Tìm bài viết

Vì Bài viết và hình ảnh quá nhiều,nên Quí Vị và Các Bạn có thể xem phần Lưu trử Blog bên tay phải, chữ màu xanh (giống như mục lục) để tỉm tiêu đề, xong bấm vào đó để xem. Muốn xem bài cũ hơn, xin bấm vào (tháng....) năm... (vì blog Free nên có thể nhiều hình ảnh bị mất, hoặc không load kịp, xin Quí Bạn thông cảm)
Nhìn lên trên, có chữ Suối Nguồn Tươi Trẻ là phần dành cho Thơ, bấm vào đó để sang trang Thơ. Khi mở Youtube nhớ bấm vào ô vuông góc dưới bên phải để mở rộng màn hình xem cho đẹp.
Cám ơn Quí Vị

Nhìn Ra Bốn Phương

Thứ Bảy, 9 tháng 5, 2020

XÔN XAO THƯ CỦA CON TRAI ĐẶNG TIỂU BÌNH

Trong hình ảnh có thể có: 1 người, đang ngồi và trong nhà
Theo trang tin Hoa ngữ Creaders, hiện nay trên mạng internet Trung Quốc đang lan truyền bức Thư ngỏ của ông Đặng Phác Phương, con trai Đặng Tiểu Bình đề ngày 30/4/2020 gửi các đại biểu Quốc hội và Chính Hiệp Trung Quốc.Bức thư nêu 15 điều nghi vấn,mong được các đại biểu suy nghĩ và giải đáp. Cư dân mạng bình luận rằng: “Cơ nghiệp, thành tựu phát triển kinh tế và quan hệ quốc tế mà mấy đời lãnh đạo và nhân dân cả nước gian khổ vất vả mới đạt được trong nhiều thập kỷ đã bị phá hủy sạch trơn chỉ trong một vài năm? Lẽ nào các vị đại biểu, quan chức chính quyền các cấp và người dân cả nước không biết sao? Tại sao không ai dám đứng ra làm cho ra lẽ?
<!>
So với câu trả lời cho mười lăm câu hỏi được đặt ra trong bức thư ngỏ này, rốt cục bức thư có được viết bởi chính Đặng Phác Phương hay không, không còn quan trọng nữa!”.


Sau đây là nội dung bức thư:
“Thưa các vị đại biểu, các vị ủy viên!

Lưỡng hội (tức 2 kỳ họp Quốc hội - Đại hội đại biểu Nhân dân toàn quốc và Chính Hiệp - Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân Trung Quốc - TH) sắp diễn ra. Trong thời kỳ đặc biệt này, tôi biết tâm trạng của mọi người gần đây rất phức tạp, trong lòng có rất nhiều điều nghi hoặc chưa được giải đáp, có những lời muốn nói mà không dám nói, có những vấn đề muốn hỏi nhưng không dám hỏi, thậm chí đến Bắc Kinh tham gia hai kỳ họp mà run rẩy bồn chồn. Tâm tư ấy của mọi người, tôi có thể hiểu được.
Gần 10 năm qua, do điều kiện sức khỏe, tôi vốn không hỏi nhiều đến chuyện chính sự. Tuy nhiên mấy năm gần đây Trung Quốc xảy ra nhiều chuyện lớn, có những chuyện lớn liên quan đến an nguy của quốc gia, nếu như lúc này vẫn không có ai đứng lên nói, có thể sau này muốn nói cũng không có cơ hội để nói nữa. Do trình độ văn hóa có hạn, hôm nay tôi viết cho các vị bức thư công khai này, chủ yếu muốn nêu ra mấy vấn đề để mọi người tham khảo.

1. Với vai trò là đại biểu lưỡng hội, việc bảo vệ lợi ích của nhà nước và nhân dân quan trọng hay bảo vệ quyền vị của một người chuyên quyền nào đó quan trọng?
2. Hiến pháp quy định rõ ràng, đại biểu lưỡng hội có quyền giám sát và sửa đổi các quyết định sai trái của chính phủ trung ương, thế nhưng mấy năm trước, trung ương lại đưa ra “vọng nghị tội” (bàn luận xằng bậy) và “tội không biết kính sợ”. Trong tình hình như vậy, mọi người thấy ý nghĩa của việc tồn tại đại biểu lưỡng hội là gì?
3. Người cầm quyền muốn được “Nhất tôn” (người có quyền lực cao nhất. Xin hỏi các vị đại biểu, người có quyền lực cao nhất nước ta rút cục là Hoàng đế của hoàng gia nối dõi? là Tổng thống do dân bầu? hay Tổng bí thư sinh ra do trưng cầu toàn Đảng? Nếu như đều không phải, thế thì họ là “Nhất tôn” của ai đây?
4. Đối với việc Trung ương nhiều lần xuất hiện sai lầm lớn, đảng viên đưa ra ý kiến thì nói là "vọng nghị trung ương", dân chúng đưa ra ý kiến thì gọi là "lật đổ". Xin hỏi các vị đại biểu, đất nước của chúng ra rút cuộc là đất nước của ai?
5. Viêm phổi Vũ Hán đã lan ra toàn thế giới, liệu có phải trung ương đã trì hoãn thời gian phòng ngừa và kiểm soát dịch bệnh? và liệu có phải đã che giấu công chúng sự thật về dịch bệnh? Chúng ta liệu có nên có một lời giải thích rõ với nhân dân toàn thế giới? Ai phải chịu trách nhiệm chính cho việc dịch bệnh lần này bị mất kiểm soát?
6. Mối quan hệ Trung – Mỹ liên tục căng thẳng và xấu đi, lãnh đạo chủ chốt trung ương phải chịu trách nhiệm sao đây ?
7. Tình hình xáo động tại Hồng Kông đã kéo dài gần 1 năm rồi, rút cục ai đã phá vỡ cục diện tốt đẹp một quốc gia hai chế độ của Hồng Kông? Người lãnh đạo chủ yếu của trung ương cần gánh vác trách nhiệm gì?
8. Đầu tư một cách vô lý vào "Một vành đai một con đường", không thông qua sự phê chuẩn của Quốc hội, bất chấp quốc kế dân sinh; người lãnh đạo chủ yếu Trung ương dựa vào cảm tính cá nhân vung tiền rải khắp nơi, đó là hành vi gì vậy? Nay dự án này đã chết yểu, ai phải chịu trách nhiệm về việc này?
9. Không thông qua Quốc hội phê chuẩn, cũng không qua luận chứng của chuyên gia, lãnh đạo chủ yếu trung ương chỉ dựa vào kiến nghị của mấy con người liền quyết định đầu tư hàng ngàn tỷ (Nhân dân tệ) xây dựng Tân khu Hùng An, đây là loại hành vi gì? Đến nay dự án này đã chết yểu, trách nhiệm này ai đứng ra chịu?
10. Đài Loan và Đại lục tại sao ngày càng xa cách? Trung ương nên chịu trách nhiệm gì đối với việc này?
11. Số lượng lớn công ty nước ngoài rút khỏi Trung Quốc, số lượng lớn doanh nghiệp tư nhân sụp đổ, số lượng lớn công nhân thất nghiệp, điều này có liên quan như thế nào đến chính sách sai lầm của trung ương? nếu có, thì trách nhiệm này do ai gánh chịu?
12. Lãnh đạo đương nhiệm dùng quyền nắm trong tay sửa đổi hiến pháp hủy bỏ chế độ nhiệm kỳ, đây là loại hành vi gì? Nếu như ai có quyền đều có thể lập pháp vì bản thân, thì hiến pháp nhà nước còn có tác dụng gì?
13. Trung ương đã đưa ra quyết định, chuẩn bị áp dụng lại mô thức kinh tế kế hoạch đã sớm bị thế giới đào thải từ lâu, điều này rút cuộc có phải để củng cố quyền lực chính trị cá nhân? hay là xuất phát từ việc xem xét lợi ích của đất nước và nhân dân?
14. Mấy năm nay, hình tượng quốc tế của Trung Quốc đã rơi xuống vực sâu, tín nhiệm quốc gia đã biến mất, ai là người phải chịu trách nhiệm về điều này?
15. Vì để ngăn cản những đồng chí già đề xuất triệu tập hội nghị Bộ chính trị mở rộng, trung ương ngang nhiên huy động quân cảnh thực hiện “bảo vệ đặc biệt” một nhóm các đồng chí già và các thành viên hiện tại của đảng, chính phủ và quân đội. Gọi là "bảo vệ đặc biệt", trên thực tế là hạn chế liên lạc, hạn chế hoạt động tự do, hạn chế khách đến thăm, đây là loại hành vi gì? ai cho người ấy loại quyền lực này?
Thưa các vị đại biểu, trên vai các vị là trọng trách được Đảng và nhân dân trao cho, trước việc lớn đúng sai liên quan đến sinh tử tồn vong của quốc gia, tôi tin rằng mọi người đều sẽ không hồ đồ. Khi mà các vị thực hiện quyền biểu quyết của mình, nên có trách nhiệm với nhân dân, có trách nhiệm với quốc gia, có trách nhiệm với lịch sử, chứ không phải có trách nhiệm với người cầm quyền nào. Nếu không, chúng ta đều sẽ trở thành tội nhân thiên cổ.
Cuối cùng, chúc các vị đại biểu mạnh khỏe! Chúc đại hội thành công tốt đẹp!

Đảng viên Đảng Cộng sản Trung Quốc
Đặng Phác PhươngViết tại Bắc Kinh, ngày 30/4/2020./.”.

P/s: Ông Đặng Phác Phương, sinh 1944, người Tứ Xuyên, con trai cả của Đặng Tiểu Bình và bà Trác Lâm. Ông Phương bị liệt nửa người dưới do bị Hồng Vệ binh hành hạ trong thời kỳ “Đại cách mạng Văn hóa” (có tin bị ngã lầu khi tìm cách trốn khỏi nơi bị giam).
Sau "Đại cách mạng Văn hóa", năm 1975 vì là con trai Đặng Tiểu Bình nên dù phải ngồi xe lăn, Đặng Phác Phương vẫn được đưa vào làm cán bộ phụ trách quản trị ở Phòng quản lý hành chính - kinh tế thuộc Văn phòng Quân ủy. Ông từng là Phó Chủ tịch Chính Hiệp khóa 11 (được bầu năm 2008), Chủ tịch Danh dự Hội người tàn tật Trung Quốc khóa 5, là Chủ tịch Hội đồng quản trị Tổng công ty Khang Hoa Trung Quốc.
Đặng Phác Phương vào Đảng Cộng sản Trung Quốc năm 1965, là Ủy viên Dự khuyết Trung ương các khóa 15 và 16.
Đây là lần thứ 2 Đặng Phác Phương được cho là lên tiếng công kích Tập Cận Bình

1 nhận xét:

Vũ Bằng nói...

Chuyện phê phán công khai một lãnh đạo cấp cao trong đảng cs Trung Quốc là sự hiếm thấy. Nhưng lần này con trai Ông Đặng Tiểu Bình lên tiếng phê phán cấp trung ương, tuy với lời lẽ nhẹ nhàng nhưng rất nghiêm chỉnh. Hy vọng lãnh tụ họ Tập khôn ngoan bớt ngạo mạn để có thể tránh những hậu họa từ nội bộ đến quốc tế.
Nhưng riêng tôi hay suy nghĩ đến "thế giới linh thiêng" và những thực tế đã xẩy ra trên thế giới là xưa nay không có gì tuyệt đối và vĩnh cửu ở thế gian này. Tất cả đều có thời hạn và chu kỳ biến đổi theo từng sự việc mà thời gian có thể dài hoặc ngắn.
Khối cộng sản Đông Âu và Liên Xô đã sụp đổ đúng 70 năm thành lập đảng CS không một tiếng súng, không bị thiệt hại về nhân mạng ngoài một số tên gây tội ác phải đền tội.
Và chuyện Tầu cộng hôm nay tôi có chút linh cảm là khối cs còn lại sẽ bị sụp đổ trong thời gian rất ngắn. Còn sụp đổ ra sao, tôi không thể biết. Xin cám ơn đã cho tôi được góp chút ý mọn.