Tìm bài viết

Vì Bài viết và hình ảnh quá nhiều,nên Quí Vị và Các Bạn có thể xem phần Lưu trử Blog bên tay phải, chữ màu xanh (giống như mục lục) để tỉm tiêu đề, xong bấm vào đó để xem. Muốn xem bài cũ hơn, xin bấm vào (tháng....) năm... (vì blog Free nên có thể nhiều hình ảnh bị mất, hoặc không load kịp, xin Quí Bạn thông cảm)
Nhìn lên trên, có chữ Suối Nguồn Tươi Trẻ là phần dành cho Thơ, bấm vào đó để sang trang Thơ. Khi mở Youtube nhớ bấm vào ô vuông góc dưới bên phải để mở rộng màn hình xem cho đẹp.
Cám ơn Quí Vị

Nhìn Ra Bốn Phương

Thứ Năm, 26 tháng 6, 2025

Con Sẽ Về Đón Mẹ - Thơ Trần Văn Lương


Kính gửi đến quý vị trưởng thượng và quý anh chị con cóc cuối tuần.

Dạo:
Mẹ ơi, xin hãy yên lòng,
Con thề sẽ đón Mẹ trong ít ngày.


Cóc cuối tuần:

Con Sẽ Về Đón Mẹ

( Người đàn ông, tuổi vừa mới qua ngưỡng cửa
"cổ lai hy", đã phải lìa nhân thế, bỏ lại bà mẹ già
hơn trăm tuổi mà mình đã lo chăm sóc bấy lâu nay.
Không hiểu sao, chỉ ít ngày sau đó, người mẹ cũng
nhắm mắt lìa đời, dù sức khỏe Cụ chưa đến nỗi nào.
Phải chăng người con hiếu, vì sợ không có ai chăm
sóc mẹ mình nên đã vội quay về đón Cụ? )


Phòng cấp cứu, người đàn ông thở hắt,
Biết giờ mình nhắm mắt sắp đến nơi,
Giây phút cuối bồi hồi,
Môi mấp máy như có lời muốn trối.
<!>
"Mẹ ơi Mẹ, con muôn vàn tạ lỗi,
Vì không còn nuôi nổi Mẹ từ đây.
Có đâu ngờ phần số quá đắng cay,
Khiến con phải bỏ chốn này trước Mẹ.

Con vẫn nghĩ, tuy con không còn trẻ,
Nhưng vẫn còn dư sức khỏe để lo
Cho mẹ già được hôm sớm ấm no,
Và thanh thản cho đến giờ phút cuối.

Nhưng trời cao đã gọi,
Con làm sao chống chỏi được Mẹ ơi,
Thật đau lòng phải đành đoạn bỏ rơi
Mẹ đơn độc giữa cõi đời ô trược.

Con nhớ mãi mấy mươi năm về trước,
Mẹ một mình xuôi ngược với đàn con.
Mặc xác thân chịu khổ cực mỏi mòn,
Vẫn kiên quyết luôn làm tròn chức phận.

Mẹ đã trải qua nhiều phen lận đận,
Từ quê nhà đến tận chốn lưu vong.
Chỉ khi con mình được sống thong dong,
Mới cho phép mình thôi không bận bịu.

Rồi sức khỏe đã bắt đầu suy yếu,
Mẹ dần dà tự lo liệu không xong.
May mắn thay, con vừa được ở không,
Nên có dịp tỏ bày lòng hiếu thảo.

Con biết Mẹ sợ vào nhà dưỡng lão,
Bèn quyết tâm, dù bữa cháo bữa rau,
Mẹ con mình phải sớm tối bên nhau,
Thầm dư biết sẽ bù đầu vướng bận.

Việc nuôi Mẹ, con một mình đảm nhận,
Anh chị em, người sống tận phương xa,
Kẻ lu bu việc sở với việc nhà,
Không thể đón mẹ già về chăm sóc.

Dẫu cuộc sống có khó khăn nặng nhọc,
Mẹ con mình luôn đùm bọc lấy nhau.
Vẫn tưởng rằng được sum họp dài lâu,
Nhưng định mệnh có ngờ đâu khắc nghiệt.

Đã đến lúc mẹ con mình ly biệt,
Làm sao lòng không thê thiết tái tê.
Nhưng Mẹ ơi, con xin hứa xin thề,
Bằng mọi giá, con sẽ về đón Mẹ."
x

x x
Người con mất chỉ mới vài hôm lẻ,
Mẹ cũng an nhiên lặng lẽ lìa đời.
Phải chăng con, từ chốn mịt mù khơi,
Trở về đón mẹ như lời đã hứa?

Trần Văn Lương
Cali, 6/2025

Không có nhận xét nào: