Tôi rất thông cảm với khó khăn và suy tư của anh. Tình hình Việt Nam hiện nay, về mặt giải quyết mâu thuẫn “ý thức hệ “, rất giống Ba Lan, Hung ga ri, Tiệp Khắc trước kia, và sau đó là Liên Xô của Gorbachyov ấy. Khi Hung ga ri và Tiệp khắc vùng lên đổi mới, đòi bỏ CN Mác - Lê, thì Liên Xô (chưa đổi mới) tràn ngay sang dẹp luôn, nhưng khi Liên Xô đổi mới thì vì chẳng có nước CS nào lớn hơn để có thể tràn sang dẹp được, nên Yeltsin và Putin đã thắng lợi.
<!->
Ta hiện nay, cũng muốn đổi mới như Hung và Tiệp, nhưng vì bị - hay sợ - Trung Quốc đóng vai trò Liên Xô thủa trước tràn sang ngăn chặn. Đó là một lẽ. Ta còn khó hơn Hung và Tiệp, là ở chỗ lại rất dễ bị hai mũi tấn công khác. Đó là “sự phản ứng mạnh mẽ của nhân dân đối với các sai lầm của Đảng và Chính phủ” và “Sự nổi dậy của thế lực “Việt nam Cộng hòa” còn trụ lại” ở trong nước và nước ngoài. Vì vậy, tôi biết, Đảng ta, đứng đầu đang là chính Anh và Bộ Chính trị, đã và đang ở trong tình trạng rất khó khăn, là vì vậy.
Nhưng nhìn toàn cục, theo phép biện chứng nổi tiếng của Chủ nghĩa Mác, mà Anh đương nhiên là GS.TS của CN Mác – Lê nên còn lạ gì, thì tiến hóa là một quá trình tất yếu, không thể chống lại được. Vì vậy, cuối cùng nước ta và và TQ rồi cũng phải Cải cách như Liên Xô và Đông Âu thôi. (Thực ra Mao Trạch Đông đã quay về CN Đại Hán, TQ đã bỏ Mác – Lê từ lâu, còn Tập cần Bình đang xem xét khả năng giải thể Đảng CS) Do đó, nước ta nên chọn thời cơ thuận tiện nhất. Nếu theo cả LÒNG DÂN, LÒNG ĐẢNG, và cả “Kinh dịch” nữa, thì có lẽ THƠI CƠ THUẬN LỢI NHẤT ĐÃ ĐẾN, tức là ngay bây giờ, thông qua Đại hội XII này.
Vấn đề là, liệu trong Đại hội XII này, ta Đổi mới hoàn toàn luôn cả về thể chế chính trị nữa, liệu TQ có dám tràn sang, nếu Đảng ta không yêu cẩu ? Tôi cho rằng, bố bảo, nếu Đảng ta không yêu cầu, thì TQ không dám tràn sang, vì họ cũng khó khăn mọi bề, mà còn khó khăn hơn ta gấp nhiều lần, ví dụ, TQ đang rất cô lập về chính trị, còn ta đang được cả thế giới văn minh ủng hộ.
Đến Hồ Chí Minh mà còn bị các thế lực thù địch bôi xấu rất tồi tệ, nên ta chấp chúng làm gì. Anh Nguyễn Tấn Dũng, dù ai bôi nhọ gì thì chắc chắn cũng vấn đúng là một người của Đảng Hồ Chí Minh, lại trẻ và khỏe hơn anh, lại đang có quan hệ và uy tín giao dịch rộng rãi với thế giới, được thế giới văn minh rất tôn trọng, vượt hơn hẳn anh về nhiều mặt.(Tôi có hỏi thật anh Nguyễn văn An, rằng anh Dũng có tham nhũng tiêu cực nặng như dư luận nêu không ? Anh An nói rằng “Làm gì có như thế ? Tôi theo dõi, quản lý các Vị ấy suốt mà!”. Theo tôi, đúng anh Nguyễn Tấn Dũng là một “anh hai bưng biền” chẳng dè dặt, ý tứ mưu mẹo gì về đời tư . . .nên mới bị một số “sơ hở” theo kiểu cổ của “Tư duy Cộng sản. về lý lịch . . .”. Gần đây nhiều lần tôi có chuyện trò rất sâu về chính trị với anh Nguyễn Mạnh Can, thủ trưởng cũ của anh. Anh Can tâm sự: “Mình biết sức khỏe của Trọng rất kém. Nhiều khi mình chỉ sợ cậu ấy bị căng thần kinh quá mà lăn kềnh ra, thì tai hại đấy !”
Tóm lại, có lẽ tại ngay Đại hội này, Anh nên khéo léo bàn giao cho anh Dũng công việc hết sức khó khăn và quan trọng của anh. Chỉ một việc đó thôi, là Nguyễn Phú Trọng, tên của anh (Phú, nhưng phải được Trọng) sẽ được nhân dân ghi vào sử sách của Việt Nam và lịch sử sự tiến hóa của thế giới. Làm cách nào, thì có lẽ tôi không cần lo, anh sẽ có cách. Nhưng cũng cứ nói thêm, rằng anh chỉ cần cho các đại biểu ở Đại hội ai muốn phát biểu trình bầy gì thêm, vì đây là tính chất Dân chủ ưu việt của Đảng ta, là mọi sự sẽ diễn ra theo cái ý mà chúng ta đã bàn ở trên thôi.
Kính chúc anh sức khỏe và mọi sự tốt lành
© TS Vũ Duy Phú
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét