2) Bao nhiêu người đã chết trong trại tù lao động (với cái tên mai mỉa oái oăm là “cải tạo”) vì không còn chịu nổi những hành hạ nhằm giết lần mòn từ thể xác đến tinh thần. Những người còn sống thì bị tước hết nhân quyền, không được “làm ăn” chi hết. Hằng trăm ngàn những người tù đó gồm những vị có kiến thức uyên bác như Thầy Tuệ Sỹ, những nhà văn, nhà báo, nhạc sĩ, cùng những quân nhân lỗi lạc, văn võ song toàn, đã bị biến thành những con trâu, những tên nô lệ cho chúng tha hồ bóc lột lao động, tha hồ sỉ vả, nhục mạ, hành hạ triền miên và tha hồ giết không cần tra khảo.
Xin bấm vào đây Tù Ca..Những Ánh Nến Trong Đêm để xem/ nghe và hiểu về tù nhân trong các lao tù cộng sản sau 1975
6) Chùa chiền, Phật Giáo bị các sư quốc doanh phá tan hoang, làm nhớp nhơ, “cửa thiền” trở thành chốn buôn thần bán thánh, đầy mê tín dị đoan…Những vị chân tu, trí huệ siêu phàm như thầy Tuệ Sỹ, thì bị tù đày, theo dõi …
7) Chương trình giáo dục nhồi sọ, để trẻ con chỉ biết nhiều nhất là “bác Hồ” theo những câu chuyện hoang đường, gian dối. Con nít nhỏ phải tự liều mạng mưu sinh, có khi bị giết ghết chỉ vì miếng cơm manh áo cho chính chúng. Trẻ con nghèo không có tiền để trả tiền trường, tiền bàn ghế, tiền quà cáp thầy cô, hiệu trưởng, cả trăm thứ tiền tiêu tiền nghệ, thì chỉ còn nước ở nhà, thất học, cả cuộc đời không ngóc lên được.
8) Chương trình bảo vệ sức khỏe, y tế công cộng cũng chỉ nhờ vào nguồn viện trợ của các hội đoàn hay tư nhân thiện nguyện nước ngoài. Dân nghèo không có bảo hiểm thì khi mắc trọng bệnh chỉ đành chờ chết cho xong một kiếp người xui xẻo
9) Biển bị ô nhiễm, hủy hoại trầm trọng, đảo bị bán. Ải Nam Quan giờ mất đi mấy trăm thước đất, và bao nhiêu đất đai trong nước, những bãi biển ở Nha Trang, Đà Nẵng giờ không còn được xem là “đất nước” của người VN nữa vì đã bị “tư hữu hóa” bởi những “kẻ lạ”!
10) Tệ nạn tham nhũng lan tràn từ trong ra ngoài, từ lớn đến nhỏ, ở mọi hạ tầng cơ sở, kinh khủng gấp trăm ngàn lần thời VNCH (mà họ đã kêu gào là muốn vào để “giải phóng” người dân miền Nam). Tinh thần dân tộc bị tiêu tan bởi đồng tiền ngoại quốc. Họ từng chống những hình ảnh, văn hóa “đồi trụy” của Tây Phương để rồi giờ đây, một xã hội nhan nhản đầy rẫy những người hời hợt, vui vẻ lao đầu vào những phù phiếm xa hoa, những cách mua vui “cặn bã” của xã hội “ngụy” hồi xưa. Số người nghĩ đến tiền đồ dân tộc, tới những giá trị tinh thần như sự hy sinh cao cả, liêm chính cho gia đình, quốc gia, đồng loại và nhân phẩm, nhân quyền của nòi giống Tiên Rồng ngày càng mai một.
Chắc chắn việc liệt kê trên còn thiếu nhiều. Nhưng chỉ vậy thôi có lẽ cũng đủ để tôi trả lời những câu hỏi: Vì sao chưa nguôi ngoai niềm đau mất nước!
Tôi không khóc cho cá nhân tôi, gia đình tôi! Tôi khóc cho một dân tộc đang bị dẫn dắt vào đường tự thiêu, tự diệt!
Minh Phượng
Ngày Quốc Hận , 30/4/2024
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét