Sách về GS. Dương Ngọc Sum đang được layout, dự trù RMS tháng Ba năm 2026 Bính Ngọ, Liên nhóm Văn Chương Việt & Tiếng Đàn Xưa và Liên nhóm Nhân Văn Nghệ Thuật & Tiếng Thời Gian sẽ cộng tác tổ chức, khách mời gia đình GS. Sum, quý thân hữu của GS. Sum và thành viên 2 liên nhóm.
<!>
Nhiều dự án sách sẽ dược nối tiếp như sách Nguyễn Quang + Minh Đức Hoái Trinh, Tam Nữ Nhân #2 (Nguyễn Nga, Hồng Tước, Kiều My), Hoàng Đình Khuê, Mạc Vũ Phạm Gia Cổn, Phạm Quốc Bảo, Phạm Gia Đại, Vương Trùng Dương, Dương Viết Điền, Cung Trầm Tưởng, Nguyễn Xuân Hoàng, Võ Phiến, Hoàng Hải Thủy, Ngô Thế Vinh, Lê Tất Điều, Lam Phương, Dương Thiệu Tước, Lê Trọng Nguyễn, Anh Bằng, Thạch Lam, Ngọc Cường, Khái Hưng, Nguyễn Du,... Những dự án sách trong tầm dự trù sẽ tạo sân chơi viết văn cho các thành viên Liên nhóm, cùng tạo dịp vui hội ngộ cho những hội viên. Khi thời gian trôi qua, cấp đi trước bị mai một phôi pha, Liên nhóm đi tìm và đào tạo những ngòi bút mới tham gia thú vui văn học, dam mê thi ca, văn chương và âm nhạc.
Ước mong sao bạn bè đoàn kết dể vươn lên trong di sản VNCH, tiếp nối hướng đi giữ hồn nền văn hóa khai phóng, nhân bản của VNCH, không chơi với phường Ba Đình, Pắc Pó, "No Hồ", "No CSVN".
VHLA
Ông Giáo Làng Dương Tử Biên Trấn Bửu Long Cù Lao Phố.
Nhà thơ Dương Tử xứ Tân Uyên, Biên Hòa.
Dương Ngọc Sum và cuộc đổi đời trên đất Mỹ.
Theo Huy Phương - Báo Người việt (California, USA).
Ngày 6 tháng 1 năm 2005.
GS. Sử Địa - Dương Ngọc Sum, Petrus Ký Sài Gòn.
Từ một thanh tra giáo dục, trở thành người quét chùa, bán chợ trời, giữ em, thợ nướng bánh Song Long... để làm lại cuộc đời. Cuộc đời của thầy giáo Sum gắn liền với ngành giáo dục từ khi ông ra trường sư phạm cho tới lúc ông phải đứng ra bàn giao Bộ Quốc Gia Giáo Dục Việt Nam Cộng Hòa lại cho đoàn tiếp thu của Cộng Sản từ Hà Nội. Quê quán ở Biên Hòa, ông sinh năm 1935 tại đây và theo học bậc tiểu học ở tỉnh nhà. Năm 1949, Dương Ngọc Sum đậu kỳ thi tuyển vào trường Trung Học Petrus Ký Sài Gòn, thời ấy đang còn dạy chương trình Pháp. Năm 1955, ông theo học trường sư phạm, ra trường năm 1958, trở về dạy tại trường cũ Petrus Ký. Ðộng viên khóa 14 Sĩ Quan Trừ Bị Thủ Ðức năm 1962, ra trường ông được đưa về phục vụ tại Nha Ðộng Viên. Năm 1966, Dương Ngọc Sum xin giải ngũ, rồi lại tái ngũ sau trận Mậu Thân 1968, nhưng chỉ một năm sau ông lại được biệt phái về dạy lại trường Petrus Ký. Trong thời gian ở tại Sài Gòn, Dương Ngọc Sum đã lấy xong văn bằng Cử Nhân Giáo Khoa Văn Chương và cải ngạch Giáo Sư Trung Học Ðệ Nhị Cấp. Năm 1972, chiến tranh lan rộng, Sài Gòn phải nhận một số người từ các tỉnh đổ về, trường Petrus Ký phải mở thêm các lớp đêm. Dương Ngọc Sum dược cử làm giám học lớp đêm Petrus Ký - kiêm phụ tá giám học lớp ban ngày. Năm 1972, ông Sum được chuyển bổ sang ngạch thanh tra trung học và làm phụ tá cho ông phụ tá khối nghiên cứu và phát triển giáo dục, Giáo Sư Nguyễn Hữu Chỉnh và sau đó là Giáo Sư Phạm Hữu Hiệp. Tháng Ba 1975, Giáo Sư Phạm Hữu Hiệp sang Paris dự Hội Nghị UNESCO và kẹt lại Paris. Dương Ngọc Sum cùng các giới chức khác tại Bộ Giáo Dục bàn giao bộ cho phái đoàn Cộng Sản, sau đó ông bị đưa đi cải tạo hơn ba năm tại các trại Trảng Lớn, Long Khánh, Hóc Môn... Dương Ngọc Sum được trả về Sài Gòn năm 1978, giữa một Sài Gòn còn cửa đóng then gài, để đứng múc chè đậu đen trên đường Lý Hồng Phong phụ với vợ, cũng là một cô giáo trung học vừa “tháo giày”(thầy giáo tháo giày). Gia đình ông bị đuổi đi kinh tế mới, mãi cho đến năm 1980 mới được trở về Sài Gòn và gia nhập hộ khẩu. Trong thời gian này, ông có một cháu trai và một cháu gái gái vượt biên đến Hoa Kỳ, nhưng chưa đủ tiêu chuẩn để có thể làm bảo lãnh cho ông. Cho đến năm 1990, gia đình ông Dương Ngọc Sum được phái đoàn Hoa Kỳ chấp thuận cho nhập cư Hoa Kỳ theo diện tỵ nạn trong danh sách H.O.3, đến Orange County, Hoa Kỳ ngày 12 Tháng Bảy năm 1990. Thoạt đầu ông cũng hy vọng rằng, với vốn liếng học hành của mình, ông có thể kiếm được một việc
làm tương đối trên đất Mỹ. Dương Ngọc Sum thi vào ngành cán sự xã hội, nhưng tiếng Anh với “accent” Pháp đặc của ông Mỹ nghe không nổi, sau đó ông lại hy vọng vào ngành giáo dục, được nhận vào làm “phụ giáo”, nhưng học khu chỉ cắt cho ông bốn giờ mỗi tuần, chia ra tại hai trường, nhưng với công việc như thế không thể nào đủ sống. Không nản chí và nghĩ rằng phải cắp sách đến trường dạy nghề thì may ra mới kiếm được việc làm dễ dàng, Dương Ngọc Sum và nội tướng của ông cắp sách vào trường dạy nghề ghi danh theo học hai khóa học mà ông nghĩ là “Home Health Assistant”. Tốt nghiệp, cả hai ông bà xin được việc tại Florida Hospital tại Huntington Beach, tuy ở hai department nhưng cùng một phiên trực trong ngày. Có thể nói nghề “Nursing Assistant” (tạm dịch là y công) là một nghề vất vả, khó nhọc nhất trong các bệnh viện, phải tiếp xúc, lo vệ sinh cho các bệnh nhân, nhất là các bệnh nhân liệt giường. Trong giới y tá tại Hoa Kỳ, người ta thấy phần lớn nhân viên là người Phi Luật Tân. Với số đông và làm việc lâu năm tại bệnh viện này, họ bênh vực nhau và kỳ thị, bất công ra mặt với hai người Việt Nam tại đây, do đó chỉ ít lâu sau, không chịu nổi căng thẳng và cực nhọc, thầy cô giáo Sum phải bỏ việc. Sau đó, hai vợ chồng danh vào college đi học lại, và thầy giáo Sum vừa đi học vừa làm đủ thứ nghề, tóm lại là ai chỉ việc hay giới thiệu việc gì thì làm việc đó. Có một thời gian có người giới thiệu, thầy Sum đến tư gia săn sóc cho một cụ già tám mươi tuổi đang bị bệnh (ông có license “Health Care Assistant”). Ít lâu sau, cụ già qua đời, gia chủ quí cách làm ăn chăm chỉ của thầy, sợ thầy thất nghiệp lại nhờ thầy tạm babysit con mình, bồng bế, đút cơm, thay tã. Nhưng cũng chỉ được một thời gian ngắn, hai vợ chồng gia chủ phải đổi đi tiểu bang khác, Dương Ngọc Sum lại thất nghiệp. Có người giới thiệu, Dương Ngọc Sum nhận đi quét chùa, mỗi giờ được trả $5.00, tám giờ cũng được $40.00. Ông cũng được bạn của con rủ đi bán chợ trời Thứ Bảy, Chủ Nhật tại South Coast cho một bà chủ Mỹ. Gian hàng này chuyên bán phong linh (chimes), sáng dọn hàng ra, chiều thu lại nhưng giờ khác đứng bán hàng. Một ngày nọ, cậu bạn đồng nghiệp, lúc cho hàng lên xe, cột dây không kỹ, phong linh bung ra rớt xuống đường gãy khá nhiều, cậu bị đuổi việc, thầy Sum vì tình đồng đội cũng “quit job” theo!
Lúc đó “Song Long Food To Go” trên đường Bolsa cần người làm bánh, ông Võ Khôi trước kia là phụ huynh học sinh của Petrus Ký, thấy thầy thất nghiệp giới thiệu cho thầy. Không ngờ ông thầy Sum này lại cần cù, chăm chỉ khéo tay, chỉ sau một năm nhào bột, đánh trứng, thầy được nâng đỡ lên làm thợ làm bánh, chỉ ra phân lượng, điều kiển máy nướng điện và cắt, bánh, phết kem để cho các cô thợ khác nặn hoa và chữ. Làm bánh được hai năm, Dương Ngọc Sum lại bỏ nghề, trở lại Santa Ana College đi học mấy “tín chỉ” về chemistry. Sau khi hoàn tất chứng chỉ này này, ông lại vào xin việc tại một hãng mỹ phẩm, chuyên sản xuất mỹ phẩm cho các bà như kem rửa mặt, thoa mặt ban đêm, ban ngày và các loại kem đánh răng. Ít lâu sau không cạnh tranh nổi với hàng Âu Châu, hãng này lại quay sang sản xuất dược thảo (herbal medecine). Qua bao nhiêu nghề nghiệp lang bạt, phải hơn bốn năm, Dương Ngọc Sum mới có được một việc làm ổn định, với đồng lương khá cao tại hãng mỹ phẩm này và hiện nay ông phụ trách phòng“Research & Development và Cosmetic Lab” của hãng. Nhờ vậy, ông mới đủ điều kiện bảo lãnh được cho gia đình con gái ông sang đoàn tụ cách đây sáu tháng.
Năm nay, Dương Ngọc Sum đã vào tuổi 70, nhưng ông còn đủ sức khỏe để theo đuổi công việc này vài ba năm nữa. Khi phải làm lại cuộc đời trên đất Mỹ với cái tuổi 55, nhiều khi Dương Ngọc Sum cũng thấy nản lòng. Ông đã phải làm những nghề nghiệp quá ư vất vả, xa lạ với cuộc đời của một thầy giáo như ông, nhưng bỏ nghề này theo nghề khác, chưa lúc nào Dương Ngọc Sum chịu thúc thủ nằm nhà, ăn tiền thất nghiệp hay xin trợ cấp. Ông không như những người khác vẫn ôm riết cái dĩ vãng của mình, ông lăn lưng vào cuộc sống không nề hà lấm láp. Phải nói, Dương Ngọc Sum là một người can đảm, ít có ai có nhiều nghề như ông trên đất Hoa Kỳ. Bạn bè, thân thích ai cũng biết ông là một người lạc quan, vui tính, thích quảng giao và tham gia những sinh hoạt hữu ích cho cộng đồng. Ông dành thời gian để viết hầu hết cho các đặc san Petrus Ký trong nước Mỹ và ngoại quốc, có bài đăng trên các Nhật Báo Người Việt, Việt Báo, Viễn Ðông... và làm thơ với bút hiệu Dương Tử, có nghĩa là “con nhà họ Dương”. Ngoài công việc hằng ngày, Dương Ngọc Sum tham gia các sinh hoạt giáo dục, xã hội như cố vấn cho Hội Ái Hữu Pétrus Ký Nam California, Hội Trưởng Gia Ðình Sư Phạm Hải Ngoại, thành viên Giải Khuyến Học và các trung tâm Việt Ngữ Nam Cali.
Từ một Giáo Sư Trung Học Ðệ Nhị Cấp, Thanh Tra Giáo Dục, phụ tá cho Phụ Tá Ðặc Biệt Tổng Trưởng, ông Dương Ngọc Sum khi đến Hoa Kỳ đã trở thành một người bán chợ trời, y công, chăm sóc người già, giữ trẻ, quét chùa... và cắp sách đi học rồi trở thành một chuyên viên mỹ phẩm cho một hãng sản xuất lớn tại Orange County. Với một tâm hồn lạc quan hiếm có, cùng với một sự phấn đấu phi thường, nhà giáo Dương Ngọc Sum là một trong những thành viên H.O. tiêu biểu cho sự nỗ lực trong cuộc đổi đời, để cuối cùng cũng được ổn định trên đất Hoa Kỳ. Theo Huy Phương - Báo Người việt (California, USA).
Nguồn:
Dương Ngọc Sum và cuộc đổi đời trên đất Mỹ.
Theo Huy Phương - Báo Người việt (California, USA).
Ngày 6 tháng 1 năm 2005.
---------------------------------------------------------------------------------------------
CUỘC SỐNG VÀ TÌNH BẠN
November 18, 2025
Tác giả: Việt Hải-Hình ảnh & Trình bày: Khánh Lan
Từ phải trái sang trái: NV Nguyễn Quang và NV Việt Hải.
NGƯỜI BẠN CHÂN THÀNH CỦA TÔI
Bạn luôn đến với tôi khi tôi cần
Và giúp dỡ tôi đứng dậy khi tôi thất bại,
Nhưng bạn không bao giờ phàn nàn trách móc về tôi,
Hỡi người bạn chân thành của tôi!
Tu es toujours là pour moi quand j’ai besoin de toi,
Et tu me relèves quand je tombe,
Mais tu ne te plains jamais et tu ne me blâmes jamais,
Mon ami si fidèle!
You always come to me when I need you
And help me up when I fail,
But you never complain or blame me,
My true friend!
VHLA
TÌNH BẠN THÂN LÀ GÌ NHỈ?
Triết gia Aristotle cho rằng: “Bạn bè là gì nếu không phải là gì một tâm hồn đơn độc trú ngụ trong hai cơ thể.“
Trong tạp chí Pháp Madmoizelle có bài viết về tình bạn thân (L’amitié étroite, A close friendship). Ôi, tình bạn! Kho báu quý giá mà tất cả chúng ta đều muốn tìm thấy và được ở gần ngay bên nó, được gói gọn bằng một tình bạn lâu năm.
Bạn bè trước tiên và trên hết là một đồng minh, là người thực sự vui mừng trước hạnh phúc và thành công của bạn mình. Tình bạn thực sự là giúp đỡ người khác “miễn phí“, vì hạnh phúc của họ cũng là một phần nhỏ sự “cho đi” của bạn. Những người thực sự quý giá, những người truyền cho bạn năng lượng, cảm hứng, hỗ trợ và bổ sung cho bạn, nhiều hơn bạn nghĩ.
Hiện nay, con số hội viên bạn bè của Liên nhóm Nhân Văn Nghệ Thuật & Tiếng Thời Gian, khoảng trên dưới 40 người, nhưng rất thân tình và khắng khít bên nhau như anh em cùng một nhà. Trong đó bao hàm một tình thương mến, thông cảm và nâng đỡ lẫn nhau. Ta mừng khi thấy bạn phát triển trong mọi lãnh vực, ta buồn khi thấy bạn gặp phải khó khăn, hoạn nạn. Là những người bạn thân, ta thực sự có thể cảm nhận được những gì bạn ta đang trải qua, dù là ta đã từng trải qua hay chưa.
Bạn thân ơi! Có còn gì quý hơn tình bạn? Tình bạn thật tuyệt vời và luôn ở bên cạnh để khích lệ ta khi ta đang trong tình trạng chán nản, buồn bã, bạn ta là người cổ vũ tinh thần cho ta, bạn nhắc nhở ta về những điều tuyệt vời mà chỉ có bạn bè thân tình mới có thể mang lại cho ta một thế giới luôn tập trung vào những phẩm chất tích cực, giúp ta toại nguyện và tỏa sáng liên ngành hoạt động. Bạn thân của chúng ta luôn ủng hộ ta! Dù trong bất kỳ tình huống nào, bạn thân ta luôn ở bên cạnh ta, họ luôn có mặt.
Như nhạc của James Taylor và Carole King hát:
Bạn chỉ cần gọi tên tôi
Và bạn biết tôi ở đâu
Tôi sẽ chạy đến gặp bạn lần nữa
Đông, xuân, hạ hay thu
Tất cả những gì bạn cần làm là hãy gọi
Và tôi sẽ có mặt
Vâng, tôi sẽ có mặt
Bạn có một người bạn thân.
Người bạn thân là người mà ta có thể tin tưởng và cảm thấy thoải mái khi ở bên cạnh. Một người bạn thực sự luôn ủng hộ bạn bè và khiến bạn bè cảm thấy được trân trọng. Tình bạn chứng tỏ được sự quan tâm chân thành đến cuộc sống của ta, chấp nhận và tôn trọng con người ta, khiến tình bạn bè cảm thấy tốt đẹp hơn. Tình bạn đích thực bao gồm một loại tình thân mặc nhiên, luôn luôn đồng hành cùng chúng ta qua những thăng trầm của cuộc sống. Bạn có biết những sinh hoạt nhóm qua lâu ngày nối kết tình bạn thân thiết bền vững, rất có giá trị cho hạnh phúc và thành công cá nhân của từng bạn bè. Một người bạn tốt là người bạn muốn sinh hoạt chung, chia sẻ trách vụ, niềm tin khiến ta cảm thấy tuyệt vời khi tin tưởng nhau. Tình bạn cần sự cảm thông, hiểu tánh tình nhau, cho nhau tiếng cười, vì nụ cười là liều thuốc của cuộc sống.
Các bạn của tôi ơi! Uống cho say ngheng….. không say không zìa à ngheng….
Minh Thư: Hey, hey, ai nói chi đó …… Hông say hổng zìa à nghe……
Ừa….thì không say không Zìa….Dô..dô…dô…
Những người bạn tuyệt vời sẽ giúp chúng ta giảm bớt căng thẳng. Theo nghiên cứu được công bố trên tờ American Journal of Lifestyle Medicine (Tạp chí Y học Lối sống Hoa Kỳ), sự hài hước giúp giảm căng thẳng và cải thiện chứng trầm cảm, lo âu. Vậy nên, nếu bạn bè cho ta niềm vui, tiếng cười, giúp ta cải thiện sức khỏe và hạnh phúc cho chính ta và bạn bè.
Phải, “Best friends forever” là một ý tưởng mô tả tình bạn thân thiết kéo dài mãi mãi. “Mãi Mãi Tình Bạn” được viết tắt là MMTB.
Định nghĩa về MMTB là thuật ngữ chỉ bạn thân QUEN LÂU NGÀY hoặc bạn thân thiết của những ai đó và được đặc trưng bởi sự bền vững, bất kể ý nghĩa của tình bạn đã thay đổi bao nhiêu lần trong cuộc đời họ. MMTB thường có mối tương quan mật thiết và có những trải nghiệm chung, chẳng hạn như sinh hoạt chung nhóm hoặc cùng chia sẻ “goût” thi ca, văn học hay âm nhạc.
Nhà văn Sir Pelham Grenville nói: “Không có nền tảng nào vững chắc hơn cho một tình bạn đẹp hơn là cùng nhau thưởng thức goût văn chương văn học.”
Các mối liên quan được gọi là BFF hay MTMB được phổ biến ở trong các nhóm sinh hoạt đồng sở thích và tiệm tăng theo tháng năm sinh hoạt chung. Thuật ngữ BFF không nhất thiết mang ý nghĩa độc quyền; nhưng lại tùy thuộc vào cách hiểu hoặc triết lý riêng của mỗi người về khái niệm mãi mãi tình bạn, “BFF”, một người có thể không có nhiều hơn một bạn bè “BFF” cùng một lúc.
Nguồn gốc xuất phát từ trong tập phim “The One at the Beach” của loạt phim Friends, Phoebe sử dụng thuật ngữ MMTB hay BFF và phải giải thích với những người còn lại trong nhóm rằng nó có nghĩa là “best friends forever“.
Nhà văn Barbara Delinsky mô tả một người bạn thân là: “Một người mà bạn không cần phải gặp mặt mỗi ngày mà vẫn giữ được sự kết nối, một người thương mến bạn dù bạn có thường xuyên nói chuyện hay không, một người sẵn sàng bỏ mọi thứ và luôn bắt chuyện hay chia sẻ tiếp theo những gì bạn cần. Đó là một người không quan tâm đến việc bạn ấy ăn ở đâu hay ăn gì, miễn là bạn ta luôn quan tâm về bạn.”
Bạn bè là những người đặc biệt mang đến sự tích cực giúp đỡ nhau và hỗ trợ cho cuộc sống của chúng ta. Họ làm cho những khoảnh khắc vui vẻ trở nên ngọt ngào hơn và giúp chúng ta vượt qua những khó khăn. Nhưng trở thành một người bạn tốt cũng đáng trân trọng không kém! Điều đó có nghĩa là bạn cũng dành cho họ lòng tốt, sự kiên nhẫn và sự thấu hiểu mà bạn mong muốn nhận được, nuôi dưỡng một mối quan hệ được xây dựng trên tình yêu thương và sự tôn trọng lẫn nhau.
Bạn bè cho ta niềm vui, tiếng cười…..
Nhà văn Richelle Mead: “Chỉ có một người bạn thân thực sự mới có thể bảo vệ bạn khỏi những nguy hiểm không ngờ.” (Người dám hy sinh vì bạn).
Trong trường hợp của GS Luật ở Harvard Elisabeth Foley cho là: Thật là một khám phá thú vị, tuyệt vời nhất mà những người bạn thực sự tạo ra là họ có thể phát triển riêng biệt tài năng mà không ở xa cách bạn. Tình bạn đích thực vượt qua những cản trở về thời gian cho sự đổi thay. Bạn bè có thể theo đuổi những ước mơ khác nhau, dù ở xa nhau hoặc khám phá ra những sở thích mới, nhưng mối liên kết tình bạn với họ vẫn luôn bất biến.
Trong tình bạn bè chúng ta chấp nhận và trân trọng sự phát triển tài năng của nhau, biết rằng mối tương quan bằng hữu của họ đủ mạnh mẽ để vượt qua những biến động của cuộc sống. Ngay cả khi con đường của họ rẽ sang hướng khác, mối liên kết đặc biệt đó vẫn là điểm tựa của sự hỗ trợ và yêu thương.
Đối với triết gia Pháp Albert Camus ghi nhận là bạn đừng đi sau tôi; tôi có thể không dẫn đầu. Và bạn cũng đừng đi trước tôi, tôi có thể không theo sau bạn. Chỉ cần bạn đi bên cạnh tôi và làm bạn với tôi. Camus nhấn mạnh sự bình đẳng trong tình bạn. Ông mong muốn một người bạn thân đồng hành cùng mình, chứ không phải một người chỉ huy chỉ đạo hay đi theo mà không góp ý kiến.
Một người bạn thân thực sự là người luôn sát cánh bên bạn dù khó khăn, luôn dành cho bạn lòng trung thành và sự tin tưởng tuyệt đối. Họ là những người luôn ủng hộ bạn, bất kể những thử thách trong cuộc sống có thể xảy ra.Theo một nghiên cứu của tạp chí Psychology Today, lòng trung thành là một trong những phẩm chất được đánh giá cao nhất trong tình bạn, với 92% số người được hỏi cho rằng đây là điều thiết yếu. Một người bạn thân là người giữ bí mật cho bạn, bảo vệ bạn khi bạn vắng mặt và ăn mừng thành công của bạn như thể đó là thành công của chính họ.
Lời bài hát You’ve Got a Friend
Khi bạn buồn bã và đau khổ
Và bạn cần một bàn tay giúp đỡ
Và chẳng có gì, ôi, chẳng có gì suôn sẻ
Hãy Nhắm mắt lại và nghĩ về tôi
Và chẳng bao lâu nữa tôi sẽ ở đó
Để thắp sáng cả những đêm đen tối nhất của bạn
[Điệp khúc]
Bạn chỉ cần gọi tên tôi
Và bạn biết tôi ở đâu
Tôi sẽ chạy đến, ôi, yeah, em yêu
Để gặp lại bạn
Mùa đông, mùa xuân, mùa hè, hay mùa thu
Tất cả những gì bạn cần làm là hãygọi
Và tôi sẽ ở đó, yeah, yeah, yeah
Bạn có một người bạn thân.
Minh Thư: …Ái chà! Chú Vương Trùng Dương ui….say quá rồi….ca sao nổi nữa nè trời ……
You’ve Got a Friend Lyrics
When you’re down and troubled
And you need a helping hand
And nothing, oh, nothing is going right
Close your eyes and think of me
And soon I will be there
To brighten up even your darkest nights
[Chorus]
You just call out my name
And you know wherever I am
I’ll come running, oh, yeah, baby
To see you again
Winter, spring, summer, or fall
All you got to do is call
And I’ll be there, yeah, yeah, yeah
You’ve got a friend
Vương Trùng Dương: Ai muốn cưới “Cháu Mộng Thủy” của tui…hừ…, thì phải bước qua ….của tui các đã…..
Paroles de «Tu as un ami»
Quand tu es triste et que tu as des soucis
Et que tu as besoin d’aide
Et que rien, oh, rien ne va plus
Ferme les yeux et pense à moi
Et bientôt je serai là
Pour illuminer même tes nuits les plus sombres
[Refrain]
Il te suffit d’appeler mon nom
Et tu sais que où que je sois
J’accourrai, oh oui, bébé
Pour te revoir
Hiver, printemps, été ou automne
Il te suffit d’appeler
Et je serai là, oui, oui, oui
Tu as un ami
Theo tạp chí Pháp Philosophie, trong tất cả các mối tương quan liên kết khi triết gia Aristotle phân biệt ra ba loại tình bạn: tình bạn hữu ích, dựa trên lợi ích cá nhân; tình bạn dễ chịu, dựa trên niềm vui; và cuối cùng, tình bạn, hiếm hoi hơn và khắt khe hơn, dựa trên đức hạnh và hướng đến những giá trị tốt đẹp chân thiện mỹ. Trở lại chủ đề thế nào là bạn tốt thì đó là người luôn ở kề bên, trung thực và sẵn sàng chia sẻ, lắng nghe khi bạn cần. Bài viết này sẽ giúp bạn hiểu rõ hơn về những phẩm chất và cách duy trì một tình bạn bền vững, thực sự đầy ý nghĩa. Chúng ta trải nghiệm khi khám phá ra ngay để biết làm sao trở thành và có được những người bạn tốt trong cuộc sống.
Theo trên New Philosopher magazine thì một người bạn tốt là người không chỉ cùng ta chia sẻ niềm vui mà còn luôn sẵn sàng đồng hành trong những lúc khó khăn. Dưới đây là những đặc điểm nổi bật của một người bạn tốt luôn lắng nghe những gì bạn chia sẻ, bất kể đó là vấn đề lớn hay nhỏ. Họ sẽ tôn trọng ý kiến của bạn và sẵn lòng đưa ra những lời khuyên chân thành khi cần thiết.Thêm nữa, khi bạn trải qua những giai đoạn khó khăn, người bạn tốt sẽ không bao giờ bỏ rơi bạn. Họ sẽ luôn sẵn lòng giúp đỡ bạn vượt qua thử thách, từ việc đơn giản như động viên tinh thần cho đến việc hỗ trợ thực tế khi cần. Và bạn tốt sẽ không ích kỷ và biết chia sẻ, dối với một tình bạn tốt đòi hỏi sự cho đi mà không mong nhận lại. Người bạn tốt không chỉ biết nhận mà còn sẵn sàng chia sẻ và giúp đỡ bạn khi bạn cần, không vì lợi ích cá nhân mà chỉ vì tình cảm chân thành.
Thụy Lan: Ba yếu tố sau cần nên suy xét:
– Lòng trung thực với người bạn tốt không quảng ngại nói ra sự thật, cho dù điều đó có thể khiến bạn bè khó chịu. Họ sẽ thẳng thắn chỉ ra những thiếu sót để chúng ta có thể cải thiện và phát triển bản thân.Và sự tôn trọng: Người bạn tốt luôn tôn trọng ý kiến, sự khác biệt của nhau, không bao giờ cố tình áp đặt hay coi thường. Sự hỗ trợ về mặt tinh thần, đối với một người bạn tốt không chỉ giúp đỡ trong lúc khó khăn, mà còn là nguồn khích lệ tinh thần, giúp chúng ta vượt qua những thử thách và khó khăn trong cuộc sống.
– Tôn trọng quan diểm và không phán xét bài bác khắc khe nhau. Nên tôn trọng ý kiến và quyết định của bạn bè là điều cần thiết trong một mối tương quan lẫn nhau. Một người bạn tốt sẽ không phán xét mà thay vào đó hỗ trợ và đưa ra những lời khuyên tích cực.
– Rộng lượng và sẵn sàng tha thứ lỗi lầm. Một người bạn tốt không chỉ rộng lượng về vật chất mà còn cả về tinh thần. Họ biết tha thứ khi bạn mắc sai lầm và không để những lỗi lầm nhỏ làm ảnh hưởng đến mối liênn hệ tình bạn. Có ưu điểm công bằng và bình đẳng giữa bạn bè. Tình bạn dài lâu cần sự đối xử công bằng, không thiên vị và tôn trọng sự khác biệt của bạn bè. Điều này giúp ta duy trì sự hòa hợp và không có sự bất công trong mối tương quan bạn bè.
Nữ Sĩ Dương Hồng Anh cắt bánh khai mạc
Ngày Tạ Ơn Cám Ơn Bạn
Khi khó khăn ập đến, tôi biết bạn luôn ở bên cạnh
Và rồi bạn đã giúp dỡ tôi đứng vững trên mặt đất.
Bạn cứu giúp tôi vượt qua những ngày tháng đen tối nhất.
Vì vậy, tôi viết bài thơ ngắn này cho bạn
và nói với bạn từ tận đáy lòng chân thành tôi
Ngày Tạ Ơn tôi xin ngàn lân cám ơn bạn!
Thanksgiving Day Thank You
When times get tough, I know you’re there
And you’ve helped me get my firm feet on the ground.
You’ve helped me through the darkest of days.
So I’m writing this short poem for you
and telling you from the bottom of my heart
Thank you a thousand times on Thanksgiving Day!
Remerciements pour Thanksgiving
Quand les temps sont durs, je sais que tu es là.
Tu m’as aidé à garder les pieds sur terre.
Tu m’as soutenu dans les moments les plus sombres.
Alors, je t’écris ce court poème,
et je te dis du fond du cœur :
Merci mille fois en ce jour de Thanksgiving !
VHLA.
CÁM ƠN MỘNG THỦY ĐÃ TỔ CHỨC MỘT BUỔI HỌP MẶT TẠ ƠN BẠN BÈ-2025 THẬT VUI VÀ ẤM CÚNG. TOÀN THỂ CÁC BẠN BÈ TRONG LIÊN NHÓM NVNT & TTG.
CALIFORNIA, NOVEMBER 16. 2025
Bài viết về GS Dương Ngọc Sum
From: Vuong Trung Duong
Sat, Nov 22, @12:08 PM
Gửi bài viết về GS Dương Ngọc Sum
(Trong attachment có kèm hình ảnh)
Dương Ngọc Sum - từ cậu bé chăn trâu trở thành giáo sư khả kính
Vương Trùng Dương
Giáo Sư Dương Ngọc Sum, với tôi, là hình ảnh tiêu biểu, đáng kính từ tính tình hòa nhã, nhân cách, hiếu học, luôn luôn cởi mở, hòa nhã, thân thiện với mọi người.
Ông định cư tại Hoa Kỳ theo diện H.O 3 vào tháng 7 năm 1990 (trước tôi một tháng, H.O 4) và cũng trải qua những giai đoạn thăng trầm trong tháng ngày tị nạn.
Nhân dịp kỷ niệm Lễ Thượng Thọ 90 tuổi của GS Dương Ngọc Sum, nhà giáo và nhà văn, nhà thơ Dương Tử, viết những dòng về ông.
* Tuổi Thơ
Tân Uyên ngày xưa thuộc tỉnh Biên Hòa, cách Sài Gòn khoảng 50km về hướng tây bắc. Quê hương của nhà văn Bình Nguyên Lộc đã đề qua nhiều bài viết vùng đất nầy. Và là quê hương của Dương Ngọc Sum.
Ông sinh năm 1935, thân phụ là nhà giáo qua đời năm 1946, vì lý do chính trị… Ông viết: “Sau mấy tháng trốn tránh: ban ngày lính Tây ruồng bố, bắt bớ, ban đêm Việt Minh về phá hoại, đấp mô, đốt chợ, đốt trường học, dùng chày đập đầu các viên chức trong làng. Cha tôi mất đêm 29 sáng 30 tháng Chạp Ất Dậu (1/2/46), chiều 30 Tết âm thầm chôn trong vườn nhà, sáng hôm sau là Mùng Một Tết Bính Tuất (2/2/1946) thọ 40 tuổi, chôn cất nội ngày 30 vì nhà nghèo, do ông Ngoại cho tiền lo đám tang, vì an ninh (bị Việt Minh và lính Tây theo dõi) và vì tập tục không để qua năm”. Trong hoàn cảnh khó khăn, một Mẹ, sáu con nhỏ: Người anh lớn 14 tuổi, bị khuyết tật (cận thị nặng), em út, mới mấy tháng tuổi (sau là pilot trực thăng Phi Đoàn 2I9).
Vừa mới đi học trường làng, ngày 9/3/45 Nhật đảo chánh Pháp, chiếm đóng trường, phải nghỉ học. Trong trường tiểu học Tân Ba (chương trình Pháp), chỉ có tới Lớp Nhì, học giỏi nhất lớp nhưng vì hoàn cảnh khó khăn nên không thể vào Sài Gòn. Ở nhà giúp Mẹ gặt lúa, đập lúa, tỉa đậu, nhổ đậu, lên giồng khoai, giữ trâu, hốt phân, rửa chuồng. Gặp lúc có nhiều công việc, phải xin cho nghỉ học mấy hôm…
Câu chuyện tuổi thơ đề cập. Lúc đó thi vào Lớp Năm ở Pétrus Ký rất khó với tỷ lệ 1/3 và được trúng tuyển. Lycée Pétrus Trương Vĩnh Ký được thành lập cho năm học đầu tiên 1928-1929. Dạy theo chương trình Pháp, thời Việt Nam Cộng Hòa, trường trung học công lập mới chuyển sang chương trình Việt.
Thấy con hiếu học nên thân mẫu vay mượn, gom tiền dắt xuống Sài Gòn kiếm nhà bà con xin cho ở trọ nhưng không có kết quả!
Trở lại quê nhà cùng các bạn mục đồng dẫn trâu ra các đám ruộng lúa đã gặt xong, bên cạnh hương lộ, cho ăn lúa, rạ còn sót, trước khi bắt đầu việc cày bừa, rồi xúm nhau lên mặt đường chơi đánh đáo với nhau. Bất ngờ có một ông già đi ngang qua, ngừng xe đạp, ra dấu gọi lại bảo. Ông giật mình ngó lên thì ra là thầy dạy. Thầy ôn tồn hỏi: “Sắp đến ngày rồi sao con chưa đi tựu trường?”. Ông trả lời “Thưa Thầy, Mẹ con bảo con nghỉ học vì không có chỗ ở và không tiền trả tiền cơm tháng”. Thầy ngỏ ý tiếc rẻ, bao nhiêu người thi không đậu, còn mình thi đậu rồi lại bỏ không học! Thật đáng tiếc! Thầy bảo đưa vào nhà gặp Mẹ để tìm cách giúp đỡ. Mẹ ông khóc: “Tôi cũng muốn cho con tôi đi học để sau nầy nối nghiệp Cha nó nhưng tôi không đủ sức, còn có anh nó, nhưng bị khuyết tật và 4 đứa em nhỏ, chỉ có nó là đứa chịu cực chịu khổ ở nhà để giúp tôi thôi!”. Chia tay cảm dộng, Thầy của ông ra về, còn ông trở lại bãi chăn trâu!
Hôm sau, Thầy cho gọi ông lên nhà ở Ấp Chợ để báo tin mừng: Hôm qua, Thầy đã cấp tốc đi Sài Gòn, đến nhà người học trò cũ cùng làng, nay đã thành đạt, đang làm thư ký cho hãng cưa gỗ của người Pháp Brossard Mopin tại Dakao, có vợ và một con nhỏ, đang tìm một garcon bé trai giúp việc sai vặt. Thầy đề nghị với người học trò cho ông vào làm, không cần lương, chỉ cho ở trọ và đươc đi học mỗi ngày một buổi, cơm nước thì không đòi hỏi gì, có gì ăn nấy, nhà chật, có thể ra trại cưa ở chung với thợ cưa, đèn thì nhờ đèn security để học bài, làm bải. Đi học lạ đường sá thì theo bạn Trần Kim Thạch, cùng đỗ một khóa nhưng khác lớp, về sau là Tiến Sĩ Địa Chất ở Anh Quốc. Thầy cho ông một xe đạp cũ của con, 30 đồng thay vỏ ruột xe, và 20 đồng mua sách vở và dặn thỉnh thoảng ghé thăm thầy, cho biết có cần gì thì cho Thầy biết sẽ giúp cho.
Trải qua 4 năm Cao Đẳng Tiểu Học của con nhà nghèo (Enseignement Primaire Supérieure) (1949-1953).
Trong 4 năm dài, bao nhiêu khó khăn mà một thanh thiếu niên, mồ côi nhà nghèo phải giải quyết để không bỏ cuộc và đạt mục đích. Được thọ giáo với các vị thầy nổi tiếng. Hai năm 2ème và 3ème học cầm chừng, dưỡng sức, năm 4ème quan trọng và ông thi đậu 3 cuộc thi chỉ trong một Khóa (1ère Session):
Bằng Thành Chung (Diplôme d’Etudes Primaires Supérieures Indochinoises - Cao Đẳng Tiểu Học Đông Dương) ra trường thi đậu với Mention Assez Bien
Brevet D’etudes Du Premier Cycle Du Second Degré (không bắt buộc, do Bộ Giáo Dục Pháp tổ chức, ông tự ý nộp đơn xin thi và thi đậu).
Seconde Moderne, thi đâu với Học Bổng Demi-Boursier (học bổng bán phần)
Thầy đậu Viết Écrit Diplôme bên Pétrus Ký và bên Marie Curie.
Dưới thời Pháp thuộc hệ thống giáo dục tại Việt Nam giữa thập niên 1940’ được tổ chức theo mô hình Pháp:
Sơ Đẳng Tiểu Học - Certificat d’Études Primaires Franco-Indigènes (CEPFI)
Cao Đẳng Tiểu Học - Văn bằng: Diplôme d’Études Complémentaires (DEC) hay còn gọi: Bằng Thành Chung - Brevet d’Enseignement Primaire Supérieur (BEPS)
Tú tài bán phần (Tú tài I) - Baccalauréat I, còn gọi Premier Cycle
Tú tài toàn phần (Tú tài II) - Baccalauréat II. Điều kiện vào đại học.
* Thầy Giáo & Người Lính
Sau khi tốt nghiệp Tú Tài II (toàn phần) ông thi vào trường Sư Phạm, Khóa I hệ ba năm (1955-1958) lúc đó gọi là Cao Đẳng Sư Phạm. Theo học ngành nầy sinh viên có học bổng, ổn định cuộc sống. Ông ở trọ nhà của vợ chồng ông bà chủ xe đò Sài Gòn - Vũng Tàu và lo cho người em lên Sài Gòn học. Sau khi ra trường, ông được bổ nhiệm về dạy trường trung học Pétrus Ký, Đệ Nhất Cấp. Ông tiếp tục theo học Đại Học Văn Khoa, đậu bằng Cử Nhân Giáo Khoa Văn Chương Việt, dạy các lớp Đệ Nhị Cấp. Giáo sư Sử Địa của Pétrus Ký, ngoài ra, ông còn dạy thêm vài trường với các môn dạy khác nhau.
Với người bạn đời từ khi ông học năm Deuxième Année tại Lycée Pétrus Ký năm 1950, khi ông ở đậu để đi học Trường Pétrus Ký… Năm 1960, cô Hồ Thị Hiệp, tốt nghiệp Sư Phạm, mới ra trường dạy tại Trường Nữ Trung Học Lê Ngọc Hân ở Mỹ Tho rồi Trường Mạc Đĩnh Chi ở Sài Gòn. Sau khi đám cưới đám cưới rồi cùng dạy môn Sử, Địa ở trường Pétrus Ký. ÔB được cấp căn nhà trong cư xá của nhà trường.
Năm 1962, cô có bầu, thì có lệnh Tổng Động Viên, ông nhập ngũ Khóa 14, Trường Bộ Binh Thủ Đức. Ra trường, may mắn cho về phục vụ tại Bộ Chỉ Huy Tiếp Vận III đóng tại Thành Oma, sau thuyên chuyển xuống Phòng Tuyển Binh ở Bến Chương Dương. Sau đó được đổi thành Sở Động Viên 3 trực thuộc Nha Động Viên / Bộ Quốc Phòng. Năm 1966 giải ngũ, dạy lại trường xưa.
Sau biến cố Mậu Thân 1968, thay vì đến trình diện tái ngũ tại đơn vị Quản Trị Địa Phương 3, ông đến trình diện ngay tại Nha Động Viên BQP, và được giữ lại làm việc tại đó trong 2 năm, được thăng cấp bậc Đại Úy thì có lệnh biệt phái trở về Bộ Giáo Dục năm 1971…
Cuộc đời binh nghiệp của ông được may mắn vì phục vụ ở Sài Gòn nên có dịp dạy thêm.
Giữa năm 1971, đang trong tình trạng biệt phái tại Trường Pétrus Ký, Bộ Giáo Dục báo tin nhận “Nhiệm Vụ Mới”.
Trong Khối Nghiên Cứu & Phát Triển Giáo Dục, ông được bổ nhiệm phụ trách Văn Phòng của Khối, và cải ngạch Thanh Tra. Công việc nầy quá nặng nề và có sự tranh chấp nên ông muốn trở lại dạy học ở Trường Pétrus Ký cho thoải mái nhưng bị từ chối.
* Dương Tử
Với bút hiệu Dương Tử (người con họ Dương) sáng tác thơ, văn đã ghi lại quãng đời của ông từ tuổi thơ đến tháng ngày ở hải ngoại. Người bạn thân dạy cùng trường là giáo sư Vũ Ký, với sở học và sở thích văn chương Pháp, nếu ông đi vào lãnh vực biên khảo và dịch thuật sẽ có nhiều bài viết, tác phẩm có giá trị. Nhiều tác giả nổi tiếng nơi mái trường nầy như: Bình Nguyên Lộc, Nguyễn Thanh Liêm, Võ Hoài Nam (Tiểu Tử), Nguyễn Văn Sâm, Nguyễn Xuân Hoàng, Trần Đại Lộc, Nguyễn Khắc Kham, Bùi Tuyết Hồng, Lê Văn Khoa, Lâm Vĩnh Thế, Nguyễn Hữu Ba, Phạm Mạnh Cương, Phạm Thế Ngũ… Và sau này các cựu học sinh đã theo học ngôi trường nầy khi định cư ở hải ngoại.
Sau năm 1975, ông đi tù, được thả năm 1978, gia đình ông bị đày đi vùng Kinh Tế Mới, cho hai con vượt biên. Ông cũng vượt biên nhưng thất bại, trong bài viết Một Chuyến Vượt Biên Kinh Hoàng với thảm cảnh hai đứa con còn nhỏ khi vượt biên, gặp nguy hiểm nhưng rồi được cứu vớt. Bài viết nầy ghi lại của cháu QH sau nầy kể cho ông.
Khi có chương trình H.O vì chỉ 3 năm nên không đủ tiêu chuẩn. Vợ chồng ông có con làm thủ tục bảo lãnh, khi phỏng vấn vì bị đi tù nên phái đoàn của Mỹ cho chuyển sang diện H.O.
Trong website Hội Ái Hữu Petrus Trương Vĩnh Ký Úc Châu có loạt bài Thư Của Thầy Dương Ngọc Sum “Cuộc Đời Của Người Trai Thời Loạn” Gởi Học Trò Petrys Ký, gồm 10 phần ghi lại cuộc đời của ông trong suốt nhiều thập niên qua. Với mái trường nầy, ông đã gắn bó từ thuở đi học và trở lại dạy. Có nhiều môn sinh sau đó cũng là đồng nghiệp với vị thầy nên có nhiều kỷ niệm.
Năm 2005, ông vào tuổi thát thập, nhà văn Huy Phương viết bài Dương Ngọc Sum & Cuộc Đổi Đời Trên Đất Mỹ. Trích những phần chính vì đã đề cập ở trên:
“Từ một thanh tra giáo dục, trở thành người quét chùa, bán chợ trời, giữ em, thợ nướng bánh Song Long… để làm lại cuộc đời. Cuộc đời của thầy giáo Sum gắn liền với ngành giáo dục từ khi ông ra trường sư phạm cho tới lúc ông phải đứng ra bàn giao Bộ Quốc Gia Giáo Dục Việt Nam Cộng Hòa lại cho đoàn tiếp thu của Cộng Sản từ Hà Nội…
(Khi tị nạn ở Mỹ)… Thoạt đầu ông cũng hy vọng rằng, với vốn liếng học hành của mình, ông có thể kiếm được một việc làm tương đối trên đất Mỹ. Dương Ngọc Sum thi vào ngành cán sự xã hội, nhưng tiếng Anh với “accent” Pháp đặc của ông Mỹ nghe không nổi, sau đó ông lại hy vọng vào ngành giáo dục, được nhận vào làm “phụ giáo”, nhưng học khu chỉ cắt cho ông bốn giờ mỗi tuần, chia ra tại hai trường, nhưng với công việc như thế không thể nào đủ sống.
Không nản chí và nghĩ rằng phải cắp sách đến trường dạy nghề thì may ra mới kiếm được việc làm dễ dàng, Dương Ngọc Sum và nội tướng của ông cắp sách vào trường dạy nghề ghi danh theo học hai khóa học mà ông nghĩ là thiết thực nhất, chỉ trong vòng 6 tháng, đó là khóa “Nursing Assistant” và “Home Health Assistant”.
Tốt nghiệp, cả hai ông bà xin được việc tại Florida Hospital tại Huntington Beach, tuy ở hai department nhưng cùng một phiên trực trong ngày. Có thể nói nghề “Nursing Assistant” (tạm dịch là y công) là một nghề vất vả, khó nhọc nhất trong các bệnh viện, phải tiếp xúc, lo vệ sinh cho các bệnh nhân, nhất là các bệnh nhân liệt giường. Trong giới y tá tại Hoa Kỳ, người ta thấy phần lớn nhân viên là người Phi Luật Tân. Với số đông và làm việc lâu năm tại bệnh viện này, họ bênh vực nhau và kỳ thị, bất công ra mặt với hai người Việt Nam tại đây, do đó chỉ ít lâu sau, không chịu nổi căng thẳng và cực nhọc, thầy cô giáo Sum phải bỏ việc.
Sau đó, hai vợ chồng ghi danh vào college đi học lại, và thầy giáo Sum vừa đi học vừa làm đủ thứ nghề, tóm lại là ai chỉ việc hay giới thiệu việc gì thì làm việc đó. Có một thời gian có người giới thiệu, thầy Sum đến tư gia săn sóc cho một cụ già tám mươi tuổi đang bị bệnh (ông có licence “Health Care Assistant”). Ít lâu sau, cụ già qua đời, gia chủ quí cách làm ăn chăm chỉ của thầy, sợ thầy thất nghiệp lại nhờ thầy tạm babysit con mình, bồng bế, đút cơm, thay tã. Nhưng cũng chỉ được một thời gian ngắn, hai vợ chồng gia chủ phải đổi đi tiểu bang khác, Dương Ngọc Sum lại thất nghiệp.
Có người giới thiệu, Dương Ngọc Sum nhận đi quét chùa, mỗi giờ được trả $5.00, tám giờ cũng được $40.00. Ông cũng được bạn của con rủ đi bán chợ trời Thứ Bảy, Chủ Nhật tại South Coast cho một bà chủ Mỹ. Gian hàng này chuyên bán phong linh (chimes), sáng dọn hàng ra, chiều thu lại nhưng giờ khác đứng bán hàng. Một ngày nọ, cậu bạn đồng nghiệp, lúc cho hàng lên xe, cột dây không kỹ, phong linh bung ra rớt xuống đường gãy khá nhiều, cậu bị đuổi việc, thầy Sum vì tình đồng đội cũng “quit job” theo!
Lúc đó “Song Long Food To Go” trên đường Bolsa cần người làm bánh, ông Võ Khôi trước kia là phụ huynh học sinh của Petrus Ký, thấy thầy thất nghiệp giới thiệu cho thầy. Không ngờ ông thầy Sum này lại cần cù, chăm chỉ khéo tay, chỉ sau một năm nhào bột, đánh trứng, thầy được nâng đỡ lên làm thợ làm bánh, chỉ ra phân lượng, điều kiển máy nướng điện và cắt, bánh, phết kem để cho các cô thợ khác nặn hoa và chữ.
Làm bánh được hai năm, Dương Ngọc Sum lại bỏ nghề, trở lại Santa Ana College đi học mấy “tín chỉ” về chemistry. Sau khi hoàn tất chứng chỉ này này, ông lại vào xin việc tại một hãng mỹ phẩm, chuyên sản xuất mỹ phẩm cho các bà như kem rửa mặt, thoa mặt ban đêm, ban ngày và các loại kem đánh răng. Ít lâu sau không cạnh tranh nổi với hàng Âu Châu, hãng này lại quay sang sản xuất dược thảo (herbal medecine).
Qua bao nhiêu nghề nghiệp lang bạt, phải hơn bốn năm, Dương Ngọc Sum mới có được một việc làm ổn định, với đồng lương khá cao tại hãng mỹ phẩm này và hiện nay ông phụ trách phòng “Research & Development và Cosmetic Lab” của hãng. Nhờ vậy, ông mới đủ điều kiện bảo lãnh được cho gia đình con gái ông sang đoàn tụ cách đây sáu tháng. Năm nay, Dương Ngọc Sum đã vào tuổi 70, nhưng ông còn đủ sức khỏe để theo đuổi công việc này vài ba năm nữa.
Khi phải làm lại cuộc đời trên đất Mỹ với cái tuổi 55, nhiều khi Dương Ngọc Sum cũng thấy nản lòng. Ông đã phải làm những nghề nghiệp quá ư vất vả, xa lạ với cuộc đời của một thầy giáo như ông, nhưng bỏ nghề này theo nghề khác, chưa lúc nào Dương Ngọc Sum chịu thúc thủ nằm nhà, ăn tiền thất nghiệp hay xin trợ cấp. Ông không như những người khác vẫn ôm riết cái dĩ vãng của mình, ông lăn lưng vào cuộc sống không nề hà lấm láp. Phải nói, Dương Ngọc Sum là một người can đảm, ít có ai có nhiều nghề như ông trên đất Hoa Kỳ. Bạn bè, thân thích ai cũng biết ông là một người lạc quan, vui tính, thích quảng giao và tham gia những sinh hoạt hữu ích cho cộng đồng.
Ông dành thời gian để viết hầu hết cho các đặc san Petrus Ký trong nước Mỹ và ngoại quốc, có bài đăng trên các nhật báo Người Việt, Việt Báo, Viễn Ðông… và làm thơ với bút hiệu Dương Tử, có nghĩa là “con nhà họ Dương”.
Ngoài công việc hằng ngày, GS Dương Ngọc Sum tham gia các sinh hoạt giáo dục, xã hội như cố vấn cho Hội Ái Hữu Pétrus Ký Nam California, Hội Trưởng Gia Ðình Sư Phạm Hải Ngoại, thành viên Giải Khuyến Học và các trung tâm Việt Ngữ Nam Cali.
Từ một Giáo Sư Trung Học Ðệ Nhị Cấp, Thanh Tra Giáo Dục, phụ tá cho Phụ Tá Ðặc Biệt Tổng Trưởng, ông Dương Ngọc Sum khi đến Hoa Kỳ đã trở thành một người bán chợ trời, y công, chăm sóc người già, giữ trẻ, quét chùa… và cắp sách đi học rồi trở thành một chuyên viên mỹ phẩm cho một hãng sản xuất lớn tại Orange County. Với một tâm hồn lạc quan hiếm có, cùng với một sự phấn đấu phi thường, nhà giáo Dương Ngọc Sum là một trong những thành viên H.O. tiêu biểu cho sự nỗ lực trong cuộc đổi đời, để cuối cùng cũng được ổn định trên đất Hoa Kỳ.
(Huy Phương - Người Việt - Ngày 6 tháng 1 năm 2005)
Trong thời gian làm báo, trong những lần sinh hoạt liên quan đến ngành giáo dục, tôi thấy sự hiện diện của ông. Thời gian sau nầy ông và tôi tham gia trong nhóm Nhân Văn Nghệ Thuật & Tiếng Thời Gian mới có cơ hội gặp gỡ nhau. Bản tính ông hiền hòa, cởi mở và lạc quan. Dương Tử làm thơ hơi tếu như Tôi Học Làm Bánh Bao, Tôi Làm Cosmetic… nghĩa là công việc nào cũng làm thơ. Trong Hai Lá Thư Từ Mỹ Quốc, đăng nhiều bài thơ thể thất ngôn bát cú, điển hình như:
Bài thơ khi làm Teacher Aid:
“Giáo chức từ đây dứt cháo rồi
Yêu nghề mến trẻ cũng đành thôi!
Tựu trung là cũng do tiền bạc
Kinh tế nhìn chung chữa phục hồi
Bốn tiếng một tuần sao đủ sống?
Đường đi nước bước lại xa xôi!
Ba mươi năm lẻ trong ngành giáo
Nhắc đến trong dạ luống bồi hồi!”
Thời gian sau nầy, sức khỏe rất yếu, không tự lái xe được vì vậy trong những buổi hội ngộ, tiệc tùng, nếu không có ai đưa đón, thiếu bóng dáng ông!
Little Saigon, November 2025
Vương Trùng Dương
Vương Trùng Dương, tài có địa bàn Bà Nà.
2 attachments
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét