Tìm bài viết

Vì Bài viết và hình ảnh quá nhiều,nên Quí Vị và Các Bạn có thể xem phần Lưu trử Blog bên tay phải, chữ màu xanh (giống như mục lục) để tỉm tiêu đề, xong bấm vào đó để xem. Muốn xem bài cũ hơn, xin bấm vào (tháng....) năm... (vì blog Free nên có thể nhiều hình ảnh bị mất, hoặc không load kịp, xin Quí Bạn thông cảm)
Nhìn lên trên, có chữ Suối Nguồn Tươi Trẻ là phần dành cho Thơ, bấm vào đó để sang trang Thơ. Khi mở Youtube nhớ bấm vào ô vuông góc dưới bên phải để mở rộng màn hình xem cho đẹp.
Cám ơn Quí Vị

Nhìn Ra Bốn Phương

Chủ Nhật, 28 tháng 6, 2015

Ba Lần Thăm Phước - Trần Trung Đao

dao-phuoc1
Trong thời gian Nguyễn Xuân Phước bịnh, tôi thăm anh chàng ba lần. Lần thứ nhất là ngày đầu tiên Phước biết mình bịnh. Lần thứ hai, Phước xong Chemo nhưng không kết quả và lần thứ ba, Phước biết mình sẽ ra đi. Cuối tháng 2, 2014, tôi ghé thăm Phước. Anh chàng khoe mới sắm giàn máy thu âm. Phước mở máy và muốn tôi thử cái mic “Ông hát bài Thu hát cho người nghe thử sao”. Tôi ôm đàn hát “Dòng sông nào đưa người tình đi biền biệt…”.

Chàng luật sư đa tình và lãng mạng ngồi nghe. Không biết chàng nghĩ gì, đang mơ những hình bóng đã qua hay người con gái anh chàng gặp cách đó không lâu. Dạo đó Phước đang yêu. Mặt hồ Irving chìm trong mưa. Tới gần cuối, Phước chụp tôi hai tấm hình bằng phone của anh chàng.
Khi tôi hát xong, Phước đề nghị hai đứa đi thăm Bác sĩ Nguyễn Văn Hào. Tôi không đồng ý “Trời mưa lớn quá, thôi ở nhà, Hào ở gần khi nào thăm chẳng được”. “Không phải thăm Hào thôi, tôi khó chịu mấy ngày nay. Bụng sao cứ đau hoài. Mỗi ngày hình như lớn hơn. Hỏi Hào xin thuốc uống”. “Ờ, vậy thì đi”. Tôi lái xe. Trời mưa lớn nhưng tới nơi phòng mạch của Hào lại đóng cửa. Tôi đưa Phước về và dặn dò anh chàng phải đi bác sĩ. Đầu tuần sau, Phước đi khám và biết mình bị ung thư.
phuoc-dao
Lần thứ hai, tôi đến thăm Phước bịnh. Phước khỏe hơn sau khi chịu đựng hai vòng Chemo. Tôi kể Phước nghe về những việc tôi đang làm. Phước cầm tay tôi “Xin lỗi, tôi bịnh quá không phụ gì với ông được”. Anh chàng khoe, “Nhưng chắc chắn tôi là người đầu tiên order Chính Luận. Chờ ông gởi lâu quá”. Đúng vậy, khi vừa được công bố, hai ngày sau anh chàng đã gởi tôi tấm hình chụp bìa sách còn trong bì thư của Amazon. Lúc đó tôi còn chưa có sách.
Thật ra, Phước chỉ order để làm kỷ niệm. Anh chàng không đọc nữa. Bác sĩ chưa tuyệt vọng nhưng cũng không hy vọng gì nhiều về căn bịnh ung thư máu của Phước trong giai đoạn 4 đã lan đến tận não. Khi chia tay, Phước muốn tiễn đưa tôi ra cổng như linh tính có thể là lần tiễn đưa nhau cuối cùng. Tôi nhờ người em chụp một tấm hình trước nhà chị của Phước. Khuôn mặt Phước đã sưng lớn nhưng dù sao cũng gượng cười với nhau.
dao-phuoc2
Lần thứ ba tôi đến thăm Phước khi biết thời gian của anh chàng không còn nhiều. Bạn bè anh từ châu Âu và nhiều nơi trên nước Mỹ đã lần lượt đến thăm. Phước rất mừng khi tôi trở lại. Chị Xuân làm bánh xèo để tiễn đưa Phước hôm sau trở lại bịnh viên. Vóc dáng Phước đã đổi thay quá nhiều. Tôi chợt nghĩ có thể đang ngồi ăn chung với nhau bữa ăn cuối cùng nên vội dùng phone để chụp tấm hình. Lụp chụp quá nên hình cũng tối đen như tâm sự của hai đứa.
Phước mất đi niềm hy vọng. Anh chàng luật sư của xứ hay tranh luận đã biến mất, chỉ còn là một cành cây rã mục đang chờ cơn gió lớn đến mang đi. Giọng nói của Phước thiếu vắng niềm lạc quan cố hữu. Phước không tiễn đưa tôi được nữa vì mấy hôm trước đó, anh chàng bị té khi tự mình đi bộ trong phòng. Hôm sau Phước trở lại bịnh viện và bác sĩ chỉ cho chemo vài hôm rồi dừng lại khi biết mọi phương tiện cũng đã trễ tràng. Càng chữa chỉ làm Phước càng chịu đựng thêm đau nhức. Phước được đưa về nhà và qua đời đầu tuần nà,y 22 tháng 6, 2015.
Nguyễn Xuân Phước sinh ra trong ngôi làng nhỏ bên bờ sông Thu Bồn. Một quê hương nghèo khó nhưng đẹp tuyệt vời. Rồi từ đó nửa thế kỷ ra đi. Thứ Bảy, 27 tháng 6, 2015 này, Phước sẽ trở về, không bằng thịt, bằng xương mà chỉ là giọt nước từ phương Tây xa xôi.
Phước ơi !
Ngày mai ta trở lại
Tiễn ngươi về với sông.


Trần Trung Đạo

Không có nhận xét nào: