Dân Việt Nam dưới thời ‘Xã Nghĩa’
Trai học nghề chôm chỉa liền tay
Gái thì đánh đĩ đêm ngày
Danh nhơ vang tận trời mây, đất người!
Dân noi gương đười ươi lãnh đạo
‘đảng’ cướp quần, cướp áo, cướp cơm
Đại gia tư bản đỏ lòm
Xuất thân vô sản miệng mồm dối gian
<!>
Thịt Bít Tết rắc vàng nhai nuốt
Người dân nghèo hận buốt tím gan
Lãnh tụ cộng sản bạo tàn
Bao năm theo ‘đảng’, dối gian làm giàu
Dạy lớp trẻ hãy mau theo gấp
Phải noi gương học tập kiếm ăn
Xoè tiền mua cấp, mua bằng
Mua quan, mua chức, hỏi thằng nào hơn?
Nền giáo dục “nổi cơn gió bụi”
Tuổi trẻ ‘hồng’, luồn cúi không ‘chuyên’
Học theo nghi ‘lễ’ cướp tiền
Văn chương, chữ nghiã, ném liền xuống mương
Hãy cố gắng tìm đường xuất ngoại
Đến nước ngoài làm gái bán thân
Chùi cầu, phụ bếp, “trồng cần”
Lo tiền được tuyển công nhân...Nhật, Hàn
Hoặc vượt biên trốn sang Anh, Pháp
Trong thùng xe, nằm ngáp chờ may
Nếu hên thì lọt sang Tây
Xui xẻo thì cái mạng này cũng tiêu!
Việt cộng tạo vạn điều áp bức
Khiến nhân dân khổ cực khốn cùng
Chủ trương ‘muôn sự của chung’
Lâu la, đầu lĩnh, cướp, dùng làm riêng.
Bốn sáu năm, độc quyền kiểm soát
Bị ‘đảng hồ’ phá nát như tương
Việt Nam ì ạch lội mương
Đội sổ thế giới – thiên đường tam vô.
Thảo Chương Trần Quốc Việt
17-12-2021
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét