Hồi trước phim chiếu ở miền Nam thập niên 60 phần lớn được chuyển âm tiếng Pháp và phụ đề Việt ngữ. Phim La valse dans l'ombre (Vũ điệu trong bóng mờ) cũng vậy. Thật ra đây là phim Mỹ với tựa đề là Waterloo Bridge (Cầu Waterloo) Phim được đóng bởi hai diễn viên chính là minh tinh màn bạc Vivien Leigh trong vai Myra Lester, một vũ công ballet xinh đẹp và anh chàng đẹp trai Robert Taylor trong vai Roy Cronin, một sĩ quan quý tộc của Hoàng gia Anh. Phim do đạo diễn Mervyn LeRoy thực hiện.
<!>
Vivien Leigh được biết đến nhiều qua vai diễn chính Scarlett O'Hara trong phim Cuốn theo chiều gió (Gone with the wind), một người đẹp Miền Nam nước Mỹ trong thời kỳ nội chiến. Còn Robert Taylor cũng rất nổi tiếng, từng đóng cùng Elisabeth Taylor trong Ivanhoe. Với thể hình hoàn hảo ông thường thích hợp đóng các vai sĩ quan trong chiến tranh.
Bối cảnh phim diễn ra năm 1914 khởi đầu Thế chiến thứ nhất khi một nhóm các cô vũ công đang tìm chỗ ẩn núp tránh bom đạn, Đại úy Roy và Myra đã gặp nhau trên cầu Waterloo bắt qua dòng sông Thames và dưới hầm trú ẩn.
Roy xuất hiện đúng lúc. Tình yêu đến với họ thật đột ngột nhưng rất cháy bỏng. Họ bắt đầu yêu nhau và hẹn nhau đến vũ trường Candlelight vào dịp cuối năm. Ở đây họ cùng nhau khiêu vũ tuyệt đẹp trong tiếng nhạc du dương. Rốt cuộc nhạc công chơi bản Auld Lang Syne và ngọn nến cuối cùng cũng được tắt đi để nụ hôn của họ càng thêm thắm thiết. Có thể nói đây là những nụ hôn diễm lệ nhất của màn bạc thời ấy.
Bài hát Auld Lang Syne mà lứa tuổi thất thập và già hơn chút nữa ai cũng biết, đó là bản nhạc truyền thống của Scotland được phổ nhạc từ bài thơ của Robert Burns. Hồi nhỏ thường nghe lời hát rong phiên dich tào lao rất buồn cười: " Ò...è... Rô-be đánh đu, Tặc-dăng nhảy dù, Zô-rô bắn súng..." Tuy vậy lời hát rong ngộ nghĩnh này cũng đã gần gũi với ai đó từng sống qua hai thế kỷ.
***
Cuộc vui chưa dứt, bỗng có lệnh gọi Roy phải nhanh chóng trở lại tiền tuyến. Myra đau khổ đã bỏ ngang việc trình diễn của mình để đến nhà ga tiễn đưa Roy, nhưng nàng đến chậm. Nàng chỉ biết đứng đó tuyệt vọng đẫm nước mắt nhìn theo đoàn tàu đang chuyền bánh.
Trở về nàng bị đuổi khỏi đoàn vũ ballet vì kỹ luật. Myrna và người bạn thân là Kitty rơi vào cảnh khó khăn nghèo túng. Một hôm nàng đọc tin đăng trên báo Roy đã tử trận. Đau khổ cùng cực, tâm thần bấn loạn và hoàn toàn suy sụp. Từ đó nàng buông thả dấn thân vào con đường truy lạc, trở thành gái làng chơi, hằng đêm đón khách trên cầu Waterloo, trở thành nàng Kiều chốn ăn chơi hoa lệ Luân đôn.
***
Năm sau nàng gặp lại Roy trên cầu. Thì ra danh sách báo tin đăng trên báo đã ghi tên chàng là một sự nhầm lẫn. Họ gặp lại nhau trong nỗi bàng hoàng chua xót. Nhưng tình yêu của họ quá lớn không vì bất cứ lý do gì có thể chia cắt được.
Roy đưa nàng về Scotland bên cạnh gia đình mình mong tình yêu được tiếp diễn trong cuộc đời mới và bên nhau đến mãn đời.
Nghĩ về gia thế quý tộc và sự nghiệp của Roy, Myra cảm thấy mình không còn xứng đáng nữa, nàng đã thú nhận dĩ vãng tì vết của mình với mẹ chàng, ghi vội lá thư để lại cho Roy vài câu từ biệt rồi bỏ về Luân đôn.
Roy và cô bạn Kitty của nàng đã cố tìm kiếm khắp nơi ở Luân đôn nhưng Myra khốn khổ đã cố tình lẫn tránh nên tin tức về nàng vẫn bặt vô âm tín.
Vào một đêm mù sương và giá lạnh Myra thân xác tiều tụy lang thang thất thểu trên cầu Waterloo, nàng đã buông mình vào đoàn xe nhà binh đang chạy nhanh qua. Myra ra đi! trên mặt cầu chỉ còn lại chút kỷ vật Roy đã tặng nàng ngày nào.
Roy và Myra bắt đầu gặp gỡ yêu nhau rồi kết thúc và vĩnh viễn chia xa đều ở ngay trên chiếc cầu định mệnh này, cầu Waterloo!
Một chuyện tình rất đẹp và lãng mạn làm người xem rung động ngưỡng mộ nhưng hồi kết lại quá bi thảm, nghẹn ngào đến chua xót bởi sự quyên sinh nghiệt ngã của Myra.
Chiến tranh cũng là thủ phạm chính gây biết bao đau thương mất mát và làm chia ly những cuộc tình khiến lòng người ta ngậm ngùi thương cảm.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét