Tìm bài viết

Vì Bài viết và hình ảnh quá nhiều,nên Quí Vị và Các Bạn có thể xem phần Lưu trử Blog bên tay phải, chữ màu xanh (giống như mục lục) để tỉm tiêu đề, xong bấm vào đó để xem. Muốn xem bài cũ hơn, xin bấm vào (tháng....) năm... (vì blog Free nên có thể nhiều hình ảnh bị mất, hoặc không load kịp, xin Quí Bạn thông cảm)
Nhìn lên trên, có chữ Suối Nguồn Tươi Trẻ là phần dành cho Thơ, bấm vào đó để sang trang Thơ. Khi mở Youtube nhớ bấm vào ô vuông góc dưới bên phải để mở rộng màn hình xem cho đẹp.
Cám ơn Quí Vị

Nhìn Ra Bốn Phương

Thứ Hai, 4 tháng 1, 2016

ĐỌC LẠI KIM DUNG - Trần Minh Hiền


Từ nhỏ đến lớn tôi không thích đọc Kim Dung và tất cả những chuyện kiếm hiệp, có lẽ vì thành kiến rằng đó làm mất thời giờ và hư huyễn, ảo tưởng . Nhưng sau khi đọc bài Nỗi Băn Khoăn của Kim Dung của Nguyễn Mộng Giác và Vô Kỵ giữa chúng ta hay là hiện tượng Kim Dung của Đỗ Long Vân thì tôi thay đổi và tìm đọc Kim Dung . Và khám phá một thế giới khác, thế giới của Kim Dung, đó là sự hoà quyện của thế giới thật và thế giới của trí tưởng tượng tài tình của Kim Dung .<!-> 
Thế giới Kim Dung là thế giới thật của chúng ta với phe chánh và phe tà lẫn lộn, làm cho người ta dễ lầm lẫn, bị lừa mỵ . Kim Dung đã khéo léo, xuất sắc miêu tả các nhân vật tranh giành quyền lực, danh tiếng, võ công, tranh vương đồ bá ... và không từ một thủ đoạn tàn bạo nào . Và cuối cùng chỉ có sự chân thành và tình yêu mới chiến thắng và hoá giải tất cả hận thù, tham vọng . Đó là khát vọng ước ao của tất cả chúng ta . Trong thế giới huyền ảo của võ thuật của chém giết, của hy sinh và cứu chuộc, thì con người vẫn chỉ là những chiếc lá mong manh, những sinh vật bé nhỏ... Truyện nào của ông cũng được yêu thích, bestseller và được thành phim đắt khách . Tôi thích nhất là truyện Anh Hùng Xạ Điêu với nhân vật : Quách Tĩnh và Hoàng Dung . Những truyện khác tôi cũng rất thích nhưng không thích bằng. Có lẽ vì hợp với suy nghĩ và trăn trở, băn khoăn của tôi nhất và dĩ nhiên chỉ là ý kiến cá nhân mà thôi . Tôi thích những triết lý ẩn tàng, bàng bạc trong những câu chuyện của Kim Dung . Ví dụ
Quách Tĩnh trong tay không có binh khí, nhìn thấy đòn tới mãnh liệt, lập tức sử dụng Không minh quyền mà Chu Bá Thông dạy cho để hóa giải. Bộ Không minh quyền này là quyền thuật chí nhu trong thiên hạ, do Chu Bá Thông theo Đạo đức kinh sáng chế ra, trong Đạo đức kinh có câu:
- Binh mạnh ắt sẽ bị diệt, gỗ cứng ắt sẽ bị gãy. Cứng mạnh ở dưới, mềm yếu ở trên.
Lại nói:
- Trong thiên hạ không gì mềm yếu bằng nước, nhưng vật gì cứng mạnh cũng không thắng được, không gì chuyển dịch được. Yếu thắng mạnh, nhu thắng cương, thiên hạ ai cũng biết nhưng không ai làm được.
Bộ Hàng long thập bát chưởng lại là quyền thuật chí cương chí kiên trong võ học, có câu:
- Nhu có thể khắc cương.
Nhưng cũng nên biết công lực loại nhu cũng không nhất định sẽ thắng cương, với công phu tu vi của Hồng Thất công thì cho dù Chu Bá Thông dùng quyền thuật chí nhu đối phó cũng chưa chắc có thể thắng. Nhưng Quách Tĩnh đã luyện tập công phu song thủ hỗ bác, tay phải dùng Không minh quyền, tay trái dùng Hàng long chưởng, cương nhu giúp đỡ cho nhau, âm dương bổ sung cho nhau, quyền chiêu của Hồng Thất công tuy cương mãnh không gì chống được nhưng cũng không làm gì được y.
Hoàng Dung bên cạnh đếm, thấy sắp hết ba trăm chiêu mà Quách Tĩnh vẫn hoàn toàn không có vẻ gì thất bại, trong lòng mừng rỡ, cứ đếm từng chiêu từng chiêu. Hồng Thất công nghe nàng đếm tới chiêu hai trăm chín mươi bảy, không kìm được lòng hiếu thắng, đột nhiên ra chiêu Kháng long hữu hối, xô núi dốc biển đánh tới, chiêu này đánh ra trong lòng lập tức hối hận, chỉ sợ Quách Tĩnh đón đỡ không được lại bị trọng thương, kêu lớn:
- Cẩn thận đấy!
Quách Tĩnh vừa nghe tiếng kêu, chưởng phong đã vỗ tới giữa mặt, chỉ thấy thế tới rất mãnh liệt, biết không thể dùng Không minh quyền hóa giải, lúc nguy cấp tay trái vẽ một vòng tròn vù một tiếng cũng đánh ra một chiêu Kháng long hữu hối. Chỉ nghe bình một tiếng, song chưởng chạm nhau, hai người đều toàn thân rúng động. Hoàng Dược Sư và Hoàng Dung đều bật tiếng la hoảng, bước tới gần xem.
Chỉ thấy hai người song chưởng đè lên nhau, đứng im bất động, Quách Tĩnh có ý nhường nhịn nhưng thấy chưởng lực của sư phụ lợi hại, nếu lúc này rút lại nhất định chưởng thế của y thuận thế xô tới ắt mình sẽ bị trọng thương, quyết định vận kình chống đỡ một lúc đợi chưởng lực của y hơi giảm sẽ lui ra nhận thua, Hồng Thất công thấy Quách Tĩnh ngang nhiên chống đỡ một chưởng tụ hết công lực bình sinh của mình, bất giác vừa sợ vừa mừng, càng có ý thương tài, lòng hiếu thắng giảm bớt, quyết ý nhường y thắng một chiêu này để thành toàn danh tiếng cho y, lúc ấy lưu kình không phát, từ từ thu lực lại.
Đang lúc đôi bên bất phân thắng bại, nhường nhịn lẫn nhau ấy, chợt nghe sau núi có một người kêu lớn ba tiếng, nhào lộn ba vòng nhảy ra, chính là Tây độc Âu Dương Phong. Hồng Thất công và Quách Tĩnh đồng thời thu chưởng nhảy lùi ra phía sau. Chỉ thấy Âu Dương. Phong y phục toàn thân rách nát, trên mặt máu tươi ròng ròng, quát lớn:
- Thần công trong Cửu âm chân kinh ta đã luyện thành, ta là thiên hạ đệ nhất võ công?
Rồi vung xà trượng lên quét ngang bốn người.
Hồng Thất công nhấc Đả cẩu bổng gạt xà trượng của y ra, qua lại một chiêu, bốn người ai cũng hoảng sợ chiêu số của Âu Dương Phong vốn đã kỳ lạ, lúc ấy lại càng vô cùng quái dị, lúc chợt cào lên mặt mình một cái, lúc chợt chân đá mạnh vào mông mình một cái trượng nào đánh tới giữa đường ắt cũng đổi hướng, quả thật không biết y định đánh vào đâu. Hồng Thất công vô cùng ngạc nhiên hoảng sợ, đành dùng Đả cẩu bổng pháp giữ kín môn hộ, đâu dám ngang nhiên tấn công.
Đấu đến lúc hăng, Âu Dương Phong đột nhiên giơ tay chát chát chát đánh vào mặt mình ba cái nảy lửa, gào lớn một tiếng, hai tay chụp xuống đất sấn vào.
Hồng Thất công vừa hoảng sợ vừa buồn cười, nghĩ thầm:
- Bổng pháp của ta sở trường nhất về chuyện đánh chó, ngươi lại đột nhiên làm ra hình dáng chó, há không phải là tự lao đầu vào lưới sao?
Rồi giơ ngọn trúc bổng ra đâm lên lưng y.
Nào ngờ Âu Dương Phong đột nhiên lăn một vòng đè lên đoạn giữa của ngọn trúc bổng rồi thuận thế lăn tới, Hồng Thất công cầm không vững đành bỏ trúc bổng xuống. Âu Dương Phong đột nhiên phi thân nhảy vọt lên, hai chân liên hoàn đá ra. Hồng Thất công cả kinh, lui mau về phía sau.
Lúc ấy Hoàng Dung đã nhặt ngọn thiết tiêu dưới đất đưa cho cha. Hoàng Dược sư nhấc tiêu rung lên điểm tới. Âu Dương Phong kêu lên:
- Đoàn Hoàng gia, ta không sợ Nhất dương chỉ của người đâu.
Nói xong tung người nhảy xổ lên.
Hoàng Dược Sư thấy cử chỉ của y đã biết y thần trí điên loạn, chỉ là trong lòng tuy điên khùng nhưng ra tay còn lợi hại hơn lúc chưa điên. Cho dù y trí tuệ hơn người nhưng cũng không hiểu rõ đạo lý bên trong, làm sao biết Âu Dương Phong khổ luyện theo chân kinh giả mà Quách Tĩnh viết cho, vốn đã khiến y đầu óc mờ mịt, Hoàng Dung lại giở đủ trò đưa y vào đường ngang ngõ tắt, tập bừa luyện ẩu, lại thêm nóng lòng thủ thắng, tham luyện cho mau, dụng công càng gấp, chỉ là y võ công vốn cao cường, tuy đi lầm đường, trong lòng có lầm nhưng ra tay lợi hại, càng khiến Hồng Hoàng hai vị đại tôn sư càng ngạc nhiên không sao hiểu được.
Qua vài mươi chiêu, Hoàng Dược Sư lại thua trận. Quách Tĩnh sấn lên đón đánh. Âu Dương Phong đột nhiên khóc nói:
- Con trai ơi, con chết thảm lắm?
Rồi vứt xà trượng giang hai tay nhảy xổ lên ôm. Quách Tĩnh biết y cho rằng mình là Âu Dương Khắc cháu y, nghe y kêu lên thảm thiết, trong lòng vừa bất nhẫn vừa sợ hãi, phát chưởng xô y ra du Dương Phong tay trái đột nhiên lật lại nắm chặt cánh tay Quách Tĩnh, tay phải ôm chặt y. Quách Tĩnh vận kình giãy giụa nhưng Âu Dương Phong vô cùng khỏe mạnh, ôm chặt y không sao động đậy.
Hồng Thất công và cha con Hoàng Dược Sư cả kinh, nhất tề sấn lên cứu.
Hồng Thất công vươn chỉ điểm mau vào huyệt Phượng vĩ trên lưng Âu Dương Phong, muốn bắt y phải buông tay đón đỡ. Không ngờ lúc ấy kinh mạch toàn thân của y đã chạy ngược, huyệt đạo đều đã thay đổi vị trí, phát chỉ của Hồng Thất công đâm tới y vẫn không cảm, thấy gì, không hề đếm xỉa tới. Hoàng Dung quay đầu nhấc một tảng đá lớn lên, đập mạnh xuống đỉnh đầu y, Âu Dương Phong tay phải nắm thành quyền từ dưới đánh thẳng lên. Hoàng Dung tay cầm không vững, tảng đá bay khỏi tay rơi xuống vực. Quách Tĩnh nhân lúc Âu Dương Phong buông lỏng tay phải, dùng sức giật mạnh, nhảy lui ra phía sau, vừa định thần đã thấy Âu Dương Phong đang ác đấu với Hoàng Dược Sư. Hoàng Dược Sư giắt ngọn thiết tiêu vào lưng, tay không giao đấu.
Lúc ấy chiêu số Âu Dương Phong sử dụng càng thêm kỳ quái, vô cùng ngụy dị, thân hình lúc nằm lúc đứng, thậm chí có lúc một tay chống xuống đất, thân hình nằm ngang trên không, chỉ dùng một tay đối chưởng với địch nhân. Hoàng Dược Sư toàn thần ra chiêu nghênh địch, nhưng chưn biết sẽ ra sao, Hồng Thất công, Quách Tĩnh, Hoàng Dung ba người nhìn thấy vô cùng hoảng sợ. Hoàng Dung thấy cha liên tiếp gặp nguy hiểm, kêu lên:
- Sư phụ, đối phó với gã điên này thì bất tất phải theo quy củ võ lâm, chúng ta xông cả vào đi!
Hồng Thất công nói:
- Nếu là lúc bình thời thì chúng ta vốn có thể hợp sức bắt sống y, nhưng hôm nay là ngày luận kiếm ở Hoa sơn, anh hùng thiên hạ đều biết phải đơn đả độc đấu, chúng ta lấy nhiều chống ít sẽ bị hảo hán giang hồ chê cười.
Chỉ thấy Âu Dương Phong càng thêm điên cuồng, sùi cả bọt mép, nghiêng đầu xông vào húc mạnh. Hoàng Dược Sư chống đỡ không được, đành ngã xuống đất lăn ra.
Đột nhiên Âu Dương Phong cúi xuống tấn công, trên thượng bàn hoàn toàn không che đỡ. Hoàng Dược Sư cả mừng, nghĩ thầm:
- Thằng điên này rốt lại đã hồ đồ rồi.
Liên tiếp dùng công phu Đàn chỉ thần công búng mau vào huyệt Nghênh hướng cạnh mũi y. Phát chỉ này phóng tới rất mau, nào ngờ vừa chạm vào da mặt y, Âu Dương Phong hơi nghiêng đầu qua táp luôn vào ngón tay. Hoàng Dược Sư cả kinh, vội vung tay trái đập vào huyệt Thái dương của y, bắt y hả miệng ra. Âu Dương Phong tay phải cũng vung ra đỡ gạt, răng cắn càng chặt.
Quách Tĩnh và Hoàng Dung từ hai bên cùng xông vào Âu Dương Phong mới nhả ngón tay Hoàng Dược Sư ra, mười ngón tay cào lên mặt Hoàng Dung. Dưới ánh nắng sáng chỉ thấy y diện mạo nanh ác, mặt đầy máu tươi, Hoàng Dung trong lòng hoảng sợ, la hoảng lùi ra. Quách Tĩnh vội phát chưởng cứu viện. Âu Dương Phong vung tay đón đỡ, Hoàng Dung mới thoát thân được.
Chỉ hơn mười hiệp, Quách Tĩnh trên vai dưới đùi liên tiếp trúng đòn. Hồng Thất công nói:
- Tĩnh nhi lui ra, để ta vào thử lại xem.
Rồi tay không sấn lên. Hai người vừa qua một phen kịch đấu, lúc ấy lại càng hung hiểm. Lúc Âu Dương Phong giao đấu với Hoàng Dược Sư và Quách Tĩnh, Hồng Thất công đứng cạnh lưu ý xem xét, thấy y ra chiêu tuy vô cùng cổ quái nhưng đường lối bên trong quả thật cũng có thể nhận ra, chủ yếu là vận dụng Cáp mô công nghịch chuyển đánh ra, đòn trên thành đòn dưới, đòn trái thành đòn phải, tuy không hoàn toàn như thế nhưng trong mười phần cũng có bảy tám phần không sai, trong lòng đã hiểu được đại khái, lúc đối chiến tuy vẫn rơi vào thế hạ phong, nhưng cũng có công có thủ, ba chiêu đánh trả được một chiêu.
Hoàng Dung lấy khăn tay ra buộc vết thương trên ngón tay cha. Hoàng Dược Sư lại càng nhìn ra đường lối rõ hơn, liên tiếp kêu:
- Thất huynh, đá vào lưng y, Đánh vào huyệt Cự khuyết. Lật tay đánh vào huyệt Thiên trụ.
Hoàng Dược Sư người ngoài thì tỉnh, Hồng Thất công theo lời đánh ra, trong giây lát đã chuyển thành thế ngang tay. Chỉ là hai người trong lòng đều thẹn thầm. Đây là hợp sức cả Đông tà Bắc cái đối phó với một mình Tây độc.
Đang thấy đã có thể thủ thắng thì Âu Dương Phong đột nhiên há miệng phun một bãi nước bọt vào mặt Hồng Thất công."
Tôi khâm phục tài kể chuyện, nghệ thuật miêu tả, diễn đạt đến bậc thượng thừa của Kim Dung . 
Kim Dung sinh ngày 6 tháng 2 năm 1924 là một trong những nhà văn ảnh hưởng nhất của văn học Trung Quốc hiện đại. Ông còn là người đồng sáng lập của nhật báo Hồng Kông Minh Báo, ra đời năm 1959 và là tổng biên tập đầu tiên của tờ báo này.
Từ năm 1955 đến 1972 ông đã viết tổng cộng 15 cuốn tiểu thuyết. Sự nổi tiếng của những bộ truyện đó khiến ông được coi là người viết tiểu thuyết võ hiệp thành công nhất. 300 triệu bản in (chưa tính một lượng rất lớn những bản lậu) đã đến tay độc giả của Trung Hoa đại lục, Hồng Kông, Đài Loan, châu Á và đã được dịch ra các thứ tiếng Việt, Hàn, Nhật, Thái, Anh, Pháp, Indonesia. Tác phẩm của ông đã được chuyển thể thành phim truyền hình, trò chơi điện tử.
Tên ông được đặt cho tiểu hành tinh 10930 Jinyong (1998 CR2), là tiểu hành tinh được tìm ra trùng với ngày sinh của ông (6 tháng 2). Tháng 2 năm 2006, ông được độc giả bầu là nhà văn được yêu thích nhất Trung Quốc.
Kim Dung tên thật là Tra Lương Dung. Ngoài các tiểu thuyết võ hiệp, ông còn viết các truyện lịch sử Trung Quốc. Ông đã được trao tặng nhiều huân chương danh dự.
Kim Dung đã được trao tặng huân chương OBE của Vương Quốc Anh năm 1981, và Bắc đẩu bội tinh năm 1982, Commandeur de l'Ordre des Arts et des Lettres năm 2004 của chính phủ Pháp.
Ông cũng là giáo sư danh dự của nhiều trường đại học như Bắc Kinh, Triết Giang, Nam Khai, Hồng Kông, British Columbia cũng như là tiến sĩ danh dự của đại học Cambridge
Sau khi Kim Dung hoàn thành các tác phẩm của mình, một người bạn của ông là Nghê Khuông phát hiện rằng chữ đầu tiên của tựa đề 14 tiểu thuyết tạo thành hai câu thơ thất ngôn:
Phi tuyết liên thiên xạ bạch lộc
Tiếu thư thần hiệp ỷ bích uyên
Dịch nghĩa:
Tuyết bay đầy trời bắn (nhìn) hươu trắng
Truyện cười thần hiệp tựa uyên xanh
Kim Dung viết tổng cộng 15 truyện trong đó 1 truyện ngắn và 14 tiểu thuyết. Hầu hết các tiểu thuyết đều được xuất bản trên các nhật báo.
1 Thư kiếm ân cừu lục 書劍恩仇錄 1955
2 Bích huyết kiếm 碧血劍 1956
3 Xạ điêu anh hùng truyện 射雕英雄傳 Anh hùng xạ điêu 1957 Xạ điêu tam bộ khúc I
4 Thần điêu hiệp lữ 神雕俠侶 Thần điêu đại hiệp 1959 Xạ điêu tam bộ khúc II
5 Tuyết sơn phi hồ 雪山飛狐 1959
6 Phi hồ ngoại truyện 飛狐外傳 Lãnh nguyệt bảo đao 1960 Tiền Tuyết sơn phi hồ
7 Bạch mã khiếu tây phong 白馬嘯西風 1961
8 Uyên Ương đao 鴛鴦刀 1961
9 Ỷ thiên Đồ long ký 倚天屠龍記 Cô gái Đồ Long 1961 Xạ điêu tam bộ khúc III
10 Liên thành quyết 連城訣 1963
11 Thiên long bát bộ 天龍八部 Lục mạch thần kiếm 1963 Tiền Xạ điêu tam bộ khúc
12 Hiệp khách hành 俠客行 1965
13 Tiếu ngạo giang hồ 笑傲江湖 1967
14 Lộc Đỉnh ký 鹿鼎記 Lộc Đỉnh Công 1969-1972
15 Việt nữ kiếm 越女劍 1970,
Các nhân vật nam chính thường được mô tả từ khi còn nhỏ, cốt truyện tiếp nối các gian nan, thử thách của họ trước khi đạt tới trình độ võ công cao nhất. Trong truyện Kim Dung, những người đạt tới cảnh giới cao nhất của võ học đều là nam giới, như Trương Vô Kỵ, Hồng Thất Công, Âu Dương Phong, Độc Cô Cầu Bại...Những nhân vật nam cũng là thường đầu mối chính trong các xung đột lớn nhỏ, vì ngoài số ít những kẻ chất phác, Kim Dung thường cho những nhân vật nam tính ham công danh lợi lộc, dẫn đến tàn sát lẫn nhau. Nhân vật Nam chính trong các truyện:
Trần Gia Lạc: Thư kiếm ân cừu lục
Viên Thừa Chí: Bích huyết kiếm
Quách Tĩnh: Anh hùng xạ điêu
Dương Quá: Thần điêu đại hiệp
Hồ Nhất Đao: Tuyết sơn phi hồ
Miêu Nhân Phượng: Tuyết sơn phi hồ, Phi hồ ngoại truyện
Hồ Phỉ: Tuyết sơn phi hồ, Phi hồ ngoại truyện
Trương Thúy Sơn: Ỷ Thiên Đồ Long ký
Trương Vô Kỵ: Ỷ Thiên Đồ Long ký
Địch Vân: Liên thành quyết
Tiêu Phong: Thiên long bát bộ
Đoàn Dự: Thiên long bát bộ
Hư Trúc: Thiên long bát bộ
Thạch Phá Thiên: Hiệp khách hành
Lệnh Hồ Xung: Tiếu ngạo giang hồ
Nhạc Bất Quần: Tiếu ngạo giang hồ
Tả Lãnh Thiền: Tiếu ngạo giang hồ
Nhậm Ngã Hành: Tiếu ngạo giang hồ
Vi Tiểu Bảo: Lộc Đỉnh Ký. Riêng nhân vật này võ công thấp kém, xuất thân hèn kém nhưng trời sinh ra đã gian manh, xảo trá. Nhờ vậy nên lập được nhiều kỳ công trong cuộc đời mình.
Các nhân vật nam mà Kim Dung yêu thích nhất là: Lệnh Hồ Xung, Kiều Phong, Quách Tĩnh, Dương Quá, Đoàn Dự, Trương Vô Kỵ, Phong Thanh Dương, Hoàng Dược Sư, Chu Bá Thông.
Mặc dù nữ nhân vật trong nhiều tác phẩm võ thuật được tạo ra để minh họa cho tình yêu của các nhân vật nam, nhiều nhân vật nữ lại là trung tâm của cốt truyện, được miêu tả là những cá nhân không bị lệ thuộc, mạnh mẽ, độc lập, thông minh, và có võ thuật tài giỏi. Ví dụ, Hoàng Dung trong Anh hùng xạ điêu không chỉ là người Quách Tĩnh yêu mến mà còn là một cô gái dí dỏm, thông minh hơn chồng mình là Quách Tĩnh. Năng lực trí tuệ của cô cùng với sức mạnh cơ thể của Quách Tĩnh đã bổ sung cho nhau. Hoắc Thanh Đồng trong Thư kiếm ân cừu lục là một người giỏi võ, một người chị biết che chở, một đứa con có hiếu, và là một người sẵn sàng bảo vệ cho lợi ích của những người thân và dân tộc của cô. Công chúa Hương Hương dù không biết võ thuật nhưng cô đóng vai trò quan trọng trong câu truyện. Cuối truyện, cô tỏ ra không chỉ xinh đẹp mà còn đủ thông minh đế biết được sự thèm muốn của Càn Long. Cô có lòng cam đảm để hy sinh chính mình để bảo vệ bộ tộc và cảnh báo Trần Gia Lạc trước những âm mưu của Càn Long. Ân Tố Tố, Triệu Mẫn và Chu Chỉ Nhược được miêu tả có sự can đảm, quyết tâm và thông minh bằng, nếu không nói là hơn các nhân vật nam khác trong Ỷ Thiên Đồ Long ký.
Các nữ nhân vật chính trong tác phẩm của Kim Dung gồm có:
Hương Hương công chúa: Thư kiếm ân cừu lục
Hoắc Thanh Đồng: Thư kiếm ân cừu lục
Lý Nguyên Chỉ: Thư kiếm ân cừu lục
Hạ Thanh Thanh: Bích huyết kiếm
A Cửu (Trường Bình công chúa): Bích huyết kiếm
Hoàng Dung: Anh hùng xạ điêu
Tiểu Long Nữ: Thần điêu đại hiệp
Viên Tử Y: Phi hồ ngoại truyện
Trình Linh Tố: Phi hồ ngoại truyện
Miêu Nhược Lan: Tuyết sơn phi hồ
Ân Tố Tố: Ỷ Thiên Đồ Long ký
Triệu Mẫn: Ỷ Thiên Đồ Long ký
Tiểu Chiêu: Ỷ Thiên Đồ Long ký
Chu Chỉ Nhược: Ỷ Thiên Đồ Long ký
Thích Phương: Liên thành Quyết
Thủy Sinh: Liên thành Quyết
A Châu: Thiên long bát bộ
A Tử: Thiên long bát bộ
Vương Ngữ Yên: Thiên long bát bộ
Mộc Uyển Thanh: Thiên long bát bộ
Chung Linh: Thiên long bát bộ
Tiêu Trung Tuệ: Uyên ương đao
Lý Văn Tú: Bạch mã khiếu tây phong
Đinh Đang: Hiệp khách hành
A Tú: Hiệp khách hành
A Thanh: Việt Nữ kiếm
Nhậm Doanh Doanh: Tiếu ngạo giang hồ
Nhạc Linh San: Tiếu ngạo giang hồ
Nghi Lâm: Tiếu ngạo giang hồ
Song Nhi: Lộc Đỉnh ký
Tô Thuyên: Lộc Đỉnh ký
Tăng Nhu: Lộc Đỉnh ký
Phương Di: Lộc Đỉnh ký
Mộc Kiếm Bình: Lộc Đỉnh ký
Kiến Ninh công chúa: Lộc Đỉnh ký
A Kha: Lộc Đỉnh ký
Các nhân vật nữ mà Kim Dung yêu thích nhất là: Quách Tương, Hoàng Dung, Tiểu Long Nữ, Trình Linh Tố, Lạc Băng, A Cửu, Hà Thiết Thủ, Lam Phượng Hoàng. Quách Tương là nhân vật nữ được Kim Dung yêu thích nhất . Trong khi Hoàng Dung là nhân vật nữ đẹp nhất.
Các nhân vật nữ mà Kim Dung xem là người vợ lý tưởng bao gồm: Nhậm Doanh Doanh, Triệu Mẫn, A Châu, Tăng Nhu, Chu Chỉ Nhược.
Các nhân vật nữ mà Kim Dung nguyện suốt đời yêu thương và bảo vệ là: Quách Tương, Tiểu Chiêu, Nghi Lâm, Song Nhi, A Bích, A Cửu, Trình Anh, Công Tôn Lục Ngạc, Cam Bảo Bảo .
"Thiên hạ ngũ tuyệt" (Võ lâm ngũ bá) là năm nhân vật được coi như có võ công cao nhất trong Xạ điêu tam bộ khúc. Ở lần gặp thứ nhất Hoa Sơn luận kiếm (chuyện xảy ra trước bộ Anh hùng xạ điêu nhưng được nhắc lại) đã phân định Vương Trùng Dương là người võ công cao nhất. Ngũ tuyệt gồm có:
Vương Trùng Dương ở trung tâm (Trung Thần Thông)
Hoàng Dược Sư ở phương Đông (Đông Tà)
Âu Dương Phong ở phương Tây (Tây Độc)
Đoàn Trí Hưng ở phương Nam (Nam Đế)
Hồng Thất Công ở phương Bắc (Bắc Cái)
Ngoài ra, Lâm Triều Anh và Cừu Thiên Nhận cũng được coi trọng mặc dù vắng mặt trong cuộc Hoa Sơn luận kiếm thứ nhất.
Lần Hoa Sơn luận kiếm thứ hai, được kể cuối bộ Anh hùng xạ điêu, không phân thắng bại vì Âu Dương Phong đã bị tẩu hỏa nhập ma còn Cừu Thiên Nhận rút lui. Tuy vậy, Chu Bá Thông, sư đệ của Vương Trùng Dương có thể coi là người có võ công giỏi nhất tại thời điểm đó.
Ở lần Hoa Sơn luận kiếm thứ ba, được kể cuối bộ Thần điêu hiệp lữ, không còn Cừu Thiên Nhận và Kim Luân Pháp Vương vì đã chết. Hồng Thất Công và Âu Dương Phong cũng đã mất sau trận kịch đấu bất phân thắng bại. Kết cuộc, Chu Bá Thông, Quách Tĩnh và Dương Quá thế chỗ Vương Trùng Dương, Hồng Thất Công và Âu Dương Phong trong danh sách ngũ tuyệt:
Chu Bá Thông ở trung tâm (Trung Ngoan Đồng)
Hoàng Dược Sư ở phương Đông (Đông Tà)
Dương Quá ở phương Tây (Tây Cuồng)
Nhất Đăng ở phương Nam (Nam Tăng)
Quách Tĩnh ở phương Bắc (Bắc Hiệp)
Nhất Đăng là pháp hiệu của Đoàn Trí Hưng sau khi thoái vị và trở thành hòa thượng.
Độc Cô Cầu Bại là nhân vật độc đáo nhất trong các tác phẩm của Kim Dung. Nhân vật này chưa bao giờ xuất hiện trong tác phẩm, nhưng có võ công tuyệt hảo. Chỉ có tên được nhắc đến trong Thần điêu đại hiệp, Tiếu ngạo giang hồ, Lộc Đỉnh Ký. Sau này, một số hãng phim cũng có xây dựng phim bộ từ nhân vật này.
Độc Cô Cầu Bại tuy không xuất hiện, nhưng những gì ông để lại cũng đủ làm nên một trường sóng gió. Như ba thanh kiếm dành cho Dương Quá, cộng với con chim khổng lồ đã giúp Dương Quá sáng tạo ra một pho võ công thượng thặng. Lệnh Hồ Xung qua Phong Thanh Dương học được võ công Độc Cô cửu kiếm mà kiếm pháp của y đã gần như trở thành thiên hạ vô địch thủ (với tiêu chí là vô chiêu thắng hữu chiêu), chỉ có Đông Phương Bất Bại địch lại .
Chiêu thức cũng là một yếu tố quan trọng trong tiểu thuyết võ hiệp Kim Dung. Có những chiêu thức tuy không nói ra nhưng hàm chứa một triết lý sống, ví dụ:
Chiêu Độc Cô cửu kiếm của Lệnh Hồ Xung trong Tiếu ngạo giang hồ. Với tiêu chí vô chiêu thắng hữu chiêu, chỉ có tiến không có lùi. Nó cũng như bản tính của Lệnh Hồ Xung tính tình phóng đãng (vô chiêu) không muốn đi theo tập tục lễ giáo (hữu chiêu), làm việc gì cũng theo ý mình không cần phải e ngại (chỉ có tiến không có thoái).
Chiêu Hàng long thập bát chưởng (Giáng long thập bát chưởng) của Cái Bang, là một môn võ công thuần dương, tấn công trực diện, nên chỉ có những người tâm địa ngay thẳng như Kiều Phong, Hồng Thất Công, Quách Tĩnh... là đạt tới đỉnh cao của nó.
Những chiêu thức nổi tiếng nhất trong truyện Kim Dung có thể kể đến:

Tiểu Vô Tương công: Võ công của phái Tiêu Dao thâu tóm toàn bộ võ công trong thiên hạ.
Kim xà bí kíp: là võ công do Hạ Tuyết Nghi-Kim Xà Lang Quân sáng tạo ra và Viên Thừa Chí tình cờ học được.
Hàng long thập bát chưởng là chưởng pháp lừng danh, chỉ truyền cho đệ tử Cái Bang từ 8 túi trở lên và lập nhiều công lớn.
Dịch cân kinh (Dịch cân Tẩy tủy kinh, Đạt Ma Dịch cân kinh) là một phương pháp rèn luyện nội công của phái Thiếu Lâm.
Thái Cực Quyền của Trương Tam Phong chưởng môn phái Võ Đang sáng tác, là một môn võ công cao thâm dựa trên nguyên tắc "Lấy nhu thắng cương, lấy tĩnh chế động, lấy chậm đánh nhanh". Một trong những đặc điểm nổi bật của môn võ này là mượn sức của đối thủ để đánh ngược lại đối thủ, khiến đối phương tự mình tự đoạn.
Thái Cực Kiếm: cũng do Trương Tam Phong sáng tạo ra. Lúc thi triển, Thái Cực Kiếm trông đẹp mắt và biến ảo khôn lường. Khi luyện đến đỉnh cao, chỉ cần dùng kiếm gỗ cũng đủ để đánh thắng kiếm thật.
Ảm nhiên tiêu hồn chưởng là môn võ công quái dị của Dương Quá. Môn võ này chỉ phát huy tối đa công lực khi người thi triển đang ở trong tâm trạng u sầu cực độ, nếu không sẽ mất tác dụng.
Càn khôn đại nã di, bí kíp nội công thượng thặng của Minh Giáo. Có thể dịch chuyển đòn đánh của đối thủ sang một người khác, hoặc phản ngược lại chính đối thủ.
Quỳ Hoa bảo điển - Tịch tà kiếm phổ, là 1 loại võ công nhưng bị biến đổi thành 2 cách luyện, cả 2 cách luyện đều đòi hỏi người luyện phải tự cung.
Đả cẩu bổng pháp: môn võ công "gậy đánh chó", chỉ dành cho bang chủ Cái Bang.
Song thủ hỗ bác: chiêu thức quái đản của Chu Bá Thông, là thuật phân tâm sao cho 2 bàn tay có thể ra 2 chiêu khác nhau cùng 1 lúc. Chỉ dành cho những người có đầu óc hoàn toàn vô tư, trong sáng. Ngoài Chu Bá Thông là người sáng tạo ra, chỉ có Quách Tĩnh và Tiểu Long Nữ là có duyên học được môn võ công này.
Không Minh quyền: cũng là một môn võ công siêu hạng của Chu Bá Thông.
Độc cô cửu kiếm: môn võ của Độc Cô Cầu Bại, được Phong Thanh Dương truyền lại cho Lệnh Hồ Xung. Dương Quá cũng có duyên học được thông qua tài liệu để lại tại mộ phần của Độc Cô Cầu Bại
Hấp tinh đại pháp, môn võ bị căm ghét nhất võ lâm, vì hút nội lực kẻ khác.
Lục mạch thần kiếm: Kiếm pháp thượng thừa của nước Đại Lý.
Lăng ba vi bộ: Khinh công thượng thừa của phái Tiêu Dao, môn võ mà Đoàn Dự vô tình học được.
Đàn chỉ thần công: Môn võ này dùng sức mạnh nội công để bắn đi hòn đá nhỏ bằng ngón tay. Đây là tuyệt học đắc ý của Hoàng Dược Sư.
Lạc Anh thần kiếm chưởng: Cũng là một chiêu đắc ý của Hoàng Dược Sư.
Cáp mô công: môn võ của Âu Dương Phong (cáp mô nghĩa là con cóc), nhìn không đẹp mắt nhưng uy lực rất ghê gớm.
Cửu âm chân kinh: Được viết bởi Hoàng Thường, đây được xem là bí kíp võ công tối thượng trong tiểu thuyết kiếm hiệp của Kim Dung. Theo lời của Vương Trùng Dương, các môn võ công ghi trong bí kíp này "cao siêu không thể tưởng, chỉ cần xuất chiêu là có thể đưa đối thủ vào chỗ chết".
Cửu dương thần công: Một bí kíp võ công thượng thừa có khả năng bảo vệ cơ thể, chống lại độc tố xâm nhập.
Nhất dương chỉ: Môn võ chỉ truyền giữa các đời vua Đại Lý
Bắc Minh thần công: Môn võ Đoàn Dự học được, tương tự với Hấp Tinh đại pháp.
Tiên Thiên công: Môn võ tuyệt học của phái Toàn Chân, nhờ nó mà Vương Trùng Dương mới trở thành Đệ nhất thiên hạ trong Hoa Sơn luận kiếm lần thứ nhất. Sau lần này, vì lo ngại sau khi mình mất đi sẽ không còn ai trị được Tây Độc Âu Dương Phong, nên Vương Trùng Dương đến Đại Lý truyền lại cho Đoàn Trí Hưng, đồng thời học lấy Nhất Dương Chỉ công. Chỉ khi có Tiên Thiên công và Nhất Dương Chỉ Công mới có thể đã thông được kỳ kinh bát mạch.
Ngọc Nữ tâm kinh: Môn võ của phái Cổ Mộ, dùng để khắc chế võ công của Toàn Chân giáo. Tuy nhiên, nếu sử dụng Ngọc Nữ Kiếm Pháp cùng liên thủ với Toàn Chân Kiếm Pháp sẽ tạo nên Song Kiếm Hợp Bích có uy lực kinh người (Dương Quá và Tiểu Long Nữ tình cờ phát hiện ra điều này). Sở dĩ có điều lạ lùng như vậy bởi vì Lâm Triều Anh (tổ sư sáng lập phái Cổ Mộ) không thể đến với người yêu là Vương Trùng Dương (tổ sư Toàn Chân giáo) nên đã chán ghét, quyết tạo ra võ công để chế ngự võ công của Toàn Chân giáo. Tuy nhiên, trong lòng bà vẫn luôn nhớ đến tình xưa nên đã khéo léo sáng tạo ra Ngọc Nữ Tâm Kinh, một môn võ vừa để khắc chế vừa để hỗ trợ võ công của Toàn Chân giáo.
Thất tinh Bắc Đẩu trận: Trận pháp dựa theo vị trí của 7 vì sao do Thanh Hư Chân Nhân truyền lại cho Vương Trùng Dương và được thi triển bởi 7 đệ tử.
Sư tử hống: Tuyệt chiêu của Kim Mao Sư Vương Tạ Tốn, khiến đối thủ trở nên điên loạn hoặc tử thương.
Tử hà thần công: Môn võ của Nhạc Bất Quần trưởng môn phái Hoa Sơn (Tiếu ngạo giang hồ)
Thiết sa chưởng: Tuyệt chiêu của Cừu Thiên Nhận (Anh hùng xạ điêu)
Cửu Âm bạch cốt trảo: Môn võ Mai Siêu Phong học được từ Cửu Âm chân kinh.
Thần chiếu kinh thần chưởng là môn công phu rất lợi hại: chỉ cần chụp vào ai là người đó chết, trừ phi mặc chiếc Ô Tằm Giáp.
Kim Cương phục ma khuyên: là trận pháp của ba nhà sư chữ Độ phái Thiếu Lâm, sau bị Trương Vô Kỵ phá giải.
Kim Cang Chưởng: Võ công mang tính Nội công của Tây Vực.
Thiên Sơn Chiết Mai Thủ: Tuyệt học của phái Tiêu Dao.
Chiêu thức võ công mà Kim Dung yêu thích nhất là Kháng long hữu hối (trong Hàng long thập bát chưởng)

Trần Minh Hiền 
Orlando ngày 4 tháng 1 năm 2016

Không có nhận xét nào: