiện cuốn sách "Những mẩu chuyện về đời hoạt động của Hồ Chủ Tịch" 1948 (cuốn sách đề tác giả là Trần Dân Tiên, sau này được một số tài liệu cho rằng của chính Hồ Chí Minh đã viết để tự ca ngợi mình ?).
Thời gian sau khi khối cộng sản sụp đổ, mớ lý thuyết tư tưởng Chủ nghĩa Mác - Lenin lung lay và được thế giới cho vào sọt rác, Việt Nam sáng tác thêm bộ môn Tư tưởng Hồ Chí Minh. Trong các câu chuyện để lại "tô lục chuốc hồng" cho cái gọi là "Tư tưởng HCM" đó, có câu chuyện sau : "Một hôm chúng tôi theo Bác đến thăm một ngôi chùa lịch sử. Hôm ấy là ngày lễ, các vị sư, khách nước ngoài và nhân dân đi lễ, tham quan chùa rất đông. Bác vừa vào chùa, vị sư cả liền ra đón Bác và khẩn khoản xin Người đừng cởi dép, nhưng Bác không đồng ý. Đến thềm chùa, Bác dừng lại để dép ở ngoài như mọi người, xong mới bước vào và giữ đúng mọi nghi thức như người dân đến lễ. Trên đường từ chùa về nhà, xe đang bon bon bỗng đèn đỏ ở một ngã tư bật lên. Đường phố đang lúc đông người. Xe của Bác như các xe khác đều dừng lại cả. Chúng tôi lo lắng nhìn nhau. Nếu nhân dân trông thấy Bác, họ sẽ ùa ra ngã tư này thì chúng tôi không biết làm thế nào được. Nghĩ vậy, chúng tôi bàn cử một đồng chí cảnh vệ chạy đến bục yêu cầu công an giao thông bật đèn xanh mở đường cho xe Bác. Nhưng Bác đã hiểu ý. Người ngăn lại rồi bảo chúng tôi :
- Các chú không được làm như thế. Phải gương mẫu tôn trọng luật lệ giao thông, không nên bắt người khác nhường quyền ưu tiên cho mình.
Chúng tôi vừa ân hận, vừa xúc động, hồi hộp chờ người công an giao thông bật đèn xanh để xe qua" (theo tác phẩm những mẩu chuyện về tấm gương đạo đức của Chủ tịch Hồ Chí Minh).
Như vậy, kể cả những "ông Thánh" của Cộng sản như Lenin, Hồ Chí Minh vẫn cố tìm ra những hình ảnh về việc chấp hành pháp luật để làm gương cho dân chúng. Vậy nhưng, với một Thủ tướng chính phủ ngày nay, việc đó thậm chí cũng chẳng cần ?
Gian hùng và đời thực : Quan trên trông xuống, người ta trông vào (Kiều)
Trong văn học và lịch sử, có nhiều nhân vật gian hùng, những nhân vật đó được khắc họa hoặc tiết lộ với những nét khác nhau. Nhưng tựu trung lại, là những hành xử để thiên hạ không thể đánh giá tư cách và cố tạo ra sự tín nhiệm của họ tại thời điểm đó.
Trong Truyện Kiều của Nguyễn Du, quan Tổng đốc trọng thần Hồ Tôn Hiến là một gian hùng, chỉ vì một lời hứa với nàng Kiều - một cô gái từng ở lầu xanh - khi dụ Kiều khuyên Từ Hải ra đầu hàng mà vẫn sợ "Nghĩ mình phương diện quốc gia. Quan trên trông xuống, người ta trông vào" nên đã gả nàng cho người thổ quan để tránh thiên hạ đàm tiếu.
Hành động của Tào Tháo khi tự xử mình vì vi phạm quân lệnh bằng cách tự cắt búi tóc thay cho việc chặt đầu mình, nhằm "diễn" trước quân lính về việc chấp hành kỷ luật -Người ta không biết rằng, chính ông ta đã vẽ ra những trò đó để đánh lừa thiên hạ, quân lính. Đó là hành động của một gian hùng.
Người ta thấy hình ảnh Hồ Chí Minh rút khăn tay lau nước mắt vì những sai lầm sau cải cách ruộng đất. Trước đó, người ta truyền tụng nhau chi tiết về việc bắn chết bà Nguyễn Thị Năm : "Họp Bộ Chính trị Hồ Chí Minh nói : "Tôi đồng ý người có tội thì phải xử thôi, nhưng tôi cho là không phải đạo nếu phát súng đầu tiên lại nổ vào người đàn bà, mà người ấy lại giúp đỡ cho cách mạng", "Người Pháp nói không nên đánh vào đàn bà, dù chỉ đánh bằng một cành hoa" - theo Hồi ký của Hoàng Tùng.
Thế nhưng, Theo Trần Đĩnh viết trong hồi ký Đèn cù thì lúc bấy giờ ông là phóng viên báo Nhân Dân được Trường Chinh cử viết bài tường thuật về vụ đấu tố, thì Hồ Chí Minh đã bịt râu và Trường Chinh thì đeo kính râm bí mật tới dự vụ đấu tố bà Năm. Trần Đĩnh cũng cho rằng Hồ Chí Minh là tác giả bài báo kí tên C.B có nghĩa là "Của Bác" trên tờ Nhân dân kết tội bà Năm (Theo wikipedia.org).
Những nhân vật đó, nhiều khi đã biết che giấu những sự thật đằng sau, nhằm cho thiên hạ thấy một nhân vật anh hùng, đạo đức, trong sáng... và thiên hạ cứ thế thán phục, đi theo.
Đó là những người, dù gian hùng, vẫn ở thế yếu. Còn ở đây, Thủ tướng chính phủ chỉ mấy tháng thôi đã vừa mới hai lần liền tuyên thệ : "Tuyệt đối trung thành với Tổ quốc, với nhân dân, với Hiến pháp nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam...". Thậm chí còn trích dẫn cả Nguyễn Ái Quốc - Hồ Chí Minh rằng : "Hảy xin Hiến pháp ban hành / Trăm điều phải có thần linh pháp quyền". Thì cái gọi là "thần linh pháp quyền" - "mọi người bình đằng trước pháp luật" đã lập tức được Thủ tướng thực hiện ở hành động này tại Hội An?
Điều mà người ta thấy rõ nhất, là ông Thủ tướng Phúc này đã không thèm diễn, không thèm giữ ý hoặc giả vờ giữ ý để đàn em "học tập và làm theo". Chẳng sao cả, thiên hạ phê phán thì cứ phê phán, chửi thì cứ chửi. Bởi xưa nay, đã có ai chết vì chửi bao giờ. Phải chăng, đã đến lúc những lãnh đạo Việt Nam chẳng việc gì phải diễn, giữ ý trước công chúng ? Chẳng việc gì phải đi "học tập và làm theo" cái thói gian hùng. Có lẽ điều này đúng. Khi đã có sẵn trong tay nhà tù, dùi cui, súng đạn... thì dân chúng đồng ý hay không đâu có là chuyện quan trọng. Bao người thò mặt ra đâu thì dân chửi ở đó. Nhưng có sao đâu, đảng vẫn tín nhiệm, và vẫn cứ nhăn nhở trước công chúng, đã ai làm gì được ? Vậy thì sao lại cứ phải diễn, sao lại không thật thà với chính bản chất của mình ?... Nếu đúng vậy, thì tôi phục ông Thủ tướng ở sự thật thà này. ( J.B NHV - Hà Nội, ngày 9/8/2016. Nguồn : RFA, 09/08/2016 (nguyenhuuvinh's blog))

*** Cô Tư SaiGon (NV): Độc Chiêu Nội Tạng
Đó là độc chiêu: một sở công an gửi ra văn bản cảnh giác toàn dân về âm mưu của nhiều người Trung Quốc lảng vảng ở biên giới nhằm bắt người, mổ lấy nội tạng... Thế rồi Bộ công an tuyên bố rằng đó là văn bản nhầm lẫn, nên thu hồi văn bản kia...
Đây là nỗi lo... không đơn giản là chuyện bắt cóc lấy nội tạng.
Trước khi chiến tranh biên giới bùng nổ, có phải biệt kích Trung Quốc đã tới vùng biên giới bắt một số người Việt để hỏi thăm tình hình an ninh biên giới, bắt vẽ bản đồ các tiền đồn, các kho súng, và vân vân? Do vậy, khi công an huyện thông báo coi chừng bọn gian TQ bắt người ở biên giới, nên hiểu rằng VN có nỗi lo cuộc chiến sắp xảy ra, nhưng lấy chuyện mổ nôi tạng để cảnh báo. Nhưng rồi phản ứng cho thấy, mổ nội tạng kinh hoàng quá, nên Bộ Công An thu hồi.
Bản tin VOV viết: “Đại diện Công an tỉnh Lào Cai cho biết sẽ khẩn trương thu hồi Thông báo về nguy cơ bắt cóc mổ nội tạng do có nhiều thông tin phản ánh sai sự thật". Đại tá Phạm Gia Chiến, Trưởng Phòng tham mưu Công an tỉnh Lào Cai khẳng định, văn bản Thông báo của Công an huyện Si Ma Cai gửi tới Công an các xã và tất cả các trường học trên địa bàn huyện về việc cảnh báo nguy cơ xảy ra các vụ bắt cóc để mổ lấy nội tạng là văn bản thật. Công văn này được lan truyền khiến dư luận hoang mang.
Tuy nhiên, thông tin về các vụ việc đã xảy ra trong Thông báo là hoàn toàn sai vì qua trao đổi, phía Công an Hà Giang cũng bác bỏ thông tin này, trên địa bàn Lào Cai cũng chưa ghi nhận vụ bắt cóc lấy nội tạng nào. Không có vụ việc thì đương nhiên phương thức thủ đoạn cũng không có và không đúng như trong bản Thông báo đã ban hành.
Đại tá Phạm Gia Chiến nói: “Sau khi chúng tôi kiểm tra lại thì xác định được đây là thông tin bị nhầm lẫn. Trước mắt trên địa bàn tỉnh Lào Cai và Hà Giang chưa ghi nhận xảy ra sự việc nào như nội dung công văn đã nêu. Đây là thông tin hết sức đáng tiếc, anh em cán bộ ở cơ sở đã tự ý làm công văn này và đã bị nhầm lẫn, Công an tỉnh Lào Cai cũng xin cải chính. Trên thực tế thì Công an tỉnh Lào Cai không có chủ trương và cũng không đưa thông tin này xuống cấp huyện để tuyên truyền cho nhân dân”. Để tránh gây hoang mang cho dự luận, Công an tỉnh Lào Cai đã yêu cầu Công an huyện Si Ma Cai khẩn trương thu hồi bản Thông báo nói trên.”(ngưng trích)
Trong khi đó, báo Dân Trí viết rằng, công an nói chỉ là lỗi đánh máy. Bản tin Dân Trí viết: “Thông báo “16 vụ bắt cóc trẻ em lấy nội tạng”: Do lỗi đánh máy...". Công an tỉnh Lào Cai xác nhận, thông báo có nội dung “16 vụ bắt cóc trẻ em, người già lấy nội tạng” của Công an huyện Si Ma Cai là sơ suất trong soạn thảo văn bản.
Trong khi đó, ngày 11/8, một văn bản tương tự của Công an huyện Bát Xát được lan truyền. Chiều 11/8, trao đổi với báo chí, Thiếu tướng Hồ Sĩ Tiến - Cục trưởng Cảnh sát Hình sự (C45 - Bộ Công an) - cho hay, thông tin bắt cóc trẻ em, người già lấy nội tạng tại Hà Giang là không chính xác. “Công an Hà Giang và Công an Lào Cai đã có thông tin về sự việc trên là không chính xác và chưa từng xảy ra vụ việc nào như vậy. Cục Cảnh sát Hình sự cũng phản hồi về thông tin này là hoàn toàn bịa đặt và không có thật” - Thiếu tướng Hồ Sĩ Tiến nói.
Còn theo Đại tá Lê Văn Canh - Trưởng phòng Tham mưu (Công an tỉnh Hà Giang) - qua liên hệ điện thoại với Công an tỉnh Lào Cai, Công an Hà Giang được Công an Lào Cai cho biết, công an huyện (CAH) Si Ma Cai có sơ suất trong khâu soạn thảo văn bản.
Trả lời báo chí, ông Trần Quang Minh - Chánh văn phòng UBND tỉnh Hà Giang - cho hay, theo các đơn vị chức năng báo cáo, vụ 16 trẻ bị bắt cóc lấy nội tạng xảy ra ở đối diện địa bàn Hà Giang, tức là bên kia biên giới. “Văn bản của Công an huyện Si Ma Cai, tỉnh Lào Cai đã sai sót rất lớn, bỏ chữ “đối diện” tỉnh Hà Giang đi, gây hoang mang dư luận” - ông Minh nói.
Ngày 11/8, một văn bản tương tự văn bản của CAH Si Ma Cai được lan truyền. Theo đó, ngày 27/7, CAH Bát Xát (Lào Cai) cũng có thông báo cảnh báo người dân về tình trạng bắt cóc người để lấy nội tạng giống như thông báo của CAH Si Ma Cai. Thừa nhận sai sót trong khâu soạn thảo văn bản của CAH Si Ma Cai, Đại tá Phạm Gia Chiến - Trưởng phòng Tham mưu (Công an tỉnh Lào Cai) - cũng cho biết, Công an Lào Cai đang kiểm tra thông tin xuất hiện văn bản tương tự của CAH Bát Xát. Theo Đại tá Phạm Gia Chiến, Công an tỉnh Lào Cai đã chỉ đạo CAH Si Ma Cai thu hồi toàn bộ văn bản này và hủy; đồng thời sẽ kiểm tra, thu hồi văn bản tương tự ở huyện Bát Xát.”(ngưng trích).
Mục tiêu cảnh báo đã thành công. Chiến thuật quăng cục đá xuống hồ để dậy sóng đã thành công, vì muốn làm êm sóng cũng phải chờ thời gian. Hẳn là Hà Nội đã làm xong công tác lớn: cho Bắc Kinh biết rằng công an Việt Nam đã canh chờ sẵn ở biên giới?. Chỉ đoán thôi...

(ii) Carlyle Thayer: Vũ khí Việt Nam ở Trường Sa gây nguy hại cho Trung Quốc hơn tàu Mỹ
Theo tiết lộ của hãng tin Anh Reuters ngày 10/08/2016, Việt Nam đã âm thầm đưa các gián phóng phi đạn và tên lửa có sức công phá mạnh ra năm thực thể mà Việt Nam kiểm soát trong khu vực quần đảo Trường Sa. Sau đây là nhận định của Giáo sư Carlyle Thayer, chuyên gia kỳ cựu về Biển Đông tại Học Viện Quốc Phòng Úc, trong cuộc phỏng vấn dành riêng cho RFI Tiếng Việt
Theo giáo sư Carlyle Thayer, chuyên gia kỳ cựu về Biển Đông tại Học Viện Quốc Phòng Úc cho rằng hệ thống vũ khí mới này của Việt Nam là một mối đe dọa tiềm tàng lớn cho các sân bay và cơ sở quân sự mà Trung Quốc cho xây dựng trên các đảo nhân tạo họ vừa bồi đắp tại Trường Sa. Nguy cơ đối với Trung Quốc từ vũ khí của Việt Nam còn lớn hơn cả mối đe dọa đến từ tàu Mỹ.
RFI : Giáo sư nhận định sao về động thái mới này của Việt Nam ?
Carlyle Thayer : Nếu thông tin (về việc Việt Nam đưa giàn pháo mới ra Trường Sa) là xác thực, thì đó sẽ là hành động vi phạm quan trọng đầu tiên của Việt Nam đối với bản Tuyên Bố về Ứng Xử của các bên ở Biển Đông ký năm 2002, yêu cầu tự kiềm chế để không làm phức tạp tình hình hoặc leo thang tranh chấp. Cần lưu ý rằng Việt Nam đã phủ nhận việc bố trí giàn phóng tên lửa trên các thực thể mà họ kiểm soát. Bản tin của Reuters cũng ghi nhận rằng các bệ phóng không được trang bị đầu đạn.
Động thái của Việt Nam mang dấu hiệu của một phản ứng hoàn toàn tự vệ để đối phó với việc Trung Quốc củng cố cơ sở hạ tầng trên các đảo nhân tạo trong tay họ, trong đó có việc xây dựng nhiều nhà chứa máy bay có khả năng tiếp nhận chiến đấu cơ đa năng Su-30, oanh tạc cơ, phi cơ tiếp tế nhiên liệu và máy bay cảnh báo sớm và điều khiển.
RFI : Mỹ và Trung Quốc có thể phản ứng ra sao ?
Carlyle Thayer : Hoa Kỳ sẽ nhắc lại chính sách thường xuyên được tuyên bố là các bên tranh chấp không nên quân sự hóa thêm các thực thể địa lý trong tay mình ở vùng quần đảo Trường Sa, và nên tham gia vào việc thực hiện các biên pháp xây dựng lòng tin. Mỹ chưa chính thức xác nhận thông tin của Reuters.
Trung Quốc cũng đã tuyên bố rằng các nước tranh chấp khác nên có những bước đi mang tính xây dựng. Trung Quốc cũng đã gắn tiến trình quân sự hóa (Biển Đông) của họ với mức độ đe dọa mà họ phải đối mặt. Điều đó nhắm vào những hành động của Hoa Kỳ.
Động thái (mới) của Việt Nam đã phức tạp hóa kế hoạch quốc phòng của Trung Quốc. Ba sân bay mới của Bắc Kinh (trên Đá Chữ Thập, Đá Xu Bi, Đá Vành Khăn) đã trở thành mục tiêu dễ bị hệ thống pháo EXTRA của Việt Nam gây tổn hại. Lý do là pháo Việt Nam là một mối đe dọa thường trực, trong lúc các chuyến tuần tra của Hải Quân Mỹ chỉ thoáng qua mà thôi.
RFI : Tình hình Biển Đông có thể diễn biến ra sao ?
Carlyle Thayer : Diễn biến hiện nay chứng minh cho nhận định rằng các hành động của Trung Quốc đã kích động một phản ứng ngược lại, hoặc là điều mà giới phân tích an ninh gọi một chu kỳ "động lực-phản động lực".
Tình hình ở quần đảo Trường Sa sẽ căng thẳng thêm lên nếu Trung Quốc đột ngột triển khai máy bay quân sự trên ba đường băng mà họ đã xây dựng một khi các nhà chứa máy bay được hoàn thành. Trung Quốc sẽ không có khả năng tuyên bố một vùng nhận dạng phòng không trên Biển Đông và buộc nước khác tuân thủ ngày nào mà họ chưa xây dựng đủ các bể chứa nhiên liệu, và các cơ sở bảo trì và sửa chữa rộng lớn. Tuy nhiên, Trung Quốc có thể triển khai một phi đội máy bay chiến đấu và oanh tạc cơ, hoạt động xoay vòng trong thời gian ngắn, làm căng thẳng gia tăng trong khu vực. Điều này sẽ có tính cách hù dọa các nước ven biển.
RFI : Hệ thống tên lửa EXTRA mà Việt Nam bố trí tại Trường Sa là gì ?
Carlyle Thayer : Thông tin đã được công khai là vào năm 2014, Việt Nam đã mua 10 giàn phóng phi đạn dẫn đường và tên lửa địa-đối địa EXTRA của Israel. Hình ảnh các tên lửa này đã xuất hiện trên các phương tiện truyền thông của Việt Nam, và phô trương là "tên lửa chống xâm lược". EXTRA là tên tắt của Extended Range Artillery (pháo với tầm bắn mở rộng), và có thể dùng trong các cuộc tấn công chuẩn xác nhắm vào tàu chiến hay các cơ sở trên đất liền trong một bán kính từ 20 đến 150 km. Tên lửa này có độ chính xác cao, và sai số so với đích nhắm chỉ khoảng mười mét. Tên lửa có thể mang một đầu đạn thuốc nổ cực mạnh, hay nhiều quả bom nhỏ. Đầu đạn thuốc nổ có thể gây tổn hại cho một tàu chiến, hoặc tạo nên một hố lớn trên một đường băng, còn bom nhỏ có thể gây thương vong hàng loạt trong một khu vực nhất định, phá hủy máy bay nằm đưới đất, các trung tâm chỉ huy và thông tin liên lạc, và các cơ sở hậu cần và cơ sở hạ tầng giao thông vận tải.
Từng có tin về việc Việt Nam tăng cường vũ khí ra Trường Sa. Giới quan sát hiện đang tìm hiểu xem Việt Nam có thể bố trí các vũ khí mới ở đâu tại Trường Sa. Dẫu sao thì đây không phải là lần đầu tiên có tin là Việt Nam tăng cường vũ khí hiện đại ra Trường Sa.
Cuối năm 2014, chính quyền Đài Loan từng báo động về việc Việt Nam "tăng cường sự hiện diện quân sự với các vũ khí tinh vi trên đảo Sơn Ca (Sandy Cay), cách đảo Ba Bình chỉ 11 km về phía Đông". Nguồn tin trên cũng cho rằng Việt Nam đã triển khai một số lượng không xác định tên lửa phòng không vác vai mới và mở rộng địa bàn đóng quân trên đảo Sơn Ca trong năm 2014.
Tháng Ba năm 2015, một dân biểu diều hâu Đài Loan Lâm Úc Phương (Lin Yu-fang) thuộc Quốc Dân Đảng, cũng khẳng định rằng có dấu hiệu là Chính quyền Việt Nam tăng cường lực lượng pháo binh trên cả hai đảo Sơn Ca và Nam Yết (Namayit), cách Ba Bình 22km. (Trọng Nghĩa (RFI) thực hiện)

*** Hà Tường Cát (NV): Việt Nam mang hỏa tiễn ra Trường Sa để làm gì?
Tình hình Biển Ðông lại nóng lên trong mấy ngày vừa qua sau khi hãng tin Reuters hôm Thứ Tư đăng bài phóng sự đặc biệt của phóng viên Greg Torode nói rằng Việt Nam đã triển khai hỏa tiễn đến vùng quần đảo Trường Sa.
Dẫn nguồn tin từ giới ngoại giao và quân sự phương Tây, cũng như căn cứ vào thông tin tình báo, bài phóng sự này cho biết Hà Nội đã bí mật vận chuyển một số giàn phóng hỏa tiễn từ đất liền tới năm căn cứ ở quần đảo Trường Sa trong những tháng gần đây.
Bộ Ngoại Giao Việt Nam chỉ nói thông tin này là “không chính xác,” và không giải thích gì thêm. Chưa có bằng chứng gì khác để minh định việc ấy, nhưng Reuters cho biết rõ chi tiết hơn rằng đó là loại hỏa tiễn EXTRA (Extended Range Artillery Rocket) mà Việt Nam đã mua của Israel từ mấy năm trước. Về mặt chiến thuật, khác với trọng pháo bắn đi những đạn trái phá bay tự động theo đường đạn đạo, đây là loại đạn pháo đẩy đi bằng hỏa tiễn và có thể có bộ phận điều khiển để nhắm trúng mục tiêu.
Một giàn hỏa tiễn EXTRA có nhiều ống phóng, trung bình là 4 và có thể tới 8 hay 12, đặt trên xe di động và có thể khai hỏa từng hỏa tiễn hay toàn thể cùng lúc. Trường hợp ở Trường Sa là những đảo nhỏ, giàn phóng có thể gắn cố định và được ngụy trang để máy bay hay vệ tinh không nhìn thấy từ trên không. Sử dụng hệ thống hỏa tiễn EXTRA ở Trường Sa có lợi điểm là ít đòi hỏi nhu cầu tiếp liệu và bảo trì, đồng thời chỉ cần hỗ trợ bằng những giàn radar chiến thuật nhỏ. Tầm bắn xa của EXTRA khoảng 80 dặm (hơn 150 km), đủ để tấn công đến các căn cứ trên những đảo nhân tạo mà Trung Quốc đã xây dựng trên đá Xu Bi, Chữ Thập, Vành Khăn. Mỗi hỏa tiễn mang đầu nổ 275 pounds. Trang bị hệ thống điều khiển dựa vào GPS, độ chính xác nhắm trúng mục tiêu trong vòng 10 mét. Theo nhận định của tờ The Diplomat ở Nhật thì việc Việt Nam đưa những giàn phóng di động đến Trường Sa thật ra không làm thay đổi cán cân lực lượng trên Biển Ðông.
Các căn cứ Trung Quốc xây dựng trong vùng đã nằm trong tầm bắn của các loại hỏa tiễn mà Việt Nam đã mua của Nga từ năm 2011-2012 và đặt trên đất liền. Ðó là các loại hỏa tiễn tầm trung K-300P Bastion phòng thủ duyên hải và hỏa tiễn phòng không S-300 PMU-2 tầm xa. Ngoài ra Việt Nam có một số hệ thống hỏa tiễn chống chiến hạm loại mới và hỏa tiễn bình phi siêu thanh như 3M-14E Klub có khả năng tấn công tới lục địa Trung Quốc. Như thế việc triển khai các giàn hỏa tiễn EXTRA có lẽ chỉ nhắm mục đích đưa ra một tín hiệu cho thấy quyết tâm bảo vệ chủ quyền ở quần đảo Trường Sa. Có thể đây là hậu quả của việc Tòa Trọng Tài Thường Trực Quốc Tế phán định phủ nhận giá trị đường lưỡi bò mà Trung Quốc áp đặt trái phép trên Biển Ðông và Việt Nam phòng ngừa trước những hành động bất ngờ Trung Quốc có thể tiến hành. Việt Nam cũng muốn răn đe ý đồ bành trướng và lấn chiếm chủ quyền biển ngăn chặn hoạt động của ngư dân, bằng sự gia tăng hoạt động của các tàu dân sự và bán quân sự chứ chưa phải là tàu Hải Quân Trung Quốc. Hành động của Việt Nam do đó mang tính cách phòng vệ tới một chừng mực cần thiết chứ không có nghĩa là quân sự hóa khu vực Biển Ðông. Tuy nhiên phản ứng mạnh mẽ của Trung Quốc là điều dễ hiểu.
Bộ Ngoại Giao Trung Quốc hôm Thứ Tư gởi fax cho Reuters: “Trung Quốc có chủ quyền không thể tranh cãi đối với Nam Sa (tên Trung Quốc gọi Trường Sa) và các vùng nước lân cận. Trung Quốc kiên quyết phản đối quốc gia chiếm đóng phi pháp một phần Nam Sa của Trung Quốc, mà còn tiến hành xây dựng và điều động quân sự phi pháp ở các đảo và đá ngầm chiếm đóng tại Nam Sa.”
Phía Mỹ chưa tỏ thái độ gì mới về sự việc này, phát ngôn viên Bộ Ngoại Giao Mỹ Elizabeth Trudeau nói “có được biết tin rằng Việt Nam điều hệ thống hỏa tiễn tầm ngắn ra một số đảo thuộc Trường Sa” và chỉ nhắc lại quan điểm cố hữu: “Chúng tôi tiếp tục kêu gọi tất cả các bên tuyên bố chủ quyền ở Biển Ðông tránh các hoạt động có thể làm gia tăng căng thẳng, có các bước thiết thực để xây dựng lòng tin và tăng cường nỗ lực tìm kiếm giải pháp hòa bình và ngoại giao cho các tranh chấp.”
Tiến Sĩ Hà Hoàng Hợp, một nhà quan sát từ Hà Nội, nói với BBC: “Việt Nam hiểu rằng Trường Sa là khu vực đang có tranh chấp và không muốn làm thay đổi hiện trạng. Ðây là lập trường nhất quán của chính phủ Việt Nam.” Năm 1988, Trung Quốc lấn chiếm Trường Sa lần đầu tiên sau trận chiến với hải quân khi đó còn yếu của Việt Nam, 64 binh sĩ mang vũ khí nhẹ thiệt mạng khi họ cố gắng bảo vệ bãi Gạc Ma, một biến cố mà Hà Nội vẫn cảm thấy đau xót.
Báo chí Trung Quốc mạnh mẽ lên án Việt Nam, gọi đây là “một sai lầm nặng nề.” Tờ Hoàn Cầu Thời báo bản tiếng Anh gọi hành động của Việt Nam là “sai lầm khủng khiếp” và kêu gọi Hà Nội “rút ra bài học” từ cuộc chiến biên giới giữa hai nước năm 1979 ,
Cũng tờ báo này, phiên bản tiếng Hoa, nói Bắc Kinh cần phải làm rõ rằng Hoa Kỳ vẫn là “mối đe dọa lớn nhất” đối với các hòn đảo của Trung Quốc trên Biển Ðông. “Cần phải cảnh giác về những bước đi sắp tới của Hà Nội ở trên biển, nhưng chúng ta không được để việc đối đầu quân sự với Việt Nam trở nên nổi bật hơn so với những xung đột khác, Việt Nam không có khả năng như Hoa Kỳ trong việc thúc đẩy các đồng minh hành động. Việc xử sự với Việt Nam mang tính quan hệ song phương nhiều hơn – đó là điều nằm trong khả năng của Trung Quốc.” Tuy nhiên Hoàn Cầu Thời Báo cũng nói thêm là mối quan hệ giữa hai quốc gia láng giềng không bị ảnh hưởng gì bởi các tranh cãi trên biển.
Bài báo tiếng Anh đăng tin các công ty Trung Quốc đặt tại Việt Nam vẫn làm ăn bình thường bất chấp các sự kiện bài Trung diễn ra gần đây, và dẫn lời các du khách Trung Quốc tại Sài Gòn nói người dân Việt Nam đối xử với họ rất dễ chịu.
Nhân Dân Nhật Báo, cơ quan ngôn luận chính thức của Ðảng Cộng Sản Trung Quốc, với bài xã luận mang tiêu đề “Việt Nam bí mật triển khai rocket ở Nam Hải,” viết: “Việc Việt Nam có các hành động quân sự tại các hòn đảo ở Nam Hải không phải là tin mới gì. Việt Nam hiện đã chiếm 29 đảo của chúng ta ở Nam Hải. Việt Nam đã bắt đầu việc xây dựng ở Nam Sa kể từ thế kỷ 20.” Theo tờ báo này: “Trên đảo Việt Nam đã chiếm giữ có một phi đạo dài 550m và bãi đáp trực thăng. Việt Nam cũng đã bắt đầu bồi đắp đảo quy mô lớn và tiến hành các dự án xây dựng trên năm hòn đảo khác. Tuy nhiên, Việt Nam thỉnh thoảng lại vẫn phản đối Trung Quốc.”
Qua những ý kiến, nhận định, và phản ứng như thế từ các bên, có lẽ việc Việt Nam đưa hỏa tiễn đến Trường Sa sẽ chưa tạo nên những chuyển biến bất ngờ và trầm trọng gì hơn trên Biển Ðông trong một tương lai gần. Một điều đáng chú ý là truyền thông Việt Nam cho đến bây giờ giữ yên lặng, tránh không đề cập tới sự kiện nhạy cảm này.


*** VOA: Bộ Quốc phòng Mỹ nói gì về "dàn pháo di động" của Vệt Nam
Lầu Năm Góc cho biết rằng Hoa Kỳ “đã nắm được các tin tức về việc Việt Nam đã triển khai các hệ thống tên lửa tầm ngắn trên một số tiền đồn ở Trường Sa”. Reuters hôm 10/8 dẫn lời các nguồn tin nói rằng Hà Nội đã, theo lời hãng này, “bí mật” đưa các giàn rocket di động mới ra “năm căn cứ ở Trường Sa trong những tháng gần đây”.
Cùng ngày, trả lời VOA Việt Ngữ, phát ngôn viên Bộ Quốc phòng Mỹ cũng kêu gọi “tất cả các bên tuyên bố chủ quyền ở biển Đông tránh các hành động gây căng thẳng, tiến hành các bước đi thiết thực nhằm xây dựng lòng tin và gia tăng nỗ lực nhằm tìm ra các giải pháp hòa bình, ngoại giao để [giải quyết] các tranh chấp”.
Trong khi đó, tất cả các báo lớn của Việt Nam đều không đề cập tới bản tin độc quyền của Reuters, và dường như, chỉ duy nhất có tờ Giáo dục Việt Nam viết về điều tờ báo này nói là “quyền phòng thủ chính đáng của Việt Nam ở Trường Sa”. Tờ báo thuộc Hiệp hội các trường đại học và cao đẳng ở Việt Nam viết thêm rằng “nếu thiếu những tiếng nói giải thích cho rõ có thể dẫn đến những băn khoăn, lo lắng trong dư luận Việt Nam về quyết tâm bảo vệ chủ quyền, toàn vẹn lãnh thổ”.
Trong bản tin của mình, Reuters trích tuyên bố ngắn gọn của Bộ Ngoại giao Việt Nam nói rằng thông tin mà hãng này thu thập được “không chính xác”, trong khi trả lời VOA Việt Ngữ, một quan chức Bộ Quốc phòng Việt Nam nói rằng “không có chuyện đấy”.
Tính tới tối 11/8, giờ Hà Nội, cả trang web của Bộ Ngoại giao Việt Nam và Trung Quốc đều không đăng tải bất kỳ tuyên bố nào về tin tức được cho là “gây căng thẳng” cho quan hệ Hà Nội – Bắc Kinh.
Tiến sỹ Vũ Quang Việt, một nhà nghiên cứu về biển Đông, nhận định với VOA Việt Ngữ rằng dù Việt Nam bác bỏ tin triển khai giàn phóng tên lửa, đó cũng là lời “cảnh báo” cho Trung Quốc. Cựu quan chức của Liên Hiệp Quốc này nói thêm: “Họ làm như vậy để cho Trung Quốc biết rằng họ sẵn sàng đề phòng. Nếu mà Trung Quốc muốn chiếm thêm chỗ này, chỗ kia, thì sẽ bị phản ứng. Việt Nam bây giờ ở thế bắt buộc phải chứng tỏ mình phòng bị, chứ không phải mình ở cái thế có thể tấn công được. Nếu tấn công, Trung Quốc sẽ lạm dụng cái đó để nó làm tới nữa. Việt Nam chỉ có phản ứng khi nào cần thiết thôi”. Ông Việt nhận xét tiếp rằng, sau phán quyết của Tòa Trọng tài Liên Hiệp Quốc, Trung Quốc giờ “mất thế chính nghĩa”, và tình hình ở biển Đông sẽ còn “căng thẳng” trong thời gian tới.
Trong bài báo độc quyền, Reuters trích dẫn tuyên bố mà Bộ Ngoại giao Trung Quốc fax tới hãng này hôm 11/8, tái khẳng định “chủ quyền không thể tranh cãi” đối với Trường Sa và các vùng biển kế cận. Bắc Kinh còn được trích lời lên tiếng phản đối việc “chiếm đóng trái phép các đảo và bãi đá của Trung Quốc” và “triển khai quân sự trái phép” tới đó.
*** Mai Tú Ân: Trung Cộng không có cửa chiến tranh với ai hết
Ta thường nghe tiếng gào thét từ phía Trung Cộng rằng sẽ dạy cho nước này nước kia một bài học, rằng quân đội Trung Cộng đã được hiện đại hóa những năm gần đây sẽ sẵn sàng tham chiến với tất cả những nước nào đe dọa đến TC, kể cả Mỹ. Những tiếng hô hào chiến tranh của Trung Cộng khiến cho các bà nội trợ lo lắng cũng như Đỉnh Cao Trí Tuệ của ta lo đến sốt cả vó lẫn càng. Và họ hài lòng lắm khi thời gian qua đã ngắt được "Ngòi nổ chiến tranh" với Trung Cộng bằng một chiến thuật hèn nhát, né tránh bằng mọi giá, kiểu tránh voi chẳng xấu mặt nào.
Vậy ta thử nhìn xem trong bối cảnh hiện nay để đánh giá xem liệu Trung Cộng có khả năng gây chiến với Việt Nam không nhé. Ví dụ trong tranh chấp đảo hiện nay sẽ dẫn đến sự bùng nổ chiến tranh cục bộ nơi biển đảo, thì sớm muộn chiến tranh cũng lan rộng ra khắp nơi, từ biên giới đến hải đảo. Việc tuyên chiến là không thể tránh được giữa Việt Nam và Trung Cộng. Rồi điều gì sẽ xảy ra? Trước tiên là hải quân Mỹ và các nước sẽ phong tỏa biển Đông, kiểm tra từng con tàu đi vào đi ra để kiểm tra xem có vũ khí nhập lậu, hoặc các loại nguyên liệu có thể dùng để sản xuất vũ khí, khí tài chiến tranh hay không. Đó là nguyên tắc mà thế giới thường dùng khi xảy ra chiến tranh giữa hai quốc gia. Và việc phong tỏa biển Đông như trên là triệt buộc con đường thông thương ra biển của Trung Cộng và cũng là con đường duy nhất thông ra bên ngoài của họ. Bởi biên giới hàng chục ngàn km của họ với hàng chục quốc gia láng giềng thì tuyệt đối là không thân thiện, đối nghịch với Trung Cộng, chỉ có con đường ra biển Đông là duy nhất. Nên bị bịt đường để kiểm soát như trên khiến Trung Cộng hết thở nổi. Chỉ cần đóng biển Đông và kiểm tra hàng hóa như thế thôi...
Sự phát triển vượt bậc về kinh tế của Trung Cộng lại dựa hoàn toàn vào sự xuất khẩu nên khi chiến tranh xảy ra thì việc các nước phải chấm dứt hoặc hạn chế nhập khẩu các mặt hàng từ những khu vực có chiến tranh sẽ khai tử tất cả thế mạnh của TC. Các khoản tiền sẽ bị đóng băng, hoặc bị soi kỹ tới từng đồng. Số tiền 3000 tỷ đôla của TC gửi bên ngoài cũng bị đóng băng, trừ một số ít để mua thực phẩm cứu trợ. Chỉ một vài năm chiến tranh thôi thì TC cũng lùi lại hàng chục năm phát triển. Đời sống người dân sụt giảm thê thảm sẽ kích hoạt cho mọi sự đấu tranh chính trị đòi thay đổi chế độ. Chưa kể lúc đó các ổ nóng bên trong như người Hồi, Tạng cũng bùng phát các cuộc nổi dậy đòi ly khai hay độc lập. Và khi Trung Cộng yếu đi thì luôn có kẻ thù không đội trời chung là Đài Loan xuất hiện, trở mặt với tay dao tay kéo sẵn sàng làm thịt TC. Bởi chủ trương của Quốc Dân Đảng trước sau thì cũng phải thống nhất với Trung Hoa lục địa không CS.
Còn có nhiều lý do khác nữa để nhận thấy rằng một cuộc chiến tranh với Việt Nam, hay với bất cứ quốc gia nào thì cũng là sự tự đào mồ để chôn chính mình. Chiến tranh với Mỹ thì lại càng là điều không tưởng. Trung Cộng từ xưa luôn được ví như một con hổ giấy thì trong bối cảnh hiện nay nó còn tệ hơn là hổ giấy bởi sự phụ thuộc quá nhiều vào thế giới chung quanh. Thế giới cần Trung Cộng một thì TC cần thế giới tới 100. Đó là điều căn bản khi nghĩ đến việc TC chiến tranh với ai, và những kẻ to mồm kêu gào chiến tranh nhiều nhất như Trung Cộng, Bắc Triều Tiên rốt cuộc lại là những anh hèn nhất, sợ chiến tranh nhất...

(iii) Người Buôn Gió: Formosa bây giờ ở đâu
Về mặt địa lý thì Formosa vẫn đang ở Vũng Áng, tỉnh Hà Tĩnh cho đến hơn 50 năm nữa. Câu hỏi Formosa ở đâu không phải hỏi về mặt địa lý. Câu hỏi ở đây là câu chuyện Formosa xả chất độc ra biển giờ đang ở đâu trong dư luận Việt Nam?
Chính phủ Việt Nam tuyên bố sẽ công khai bản kế hoạch chi tiêu khoản tiền 500 triệu usd mà Formosa đền bù vào tháng 7 năm 2016.  Ngày 29 tháng 7 một bản tin cho biết, chính phủ đã nhận được 250 triệu usd của Formosa vào ngày 28 tháng 7. Nhưng bản kế hoạch chi tiêu 500 triệu usd như lời chính phủ Nguyễn Xuân Phúc đã hứa vẫn không thấy đâu.
Trả lời về việc nhận 250 triệu usd, một nửa số tiền cam kết này của Formosa, ông Trần Hồng Hà bộ trưởng tài nguyên môi trường của chính phủ lòng vòng ca ngợi thành tích đòi được tiền từ Formosa, những công việc chính phủ sẽ làm trong tương lại… tuyệt nhiên không hề có một lời cụ thể nào về việc chi dùng số tiền này. Chỉ có một câu ngắn ông Hà cho biết việc hỗ trợ, bồi thường cho người dân đã được chính phủ chỉ đạo quyết liệt. Nên chú ý ông Hà nói chỉ đạo, chứ không nhắc đến việc thực hiện chỉ đạo đến đâu. Theo như ông cho biết thì Bộ Nông Nghiệp và nông thôn sẽ có báo cáo trước quốc hội vấn đề bồi thường này.
Khi nào thì báo cáo, báo cáo cái gì? Chuyện này chỉ có những người trong bộ máy chế độ biết với nhau. Như thế người dân chỉ biết dài cổ ngóng cho đến khi mỏi cổ và quay sang hóng vào chuyện khác, rồi quên dần câu chuyện tiền đền bù này đi.
Rõ ràng chính phủ Nguyễn Xuân Phúc đang cố tình kéo dài và làm loãng thời gian để dư luận quan tâm đến việc chi dùng số tiền này. Điều dó khiến những người quan tâm phải đặt nghi vấn.
Thứ nhất liệu số tiền này có thực hay không, có đúng Formosa bồi thường từng đó tiền hay không, hay đây chỉ là số tiền ảo để đánh lừa dư luận. Thứ hai số tiền đó là có thật và chính phủ Nguyễn Xuân Phúc đang cố tình muốn lạm dụng số tiền này để chi vào việc khác, như một kiểu vay giật và lâu dài là quỵt luôn của người dân bị thiệt hại do Formosa gây ra.
Vào ngày 10 tháng 8 năm 2016, tức 10 ngày sau khi chính phủ Nguyễn Xuân Phúc công bố nhận 250 triệu usd đầu tiên của Formosa bồi thường, một bản tin trên báo Dân Trí cho dư luận biết tổng cục thuế thuộc Bộ Tài Chính sẽ miễn và hoàn thuế cho Formosa hơn 10 ngàn tỷ VNĐ. Số tiền này tương đương với gần 500 triệu usd. Lý do mà tổng cục thuế nêu ra đây là việc bồi thường cho Formosa bị thiệt hại do vụ biểu tình của người dân Hà Tĩnh vào hồi giàn khoan HD981 xâm phạm vùng biển Việt Nam. Việc thiệt hại của Formosa sau cuộc biểu tình đó đã được các công ty bảo hiểm Việt Nam bồi thường hàng triệu usd. Formosa còn tranh thủ cuộc biểu tình đó để kiếm chác thêm nhiều ưu đãi về chính sách thuế, tiền đất. Trước kia những ưu đãi này của Formosa bị bác bỏ, nhưng sau vụ biểu tình giàn khoan thì đòi hỏi của Formosa được chấp nhận và được chuyển từ khu kinh tế công nghiệp thành Đặc khu kinh tế.
Formosa tiếng là của chủ đầu tư người Đài Loan, nhưng số lượng công nhân tập đoàn này mang đến Hà Tĩnh có đến mấy ngàn người đều ở Trung Quốc Đại Lục, tức Trung Cộng. Đài Loan vốn dĩ là nơi tiếp nhận lao động Việt Nam, chuyện một công ty Đài Loan đến Việt Nam đầu tư mà không nhận công nhân Việt Nam, lại đi nhận công nhân Trung Quốc thật là khó hiểu.
Nghi vấn rất lớn số tiền mà Formosa đầu tư vào Việt Nam có phần lớn tiền của Trung Cộng Đại Lục đứng đằng sau.
Nếu số vốn đầu tư của Formosa vào Việt Nam là phần lớn của Trung Cộng, các vấn đề sẽ trở nên dễ hiểu hơn. Ví dụ dễ hiểu vì sao chính quyền Đài Loan lên tiếng mạnh mẽ và gay gắt với Formosa. Lẽ ra chính phủ Đài Loan phải có động thái bênh vực công ty của mình, ở đây ngược lại họ lại rất phẫn nộ và muốn xử lý kiên quyết Formosa trong vụ việc xả chất độc. Dễ hiểu vì sao chính quyền Việt Nam ngập ngừng không thẳng tay với Formosa, phải bàn bạc và thương thuyết để Formosa tự đưa ra mức bồi thường và nhận lỗi. Dễ hiểu vì sao sau cuộc biểu tình giàn khoan HD981 bỗng nhiên Formosa lại may mắn được hưởng quá nhiều lợi lộc sau khi đã được bảo hiểm nhanh chóng và mức kịch trần. Dễ hiểu vì sao ngay khi xảy ra cá chết, đích thân tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng đến ngay Formosa để tham quan và khen ngợi nơi này, như một sự bảo đảm cho Formosa.
Hầu như tất cả những gì liên quan đến Trung Cộng có tiếng xấu, đều được nhà cầm quyền Việt Nam tìm mọi cách để dẹp yên dư luận.Chắc hẳn Formosa cũng được nằm trong số những sự kiện liên quan đến Trung Cộng, nên vì thế nhà cầm quyền Việt Nam đang gắng sức dẹp bỏ dư luận và đẩy sự việc vào mớ bòng bong đầy rắc rối, khiến dư luận quan tâm hụt hơi và xao lãng vì những câu chuyện khác được dựng lên để làm lạc hướng. Cho đến giờ thì chưa một quan chức cộng sản Việt Nam nào bị kỷ luật hay khiển trách trong vụ Formosa. Mặc dù có trong số họ có những phát ngôn hoàn toàn sai sự thật đến trắng trợn. Đó là điểm chung của việc liên quan đến Trung Cộng thì không quan chức Việt Nam bị kỷ luật, một điểm chung nữa là những ai khơi ra những việc bê bối liên quan đến Trung Cộng đều bị coi là thế lực thù địch, đảng Việt Tân giật dây kích động. Những mẫu số chung này củng cố thêm những nghi vấn về nhà đầu tư Trung Cộng đã nói trên để khẳng định Formosa có bàn tay Trung Cộng đứng đằng sau.
Bởi thế chuyện của Formosa bây giờ không biết đang ở đâu, cũng như câu chuyện liên quan đến đấu tranh giữ chủ quyền biển đảo của Việt Nam bây giờ cũng không biết ở đâu.
Những điều trên ngày càng nhiều và ở mức độ lớn ảnh hưởng và lan tràn khắp đất nước Việt Nam. Đã có nhiều người Việt Nam bừng tỉnh đặt câu hỏi mình đang ở đâu, có phải ở trên đất nước Việt Nam của mình không? Những người đặt câu hỏi này đang ngày càng một nhiều hơn. Một số người thay vì tìm câu trả lời thì chọn phương án B5, tức dạng định cư tại Hoa Kỳ theo dạng đầu tư hoặc ở châu Âu. Thực tế cho thấy sau vụ Formosa xả chất độc và thái độ xử lý của nhà cầm quyền Việt Nam đã khiến cho nhiều người Việt khá giả tính con đường bỏ đất nước mà đi. Ít ra ở đất nước mới mà họ đến định cư, họ có thể hiểu rằng họ đang ở đâu nếu đất nước đó xảy ra những vụ gây thảm hoạ môi trường như Formosa gây ra. Còn ở Việt Nam họ không có câu trả lời ấy.

(iv) Mạnh Kim: Mỹ và Trung Quốc nhìn từ RIO 2016
Khác biệt gì giữa Mỹ và Trung Quốc tại Thế vận hội Rio 2016? Vận động viên Mỹ có thể nói chuyện về lượng tử, vật lý thiên văn hoặc chính sách công… trong khi vận động viên Trung Quốc gần như chẳng có gì để kể ngoài chuyện khổ luyện. Vận động viên Mỹ có thể là nhà toán học tương lai trong khi tương lai vận động viên Trung Quốc có thể đối diện một sự thờ ơ ngược đãi…
Mỹ mang đến đoàn vận động viên gồm nhiều sinh viên đại học và họ đến Rio với tinh thần thể thao đúng nghĩa của lịch sử Thế vận hội hiện đại. Mệnh danh “quỷ tốc độ”, “tay bơi cừ khôi nhất” hoặc “vận động viên vĩ đại nhất thế giới hiện nay”, Katie Ledecky 19 tuổi, khi Rio 2016 kết thúc, sẽ trở về Mỹ (với tấm huy chương vàng) và trở lại giảng đường Stanford. Cùng đến Rio với Katie Ledecky là 30 sinh viên lẫn cựu sinh viên Stanford khác. Sinh viên Stanford tham gia nhiều môn: bơi, lặn, polo nước, chèo thuyền, bóng đá, tennis, volley, rugby, nhảy rào… Suốt từ năm 1912 đến nay, sinh viên Stanford luôn mang về ít nhất một huy chương Olympics.
Không chỉ Stanford, tổng cộng có đến 75% vận động viên trong US Team là sinh viên hoặc cựu sinh viên. Năm nay, Đại học Florida mang đến 11 vận động viên (tương tự Đại học Washington, Princeton và Georgia); Đại học Texas có 12; Đại học California-Berkeley và California-Los Angeles đều có 16… Điều đó cho thấy hệ thống đại học Mỹ có môi trường thể thao tốt như thế nào. Giáo dục Mỹ luôn nhấn mạnh việc bồi đắp sức khỏe quan trọng không kém xây dựng kiến thức. Với nhiều trường, sinh hoạt thể thao và tham gia thế vận hội đã trở thành truyền thống lâu đời. Giáo dục đại học Mỹ luôn tự hào về điều đó. Từ Thế vận hội Hè 1904 đến Thế vận hội Đông 2014, Đại học Southern California (USC) đã đóng góp tổng cộng 423 vận động viên; giành 288 huy chương (135 huy chương vàng) trong đó có ít nhất một huy chương vàng tại mỗi Thế vận hội mùa hè kể từ 1912 đến nay! Nếu USC thi đấu với vị trí như một quốc gia thì họ xếp hạng 16 thế giới! Lịch sử thể thao USC có một gương mặt huyền thoại. Tại Olympics Berlin 1936, cậu học sinh Louis Zamperini đã gây sửng sốt, trước sự chứng kiến của Hitler, khi chạy vòng cuối cuộc thi marathon chỉ với 56 giây. Sau Thế vận hội, Zamperini vào học USC. Thế chiến thứ hai xảy ra, Zamperini gia nhập quân đội. Trong phi vụ năm 1943, Zamperini cùng phi đội trên chiếc B-24 rơi xuống Thái Bình Dương. Sống sót sau 47 ngày trên biển, Zamperini được cứu và trở thành tù binh trong một trại tù Nhật suốt hai năm rưỡi. Sau chiến tranh, cựu sinh viên USC Zamperini trở thành nhà diễn thuyết lừng danh. Câu chuyện Zamperini đã được kể lại trong quyển Unbroken của Laura Hillenbrand, được Angelina Jolie xuất sắc dựng lên màn bạc, và được USC ghi vào biên niên sử của trường.
Đứng cạnh một vận động viên Mỹ đầy sức bật tuổi trẻ với phong thái điển hình trí thức, vận động viên Trung Quốc trông khô khan và gượng gạo. Nói không quá, có thể nhìn thấy tương lai một quốc gia từ hình ảnh này. Vận động viên Mỹ đến Thế vận hội với tinh thần thể thao. Vận động viên Trung Quốc đến Olympics với ý chí quyết thắng. Ý chí đó được trui rèn từ những lò đào tạo chuyên nghiệp, nơi “đúc” nên một nền thể thao với tinh thần phi thể thao, nhắm đến việc “sản xuất” hàng loạt “người máy thể thao” từ khi mới lên 5 tuổi. Nhiệm vụ họ là sẽ phải đem lại vinh quang quốc gia, bấp chấp sự lấp lánh đó trả giá bằng tương lai cuộc đời họ. Có quá nhiều ví dụ cho thấy sự thờ ơ ngược đãi đối với vận động viên hết thời.
Bởi việc đặt nặng biến con người thành cỗ máy hơn là xây dựng nhân cách, chẳng có gì ngạc nhiên khi nghe những vụ ồn ào về thái độ khiếm nhã của vận động viên Trung Quốc. Họ lao vào thi đấu và họ cay cú điên tiết nếu thất bại. Giữa Mỹ và Trung Quốc, sự khác biệt lẫn chênh lệch của hai nền thể thao và giáo dục là rất rõ ràng. Người ta có thể nhìn thấy tương lai và sức mạnh thật sự của hai quốc gia đó qua điều này.

(v) Thơ Thái Bá Tân: Bài Hát Về Đất Nước Tôi
1. Đất nước ta, tốt xấu,
Vẫn là đất nước ta.
Chúng ta được thừa hưởng
Từ tổ tiên, ông bà.
     Mỗi tấc đất yêu quí
     Thấm đẫm máu, mồ hôi.
     Và mỗi tấc đất ấy
     Là của bạn và tôi.
Điệp khúc:
Nên giận thì cứ giận,
Mà thương thì vẫn thương
Hãy chung tay góp sức
Để đất nước hùng cường.
     2. Như cuộc chạy tiếp sức,
         Chúng ta sống hôm nay,
         Hãy bảo vệ đất nước
         Cho thế hệ sau này.
Đất nước đang gian khó.
Lại thọ địch bốn bề,
Hãy tạm gác thù hận,
Tăng làm và bớt chê.
Điệp khúc:
Nên giận thì cứ giận,
Mà thương thì vẫn thương.
Hãy chung tay góp sức
Để đất nước hùng cường.
      3. Chúng ta, dân Đại Việt,
          Luôn biết ngẩng cao đầu.
          Quan trọng là khí tiết,
          Không chỉ nghèo hay giàu.
Hãy kiêu hãnh tuyên bố:
“Tôi là người Việt Nam!”
Qua những lời nói đẹp.
Tốt đẹp cả việc làm.
Điệp khúc:
Nên giận thì cứ giận,
Mà thương vẫn cứ thương.
Hãy chúng tay, góp sức
Để đất nước hùng cường.
      SÀI GÒN
         Trước bảy lăm, nghe nói,
          Không biết có đúng không,
          Rằng Sài Gòn lúc ấy
          Là Hòn Ngọc Viễn Đông.
Tức là nhất khu vực,
Hơn đứt Singapore.
Bangkok gọi bằng cụ,
Nói gì thằng In-đô.
        Xem ảnh Sài Gòn cũ,
        Vào những năm sáu mươi,
        Thấy phố rộng, sạch đẹp,
         Nhiều xe máy, xe hơi.
Trong khi đó Miền Bắc
Cũng vào thời gian này,
Chiếc xe đạp còn hiếm,
Nhiều những con trâu cày.
        Giờ Sài Gòn nhếch nhác,
        Thua đứt Singapore.
        Gọi Bangkok bằng cụ.
        Thua cả thằng In-đô.
Tự nhiên thương và nhớ
Hòn ngọc ấy Viễn Đông.
Sài Gòn của người khác,
Thế mà thấy chạnh lòng.

.............................. .............................. .............................. ...................
Kính,
NNS

Không có nhận xét nào: