Tìm bài viết

Vì Bài viết và hình ảnh quá nhiều,nên Quí Vị và Các Bạn có thể xem phần Lưu trử Blog bên tay phải, chữ màu xanh (giống như mục lục) để tỉm tiêu đề, xong bấm vào đó để xem. Muốn xem bài cũ hơn, xin bấm vào (tháng....) năm... (vì blog Free nên có thể nhiều hình ảnh bị mất, hoặc không load kịp, xin Quí Bạn thông cảm)
Nhìn lên trên, có chữ Suối Nguồn Tươi Trẻ là phần dành cho Thơ, bấm vào đó để sang trang Thơ. Khi mở Youtube nhớ bấm vào ô vuông góc dưới bên phải để mở rộng màn hình xem cho đẹp.
Cám ơn Quí Vị

Nhìn Ra Bốn Phương

Thứ Sáu, 24 tháng 9, 2021

Hiểu biết thêm với GS Huỳnh Chiếu Đẳng


 Kính thưa quí bạn

Hôm nay xin đến với các bạn vài chuyện góp nhặt từ các webpage và email chư bằng hữu

1. Những thứ tiện nghi nho nhỏ thú vị ở Nhật ít người biết
2. Tiếng Việt ngày nay rất lạ (Nga Bích Phạm)

3. Một bằng hữu hỏi Kính gởi Quý Lão Huynh & Các Bạn một bài thuốc về LỢI ÍCH của NẤM MÈO rất hay !

HCD 23-Sep-2021

<!>

Nếu các bạn không thấy hình thì nên dọc Microsoft Word attached.

Đối với những người trong chúng ta chưa đến Nhật Bản, thì đất nước này dường như là một cái gì đó vượt ra từ một cuốn tiểu thuyết giả tưởng  hoặc khoa học viễn tưởng: một vùng đất của những khả năng vô tận, kỳ lạ và vô cùng tiện nghi. Tuy nhiên, với những người đã đến thăm Nhật Bản hoặc thậm chí người chuyển đến đó ở lại lâu dài cũng nhận thấy có hàng trăm chi tiết nhỏ làm cho cuộc sống thuờng ngày dễ dàng và thoải mái hơn nhiều. Cuộc sống hàng ngày không hẳn phải là nhỏ nhặt, người Nhật biết cách làm cho nó thuận tiện.

Anh chàng TikToker Steven Wong, hay còn gọi là ALLSTAR STEVEN, đăng một video về tất cả những điều kỳ lạ ngẫu nhiên, bất thường và đơn giản ở Nhật Bản nhưng có ý nghĩa. Giống như tủ khóa cho ô của bạn, giỏ mua sắm cỡ trẻ em trong các cửa hàng tạp hóa, nhãn dán đặc biệt trên xe hơi do người cao niên trên 75 tuổi lái, và nhiều thứ nữa!

Nhật Bản rất tuyệt vời trong cách làm cho cuộc sống thuận tiện hơn cho tất cả mọi người và Steven  chia sẻ những sự thật thú vị nhất của anh ấy về cuộc sống ở Nhật Bản dưới đây. 

Quán cà phê Tokyo này có nhân viên phục vụ là robot được điều khiển từ xa bởi những người khuyết tật, điều này mang lại cho họ cơ hội làm việc, giao tiếp xã hội và cảm thấy hòa nhập hơn.


Khi bạn mở nước rửa tay, nước này sau đó được tái sử dụng để xả nhà vệ sinh. 


Các cửa hàng ở Nhật Bản có giỏ nhỏ cỡ trẻ em. Các món hàng cho trẻ em nằm trên kệ dưới cùng, mục đích để giúp cho trẻ em biết  việc vặt từ khi còn nhỏ.

Phòng tắm công cộng này có kính trong để bạn hãy kiểm tra bên trong trước khi bước vào. Và khi bạn khóa cửa, kính sẽ trở nên mờ đục.

Nhật có khách sạn con nhộng với giá chỉ 20 đô la một đêm. Thẻ khóa của bạn cho phép bạn vào thang máy và dùng tủ có khóa. Bạn cũng nhận được một túi tiện nghi bao gồm các “nhu yếu phẩm” ngủ qua đêm.

Tủ lạnh này có thể mở ra từ cả hai phía! “Đó là một giấc mơ cánh tả trở thành sự thật”.

Phòng tắm có ghế cho trẻ em và giá đỡ túi.


Khi bạn trên bảy mươi lăm tuổi, xe bạn được dán nhãn để các tài xế khác biết bạn đã già.

Người bồi bàn tính tiền ăn bằng cách scan các đĩa dơ của khách để trẹn bàn.


Khi bạn đến trường, bạn phải cởi giày và mang giày khác. Ngoài ra còn có dép riêng chỉ dùng cho nhà vệ sinh.

Có nơi để cây dù khóa lại của bạn. hãy nhớ chắc con số của bạn in trên khóa.


Con robot này tự điều hành một quán cà phê.


Họ có màng kháng vi khuẩn trên tay cầm, nút thang máy và máy bán hàng tự động.


Cửa hàng “không thu ngân” này đã biết những gì bạn mua và tổng số  tiền trên hóa đơn mà không cần dùng máy scan.

(RFID quét tất cả các mặt hàng bỏ trong giỏ)


Chúng có đầu Q màu đen với kết cấu gân. Vì vậy, nó cảm thấy tốt khi bạn đang thâm nhập thùy tai.

-----------------------

From: 'cathy fosse-lefrançois' via HUONGXUAN2016

Sent: 23 September 2021 2:59 CH

To: Hương Xuân

Subject: [huongxuan2016] Tiếng Việt ngày nay rất lạ

Một lần chờ xe buýt, tôi có dịp trò chuyện với một người rất trẻ, ăn mặc lịch sự, tóc hớt ngắn, đeo kính trắng nhìn có vẻ trí thức, áo chemise trắng, tay manchette thắt cravats sọc careau thanh nhã …

Bà già và Anh chàng này lại đi cùng tuyến đường, lên xe ngồi cạnh nhau.

Qua giới thiệu tôi được biết anh này là sinh viên vừa tốt nghiệp khoa ngữ văn trường Đại học nhân văn, hiện anh được giữ lại trường làm trợ giảng cho các buổi dạy sinh viên … Chắc chưa tới 25 tuổi.

Tôi cũng tự giới thiệu mình là giáo viên đã về hưu gần 10 năm, lụm cụm nhưng có nhiều thắc mắc muốn hỏi, mà không biết hỏi ai, may mắn gặp được anh bạn trẻ này, tôi liền xin được trò chuyện, anh chàng rất nhiệt tình và lễ phép, tôi bắt đầu thẩm vấn:

– Con ơi , cô thấy tiếng Việt ngày xưa phong phú và cách ghép từ theo luật quy định, có phương pháp rõ ràng, sao tiếng Việt bây giờ nó nghèo nàn và thô thiển quá. Thằng nhỏ mắt sáng lên, nhanh nhẹn:

– Cô nêu ví dụ cụ thể đi cô ! Nếu con biết con sẽ giải thích cho cô rõ.

– Cô rất vui, cám ơn con …

Tôi mạnh dạn đặt câu hỏi:

– Ngàγ xưa cô có:

+ Từ thịnh soạn, linh đình … Để nói về một bữa ăn, bữa tiệc…

+ Từ tráng lệ, nguy nga … Để nói về ngôi nhà hay biệt thự đẹp...

+ Từ lộng lẫy, sang trọng … Để nói về cách ăn mặc, những đồ vật, xe cộ …

– Ngày nay người ta chỉ xài có một từ:

”HOÀNH TRÁNG” thí dụ:

+ Bữa tiệc

+Biệt thự. Hoành tráng

+ Cái xe hơi

Là xong, không phải chọn lựa từ cho thích hợp … Như vậγ có phải làm cho tiếng Việt mình ngày càng nghèo nàn, thô thiển không ???

Mà hoành tráng là cái gì ??? Từ này không có trong tự điển tiếng Việt.

Thằng nhỏ còn chưa kịp trả lời, bà già tui bồi thêm:

– Cô xem trên Tivi những game show, các giám khảo nghe và bình luận về giọng ca của thí sinh nào đó, họ nói:

– Giọng ca đẹp … Cô rất khó chịu vì giọng ca mà đẹp là sao ??? Họ lặp đi lặp lại nhiều lần, mà nhiều giám khảo sử dụng từ đẹp cho một giọng ca … Là sao ??? Thay vì nói một giọng ca truyền cảm, giọng ca trầm ấm, giọng ca du dương, hay trong trẻo …

Thêm một chưởng nữa bà già tui tiếp luôn:

– Vẫn là xướng ngôn viên trên Tivi đọc tin tức họ nói:

Nào là đinh tặc, cát tặc, lâm tặc, hải tặc, không tặc, cáp tặc … Chó tặc … Họ đọc một cách hồn nhiên … Cô nghe mà … Muốn khóc cho tiếng Việt thời nay ….

Những từ như động não, manh động, trẻ em hòa nhập … Được nghe rất bình thường …

Cô đồng ý là từ ngữ có ngày sinh, nó xuất hiện theo thời … Và nó cũng có ngày mất do người ta quên không sử dụng nữa thì nó mất do không còn thấy xuất hiện nữa …

Thằng nhỏ ngồi nghe mà không nói được câu nào, nó nhìn bà già tui có vẻ gì khó hiểu, một lúc sau nó mới mở lời:

– Cô ơi, để con về trao đổi lại với Thầy con … Mong hôm khác gặp lại cô …

Xe dừng, không biết là nơi thằng nhỏ muốn đến, hay nó ngại ngồi nghe bà già chất vấn …

Cuối cùng, Thằng nhỏ xuống xe và đi như trốn chạy ! Tội nghiệp quá ! Thiệt tình thì bà già rất muốn biết tại sao tiếng Việt ngày nay trở nên nghèo nàn như vậy thôi … vì không ai nhìn thấy hay do người ta luôn bị cuốn hút vào đời sống công nghệ thông tin rồi quên mất …

Học trò của Bà Già tới nhà thăm cô, Bà Già tui làm bánh cho tụi nó ăn, vừa ăn, tụi nó vừa xuýt xoa:

– Bánh cô làm hơi bị ngon !

– Ngon mà sao bị ??? Học ở đâu ra ???

Bà già tui bắt đầu giảng cho nghe một bài … Tụi nó mở mắt nhìn mà không nói, chắc là do thói quen …

Thế nhưng … Có lẽ mình đã hết thời rồi, sắp lên núi mà cứ muốn ở.

Nga Bích Phạm

-----------------------

From: Dinh Mac <macp h@ yahoo.com>

Sent: 23 September 2021 1:24 CH

To: HCD G. <huy017@gmail.com>

Subject: Fw: Kính gởi Quý Lão Huynh & Các Bạn một bài thuốc về LỢI ÍCH của NẤM MÈO rất hay !

Kính chuyển Anh xem

mpd

 Begin forwarded message:

From: Loc Lam <loclam1@gmail.com>

Khi có một vài CỤC MÁU ĐôNG !   Không chạy qua được LÀ GÂY TAI-NẠN

NGAY !!!    Tôi đã bị Stroke hồi tháng NOV. 2012, nên rất biết về việc

này.   LIỆT cả nửa thân người, méo mặt, ngồi xe lăn.   Nhưng nhờ tập thể dục,

châm cứu, và ĂN NẤM MÈO ĐEN, nên 4 tháng sau tôi TRỞ LẠI

BÌNH THƯỜNG !!!   Không còn méo mặt, cử động tự nhiên, đi khỏi chống

gậy !  ……………

HCD: tôi bỏ đoạn sau rất dài.

Thưa anh tôi nhớ là nấm mèo có một chất hóa học chống đông máu có tác dụng tựa như là aspirin hay một số thuốc làm loảng máu khác.
Một số người cho rằng uống một viên aspirin 81mg dễ và nhanh hơn là mỗi ngày phải ăn nấm mèo.
Tác giả viết về y khoa theo cách thử nghiệm trên một người (bản thân)

Về y khoa thì khi làm thống kê phải dựa trên hàng ngàn hàng, trăm ngàn người mới có được kết quả có giá trị. Thông thường phải có hai nhóm. Nhóm dùng thuốc thật, và nhóm dùng thuốc “giả dược”. Hai nhóm nầy có số người đông ngang nhau và không ai được biết là mình đã được dùng thuốc thật hay thuốc giả.
Thí dụ vaccine chống Covid-19 của các hãng trước khi được chấp thuận đã thử trên mấy chục ngàn người tình nguyện mới có được kết luận là có tác dụng.
Vậy mà khi được chấp nhận mang ra dùng cho dân chúng thì lại thấy vaccine có tác dụng phụ có khi làm chết người.

Trở lại, một người Việt Nam dùng món chi đó thấy hết bịnh vội “la làng” đó là thần dược, họ mang ra bày cho mọi người cũng là điều tốt, nhưng chúng ta chỉ nên dùng nó để tham khảo mà thôi, đừng có tin như đinh đóng cột.

Nhớ có người than đau đầu gối, một người bạn già khác vội bày thuốc: “chị hãy ăn đậu bắp đi, nó có chất nhờn, chất nhờ nầy chạy vô đầu gối sẽ làm hết đau”.

  

Không có nhận xét nào: