Tìm bài viết

Vì Bài viết và hình ảnh quá nhiều,nên Quí Vị và Các Bạn có thể xem phần Lưu trử Blog bên tay phải, chữ màu xanh (giống như mục lục) để tỉm tiêu đề, xong bấm vào đó để xem. Muốn xem bài cũ hơn, xin bấm vào (tháng....) năm... (vì blog Free nên có thể nhiều hình ảnh bị mất, hoặc không load kịp, xin Quí Bạn thông cảm)
Nhìn lên trên, có chữ Suối Nguồn Tươi Trẻ là phần dành cho Thơ, bấm vào đó để sang trang Thơ. Khi mở Youtube nhớ bấm vào ô vuông góc dưới bên phải để mở rộng màn hình xem cho đẹp.
Cám ơn Quí Vị

Nhìn Ra Bốn Phương

Thứ Năm, 23 tháng 11, 2023

Những nghĩ suy nhân ngày LỄ TẠ ƠN. - KD


Lễ Tạ ơn (Thanksgiving day) được tổ chức hàng năm tại Mỹ, Canada và một số quốc gia khác. Ý nghĩa ban đầu của ngày lễ là mừng thu hoạch được mùa và tạ ơn Đức Chúa Trời đã ban cho con người cuộc sống no đủ, an lành. Trong những ngày này, mọi người thường trở về nhà sum họp cùng gia đình, quây quần bên nhau và thưởng thức món gà Tây truyền thống. Ngày LỄ cũng còn mang mục đích để mọi người bày tỏ lòng biết ơn đến những người đã giúp đỡ, những người đã đóng góp công sức để mang đến cuộc sống tốt đẹp cho chúng ta trong thời gian qua… 
<!>
Bởi vì trong cuộc sống, lòng biết ơn có ý nghĩa vô cùng quan trọng đối với sự hoàn thiện và phát triển nhân cách con người. Là những người tiếp nối các thế hệ đi trước, chúng ta cần có những hành động cụ thể để đạo lý này vẫn mãi được duy trì và truyền lại cho mai sau.

Lòng biết ơn cũng là đạo lý tốt đẹp của người Việt Nam ta được kế thừa và phát huy qua bao thế hệ. Ông cha ta xưa có câu “Ăn quả nhớ kẻ trồng cây” là một lời nhắc nhở cho con cháu phải biết sống có trước có sau, biết ơn những người đã giúp đỡ mình. Không phải tự nhiên mà chúng ta có được cuộc sống ấm no, đầy đủ như hiện tại. Đó là thành quả của nhiều người đã vất vả làm nên.

Chúng ta hãy cùng nhau dâng lên Thượng Đế lời “Tạ Ơn” sâu xa nhất vì Ngài đã ban cho ta sự sống và bao nhiêu ân huệ. Tạ ơn Cha Mẹ đã sinh ra và nuôi dưỡng ta nên người bằng bao công lao khó nhọc. Tạ ơn Thầy Cô ngày ngày đứng trên bục giảng, tận tâm dạy dỗ để chúng ta có được đầy đủ kiến thức bước ra trường đời. Đặc biệt, cảm ơn người “Bạn đời” yêu thương về biết bao hy sinh, tận tụy và lòng chung thủy của người vợ… đã luôn nắm chặt tay ta để cùng nhau vượt qua biết bao thăng trầm, gian khổ của kiếp người. Xin tạ ơn thân bằng quyến thuộc, bạn bè thương mến vì đã từng chia xẻ cùng ta những tháng năm với buồn nhiều hơn vui sau tháng tư bảy lăm và những ngày sống ly hương trên quê hương mới.

Cũng không quên tạ ơn Quê Mẹ Việt Nam đã cho ta nhiều năm dài được sống trên mảnh đất hình chữ S thân yêu với quá nhiều kỷ niệm vui buồn. Tạ ơn nước Mỹ đã dang rộng vòng tay, cưu mang những người tị nạn, giúp chúng ta tạo dựng lại một đời sống mới tươi đẹp, bình an bằng tấm lòng nhân ái, rộng lượng. Cuối cùng xin đừng quên rất nhiều người đã và đang hy sinh thầm lặng, ngày đêm miệt mài lao động để đem lại cuộc sống yên bình, ấm no trên quả đất này.

Bạn ơi! Chúng ta cũng nên tạ ơn nhau bằng những lời yêu thương ngọt ngào, hãy trao cho nhau những tình cảm trìu mến nồng nàn và hãy dành cho nhau càng nhiều thời gian càng tốt để cảm nhận được sự may mắn, hạnh phúc mà chúng ta có được bên nhau trong cuộc sống ngày hôm nay. Người sống tình nghĩa, có lòng biết ơn sẽ được mọi người yêu quý, trân trọng, ngược lại nếu không có lòng biết ơn, chúng ta sẽ trở thành những kẻ ích kỷ, sống vô ơn, những mối quan hệ xã hội vì vậy cũng bị rạn nứt và xấu đi, khiến cho cuộc sống mất đi rất nhiều ý nghĩa.

Trong không khí ấm áp của Ngày Lễ Tạ Ơn, xin hãy chia sẻ những lời cám ơn và tận hưởng thời gian quý báu bên gia đình và những người thân yêu cũng như những bạn bè, thân hữu của mình. Chẳng phải trong cuộc đời của chúng ta, nhất là sau ngày đất nước thay ngôi đổi chủ, biết bao nhiêu đau khổ đã vùi dập tưởng như không thể nào sống được… vậy mà chúng ta đã vượt qua. “Biết ơn và Tạ Ơn” là tiếng nói thiết tha và tràn đầy ân tình của tâm hồn, của những sâu lắng từ trái tim ấm áp trong lòng mỗi người. Xin tạ ơn Trời, tạ ơn Đời và tạ ơn Người… mãi mãi khắc ghi trong những ngày tháng ngắn ngủi còn lại của cuộc đời. (Viết cho ngày Lễ Tạ Ơn 23 tháng 11.2023)


Xin Tạ Ơn

Tạ ơn Thượng Đế rũ lòng thương
Ban cho ánh sáng cuối con đường
Những người mất nước, sầu ly tán
Tìm sống, trải đời khắp bốn phương

Tạ ơn Cha, Mẹ đã sinh con
Ơn đức cao dầy hơn Thái Sơn
Giây phút này đây dù cách biệt
Suốt kiếp không hề nguôi nhớ thương

Tạ ơn đất mẹ Việt Nam ơi
Vùng đất quê hương đẹp tuyệt vời
Tôi đã sinh ra và khôn lớn
Mãi nhớ trong tim suốt một đời

Tạ ơn đất Mỹ đã cưu mang
Những người lưu lạc lắm gian nan
Bóng tối không còn trong ánh mắt
Con thuyền đã ghé bến bình an

Tạ ơn bè bạn đã bao năm
Cùng tôi chia xẻ những thăng trầm
Cho tôi hơi ấm tình bạn hữu
Và viết cho tròn chữ nghĩa nhân

Tạ ơn người vợ lắm thủy chung
Đã nắm tay tôi đến tận cùng
Vượt bao gian khổ không chùn bước
Giữ vững lòng son, nghĩa vợ chồng.

DN/NGiao

Chatsworth, ngày 22 tháng 11.2023




Đường lên thiên đàng được trải bằng lòng biết ơn

Có hai người cùng đi gặp Thượng đế, để xin vào thiên đàng. Thấy họ đói lả, Thượng đế cho mỗi người một suất cơm. Một người nhận suất cơm, cảm động lắm, cứ cám ơn rối rít. Còn người kia nhận phần ăn mà không hề động lòng, cứ làm như Thượng đế có bổn phận phải cho anh ta. Sau đó, Thượng đế chỉ cho người nói “cám ơn” lên thiên đàng. Còn người kia bị từ chối. Kẻ bị từ chối đứng ngoài cổng tỏ vẻ bực tức:
- Chẳng lẽ chỉ vì tôi quên nói hai chữ “cám ơn”?
Thượng đế trả lời:
- Không phải ngươi quên đâu, mà chỉ vì ngươi không có lòng biết ơn, nên chẳng nói ra được hai chữ cám ơn. Kẻ không biết cám ơn, thì chẳng biết yêu thương người khác, và cũng chẳng được người khác yêu thương.
Anh ta vẫn một mực cãi lại:
- Chỉ vì hai chữ “cám ơn”, mà số phận chênh lệch đến thế sao?
Thượng đế lại đáp :
- Biết làm sao được. Bởi vì đường lên thiên đàng được trải bằng lòng biết ơn và cửa vào thiên đàng chỉ có chìa khóa cám ơn mới mở được mà thôi. Còn xuống địa ngục thì khỏi cần

Liang Yaoyi 11 tuổi- cậu bé ước mơ trở thành người tuyệt vời


Các bác sĩ cúi chào Liang lần cuối.

9 tuổi, Liang Yaoyi được chẩn đoán mắc phải căn bệnh ung thư não quái ác. Căn bệnh hành hạ, giày vò khiến cậu bé biết mình không thể sống thêm được bao lâu. Và để sự sống của mình được tiếp tục “thêm một lần nữa” như ý nguyện của cậu bé can trường, các bác sĩ đã lấy gan từ cơ thể của em để dành cho những bạn nhỏ khác. Thiên thần – chiến binh Liang Yaoyi thuyết phục cha mẹ: “Con muốn hiến tặng nội tạng của mình. Có rất nhiều người tuyệt vời trên thế giới, con cũng muốn trở thành người như vậy”.

Và người tuyệt vời Liang Yaoyi ấy đã khiến đội ngũ bác sĩ xúc động cúi rạp người từ biệt trước thi thể em. Cậu bé đã mãi mãi ra đi vào tháng 6/ 2014, thế nhưng câu chuyện vĩ đại về cuộc đời và tấm lòng của em vẫn có sức lay động và truyền cảm hứng cho rất nhiều người.

Tôi muốn tìm những ứng viên có thể nhận thức được sự giúp đỡ của những người khác

"Có một chàng trai trẻ vừa tốt nghiệp Đại học loại xuất sắc nộp đơn dự tuyển vào một vị trí quản lý tại một công ty lớn.

Anh ta vượt qua các vòng đầu tiên. Đến vòng cuối cùng, đích thân ông Giám đốc phỏng vấn để đưa ra quyết định cuối cùng.

Ông Giám đốc phát hiện ra một điều từ CV của chàng trai trẻ rằng trong suốt các năm học, anh ta luôn đạt thành tích học tập một cách xuất sắc. Từ trường Trung học cho đến khi vào Đại học và thi tốt nghiệp, không năm nào mà chàng trai này không đạt được danh hiệu xuất sắc. Ông Giám đốc hỏi, “Anh có bao giờ nhận được học bổng từ trường không”. “Không bao giờ”, chàng trai trả lời. Ông Giám đốc bèn hỏi tiếp, "Vậy là cha anh đã trả toàn bộ học phí cho anh phải không?”. Chàng trai trẻ trả lời: "Cha tôi đã mất từ hồi tôi được một tuổi, toàn bộ số tiền học phí là do mẹ tôi gánh vác”.

“Vậy mẹ anh làm việc ở công ty nào?” Ông Giám đốc hỏi. Chàng trai trẻ bèn trả lời, “Mẹ tôi làm công việc giặt quần áo”.

Ông Giám đốc nghe vậy bèn đề nghị chàng trai trẻ đưa hai bàn tay ra cho ông xem. Hai bàn tay chàng trai khá đẹp và mềm mại. Ông Giám đốc hỏi:” Vậy trước đây có bao giờ anh giúp đỡ mẹ anh trong việc giặt quần áo chưa?”. “Chưa bao giờ”, chàng trai trẻ trả lời, “Mẹ tôi lúc nào cũng chỉ muốn tôi học và đọc thật nhiều sách. Hơn nữa, mẹ tôi có thể giặt quần áo nhanh hơn tôi.” Ông Giám đốc nghe thấy vậy bèn nói: “Tôi có một yêu cầu. Hôm nay lúc anh về nhà, hãy đi và rửa hai bàn tay của mẹ anh. Rồi hãy đến gặp tôi vào sáng ngày hôm sau”.

Chàng trai trẻ cảm giác rằng cơ hội trúng tuyển của mình vào công ty này rất cao. Anh ta liền vui vẻ về nhà gặp mẹ và nói với bà hãy để anh ra rửa hai bàn tay của bà ngày hôm nay. Bà mẹ nghe vậy cảm thấy rất lạ, trong lòng bà dấy lên những cảm xúc vui buồn lẫn lộn, bà bèn đưa hai bàn tay mình ra cho chàng trai. Chàng trai trẻ chầm chậm rửa sạch bàn tay của mẹ mình. Từng giọt nước mắt của chàng trai rơi xuống khi anh ta thực hiện công việc của mình. Lần đầu tiên chàng trai nhận ra rằng đôi bàn tay của mẹ mình thật là nhăn nheo, hơn nữa hai bàn tay còn chằng chịt những vết sẹo và chai sạn. Những vết sẹo này hẳn là rất đau đớn vì chàng trai cảm nhận được bà mẹ khẽ rùng mình mỗi khi chàng trai rửa chúng trong nước.

Đây cũng là lần đầu tiên chàng trai trẻ nhận ra rằng chính đôi bàn tay này hàng ngày làm công việc giặt quần áo để có thể trang trải đủ tiền học phí của anh ta ở trường học. Những vết sẹo trên đôi bàn tay của bà mẹ cũng là cái giá cho kết quả đậu tốt nghiệp, cho những bảng điểm xuất sắc và cho cả tương lai của anh ta. Sau khi rửa sạch đôi bàn tay của bà mẹ, chàng trai trẻ lặng lẽ giặt nốt luôn chỗ quần áo còn lại trong ngày. Tối hôm đó, bà mẹ và chàng trai đã nói chuyện với nhau rất lâu.

Sáng ngày hôm sau, chàng trai trẻ quay lại công ty phỏng vấn. Ông Giám đốc nhận thấy nước mắt còn đọng trên khóe mắt của chàng trai trẻ bèn hỏi: "Anh có thể cho tôi biết anh đã làm gì và học được những gì ở nhà của anh ngày hôm qua không?”. Chàng trai trả lời: "Tôi đã rửa đôi bàn tay của mẹ tôi, và tôi cũng đã giặt nốt chỗ quần áo còn lại”.

"Vậy anh hãy cho tôi biết cảm giác của anh như thế nào?” Ông Giám đốc hỏi.

Chàng trai trẻ bèn trả lời trong nước mắt:

Thứ nhất: Tôi hiểu được nhờ có mẹ mà tôi có được ngày hôm nay.
Thứ hai: Tôi hiểu được kiếm tiền vất vả đến như thế nào.
Thứ ba: Tôi đã nhận thức được sự quan trọng và giá trị của tình cảm gia đình.

Ông Giám đốc nói:” Đó chính xác là những gì tôi cần tìm ở một nhà quản lý. Tôi muốn tìm những ứng viên có thể nhận thức được sự giúp đỡ của những người khác, người có thể hiểu được sự khó nhọc của người khác khi hoàn thành một công việc nào đó, và là người không đặt tiền bạc là mục đích sống duy nhất của mình. Xin chúc mừng. Anh đã được tuyển.”

Sau đó, chàng trai trẻ làm việc rất chăm chỉ và nhận được sự nể trọng của các nhân viên của mình. Mỗi thành viên trong nhóm làm việc rất cần cù và đoàn kết. Tình hình kinh doanh của công ty phát triển đạt mức doanh thu cao một cách đáng kinh ngạc".

Hãy luôn thể hiện lòng biết ơn của mình từ những cử chỉ nhỏ nhất

"Vào cái thời mà món kem nước hoa quả còn rất rẻ tiền, có một câu chuyện của một cậu bé lúc đó 10 tuổi: Vào một hôm nọ, Jim – đó là tên của cậu, sau một hồi đi qua đi lại trước cửa hàng giải khát đông nhất nhì thành phố, ngó vào quán nơi mà có món kem hoa quả mà cậu rất thích. Mạnh dạn cậu bé đẩy nhẹ cánh cửa và bước vào. Jim chọn một bàn trống ngồi xuống và đợi người phục vụ đến.

Chỉ vài phút sau, một người phục vụ lại gần đặt lên bàn cậu một ly nước lọc. Ngước nhìn cô phục vụ, cậu bé hỏi: “cho cháu hỏi bao nhiêu tiền một ly kem nước hoa quả ạ?”.“50 xu” cô phục vụ trả lời.Nghe vậy, cậu bé lại hỏi: “ vậy bao nhiêu một ly kem bình thường ạ?”.“35 xu” cô phục vụ kiên nhẫn trả lời cậu bé, mặc dù cửa hàng rất đông và đang cần phục vụ nhanh.

Cuối cùng, người phục vụ mang ra món kem mà cậu đã gọi và sang phục vụ cho những bàn khác. Cậu bé ăn xong kem, để lại tiền trên bàn sau đó ra về. Khi người phục vụ quay lại để dọn bàn và lấy tiền kem, cô đã bật khóc khi nhìn đến tiền trên bàn, trên bàn có 2 đồng kẽm và 5 đồng xu lẽ đặt ngay ngắn trên bàn bên cạnh 35 xu trả cho ly kem mà khi nãy cậu bé đã gọi. Jim đã không thể ăn món kem nước hoa quả mà cậu rất thích bởi vì cậu chỉ đủ tiền để trả cho ly kem bình thường và một ít tiền boa cho cô".

Không có nhận xét nào: