Tìm bài viết

Vì Bài viết và hình ảnh quá nhiều,nên Quí Vị và Các Bạn có thể xem phần Lưu trử Blog bên tay phải, chữ màu xanh (giống như mục lục) để tỉm tiêu đề, xong bấm vào đó để xem. Muốn xem bài cũ hơn, xin bấm vào (tháng....) năm... (vì blog Free nên có thể nhiều hình ảnh bị mất, hoặc không load kịp, xin Quí Bạn thông cảm)
Nhìn lên trên, có chữ Suối Nguồn Tươi Trẻ là phần dành cho Thơ, bấm vào đó để sang trang Thơ. Khi mở Youtube nhớ bấm vào ô vuông góc dưới bên phải để mở rộng màn hình xem cho đẹp.
Cám ơn Quí Vị

Nhìn Ra Bốn Phương

Thứ Năm, 16 tháng 1, 2025

Kính gửi quý vị trưởng thượng và quý anh chị con cóc cuối tuần. - Trần Văn Lương

Dạo:

      Dù cho đến cuối chặng đường,

Nỗi buồn mất nước vẫn vương vấn lòng.

 

Cóc cuối tuần:

 

        

      , 
      .
      ,
      .
      ,
      .
      ,

      .

               

 

Âm Hán Việt:

<!>

 

       Mạt Lộ Thương Ca


Thông thông tuế nguyệt nhược phi hồng,

Chuyển nhãn, ly hương ngũ thập đông.

Nhật đoản, dạ trường, sung lãnh vụ,

Sơn cao, địa trách, tụ hàn phong.

Cô tung cố lý phùng tân khổ,

Độc bộ tha phương ngộ khốn cùng.

Niên tận, tâm trung sầu cánh đại,

Quốc thù do tại, vĩnh nan vong.


            Trần Văn Lương

 

Dịch nghĩa:

 

      Bài Ca Buồn Chốn Đường Cùng


Thời gian vội vã đi qua như ráng trời bay,

Chớp mắt xa quê đã năm mươi mùa đông. 

Ngày ngắn, đêm dài, sương lạnh đầy,

Núi cao, đất hẹp, gió rét tụ lại.

Vết chân đơn độc ở quê nhà gặp nhiều đau khổ đắng cay,

Bước lẻ ở đất người gặp cảnh khốn cùng.

Năm hết, nỗi sầu trong tim lại càng lớn,

Thù nước còn đó vĩnh viễn khó quên.

  

Phỏng dịch thơ:

 

      Bài Ca Buồn Cuối Nẻo


Tuế nguyệt xoay vần tựa ráng bay,

Năm mươi đông đã thoát tầm tay.

Đêm dài, ngày ngắn, sương thành vũng,

Đất trũng, non cao, gió họp bầy.

Quê mẹ, chốn tù đày vất vưởng,

Xứ người, đường mộng tưởng loay hoay.

Năm tàn tháng tận rày trăn trở,

Thù nước, lòng luôn nhớ chẳng khuây.

           Trần Văn Lương

              Cali, 1/2025

 

Lời than của Phi Dã Thiền Sư:

    Than ôi, đã năm mươi năm biệt xứ rồi ư ?

    Thù nhà chưa trả, nợ nước chưa đền, đường cùng đã đến!

    Biết làm sao đây?

    Hỡi ơi!                

Không có nhận xét nào: