“Nước Mỹ có đang đi đúng hướng?” là câu hỏi của BBC đặt ra cho những người Mỹ gốc Việt ủng hộ ông Trump.
Ông Hoàng Đức Nhã trả lời câu này như sau: “Theo tôi, nước Mỹ hiện nay đi đúng hướng, có nghĩa là làm cho quốc gia mạnh, dân giàu, và giữ vai trò lãnh đạo thế giới một cách có trách nhiệm. Vấn đề là đảng Dân chủ vốn vẫn ức vì thua năm 2016 cho nên chỉ trích thậm tệ ông Trump, vạch lá tìm sâu, cho những gì ông Trump làm là sai, cách làm sai, hành vi sai, và thổi phồng những gì họ cho là nhược điểm hay lỗi lầm của ông Trump. Đây là một sự khác biệt trong phương cách thi hành chứ không phải trong chiến lược.
<!>
Ông Trump vốn là một doanh thương, hành động một cách thực tế hơn so với những người lãnh đạo chính trị khác: ông ta lúc nào cũng đặt nặng ưu tiên cho quốc gia mình và tính toán dựa trên yếu tố “phí tổn/lợi ích” của mọi quyết định. Nếu đạt được mục tiêu đó bằng cách đa phương thay vì đơn phương thì tốt. Nhưng không phải cần làm theo phương thức đa phương mà đợi cho đến khi nào đạt được thế đó mới làm vì lúc đó sẽ mất cơ hội tốt để đạt được mục tiêu của mình“.
Có lẽ mọi người cũng biết ông Hoàng Đức Nhã là “cố vấn” của tổng thống Nguyễn Văn Thiệu. Năm 1973 làm bộ trưởng bộ Dân vận và Chiêu hồi.
Theo tôi thấy thì nhận định của ông Nhã hoàn toàn sai. Ông Trump đang dẫn nước Mỹ đi sai đường. Hệ quả làm cho nước Mỹ yếu đi. Người dân Mỹ một số nhỏ giàu thêm nhưng đại đa số khác nghèo đi. Xã hội Mỹ chia rẽ, nếu không nói đang lâm vào tình trạng “rối loạn”, bởi chủ trương “da trắng ưu việt” của Trump. Trong khi đối ngoại thì nước Mỹ tự “cô lập”.
Về đối ngoại ông Trump lớn tiếng đòi các quốc gia Nhật, Nam Hàn và các quốc gia Châu Âu thuộc khối NATO đóng thêm tiền cho Mỹ.
Ông Nhã vốn từng là “cố vấn” cho ông Thiệu, ông phải biết thế nào là tế nhị ngoại giao. Thể diện của quốc gia là quan trọng. Nhiều cuộc chiến trên thế giới, ngay cả Thế chiến thứ II, bắt đầu từ việc phục hồi thể diện và danh dự quốc gia.
Lời yêu cầu của Trump như gáo nước lạnh tạt vô mặt các đồng minh cật ruột của nước Mỹ.
Đòi tiền như vậy quân Mỹ đóng ở các xứ này trở thành đạo quân “đánh mướn”.
Đối với các quốc gia đồng minh, về mặt nội bộ, đây là một sự xúc phạm lớn lao đến “nền độc lập” của quốc gia. Không người dân của một quốc gia “có chủ quyền” nào chấp nhận việc “trả tiền” cho quân đội của một quốc gia khác đóng trên đất nước mình. Ngay cả khi sự diện diện của đạo quân này nhằm mục đích bảo vệ an ninh cho họ.
Các kết ước “đồng minh”, vì sự thiếu tế nhị của Trump, trở thành các “hợp đồng đánh mướn”.
Đối với đồng liêu lãnh đạo, Trump coi những người này không ra gì. Phóng sự của nhà báo Carl Bernstein đầu tháng này cho thấy sự việc hãi hùng. Qua 4 tháng làm phóng sự trên những cuộc trao đổi trên điện thoại giữa Trump và đồng liêu, kết quả cho thấy Trump thiếu chuyên nghiệp, không chuẩn bị khi nói chuyện. Điều tệ hại là Trump thường tỏ ra khinh bỉ người đối thoại. Nhà báo cũng cho biết Trump “ngoan ngoãn” với Putin, “xúc phạm” đối với bà Theresa May, “thân thiết” với Erdogan và “xa cách” với Macron…
Nhiều nhân viên thuộc Nhà Trắng cho rằng, các cuộc điện đàm này làm tổn thương đến an ninh quốc gia nước Mỹ.
Trump không hề có mục tiêu làm cho nước Mỹ mạnh lên như ông Nhã đã nói. Mà ngược lại. Tính cách của Trump đã làm nước Mỹ bị cô lập, an ninh quốc gia Mỹ bị đe dọa.
Ông Nhã nói rằng Trump là một doanh thương, hành động thực tế so với những nhà chính trị khác.
Vấn đề ở đây là ông Trump đang làm “chính trị” hay đang hoạt động thương trường?
Dĩ nhiên nhiệm vụ Tổng thống nước Mỹ là “nhiệm vụ chính trị”, bao gồm mọi lãnh vực có liên quan đến đất nước và người dân Mỹ.
Ông Trump làm tổng thống nhưng ông không có trách nhiệm của một tổng thống mà hành sử như một thương nhân ích kỷ, vô đạo đức, chuyên nói láo.
Xét quá trình đối phó với Covid-19 của Trump, ta thấy Trump thiếu hiểu biết chuyên môn (về y tế) nên có những quyết định không phù hợp. Vấn đề là Trump không nhận trách nhiệm về mình.
Thiệt hại cho nước Mỹ, về y tế không biết sẽ còn bao nhiêu người bịnh và bao nhiêu người chết. Các con số đang “đỏ rực sàn”. Về kinh tế, càng “a ma tơ” thì nước Mỹ càng lún sâu vô khủng hoảng. Nhưng chắc chắn Trump và phe cuồng Trump sẽ đổ thừa cho phe “dân chủ thổ tả”. Rốt cục chỉ nó dân Mỹ lãnh đủ.
Trump là tổng thống nước Mỹ, được dân Mỹ bầu lên. Tức Trump là tổng thống của mọi người dân Mỹ. Thực tế cho thấy, Trump là tổng thống của giới tài phiệt, của phe phái, của nhóm dân da trắng…
Mọi hành vi của một tổng thống không thể vì lợi ích của phe phái, hay để “trả công” cho những người bầu mình lên. Trump hy sinh lợi ích của số đông để “giữ lời hứa” cho một thiểu số.
Với một chính sách thiên vị như vậy dĩ nhiên xã hội sẽ xáo trộn. Nhứt là chủ trương ủng hộ các nhóm da trắng cực đoan, phủ nhận thành quả sự đóng góp của các nhóm dân khác vào sự thành công của nước Mỹ. Nước Mỹ đang trên bờ vực một cuộc nội chiến. Trách nhiệm không phải do Trump thì do ai? (Không lẽ do dân chủ thổ tả? sic!)
Ông Nhã cho rằng phe Dân chủ “vạch lá tìm sâu”. Thực tế báo chí nước ngoài đã chỉ ra những sai lầm của Trump, những cái mà Trump đã làm thiệt hại cho nước Mỹ. Đây không phải là việc phe “dân chủ vạch lá tìm sâu” mà báo chí thế giới nói lên một “sư thật”.
Hôm qua tôi đã nói về tổng thống Trump được mệnh danh là “người giết chết Công pháp quốc tế“. Tôi quên nói Trump cai trị nước Mỹ như cai trị một xí nghiệp cá nhân. Người nhà ông Trump lên nắm các chức vụ “béo bỡ”. Con rể ông Trump một tài phiệt Do thái lại được giao cho trách nhiệm giải quyết vấn đề Trung Đông. Đúng là “trứng giao cho ác”. Không biết 50 tỉ đô la cho vụ này đã đi đâu?
Lại còn vụ xây tường biên giới. Dĩ nhiên Mỹ có quyền xây một bức tường như vậy để bảo vệ an ninh quốc gia. Nhưng Trump không thể vịn những lý do, hay có những lý lẽ kỳ thị, phỉ báng chủng tộc. Dân Mễ cũng có phẩm giá của một con người.
Làm vụ này nước Mỹ đã tạo một “kẻ thù” sát nách. Trong khi vấn đề Venezuela giằng co cả suốt nhiệm kỳ mà Trump không làm được cái gì. Tình hình kéo dài, TQ sẽ xây dựng được “đồng minh” chống Mỹ. Một người Mỹ dĩ nhiên giàu hơn một người Mễ nhiều lần. Nhưng một người lính Mễ sẽ “ngang hàng” với người lính Mỹ. Nhứt là khi những người này được Trump trang bị lòng căm thù. Mỹ đánh thua lính CSVN là do lính CSVN trang bị “lòng căm thù” mà thôi.
Điều cũng nên nói: Ông Trump, hay người Mỹ da trắng, họ “có tư cách” để chê bai, kỳ thị người Mễ di dân. Nhưng người Việt dứt khoát không có tư cách. Bởi vì bản thân người Việt cũng chỉ là một giống dân “tha phương cầu thực”, xem ra còn tệ hại hơn dân Mễ.
Nói ra thì tự mình bôi nhọ mình. Không nói ra thì không ai có ý thức. Người Việt đi đâu thì làm chuyện xấu xa đến đó. Qua Nhật thì trộm cắp. Qua Anh thì trồng cần sa. Qua Singapour, Mã Lai… thì làm đĩ.
Nhìn lại mình thì thấy rằng không! Người Việt không có tư cách phê bình bất kỳ giống dân nào cả.
Hôm trước tôi có viết rằng, người Việt nhập cư vào nước Mỹ như một đứa con nuôi thừa kế được một gia tài vĩ đại. Người Việt thận trọng trong việc tiêu xài.
Nhiều người Việt chê dân da đen là “mọi”, phê bình dân Mễ là trộm cắp, đĩ điếm xì ke ma túy…
Ông Phạm Văn Đồng ngày xưa cũng dã từng chửi những người Mỹ gốc Việt hiện nay bằng những ngôn từ như vậy.
Nhưng lời chê bai nếu đến từ cửa miệng của một người Việt “tha phương cầu thực” thì rõ ràng họ đang phung phí tài sản của cha mẹ nuôi để lại.
Tài sản cha mẹ nuôi của họ không phải là “tiền”, mà là các “quyền” của con người. Đây là công lao tranh đấu của những người “mọi đen”, người Mễ… từ nhiều thập niên. Nếu không, bây giờ không chừng họ ngậm đắng nuốt cay trước bảng hiệu “cấm chó và người da vàng”.
(Còn nữa)
“Nước Mỹ có đang đi đúng hướng?” (Phần 2)
Trương Nhân Tuấn
28-7-2020
Tiếp theo phần 1
Tiếp tục ý kiến hôm qua, về câu hỏi “Nước Mỹ có đang đi đúng hướng?” của BBC hôm kia đặt cho phe người Mỹ gốc Việt. Ông Hoàng Đức Nhã trả lời chung chung “nước Mỹ hiện nay đi đúng hướng, có nghĩa là làm cho quốc gia giàu, dân mạnh”.
Theo tôi, không ai nói lên được “đường hướng” của ông Trump hôm qua là “hướng nào”? Hôm nay “hướng nào”?
Ông Trump không hề có “kế hoạch” dài hạn. Từ kinh tế, ngoại giao, quốc phòng…
Cụ thể là vấn đề y tế, ban đầu Trump cho đó là “tin vịt cồ” của phe Dân chủ đưa ra để hại ông. Bây giờ Trump hô hào “đeo khẩu trang là yêu nước”. Chưa thấy ông Trump đính chính lại vụ uống Chloroquine (VN quen gọi chung là thuốc ký ninh) là “không hữu hiệu và có hại cho sức khỏe”.
Còn về kinh tế, ban đầu Trump tưởng bở, đánh TQ bằng thuế quan là “dễ ăn”. Không dè “địch chết ba ta chết bốn”.
Còn về quốc phòng, Trump đã đưa nước Mỹ trở thành một “đồng minh phản bội”. Nhứt là đối với các chiến binh người Kurdes trong cuộc chiến Syria. Còn vụ buộc các lãnh đạo Afghanistan ngồi chung với “kẻ thù” là Taliban để Mỹ “tháo chạy”, cho thấy lãnh đạo Mỹ cũng bá đạo như vụ buộc VNCH ngồi chung với MTGPMN.
Ngoại giao bây giờ là “vũng lầy của chúng ta”. Đồng minh chí cốt của Mỹ là Anh cũng mong muốn Trump sớm xuống.
Trump không có “đường hướng” chi cả.
Ông Nhã cố gắng thế vô chỗ ông Trump bằng “nước Mỹ”: “Nước Mỹ đi đúng hướng”.
Nước Mỹ thời ông Trump như chiếc thuyền say. Ông Trump như thuyền trưởng không chuyên nghiệp, không biết coi bản đồ lẫn la bàn. May phúc là ở Bộ Ngoại giao, Bộ Quốc phòng… vẫn còn những nhân sự (tuy cấp thấp) nhưng tài ba, nhiều kinh nghiệm.
Biết ông Trump lèo lái con tàu nước Mỹ đi về hướng nào mà khẳng định “đúng hướng”?
Về câu hỏi “Giải thích hiện tượng đa số người Việt lớn tuổi ủng hộ đảng Cộng hòa, và xét xem khuynh hướng này có đang thay đổi với giới trẻ” thì ông Nhã có câu giải thích:
“Theo tôi sở dĩ người Mỹ gốc Việt xác định là đảng Cộng Hòa là vì 1) một số lớn những người đó nghĩ rằng chính những Dân Biểu và Thượng Nghị Sĩ thuộc đảng Dân Chủ trong Quốc Hội Hoa Kỳ gây sự sụp đổ của VNCH vì họ cắt viện trợ trong thời điểm 1973-1974; 2) đa số người Việt định cư tại Hoa Kỳ sau tháng Tư, 1975 thấy chủ trương của đảng Cộng Hòa hợp với suy nghĩ chánh trị và lối sống của họ – có trách nhiệm làm việc thay vì chờ đợi chánh phủ giúp. Khuynh hướng này sẽ thay đổi vì sắc thái chính trị Hoa Kỳ, nhưng sẽ vẫn cao hơn người Mỹ gốc Á khác.”
Ý kiến của ông Nhã chứa đựng nhiều chi tiết lịch sử quan trọng, trong đó có nguyên nhân đưa đến VNCH sụp đổ. Mặc dầu che đậy bằng ngôn từ “những người đó nghĩ rằng”, mà thực chất ai cũng hiểu “những người đó” chính là ông Nhã.
Theo ông Nhã, VNCH sụp đổ vì Quốc hội Mỹ (do phe Dân chủ nắm cả hai viện) cúp tiền viện trợ.
Ông cố vấn ơi là ông cố vấn! Ông nói kiểu đó làm người ta hiểu rằng VNCH chỉ là một phường “đánh mướn”. Còn tiền thì đánh. Hết tiền thì đầu hàng.
Theo tôi, câu hỏi nên đặt ra là lớp lãnh đạo tầm ông Thiệu, ông Nhã…. mấy ông đã làm cái gì khiến Quốc hội Mỹ cúp viện trợ?
Riêng ông Nhã, ông “cố vấn” cho ông Thiệu cái gì để ông này chấp nhận ngồi ngang hàng với MTGPMN?
Ông cố vấn cái gì cho ông Thiệu khi Hiệp định Paris 1973 khẳng định “VN là một quốc gia có chủ quyền, thống nhứt ba miền như nội dung hiệp định Genève 1954“?
Ông Nhã có biết rằng khi ký vào văn bản như vậy thì sự hiện diện của Mỹ ở VN không còn “chính đáng”, nếu đứng dưới ánh sáng của Công pháp quốc tế?
Khi Quốc hội Mỹ thấy rằng sự hiện diện của Mỹ ở VN không còn chính đáng. Hệ quả họ phải rút quân và cúp viện trợ.
Tức nguyên nhân VNCH sụp đổ là do lãnh đạo VNCH thiển cận, không thấy âm mưu của “nước lớn” đứng sau lưng.
Cái “thiển cận” tập thể đã làm sụp đổ VNCH mà ông Nhã đóng góp phần lớn. Ông Nhã là “cố vấn” cho ông Thiệu.
(Còn nữa)
----------------------
“Nước Mỹ có đang đi đúng hướng?” (Phần 3)
Trương Nhân Tuấn
29-7-2020
Tiếp theo phần 1 và phần 2.
Về lý do vì sao người Mỹ gốc Việt ủng hộ đảng Cộng hòa, ông Hoàng Đức Nhã nói rằng: “Đa số người Việt định cư tại Hoa Kỳ sau tháng 4/1975 thấy chủ trương của đảng Cộng Hòa hợp với suy nghĩ chánh trị và lối sống của họ – có trách nhiệm làm việc thay vì chờ đợi chánh phủ giúp“.
Còn ý kiến ông Trần Thái Văn: “Chiếu theo thống kê, thế hệ tỵ nạn đầu tiên tại Hoa Kỳ có nhiều phần trăm ghi danh vào đảng Cộng Hòa vì những chính sách bảo thủ và lý thuyết thực tế của đảng này về phương diện quốc phòng, chống cộng, ngoại giao, gia đình và luân lý“.
Tôi đồng ý với nhận xét của hai vị Văn-Nhã. Không riêng ở Mỹ mà người Việt tị nạn bốn phương đều ủng hộ các giá trị của đảng Cộng hòa. Họ chủ trương “chống cộng”. Họ đề cao các giá trị phổ cập về luân lý và đạo đức đồng thời tôn trọng trật tự xã hội cũng như rất gắn bó với gia đình. Họ cũng ít khi ỷ lại vào các trợ cấp xã hội mà thường tự đi tìm lối thoát, hay giải pháp kinh tế cho riêng mình (và gia đình). Họ làm việc, chịu cực, chịu khổ, dành dụm để nuôi con cái học hành tới nơi tới chốn…
Nhưng hai vị Văn-Nhã đã sai lầm khi cho rằng những người Việt ủng hộ ông Trump vì những giá trị cao đẹp của đảng Cộng hòa.
Ông Trump đắc cử với chủ trương “anti-system”. Trump được học giả Tây phương đặt hỗn danh “terminator du système international – kẻ hủy diệt hệ thống quốc tế”.
Trump chống lại hệ thống chính trị cũ của Mỹ, đả phá lề lối sinh hoạt chính trị của Mỹ. Ông chống cả hai đảng Dân chủ lẫn Cộng hòa. Trump từng lên án các vị tổng thống tiền nhiệm, Dân chủ lẫn Cộng hòa, những người có trách nhiệm đã đưa nước Mỹ đến tình trạng hôm nay. Đó là sự đe dọa vượt Mỹ của TQ. Đó là sự “ăn bám” vào Mỹ của các nước Đồng minh Tây phương. Đó là các gánh nặng chiến tranh ở các quốc gia Trung và Cân Đông… Khi lên làm tổng thống, đến nay Trump đã “xóa” hết tất cả.
Bởi vì, nếu nhìn quá trình “đi xuống” về kinh tế của Mỹ (GDP từ gần 50% thế giới năm 1950 bây giờ chỉ còn khoảng 15%), TQ đã lợi dụng sự trợ giúp kinh tài cũng như về khoa học của Mỹ và Tây phương để “phát triển”. Vấn đề là từ khi Tập Cận Bình lên lãnh đạo TQ, sự phát triển của TQ không hòa bình mà có chiều hướng dùng quốc phòng để đe dọa và “bành trướng”…
Các vị trí trọng yếu ở LHQ hay ở các định chế quốc tế như WTO lần lượt bị TQ và Nga khuynh đảo. Mỹ chi còn là một “bóng mờ”.
Đặt đúng vấn đề. Chuyện này ai cũng thấy và người ta đã báo động từ nhiều năm nay. Trớ trêu là Trump chỉ xóa bỏ mà không có một mô hình, một kiểu mẫu nào để thay thế.
Hệ thống cũ cần phải thay đổi, từ quốc nội cho tới quốc tế. Vấn đề là dù “dở” nhưng Mỹ vẫn “có” một hệ thống vận hành.
Thay vì “chinh phục” lại, tái phối trí lại, xây dựng lại. Trump đơn thuần “đập bỏ” tất cả. Cái nào không đập được, Trump “rút” nước Mỹ ra đứng ngoài.
Rõ ràng nước Mỹ đang trong tình trạng “hụt cẳng”.
Điều làm cho người ta ngạc nhiên là đảng Cộng hòa không có một “plan” nào đưa ra để giúp Trump xây dựng lại cái vừa bị đập phá. Điều này khó tin. Làm gì đảng Cộng hòa không có “plan”? Chắc là Trump không sử dụng đó thôi.
Còn nói về cá nhân (điều này tôi rất ít khi nói. Hai vị Văn-Nhã nói ra thì tôi mới nói). Nếu lấy các giá trị luân lý và đạo đức của đảng Cộng hòa làm thước đo, bản thân Trump là một người “vô đạo đức”. Trump là một tay ăn chơi “playboy”, làm giàu bằng những mánh lới hơn là do khả năng. Gia đình Trump không phải là một gia đình “gương mẫu” để các gia đình người Việt noi theo. Phương cách làm giàu của Trump cũng không phải là phương cách để một người trọng luật bắt chước.
Tức là Trump không hề ảnh hưởng một giá trị nào của đảng Cộng hòa. Trump là một kẻ “đội lốt” Cộng hòa mà thôi.
Điều làm người ta kinh hoàng là biết bao nhiêu tài liệu, sách báo, bằng chứng… nói về con người Trump, người Việt vẫn không nghe. Điển hình hai vị Văn-Nhã. Hai vị đã lấy những điều cao đẹp của đảng Cộng hòa “phủ” lên cá nhân Trump. Điều này hiển nhiên là không phải là hành vi của một ủng hộ viên (hay đảng viên) thấm nhuần các giá trị đạo đức nền tảng của đảng Cộng hòa.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét