Tuổi trẻ bay cao khí phách Vì Tổ Quốc
Lão niên khai phóng dân trí Cánh Đồng Mây
BS Đinh Đức Long
Buổi nói chuyện của chương trình
Từ Cánh Đồng Mây
với
HÒA THƯỢNG
THÍCH THIỆN MINH
11-15-2025 Chương Trình Từ Cánh Đồng Mây với Hòa Thượng Thích Thiện Minh
Xin bấm vào link để nghe
<!>
“Điều anh em nghe được Ta trong bóng tối hãy nói nơi ánh sáng,
điều anh em nghe rỉ tai nhau hãy rao giảng trên mái nhà. (Mt 10:27)
HÒA THƯỢNG THÍCH THIỆN MINH, THÍCH NGUYÊN LÝ VÀ
PHÁI ĐOÀN PGVNTN CỨU TRỢ BÃO LỤT TẠI VN NĂM 2025
Hòa Thượng Thích Thiện Minh và Thích Nguyên Lý cứu trợ lụt 2025 tại Thái Nguyên, Thanh Hóa, Hà Tĩnh và Huế
HÒA THƯỢNG THÍCH THIỆN MINH VÀ
PHÁI ĐOÀN PGVNTN HÀNH HƯƠNG ẤN ĐỘ & MIẾN ĐIỆN
Hòa Thượng Thích Thiện Minh và phái đoàn PGVNTN đảnh lễ Đức Đạt Lai Lạt Ma và đi cứu trợ tại Ấn Độ và Miến Điện
THÁNG 11, SỰ KIỆN XƯA & NAY
Bài của tác giả Hà Thượng Nhân, tựa đề :
NHỚ LẠI NHỮNG ĐIỀU KHÓ QUÊN
“Tổng Thống Diệm là người rất kiệm ước. Ăn thì chỉ ăn rau, ăn cá kho,những thức ăn mà người dân trung bình vẫn thường ăn. Thuốc lá thì hút thứ rẻ tiền. Chỗ ở của Tổng Thống không có gì xa hoa lộng lẫy hết”
Năm 1956, trong một tiệc rượu gia đình, luật sư Lê Ngọc Chấn, nguyên là Bộ trưởng Quốc phòng hỏi tôi : “Chú phục ông Ngô Đình Diệm . Vậy theo chú, ông Diệm giỏi ở chỗ nào?” (Tôi với ông Chấn là anh em bạn rể). Tôi cười hỏi lại: “Giỏi là như thế nào?” Rồi thêm “người lãnh đạo cần phải có uy tín. Cụ cố Ngô Đình Khả, được mọi người truyền tụng là : “Đầy vua không Khả”. Vậy thì về dòng dõi, TT Diệm có một người cha cương cường, có khí tiết. Ngoài 30 tuổi đã làm đến Thượng thư Bộ Lại. Suốt triều đình đã có ai, ở tuổi ấy, có một địa vị lớn như vậy chưa?
Vậy mà chỉ làm việc trong một thời gian ngắn, khi thấy kế hoạch của mình không thực hiện được , ông đã khảng khái từ chức. Đã mấy ai làm được như vậy? Từ quan rồi về nhà âm thầm hoạt động chính trị. Ông nhiều lần từ chối khi Cựu Hoàng mời ra thành lập chính phủ. Như thế có phải là người có chí hướng không? Đến khi đất nước chia đôi, nạn sứ quân hoành hành, ông đứng ra nhận một trách nhiệm cực kỳ khó khăn. Và ông đã hoàn thành, đã ổn định được miền Nam, đã thống nhất được quân đội., đã dẹp được Bình Xuyên, đóng cửa Đại Thế Giới, như thế không phải là cái công lớn sao? Đất nước từ bấy giờ mới thực sự có thể thống. Thế là giỏi đấy.
Luật sư Chấn bảo: “Ông Diệm làm được như thế vì có Mỹ yểm trợ, vì thời cơ thuận tiện”. Tôi trả lời: “Không có ai đơn độc mà làm được việc hết., De Gaulle cũng dựa vào Anh, Mỹ. Nhưng dựa vào Anh , Mỹ không phải là làm tay sai cho Anh, Mỹ. De Gaulle vẫn là anh hùng của nước Pháp. Có thời cơ là một chuyện, nhưng biết nắm lấy thời cơ là một chuyện khác. Ngoài cái vốn kiến thức, cái tài biết dùng người, người lãnh đạo còn cần, và cần hơn hết là cái tâm, cái tâm hết sức thành với đại nghĩa, đối với dân, đối với nước. Tổng thống Diệm có thể có những khuyết điểm, nhưng cái tâm vì nước vì dân của ông tôi cho là lớn: Tôi đọc thêm câu thơ trong Đoạn trường tân thanh của Nguyễn Du: Chữ tâm kia mới bằng ba chữ tài.
Cái uy của người lãnh đạo.
Có một số người thường chê Tổng Thống Diệm quan liêu, phong kíến. Và họ kể ra làm ví dụ việc một vị Bộ trưởng đi giật lùi làm vỡ cái lọ thống cổ. Nếu như sự việc đó là có thật thì tôi nghĩ không phải Tổng Thống Diệm quan liêu, mà là vị Bộ trưởng kia phải nịnh bợ, “lấy điểm” đến như vậy.
Ai làm Tổng thống lại chẳng có quyền lớn. Ông Nguyễn Văn Thiệu cũng vậy. Và cũng chẳng thíếu gì kẻ tìm mọi cách nịnh bợ ông Thiệu để chiếm địa vị. Nhưng tôi dám chắc, chưa một kẻ nào, dù nịnh giỏi đến đâu, lại trơ trẽn đi giật lùi để lấy lòng ông Thiệu. Ông Thiệu chưa đủ cái uy ấy. Ông ấy không có dĩ vãng. Ông chỉ đoạt được chức Tổng thống nhờ thời cơ run rủi. Và bởi thế, trong thâm tâm, không ai “nể” ông và “sợ” ông thực sự.
Tôi nhớ khi đắc cử Tổng thống lần đầu, tôi và anh Phan Lạc Phúc đại diện báo Tiền Tuyến đã làm một cuộc phỏng vấn ông Thiệu. Suốt buổi chỉ có tôi hỏi. Tôi hỏi 3 câu:
Thưa TT, ngày trước, thuở thiếu thời, có bao giờ Tổng Thống nuôi cái mộng làm nguyên thủ quốc gia không”?
Ông Thiệu cười lớn xua tay:
-Không!
2- Tổng thống có chống cộng không?
Ông Thiệu trả lời:
-Có chứ! Có chứ !
-Thưa vì sao mà chống?
-Vì chúng nó độc tài tàn ác quá mà.
-3- Thưa TT, TT có hay đọc sách không?
-- Có chứ.
-TT đọc sách tiếng Việt hay sách ngoại quốc?
-Cả hai.
-Khi ra về, đại tá Lâm, vị sĩ quan thân cận của ông Thiệu đi theo tôi và nói : “Sao anh lại làm khó Tổng thống thế?”
-Tôi tự hỏi rằng: Liệu đối diện với tổng thống Diệm tôi có đặt những câu hỏi như thế không? Chắc chắn là không. Vì hỏi như thế, tôi sẽ tự cho mình là hỗn hào. Nhưng với ông Thiệu thì không. Cùng là Tổng thống, tôi đố ai dám nói là cùng kính trọng ông Thiệu và ông Diệm như nhau.
Chủ quyền quốc gia.
-Năm 1960, tôi là giám đốc Nha Vô Tuyến Truyền Thanh kiêm đài Saigon. Cố vấn Mỹ của tôi là ông Kibling. Ông Kibling đề nghị với tôi, dành cho ông một phòng ở Đài phát thanh để tiện liên lạc. Tôi từ chối và nói với ông Kibling “Nước Mỹ giúp chúng tôi để chống cộng sản, xây dựng tự do dân chủ. Đây là một cuộc chiến tranh ý thức hệ, một cuộc chiến tranh nặng nề chính trị. Người nào có chính nghĩa sẽ được lòng dân. Được lòng dân là thắng. Ông đến ngồi ở đây thì có khác gì chúng tôi cung cấp cho đối phương những chứng cớ để họ tuyên truyền trong dân chúng rằng chúng tôi là tay sai của các ông, chúng tôi không chiến đấu vì quốc gia dân tộc, mà vì đồng đô la của các ông. Xin ông đừng để cho đối phương lợi dụng.”
Ông Kibling vẫn không hiểu hay cố tình không hiểu. Tôi ngại rằng, người ta sẽ nhân cơ hội này xuyên tạc mình là người chống Mỹ. Vì vậy tôi xin yết kiến Tổng Thống Diệm và trình bày vấn đề. Tổng thống Diệm nghe xong gật gù nói : “ Phải! Phải! làm rất phải. Cố vấn đây chỉ là giúp ta phương tiện kỹ thuật, và nếu cần, ý kiến. Nước là của chúng ta. Anh nói cho người cố vấn của anh hiểu như vậy “.
Đôi dòng tiểu sử của tác giả
Hà Thượng Nhân, sinh năm 1920 tại làng Hà Thượng, huyện Hậu Lộc, tỉnh Thanh Hoá. Thời trẻ ông dạy học, rồi theo kháng chiến chống Pháp, đến 1952 rời bỏ kháng chiến về thành rồi di cư vào Nam. Ông tự nguyện gia nhập quân đội quốc gia, chức vụ cuối cùng là Trung tá, nhưng đồng thời ông viết báo, làm Giám đốc Đài phát thanh Sài Gòn, chủ nhiệm báo Tiền Tuyến.
Sau 30/4/75, ông đi tù “cải tạo” cho đến 1982 mới được thả. Năm 1990, ông đi Mỹ theo diện HO, mất năm 2011, tại thành phố San Jose, hưởng thọ 91 tuổi.
Ông không chỉ nổi tiếng trong làng báo, mà cả trong làng văn chương. Ông làm nhiều thơ, nhưng không bao giờ xuất bản nên ít người biết đến nhà thơ Hà Thượng Nhân. Thơ của ông mộc mạc, nhưng chân tình được rất thấm. Mãi sau này ông mới cho xuất bản một tập thơ, “Bên Trời Lận Đận”.
Ông mất đi trong sự thương tiếc của tất cả ai đã biết ông, một con người thẳng thắn, cương trực hiếm có. Giới cầm bút hải ngoại vẫn hằng coi ông là “Hà chưởng môn, thủ lãnh”.
Lê Huy Lương
HÌNH ẢNH NGƯỜI MẤT KẺ CÒN
GS Nguyễn Cao Can, NV Thanh Thương
Hoàng, NV Trần Việt Hải, NV Tạ Xuân Thạc, NS Phan Đình Minh,ngTT Nguyễn Bá Cẩn, GS Nguyễn Xuân Vinh, GS Doãn Quốc Sĩ, NT Hà Thượng Nhân
và Nhà Báo Nguyễn Xuân Nam (T-P)
TÌNH CA PHAN ĐÌNH MINH
Tổ quốc Việt Nam là cội nguồn chung của mọi người Việt Nam từ hàng ngàn năm nay.
Vì thế, Tổ quốc không thể mang một ý thức hệ tư tưởng nào.
Nhà nước có thể mất đi, nhưng Tổ quốc sẽ vẫn luôn tồn tại.
VNAF CH-47 CHINOOK GOD BLESS YOU FOR YOUR SERVICE
ĐỨC HỒNG Y NGUYỄN VĂN THUẬN
(1928-2002)
https://www.youtube.com/watch?v=nVjaZFngwr0
Cám ơn nhà báo/nhạc sĩ Phan Đình Mình đã có một sáng tác bất hủ ! Hòa âm êm dịu, giọng hát truyền cảm. Hình ảnh sông núi Việt tuyệt đẹp, bao la hùng vĩ.
“Non sông như tạc anh hùng thệ” (Nguyễn Trãi). Sông núi còn ghi khắc lời thề của những anh hùng. Trái tim người Việt nào không rung động,
khi nghe hát bài thơ “Con Có Một Tổ Quốc” của Đức Hồng Y Nguyễn Văn Thuận từng ở tù Việt cộng 13 năm !
Cám ơn ông Minh & team tận tụy thực hiện các chương trình "Từ Cánh Đồng Mây" yểm trợ quyền Tự Do Ngôn Luận (Free Speech),
đưa ra hải ngoại các suy nghĩ của người trong nước kiên cường tranh đấu đòi Tự Do cho Việt Nam. God Bless Vietnam. God Bless quy' vi.
Marynguyen9408
ĐẢNG CHẾT
“Vứt mẹ cái khẩu hiệu
Còn đảng là còn mình.
Thế mai kia đảng chết,
Không lẽ mày quyên sinh?”
Thái Bá Tân
CỘNG SẢN PHẢI HỌC CĂM THÙ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét