Tìm bài viết

Vì Bài viết và hình ảnh quá nhiều,nên Quí Vị và Các Bạn có thể xem phần Lưu trử Blog bên tay phải, chữ màu xanh (giống như mục lục) để tỉm tiêu đề, xong bấm vào đó để xem. Muốn xem bài cũ hơn, xin bấm vào (tháng....) năm... (vì blog Free nên có thể nhiều hình ảnh bị mất, hoặc không load kịp, xin Quí Bạn thông cảm)
Nhìn lên trên, có chữ Suối Nguồn Tươi Trẻ là phần dành cho Thơ, bấm vào đó để sang trang Thơ. Khi mở Youtube nhớ bấm vào ô vuông góc dưới bên phải để mở rộng màn hình xem cho đẹp.
Cám ơn Quí Vị

Nhìn Ra Bốn Phương

Thứ Năm, 16 tháng 5, 2024

Cóc cuối tuần: Trường Lộ Thán - Trần Văn Lương


Dạo:
Quê nhà thăm thẳm nơi nao,
Ai còn mài miệt lao đao đường dài.

Cóc cuối tuần:
<!>

長 路 嘆
日 沉 煙 起 晚 天 暝,
鳥 騎 殘 暉 別 短 亭.
月 散 寒 光 爭 冷 霧,
雲 乘 黑 夜 覆 孤 星.
伶 仃 老 步 家 還 遠,
眷 戀 悲 心 淚 已 晴.
霜 浸 愁 聲 催 憊 腳,
行 人 瘠 弱 勉 登 程.

陳 文 良

Âm Hán Việt:

Trường Lộ Thán

Nhật trầm, yên khởi, vãn thiên minh,
Điểu kỵ tàn huy biệt đoản đình.
Nguyệt tán hàn quang, tranh lãnh vụ,
Vân thừa hắc dạ, phú cô tinh.
Linh đinh lão bộ, gia hoàn viễn,
Quyến luyến bi tâm, lệ dĩ tình.
Sương tẩm sầu thanh thôi bại cước,
Hành nhân tích nhược miễn đăng trình.

Trần Văn Lương

Dịch nghĩa:

Lời Than Đường Dài

Mặt trời chìm, khói nổi lên, trời chiều tối ám,
Chim cưỡi nắng tàn từ giã đoản đình (trạm dừng chân)
Trăng rải ánh sáng lạnh (để) đấu với sương mù lạnh,
Mây nương đêm đen (để) che trùm ngôi sao cô độc
Bước già lẻ loi, nhà vẫn còn xa.
Tim đau thương bịn rịn, (nhưng) nước mắt đã khô.
Sương thấm ướt âm thanh buồn bã thúc giục (đôi) chân mệt mỏi,
Người lữ hành gầy còm yếu đuối gắng gượng lên đường.

Phỏng dịch thơ:

Đường Dài Than Thở

Khói đùn bóng tối ngập trời cao,
Chim cưỡi nắng tàn giã biệt nhau.
Sương lạnh lau nhau vờn ánh nguyệt,
Mây đen mải miết át màu sao.
Nghẹn ngào bước lão, quê đà mất,
Héo hắt lòng đau, lệ hết trào.
Giá buốt cung sầu luôn thúc bách,
Đường dài, lữ khách bước lao đao.

Trần Văn Lương
Armenia, 5/2024

Lời than của Phi Dã Thiền Sư:

Như cánh chim cưỡi nắng tàn đi về nơi vô định, chân lữ khách vẫn lao đao trên đường dài đi tìm lại một quê hương đã mất.
Than ôi!
Thân đã già, mái nhà xưa đâu tá,
Mắt còn cay, nhưng lệ đà vắt cạn.
Hỡi ơi!

Không có nhận xét nào: