Cali Today News – Từ năm 2000 đến năm 2016, Nhà Nước Cộng Sản đã hoàn toàn thay đổi cách bắt bớ, giam cầm những nhà Dân Chủ, những người lên tiếng chống lại chế độ bán nước này. Họ đã cho công an mặc thường phục bắt cóc những nhà Dân Chủ, mục đích để không ai biết kẻ bắt cóc là ai mà khiếu nại, cũng như để dân chúng sợ hãi hơn vì không biết lúc nào, ở đâu, bị công an vồ và vất lên xe.
<!>
Đây là thủ đoạn hèn hạ nhất mà Nhà Nước Cộng Sản đã thực hiện một cách vô pháp luật. Việc này, thật ra không phải mới mẻ gì mà đã được thực hiện lai rai từ nhiều năm nay. Ngày 2 Tháng 12 năm nay, anh Nguyễn thành Huân, môt thanh niên hoạt động cho Nhân quyền tỉnh Nghệ An, bị công an bắt cóc, đánh đập dã man rồi quẳng vào một nơi hẻo lánh ở miền Núi. Khi anh Huân đang đi xe khách thì bị công an chặn lại, lôi xuống và liên tục đấm, đạp bằng giầy vào mặt, dùng thắt lưng quật vào người anh, rồi khi thấy anh la thét, chúng quát: “Mày hét đi tao cho mày chết luôn. Cái chân mày hay đi, tao đánh cho què luôn khỏi đi. Cho chết mẹ mày đi.”
Nhớ lại những tháng năm trước, dư luận xôn xao về việc Mục Sư Tôn, cô Quỳnh Trâm, và chị Hồ thị Bích Khương bị công an cộng sản bắt cóc cũng một lúc, đem về đồn tra tấn, khiến chị Bích Khương phải nhập viện trong tình trạng nguy kịch. Trước khi bị bắt cóc lần cuối để rồi ra tòa nhận bản án khá nặng, nhà báo tự do Tạ Phong Tần cho biết cô không thể rời nhà bất cứ lúc nào vì luôn luôn có một bọn du đãng đứng rình bên ngoài cửa, hễ cô đi ra, thì chúng lập tức bao vây, chụp lấy, trói giật cánh khuỷu về phía sau, rồi bị liệng lên xe cây như bao gạo. Sau vài tiếng đồng hồ, hay vài ngày, chúng thả cô về, không một lời xin lỗi. Kỹ Sư Đỗ Nam Hải cũng trong tình trạng như vậy, bị du đãng tấn công thường xuyên. Chị Dương Thị Tân, vợ của nhà báo mạng Điếu Cầy, thỉnh thoảng bị du đãng đánh đập dã man. Chính Điếu Cầy cũng bị bắt theo kiểu bắt cóc. Nhóm Thanh niên Công giáo bảo vệ đất đai nhà Thờ cũng bị bất ngờ chụp bắt ngoài đường rồi tống lên xe theo kiểu Mafia. Tháng 4 năm 2015, anh Nguyễn Viết Dũng và bốn người bạn khác bị bắt cóc và nhốt giam chỉ vì dám mặc áo khoác có phù hiệu của Quân Nhân Việt Nam Cộng Hòa. Các nhà Dân Chủ khác, không ai thoát khỏi một lần bị bọn du đãng trấn lột. Nhín chung, thì chế độ Cộng Sản đang biến hình thành MỘT CHẾ ĐỘ DU ĐÃNG TRỊ.
Chế Độ Du Đãng Trị là một hiện thực, bên cạnh các chế độ Dân Chủ, Tư Bản, hay Cộng Sản. Chế Độ Du Đãng Trị không phải là một sản phẩm tưởng tượng mà đã hình thành ngay trong cuối thế kỷ 20 và đầu thế kỷ 21, và cái chế độ quái đản, kỳ cục đó chính là cái chế độ đang được áp đặt lên đất nước Việt Nam yêu quý của chúng ta. Điều đau lòng và công phẫn là hiện nay, các bạn củng với 80 triệu dân chúng đang sống dưới chế độ đó từng ngày từng giờ mà hình như chưa rõ ràng nhận thức được.
Để có thể nhìn rõ hơn bộ mặt của chế độ Du Đãng đó, người viết sẽ trình bầy sự khác biệt giữa 4 loại thể chế: Dân Chủ, Tư Bản, Cộng Sản, và Du Đãng.
1-Dân Chủ (Democracy): Theo Oxford American Dictionary, chế độ Dân Chủ là một hệ thống chính trị được điều hành bởi toàn thể dân chúng, những ai có đủ tư cách công dân được bầu lên qua các cuộc bỏ phiếu công khai. Ý niệm Dân Chủ, thực sự, đã thể hiện rực rỡ nhất dưới thời kỳ Pericles, người điều hành xứ Athen, 495(?) – 429 trước Công Nguyên. Vào giai đoạn này, người dân được tự mình điều hành công việc chính trị bằng những buổi thảo luận công khai, trong đó, quyền phát biểu của mọi người dân đều ngang bằng nhau. Người quản lý quốc gia chỉ giữ vai trò điều hành trật tự trước sau và thi hành những nghị quyết của toàn dân. Cảnh sát giữ nhiệm vụ thứ yếu vì khi mà toàn dân đã đồng thuận về mọi vấn đề kinh tế và tài chánh, sẽ không có chênh lệch quá đáng giữa người giầu và người nghèo, vì thế sẽ không có trộm cướp. Tội ác rất hiếm xẩy ra, vì mọi người đều quan tâm lẫn nhau. Nếu có tội ác, nguyên nhân thường do bệnh hoạn tâm trí cá nhân mà thôi. Quân đội được lập ra để bảo vệ biên cương, mà không có bất cứ quyền hạn gì trên dân chúng. Vì thế, hầu như toàn dân đều cảm thấy hạnh phúc, thoải mái. Đất nước Dân Chủ được phát triển mạnh mẽ trên mọi phương diện. Ý niệm Dân Chủ hiện đang được theo đuổi trên các đất nước văn minh và tiến bộ.
2-Tư Bản (Capitalism): Cũng theo Oxford American Dictionary, chế độ Tư Bản là một hệ thống chính trị và kinh tế trong đó những sự trao đổi thương mại và kỹ nghệ đều do tư nhân điều hành chứ không phải do chính phủ. Thực tế, quan niệm này bổ xung cho quan niệm Dân Chủ, chứ không phải một hệ thống chính trị biệt lập với chế độ Dân Chủ, vì trong Dân Chủ có Tư Bản, ngược lại, dưới chế độ Tư Bản, người dân vẫn được hưởng quyền lợi về Dân Chủ. Các quốc gia được gọi là nước tư bản như Mỹ, Anh, Pháp.. vẫn áp dụng lý thuyết Dân Chủ nhưng đồng thời đề cao giá trị Tư Bản của mọi người dân.
3-Cộng Sản (Communism): Lý thuyết chính trị được đề ra bởi Karl Marx và Engels, cổ võ cuộc chiến tranh giai cấp để dẫn tới một xã hội trong đó nhà cầm quyền làm chủ mọi công cụ sản xuất, tư liệu sản xuất, tài sản cũng như trí tuệ và bản thân nhân dân. Mọi người làm việc theo năng lực và hưởng theo nhu cầu. Theo Carl Marx và Engels, chế độ Tư Bản là một sự bóc lột không dân chủ, nói đúng ra, là kẻ thù của nhân dân và cần phải trừng trị tuyệt đối bằng cách lật đổ chế độ Tư Bản qua bạo lực của nhân dân. Những ý tưởng cực đoan, quá khích này đã được phổ biến rộng rãi trên nhiều địa lục, tạo ra các cuộc chiến tranh tàn khốc, tiêu diệt hàng trăm triệu người. Riêng tại Liên Xô, trên 10 triệu người đã bị giết vì bị ghép tội mang theo người tư tưởng Tư Bản. Các nước Ba Lan, Hung ga ry, Tiệp Khắc, Đông Đức.. vẫn kỷ niệm những năm tháng khủng khiếp dưới chế độ Cộng sản với hàng triệu triệu người bị treo cổ, bị bắn, bị thủ tiêu tàn nhẫn. Tại Trung Cộng, trên 30 triệu người đã bị giết một cách kinh hoàng qua các cuộc đấu tố, cải cách, sự bùng nổ của Hồng Vệ Binh, và các lần thanh trừng đẫm máu các đấu thủ chính trị.
Đến nay, sau gần 1 thế kỷ tung hoành, lý thuyết Cộng Sản đã hiện rõ là một lý thuyết không tưởng, mãi mãi không bao giờ có thể thực hiện được trên bất kỳ một đất nước nào. Campuchea là một thí dụ điển hình gần gụi nhất. Với những lãnh tụ Cộng Sản cực đoan Pôn Pốt, Iêng Sari, gần một phần tư dân số bị tiêu diệt thê thảm. Tất cả những ai có học, có đeo kính, có chút tài sản đểu bị giết sạch để thể hiện một chế độ Cộng Sản đầy tính súc vật. Những cánh đồng chết mênh mông đầy sọ người. Những căn nhà giam cuối đời lủng lằng dây xích và xương. Và điều Bất Hạnh cho nhân loại là lý thuyết Cộng Sản, tuy được chứng minh là đầy tính súc vật như thế, vẫn còn được đề cao tại một số quốc gia chậm tiến tại Phi Châu, hoặc đang phát triển trong vòng kềm tỏa chính trị như Trung Cộng, Cuba và Việt Nam,
4-Chế Độ Du Đãng Trị: Hiện nay, chế độ chính trị tại Việt Nam vẫn còn mệnh danh là chế độ Xã Hội Chủ Nghĩa, một giai đoạn trung gian, chuyển tiếp trước khi tiến đến chế độ Cộng Sản toàn trị. Nhưng, thực tế, có khi nào mà đất nước Việt Nam trở thành Cộng Sản được không? Như đã viết ở trên, vì tính chất súc vật tàn bạo như vậy, chắc chắn là KHÔNG BAO GIỜ, VĨNH VIỄN không có một cái chế độ Cộng Sản được thực hiện trên trái đất này. Với trình độ văn minh tiên tiến, với tốc độ thông tin đi xa hàng triệu dặm vòng quanh trái đất chỉ trong một nháy mắt, nhân loại sẽ hiểu rõ bộ mặt thực của lý thuyết Cộng sản và sẽ không chấp nhận cho một chế độ Cộng Sản nào được xây dựng.
Nhưng, vậy thì, chế độ hiện nay đi về đâu? Những đảng viên Cộng Sản đã từng giơ tay thề trung với Đảng sẽ như thế nào? Xin thưa: chế độ này sẽ trở thành một chế độ Du Đãng, các Đảng viên Cộng Sản sẽ biến hình thành các tay Du Đãng có vũ khí, có sức mạnh đàn áp nhân dân trên một mặt trận toàn diện, toàn điểm, và khốc liệt.
Tại sao lại gọi là chể độ hay thể chể Du Đãng? Nhìn lại các cuộc đàn áp nhân dân gần đây, từ Thái Hà, Tòa Khâm Sứ, Tam Tòa, rồi Bát Nhã, Lâm Đồng, và hàng trăm vụ hành hung các nhà Dân Chủ.. đâu đâu chúng ta cũng thấy lực lượng Du Đãng được cử đến để tiêu diệt nhân dân. Những tên vô lại có hung khí, gào thét những câu chửi bới thô tục, hăm dọa giết dân, rồi dùng vũ lực trấn áp những người dân, những tín đồ Công Giáo, Phật Giáo, Tin Lành, Cao Đài, Hòa Hảo không có vũ khí trong tay. Từ Linh Mục, Thượng Tọa, hay Mục Sư đến các vị lãnh đạo các tôn giáo khác, đểu bị đánh, đập, xô đẩy, giật, cướp. Các em Thiếu Nhi Thánh Thể bên Công Giáo cũng không tránh khỏi bị lôi lên xe, đấm đá. Trong các vụ Dân Oan biểu tình từ Bắc xuống Nam , đều có Du Đãng đến tấn công. Lực lượng Công An được gửi tới hiện trường thì chỉ để nhằm bắt giữ những người Yêu Nước, những Dân Oan chỉ biết nói lên tiếng nói công chính, đòi nhà cầm quyền Du Đãng trả lại tài sản và công lý cho nhân dân.
Những kẻ vẫn tự xưng là “đầy tớ của nhân dân” thì ung dung nhậu nhẹt “mút chỉ cà tha” tại các nhà hàng sang trọng mà một bữa nhậu của họ tương đương với một,hai năm lương của nhân dân, những người mà họ xưng tụng là “người chủ của đất nước”. Các Giám Đốc, Tổng Giám Đốc, sống huy hoàng như những Đại Gia Mafia, có người hầu xách cặp, bưng bô, có cận vệ nữ, có nguyên một dàn hộ tống trước sau, có những em Trợ Lý xinh như “gái gọi”, có nhiệm vụ duy nhất là chi tiền ăn, uống, tẩm bổ, mát xa, mát gần… Các biệt thự, sân Gôn của các Đại Gia Mafia đều được đánh giá là 4,5 sao, có nơi nghĩ mát còn hơn siêu sao, nghĩa là đạt giải nhất quốc tế. Những nhà lãnh tụ này điều hành đất nước như chuyện Du Đãng, nghĩa là tùy ý các quan, muốn sao được vậy, không cần tính toán hạch toàn kinh tế cấp quốc gia. Xây xưởng, xây công trình cả ngàn tỷ đồng rồi bỏ xó. Các đại gia hể hả thi hành câu: “nhất phá sơn lâm, nhì đâm hà bá”, vung tay chặt cây, phá rừng, mặc cho bão lụt tràn xuống giết dân, chưa kể dựng đập thủy điện bừa bãi, cả trăm cái đập trong một phạm vi đủ cho hai, ba cái, rồi thu hết nước hạ nguồn, giết ngư dân, nông dân chết khô. Khi bão lũ kéo tới, các tay du đãng này cho xả lũ, cứu đập, lôi luôn ra biển hàng trăm mạng người và hàng chục làng xã. Toàn bộ thiên nhiên, môi trường đều biến thành mục tiêu cho các nhà lãnh đạo Du Đãng này chơi xả láng, tiêu hủy tiềm năng của đất nước, tiêu diệt nguồn sống của muôn thế hệ mai sau. Đất đai mà Tổ Tiên hàng 4000 năm gầy dựng bán tuốt cho Tầu, miễn sao tiền vào đầy túi.
Để bảo vệ đặc quyền đặc lợi này, nhà nước lại vung tay bắt nhốt tất cả những ai dám nói lên lời “Yêu Nước”, những người phản đối việc bán đất, dâng biển, những ai dám nói lên câu: “Trường Sa, Hoàng Sa là của Việt Nam”, những người viết trong “blog” những lời yêu nước. Nhà nước Du Đãng này, vì muốn tiêu diệt triệt để các tâm hồn yêu nước nên gán cho họ tội danh “âm mưu lật đổ chế độ” như đã gán cho người trẻ Nguyễn Tiến Trung, Phạm Thanh Nghiên, và tất cả những nhà đấu tranh cho Dân Chủ, cho một nước Việt Nam toàn vẹn lãnh thổ. Điều nguy hiểm nhất là ngay trong nội bộ của Nhà Nước du đãng này, các tướng lãnh, bộ trưởng cũng có thể bị chính đồng bọn mình thủ tiêu theo phương thức du đãng. Gần đây, hai vụ việc động trời đã xẩy ra: Nguyễn Bá Thanh, kẻ đang sáng giá trở thành nhân vật của Tứ Trụ Triều Đình, bị giết hay bị đầu độc! Tháng 6 năm, vừa qua, Nhà Nước tung tin Tổng trưởng Quốc Phòng Phùng Quang Thanh bị đầu độc rồi lại bị bắn, để rồi vai trò của Phúng quang Thanh đã bị thay thế bởi một thượng tướng khác. Tháng 12 năm nay, Đại Tá Phùng Quang Hải, con Phùng Quang Thanh bị đưa đi chỗ khác chơi, để con của Trần Đại Quang lên nắm quyền.
Hiện nay, bộ mặt ngoài của Đảng thì còn vững chãi lắm, nhưng nội bộ thì hoàn toàn căng thẳng để từ từ, theo quy luật muôn đời của xã hội, cái gì bạo phát bạo tàn, tất cả thái độ du đãng này cùng chế độ du đãng trị sẽ có một ngày bị diệt vong, khi du đãng thanh toán du đãng, khi toàn dân ý thức được đây là một chế độ đi ngược lại tiến trình tiến hóa của nhân loại, lúc đó, thì không một lực nào cản được sức mạnh của toàn dân Việt, trên đường tiến đến Độc Lập và Vinh Quang.
Chu tất Tiến.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét