Thưa qúy Thày Cô , qúy Anh Chị
Xin cảm ơn các bạn: Nhà thơ Hoàng Phong Linh, nhà thơ Phan Khâm, nhà thơ Mạc Phương Đình, nhà thơ Quốc Nam, nhà thơ Yên Sơn, GS Lê Đình Thông, nhà văn Thái Quốc Mưu, nữ sĩ Tuệ Nga, nhà thơ Lê Thị Kim Oanh, nhà văn Phong Thu, nhà văn Tôn Nữ Mạc Giao, Hương Hoài Điệp, nhạc sĩ Phạm Anh Dũng, nhạc sĩ Phan Anh Dũng, nhạc sĩ Liên Bình Định, nhạc sĩ Phạm Đăng Thiện, GS Nguyễn Đăng Trúc, GS Hoàng Đức Phương, GS Nguyễn Văn Sâm, GS Nguyễn Bảo Hưng, BS Nguyễn Tối Thiện, DS Nguyễn Hiền, KS Đỗ Hữu Hứa…đã gởi cho thưởng hức những bài thơ hay, những ca khúc tuyệt vời, những nhạc cảnh đẹp và những bài biên khảo giá trị… Xin cảm ơn những góp ý chân thành và tình cảm đẹp của nhà báo Từ Thức, nhà báo Lê Văn Tư, nhà báo Kim Long, nhà báo Hoài Thanh.
Hôm qua tôi đi dự Ngày giỗ Lính, tưởng niệm những chiến sĩ trận vong của VNCH đã hy sinh tại quê nhà cho lý tưởng tự do lần thư 20 trên đất Pháp, được cựu Đt Nhảy Dù, BS Hoàng Cơn Lân và cựu ĐT tỉnh trưởng Trần Đình Vị sáng lập và tổ chức. Buổi lễ thật long trọng với sự tham dự nhiều người đồng hương, nhất là giới trẻ. Trong đó có nhiều chính khách và tướng lãnh, sĩ quan cao cấp người Pháp đến tham dự. Cũng tại địa điểm này năm nay đã vắng một số đông cựu quân nhân VNCH, các vị đó không thể đến tham dự được vì cao tuổi, hoặc đã ra đi về miền an lạc. Hy vọng lớp trẻ sẽ theo gương cha anh giữ được truyền thống để hàng năm noi này còn có những nén hương nghi ngút tưởng nhớ những người Lính trận năm xưa.
Xin gởi qúy Thày Cô và các Anh Chị bài thơ Lính.
Thân kính
Đỗ Bình
GÓI HÀNH TRANG
Biết về đâu những mảnh hồn trôi nổi,
Nỗi buồn xưa theo cơn nắng vàng phai.
Ngày tháng hạ chỉ còn là bóng tối,
Đêm hoa đăng như một giấc ngủ dài!
Người năm cũ ôm tấm lòng trăn trở
Tóc màu sương cố níu lấy thời gian
Giữ lửa thiêng thắp sáng chí dựng cờ
Cho đất mẹ khỏi lầm than ly tán.
Cũng có kẻ từ mùa chinh chiến nọ
Vai lên đường oằn oại mớ hành trang
Nợ núi sông nên hóa thành cây cỏ
Bao ước mơ như khúc nhạc lỡ làng!
Đời vong quốc những người xưa muôn ngả
Hận ly hương ngày trước đã dần phai?
Xin cúi mặt cho tự do nghiệt ngã,
Hành trang xưa đã rớt tấm thẻ bài!
Trời viễn xứ tít xoay trong cơm áo
Chí hùng anh còn mỗi giấc chiêm bao
Tình chiến hữu mịt mờ nnhư hoang đả
Nợ tang bồng thôi cũng vaẫy tay chào!
Ngẫm thế sự buồn in lên nếp trán
Chuyện mài gươm tàn tạ bóng thời gian
Nhặt mảnh kiếm làm gương soi dấu đạn
Vết thù xưa, đau một kiếp dã tràng!
Đỗ Bình
(Tôi bị đuổi khỏi Tổng Y Viện Cộng Hòa ngày 2 tháng 5 năm 1975, sau đó bị đi tù)
TÌNH NGHĨA
Thời thế đổi rthay quá ngỡ ngàng
Người đi xóm vắng kiếp lang thang.
Em thôi đến lớp trò thôi học,
Phấn trắng bảng đen cũng bẽ bàng!
Ngày tháng giăng sầu hồn tím mãi
Thương ta đày ải áo sờn vai.
Mây trắng ngàn năm là sương khói,
Làm sao phải hẹn nhau đến kiếp mai.
Nếu muốn chờ nhau ngày tháng đó
Thăm ta em chớ có dặn dò.
Lén để trong qùa bài thơ cũ
Ngục tối ta cần gẫm tự do!
Ta phóng đời qua lỗ khóa con
Để còn trông thấy bóng trăng non
Thèm nghe tiếng gió lời tâm sự
Và biết em buồn nhưng sắt son.
Ta muốn làm chim cất cánh bay,
Về miền xa thẳm tít trời mây
Thả hồn lướt cánh bay trong nắng,
iải thoát đời qua kiếp đọa đày!
Lặng lẽ thời gian lòng héo hon,
Đợi ngày tháng úa giết hao mòn,
Quanh ta đôi mắt màu đêm tối,
Vẫn thấy em buồn như nước non!
CHỜ ANH
Từ độ xa anh đời ngõ vắng
Xóm đông người lạ đến hung hăng!
Nửa đêm tiếng dế buồn hiu hắt
Cuộc sống chênh vênh cứ nhập nhằng!
Chó đói sửa ăn chồm cắn bóng
Kẻ giàu lơ láo bước long đong!
Phố nghèo tơi tả đời thêm rách
Cơm áo giành nhau thấy não lòng.
Năm tháng quắt quay con mắt đỏ
Vỉa hè manh chiếu kẻ co ro!
Chiều nghiêng nắng ngả cành hoa tím
Em đến trường nay sợ học trò!
Thời buổi đỉnh cao làm hướng tiến
Văn chương trong sáng chỉ ưu phiền.
Con đường chủ nghĩa đầy hoa mộng
Là sự đổi thay đời đảo điên!
Cây đàn em giữ, nghèo không bán
Sợ phiếm cung xưa vẳng tiếng than.
Đã mấy mùa trôi xuân gối chiếc
Chờ anh nào biết độ trăng tàn!
HẠNH PHÚC
Tình yêu ngày tháng lên ngôi
Đến khi bạc tóc thành đôi bạn hiền
Buồn vui đời vẫn an nhiên
Bên nhau quên hết muộn phiền thế nhân.
Đỗ Bình
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét