Số lượng bác sĩ nghỉ hưu ngày càng nhiều khi tình trạng kiệt sức tăng lên; đồng thời người Mỹ đang đặt ra yêu cầu cao hơn đối với hệ thống chăm sóc sức khỏe.(Ảnh: Minh họa của The Epoch Times, Getty Images, Shutterstock) Việc bảo đảm có được cuộc hẹn khám bác sĩ ở Hoa Kỳ càng trở nên khó khăn hơn do nhu cầu chăm sóc sức khỏe tăng cao và tình trạng khan hiếm bác sĩ ngày càng trầm trọng hơn. Nhiều chuyên khoa bị ảnh hưởng ngày càng sâu sắc bởi xu hướng này, nhưng hai chuyên khoa là bác sĩ gia đình và bác sĩ cấp cứu là một trong những ngành bị ảnh hưởng nặng nề nhất.
Thời gian chờ đợi trung bình để gặp bác sĩ đã tăng lên kể từ năm 2017 và tiếp tục tăng sau khi nhu cầu tăng đột biến bởi COVID-19. Một cuộc khảo sát do AMN Healthcare thực hiện vào năm 2022 trên 15 đô thị lớn cho thấy thời gian trung bình để gặp bác sĩ là 26 ngày — tăng 8% so với năm 2017 và tăng đột biến 24% kể từ năm 2004.
Những hạn chế về nhân sự cũng được cảm nhận ở các khoa cấp cứu của bệnh viện. Gần 140 triệu người Mỹ đã đến khoa cấp cứu của bệnh viện vào năm 2021, dựa trên dữ liệu từ Trung tâm Kiểm soát và Phòng ngừa Dịch bệnh. Trong số đó, khoảng 13% phải nhập viện; trong khi hàng ngàn người chờ đợi hàng giờ để được gặp nhà cung cấp dịch vụ chăm sóc sức khỏe.
Do đó, nhiều bệnh nhân đã rời đi trước khi được bác sĩ thăm khám.
Một nghiên cứu đã phân tích hơn 1,000 bệnh viện từ năm 2017 đến cuối năm 2021 và phát hiện ra rằng những bệnh viện có hoạt động kém nhất có 4.4% bệnh nhân phải vào phòng cấp cứu trước khi tiến hành đánh giá y tế. Vào cuối năm 2021, con số đó đã tăng lên tới 10%.
Theo dữ liệu từ Hiệp hội các trường Cao đẳng Y khoa Hoa Kỳ, vấn đề còn phức tạp hơn là gần một nửa số bác sĩ sẽ đến tuổi nghỉ hưu trong vòng 10 năm tới và tình trạng kiệt sức nghề nghiệp đang ảnh hưởng nặng nề hơn bao giờ hết đến những người còn lại.
Gần 50% bác sĩ cho biết họ cảm thấy kiệt sức, theo báo cáo của Medscape năm 2024.
Đây là những yếu tố chính khiến nước Mỹ ngày càng khan hiếm bác sĩ. Nghiên cứu năm 2023 của Physician Thrive lưu ý rằng Hoa Kỳ có thể thiếu 124,000 bác sĩ vào năm 2034. Trong mức thiếu hụt đó, có tới 48,000 bác sĩ gia đình, trong khi ngành này dự kiến sẽ mất thêm 58,000 bác sĩ chuyên khoa, bác sĩ phẫu thuật và y tá.
“Điều này chắc chắn sắp diễn ra. Sự việc này đã xuất hiện từ lâu và chúng ta thấy điều này xảy ra khắp nơi trong lĩnh vực chăm sóc sức khỏe,” bác sĩ cấp cứu, Tiến sĩ Jared Ross nói với The Epoch Times.
Tiến sĩ Ross cũng là chủ tịch của Dịch vụ Y tế Khẩn cấp, Giáo dục & Tư vấn có trụ sở tại tiểu bang Missouri. Ông đã theo dõi cuộc khủng hoảng nhân viên y tế của Mỹ diễn ra ở tuyến đầu và nói rằng tình trạng thiếu bác sĩ là một vấn đề cũ đã đạt đến đỉnh điểm.
“Chúng tôi đã nói về điều này trong nhiều năm. Nó không có gì mới. Đã có một số nỗ lực thực hiện các biện pháp tạm thời nhưng không thành công,” ông cho hay.
Một người đi ngang qua biển báo ‘Lối vào Khoa cấp cứu’ tại Bệnh viện Mount Sinai ở Thành phố New York vào ngày 22/9/2020. (Ảnh: Spencer Platt/Getty Images)
Một số giải pháp tạm thời này bao gồm thu hút thêm nhiều bác sĩ từ nước ngoài, chương trình xóa nợ cho trường y, mở rộng dịch vụ chăm sóc sức khỏe từ xa và tăng số lượng đào tạo bác sĩ nội trú được Medicare trợ giúp.
Tiến sĩ Ross nhận thấy tình trạng thiếu bác sĩ ảnh hưởng đến hoạt động cấp cứu nhưng việc duy trì chăm sóc ban đầu đã “thực sự gặp khó khăn” để giữ chân bác sĩ.
Điều này rất quan trọng vì hai lý do. Một là vì nhu cầu chăm sóc sức khỏe ở Hoa Kỳ đang tăng lên. Theo Vanguard Medical Group, số lần trung bình người Mỹ đến khám bác sĩ mỗi năm theo nhóm tuổi là 4 lần đối với người lớn, 9 lần đối với trẻ sơ sinh và 2 lần đối với trẻ em trong độ tuổi từ 5 đến 15.
Lý do còn lại là do cái mà Tiến sĩ Ross gọi là “tập đoàn hóa y tế.”
Ông nói, “Vấn đề là chúng ta có một hệ thống bảo hiểm với bộ máy quan liêu khổng lồ.
Trong một hội nghị gần đây với các nhà lãnh đạo y tế khác, Tiến sĩ Ross cho biết người ta đã thảo luận về việc nước Mỹ đã “thực sự thoát khỏi mô hình chăm sóc sức khỏe truyền thống như thế nào.”
Có sự đồng thuận chung trong nhóm này rằng các công ty bảo hiểm đã trở nên quá quyền lực trong lĩnh vực y tế.
Tiến sĩ William Schaffner, chuyên khoa bệnh truyền nhiễm tại Trung tâm Y tế Đại học Vanderbilt, nói với The Epoch Times rằng, “Gánh nặng hoặc rắc rối về những thủ tục hành chính, như nhiều bác sĩ mô tả, rất dễ khiến [bác sĩ] nản lòng.”
Làm việc trong ngành y hơn 40 năm, Tiến sĩ Schaffner đã chứng kiến hiện tượng này phát triển thành một thứ “phức tạp hơn theo cách đầy gây hấn” khi các công ty bảo hiểm mở rộng quyền lực đối với các bác sĩ. Ông cho biết xu hướng này trở nên đáng chú ý hơn vào những năm 1990.
Tiến sĩ Schaffner bộc bạch, “Các bác sĩ không đến trường y khoa để tham gia tranh cãi với các công ty bảo hiểm. Thật là căng thẳng và chán nản.”
Theo Hiệp hội Y khoa Hoa Kỳ (AMA), lần đầu tiên vào năm 2020, chưa đến 50% bác sĩ Hoa Kỳ làm việc trong phòng khám tư nhân. Hầu hết đã chọn trở thành nhân viên của các tập đoàn y tế lớn, điều này đã thay đổi mạnh mẽ mô hình chăm sóc sức khỏe.
Chủ tịch AMA, Tiến sĩ Jesse M. Ehrenfeld cho biết trong một tuyên bố năm 2023, “Việc chuyển hướng khỏi các phòng khám độc lập là biểu hiện của sự không chắc chắn về tài chính và căng thẳng kinh tế mà nhiều bác sĩ phải đối mặt do việc cắt giảm thanh toán theo luật định đối với Medicare, chi phí hành nghề tăng cao và gánh nặng hành chính xâm phạm.”Một chuyên gia chăm sóc sức khỏe chuẩn bị bước vào phòng ICU tại Bệnh viện Quận Van Wert ở Van Wert, Ohio, vào ngày 20/11/2020. (Ảnh: Megan Jelinger/AFP qua Getty Images)
Chiến đấu với bảo hiểm
Việc chuyển từ hành nghề độc lập sang làm nhân viên của các tập đoàn y tế tự nó đã phơi bày tình thế tiến thoái lưỡng nan. Bên cạnh việc tăng gánh nặng về số lượng bệnh nhân, nó còn khiến các bác sĩ phải xin phép các công ty bảo hiểm trước khi thực hiện một thủ thuật hoặc một liệu pháp điều trị y khoa.
Theo Tiến sĩ Ross, điều này buộc [các bác sĩ] phải áp dụng cách tiếp cận điều trị ưu tiên về số lượng hơn là chất lượng.
Ông nói, việc cho phép trước (prior authorization) là “một vấn đề thực sự đau đầu.” Các bác sĩ hiện đang phải chiến đấu với bên thứ ba, kẻ tạo ra “càng nhiều rào cản càng tốt vì họ không muốn trả tiền.”
Tiến sĩ Schaffner cho biết phải mất “nhiều cuộc trò chuyện qua điện thoại” với nhà cung cấp bảo hiểm để một thành viên trong gia đình có thể thực hiện một thủ tục y tế cần thiết.
Ông cho biết một phần lý do tại sao việc này gặp khó khăn là vì cần có một mức độ tin cậy đối với công ty bảo hiểm. Tiến sĩ Schaffner cho hay, “Đó không chỉ là một mối quan hệ chính thức diễn ra mà còn phải có sự tin tưởng với người quản lý lợi ích. Việc này có thể tốn thời gian.”
Một cuộc khảo sát của AMA với các bác sĩ cho thấy 88% cảm thấy gánh nặng liên quan đến các quy trình cho phép trước là “cao” hoặc “vô cùng cao” và họ dành trung bình 14 tiếng mỗi tuần chỉ để làm điều đó.
Ngoài việc mối lo ngại ngày càng gia tăng về tình trạng kiệt sức của bác sĩ, còn có những lo ngại về kết quả lâm sàng của bệnh nhân do thời gian dành cho quy trình cho phép trước quá lâu. 89% bác sĩ báo cáo tác rằng các yếu tố này có tác động tiêu cực “phần nào” hoặc “đáng kể” đến kết quả điều trị của bệnh nhân.
Tiến sĩ Ross tin rằng bộ máy quan liêu bao trùm trong lĩnh vực y tế là nguyên nhân chính khiến bác sĩ kiệt sức, ngoài ra còn có cái mà ông gọi là “gánh nặng hồ sơ.”
Việc điền vào hồ sơ sức khỏe điện tử chiếm nhiều thời gian trong ngày của bác sĩ. Phần lớn việc ghi chép hồ sơ này được dành cho hóa đơn chi trả, và công việc này khiến cho nhiều người hành nghề chăm sóc sức khỏe cảm thấy chán nản. Một nghiên cứu ghi nhận rằng các bác sĩ gia đình dành trung bình 36.2 phút làm việc với hồ sơ sức khỏe điện tử cho mỗi bệnh nhân.
Công việc giấy tờ này cũng làm giảm đáng kể lượng thời gian mà bác sĩ có thể dành để điều trị hoặc trao đổi thông tin với bệnh nhân về tình trạng của họ.
Hơn nữa, Tiến sĩ Ross cho biết nhiều bác sĩ không có lựa chọn nào khác ngoài việc mang công việc [ở bệnh viện] về nhà vào cuối ngày. “Họ gặp bệnh nhân vào ban ngày và viết ghi chú sau nhiều giờ khi họ ở nhà với gia đình.”
Nhân viên chăm sóc sức khỏe điền vào hồ sơ bệnh nhân ở Woodbridge, tiểu bang Virginia, vào ngày 15/4/2020. (Ảnh: Chip Somodevilla/Getty Images)
Tiến sĩ Ross nói, “Hồ sơ y tế đã cho chúng ta rất nhiều điều tuyệt vời. Ý tưởng là nó sẽ làm mọi thứ nhanh hơn, nhưng thực tế không phải vậy. Trước đây chúng tôi chỉ viết nguệch ngoạc một số ghi chú trong một tập hồ sơ, nhưng bây giờ chúng tôi phải viết cả một bài biện luận. Thông tin liên tục được bổ sung từ chính phủ và các nhà cung cấp bảo hiểm… hồ sơ điện tử đã giúp chúng tôi tiếp cận được nhiều thông tin hơn, nhưng nó cũng trở nên quá phức tạp và kém hiệu quả hơn.”
Tiến sĩ Schaffner đồng tình khi nói rằng các công ty bảo hiểm đã tạo ra một “khoảng thời gian” với các tài liệu được thêm vào. Nhiều bác sĩ cho rằng hồ sơ sức khỏe điện tử quá tập trung vào việc chi trả hóa đơn mà không tập trung vào tình trạng của bệnh nhân.
Do đó, ngành công nghiệp ghi chép y tế đã phát triển cùng với gánh nặng thủ tục giấy tờ ngày càng tăng đối với các bác sĩ, nhưng đó lại là một khoản chi phí tăng thêm đối với các bác sĩ vốn đang phải vật lộn với chi phí ngày càng tăng của ngành. Một người ghi chép y tế sẽ ghi âm các ghi chú của bác sĩ cho bệnh nhân và chép lại vào hồ sơ, công việc này sẽ giúp bác sĩ tiết kiệm thời gian.
Tiến sĩ Schaffner nói, “Chỉ có 24 tiếng một ngày. Quý vị hoặc có thể sử dụng máy điện toán cá nhân để ghi chép hồ sơ bệnh án, hoặc có thể thăm khám cho bệnh nhân tiếp theo.”
Một nghiên cứu của AMA đã liên kết những người ghi chép y khoa với tỷ lệ kiệt sức của bác sĩ trong số các bác sĩ gia đình thấp hơn 27%.
Tuy nhiên, dữ liệu khác cho thấy rằng sự trợ giúp công việc hành chính không có nhiều tác động tổng thể do các bác sĩ cũng phải dành nhiều thời gian để hiệu đính hồ sơ.
Tác động đến việc chăm sóc bệnh nhân
Theo một cuộc khảo sát của Medical Group Management Association, vào năm 2023, gần 30% tập đoàn y tế có ít nhất một bác sĩ nghỉ việc hoặc nghỉ hưu sớm do kiệt sức.
Theo một khảo sát năm 2023 của The Physician Foundation, 6 trong số 10 bác sĩ và cư dân nói rằng họ cảm thấy kiệt sức, trong khi 7 trong số 10 sinh viên y khoa nói rằng họ cũng đã đạt đến điểm đó.
Một y tá điền vào hồ sơ bệnh nhân ở Woodbridge, tiểu bang Virginia vào ngày 15/4/2020. (Ảnh: Chip Somodevilla/Getty Images)
Nhiều chuyên gia chăm sóc sức khỏe đang gióng lên hồi chuông cảnh báo về tương lai của việc chăm sóc bệnh nhân. Tiến sĩ Ross nói, “Chúng tôi đã thấy điều này rồi. Chúng tôi đã chờ đợi các bác sĩ gia đình mòn mỏi. Điều này đặc biệt đúng ở khu vực nội thành và nông thôn.”
Trong báo cáo năm 2023, Hiệp hội các Trung tâm Y tế Cộng đồng Quốc gia ước tính rằng 100 triệu người Mỹ không có khả năng tiếp cận đáng tin cậy với bác sĩ gia đình.
Tiến sĩ Ross cho biết, điều đó có nghĩa là nhiều người chỉ cần đến phòng chăm sóc khẩn cấp hoặc phòng cấp cứu.
Ông nói, “Cuối cùng, những gì chúng ta đang làm là yêu cầu những người không thuộc lĩnh vực y tế đưa ra quyết định về nơi nhận dịch vụ chăm sóc.”
Do mức độ kiệt sức nghề nghiệp ngày càng tăng, Tiến sĩ Schaffner nhận thấy rằng thế hệ bác sĩ trẻ hơn đang bắt đầu hạn chế thời gian làm việc của họ. Ông cho biết các bác sĩ mới nhận thức sâu sắc hơn về sự “cân bằng cuộc sống chuyên nghiệp” và ít muốn đi trực hơn. Ông nói, “Họ muốn ngăn ngừa tình trạng kiệt sức.”
Mặc dù điều này có thể khiến nhiều bác sĩ rời bỏ chuyên khoa của họ hơn, nhưng vấn đề vẫn được đặt ra từ quan điểm tiếp cận bệnh nhân.
Vấn đề này đang trở nên cấp bách đối với dân số già và bệnh tật mạn tính ở Mỹ. Theo Trung tâm Kiểm soát và Phòng ngừa Dịch bệnh, cứ 10 người trưởng thành ở Mỹ thì có 6 người bị bệnh mạn tính. Bốn trong 10 người có hai hoặc nhiều hơn.
Đồng thời, dữ liệu từ Census Bureau cho thấy hơn 17% dân số ở độ tuổi trên 65. Con số đó dự kiến sẽ vượt qua 20% vào năm 2040.
Tiến sĩ Ross cho biết, các quy tắc y tế doanh nghiệp không làm cho vấn đề này trở nên dễ dàng hơn chút nào. “Đơn vị giá trị doanh thu” hay RVU hiện là phương pháp tiêu chuẩn để đánh giá năng suất của bác sĩ.
Tiến sĩ Ross nói, “Các bác sĩ thực sự cảm thấy họ như những bánh răng trong một bánh xe. Họ được đánh giá bằng sản phẩm của họ. Họ được chi trả hóa đơn bao nhiêu? Họ mang về bao nhiêu [tiền] cho việc hành nghề của mình? Không cần quan tâm về chất lượng chăm sóc hoặc sự hài lòng của bệnh nhân nữa.”
Một cuộc khảo sát về mức độ hài lòng của bệnh nhân nằm viện qua đêm năm 2023 cho thấy chỉ có 36% bệnh nhân cho biết họ có thể nói chuyện với bác sĩ khi cần – giảm 43% so với cuộc khảo sát năm 2011 của J.D. Power.
Tiến sĩ Ross nói, “Tất cả đều quay trở lại nền y học ban sơ nơi ngành y khởi nguồn.”
Khánh Nam biên dịch
Quý vị tham khảo bản gốc từ The Epoch Times
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét