Kể từ khi internet ra đời, VC đã hoàn toàn thua đau và nặng nề trên mặt trận chính trị. Chúng làm nhiều chuyện lố bịch và trò cười cho cả thế giới. Cổ nhân có câu: Danh bất chính, ngôn bất thuận. Ngôn bất thuận, nhân bất hòa. Tình thế VN ngày nay đang biến thiên theo chiều ngược lại so với cách đây 40 năm, thời điểm 1975. Khi đó VNCH hoàn toàn bại trận về chính trị: bị nhân dân Hoa Kỳ bỏ rơi, Quốc Hội Hoa Kỳ trở mặt, Tổng Thống Mỹ hoàn toàn bất lực, lo bảo vệ mình còn không xong. Dân chúng VN chỉ muốn hòa bình, ngưng tiếng súng bằng bất cứ giá nào. Dư đảng Cần Lao Nhân Vị của Trần Hữu Thanh và Nguyễn Văn Vàng đâm sau lưng Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu những nhát dao trí mạng qua phong trào chống tham nhũng...<!->
Ngày nay VC ở trong tình thế gần giống như vậy, nhưng ở mức độ cao và sâu sắc hơn. Đối nội, bạo quyền CS hoàn toàn đối nghịch với nhân dân qua các chính sách quốc gia, từ giải tỏa đất đai cho tới các chính sách giáo dục, xã hội, thuế má... Đối ngoại, VNCS bị tên đại bá Trung Cộng o ép, lấn lướt từ trên đất liền lẫn ngoài biển, từ kinh tế đến chính trị và ngoại giao, chỉ chờ thời điểm thuận lợi là tiến hành cuộc thôn tính dứt điểm. Trong khi đó internet ngày càng phát triển, các phong trào dân chủ nhờ vào lợi khí này cũng ngày càng lớn mạnh. Sự sụp đổ của Đảng CSVN là tất yếu, chỉ chờ đúng lúc để cuộc đứng dậy của người dân bùng nổ.
Nhưng một câu hỏi đặt ra: nếu chính quyền CSVN sụp đổ, tiếp theo đó sẽ là thế nào?, đất nước VN sẽ rơi vào tay ai? Tốt hơn hiện nay hay tồi tệ hơn? Kịch bản tồi tệ đã được nhìn thấy từ Libya cho đến Ai Cập và Tunisia.
Nguy cơ trở lại giai đoạn 1945 là rất rõ. Tàn sát lẫn nhau một cách kinh hoàng. Quốc Dân Đảng và Đại Việt đánh với Đảng CS ở ngoài Bắc. Các giáo phái ở Miền Nam cũng xung đột võ trang với CS. Một giai đoạn lịch sử bi thảm mà nhiều người không muốn nhắc đến. Trong tình thế hiện nay, không có đảng phái chính trị nào nổi cộm do bị Đảng CS tiêu diệt tất cả, từ trong trứng nước. Bài toán tương lai là một ẩn số. Nhưng ta vẫn có thể cứu xét các lực lượng tiềm năng để phỏng đoán cho tương lai và có hành động thích ứng.
Tất cả các đảng phái hoạt động công khai hiện nay đều ở hải ngoại, nên chẳng thể nào kịp trở tay khi tình huống bất ngờ xảy đến. Hơn nữa, do hoạt động manh mún, họ chẳng thể nào tập hợp được sức mạnh trong phút chốc. Dù Đảng CS có sụp đổ trong một đêm, họ cũng chẳng làm gì được khi các cửa khẩu đã bị một lực lượng khác đóng chặt cửa! Thế lực tiềm ẩn nào có thể thay thế được Đảng CS? Bài học chính quyền bỏ trống năm 1945 dẫn đến những cuộc chém giết tàn khốc vẫn còn in sâu đậm trong đầu của những người lớn tuổi, khoảng trên dưới 90. Vì thế không thể cho phép lịch sử lập lại, gieo tang tóc cho dân tộc.
I. CÁC THÀNH VIÊN QLVNCH & HẬU DUỆ CÒN LẠI TẠI VN LÀ MỘT YẾU TỐ LỚN KHI CS SỤP ĐỔ
Các thành viên QLVNCH còn lại và hậu duệ của họhiện đang sống trong lòng dân tộc có thể là một yếu tố lớn của cuộc đổi đời tại VN sau khi CSVN sụp đổ. Với quân số 1 triệu người trước 4/75, được đưa sang Hoa Kỳ theo diện HO khoảng 200,000 (kể cả vượt biên), một số cũng đãõ hao mòn qua thời gian (già cả, bệnh hoạn qua đời v.v.) khoảng 100,000 nữa; số còn lại ở VN khoảng trên dưới 700,000, được VC xếp vào loại “ngụy quân ngụy quyền”, là một sức mạnh tiềm ẩn mà không ai hay biết! Đối với người CS, đó là một lớp người không đáng kể vì họ đã hoàn toàn bị vô hiệu hóa! Không, với chính sách phân biệt đối xử, họ vẫn là một giai cấp sống ngoài lề của xã hội CS. Vào năm 1975, thực ra hai quân đội quốc gia và CS có lực lượng ngang bằng nhau. Chỉ khác ở chổ QLVNCH đang được nuôi ăn toàn diện, thì bất ngờ bị bỏ đói, cúp lương thực và đạn dược. Bộchỉ huy đầu não lại tan rã. Từ đó, họ giống như một xác chết, phân hủy ra thành muôn ngàn mảnh vụn. Từng người, từng người một, họ phải thích nghi với hoàn cảnh mới để sinh tồn, nhưng vẫn ôm trong lòng một nỗi uất hậïn vong quốc khôn nguôi... Nhiều người được chế độï CS tái sử dụng, nhưng vẫn bị kỳ thị nặng nề nên chẳng bao giờ cảm thấy được hài lòng. Hãy đọc những bài viết của Hồ Ngọc Nhuận thì thấy rõ tâm tình của họ. Còn những kẻ tiếp tục bị chèn ép thì không cần phải nói. Vì thế, so với trước năm 75, nỗi căm hờn CS của họ còn gia tăng gấp bội. Những kẻ ngày trước còn lừng khừng, không quyết tâm, nay được “sáng mắt” ra nhờ ơn Bác và Đảng, nên đang dằn lòng chờ cơ hội...
II. NGUYỄN PHÚ TRỌNG ĐANG GÂN CỔ KÊU GÀO GIỮ VỮNG CHUYÊN CHÍNH, CHỐNG LẠI ĐA NGUYÊN ĐA ĐẢNG
Lực lượng này chính là tiềm năng của dân tộc để đóng góp cho cuộc đổi đời tại VN khi thời thế thay đổi. Áp lực của thời đại buộc CS phải đi đến đa nguyên đa đảng, dù hiện nay Nguyễn Phú Trọng vẫn lên gân cổ kêu gào chống lại. Nhưng khi ngọn triều đã nổi lên thì dù có 100 hay 1000 Nguyễn Phú Trọng cũng không lật ngược được thế cờ. Ta còn nhớ lúc gần đến cuộc Cách Mạng Đông Âu, chính Honecker tổng Bí Thư Đảng CS Đông Đức đã tuyên bố Bức Tường Bá Linh sẽ đứng vững 100 năm nữa. Mới nói đó mà chỉ khoảng một năm sau là Bức Tường Bá Linh đã sụp đổ tan tành và chế độ CS Đông Đức cũng tiêu tùng! Bây giờ Nguyễn Phú Trọng nói cứng, nhưng chắc không cứng hơn Honecker hồi thời điểm 1987-1988. Rồi dân sẽ đứng lên thôi! Hiện bây giờ theo tác giả được biết là đang có sự chuẩn bị rộng lớn của các lực lượng dân chủ tại VN. CSVN sẽ không thể nào ngờ được khi biến động bùng lên và lan nhanh do hiệu ứng cánh bướm, mà đã tạo thành cơn lốc Cách Mạng Đông Âu, từ Cách Mạng Nhung Tiệp Khắc đến cách mạng Hungary, Rumanie, Đông Đức (sụp đổ Bức Tường Bá Linh). Trong các tác động dẫn đến sự sụp đổ hàng loạt ấy, hiệu ứng cánh bướm (Butterfly Effect) là quyết định. Đó là sự tăng tốc theo cấp số lũy thừa (exponential progression) của loạn biến đưa đến sự bùng nổ khắp nơi khởi từ tác động ban đầu (như cơn bão dữ ù). Như Honecker mới vừa tuyên bốù như tường đồng vách sắt mà không bao lâu sau Bức Tường Bá Linh đã sụp đổ rồi. Như Cách Mạng Nhung Tiệp Khắc chỉ diễn tiến quyết liệt trong vòng có 10 ngày thôi (17-11-1989 đến 27-11-1989). Bây giờ tới Nguyễn Phú Trọng đang nói dóc, làm như Đảng CSVN sẽ “muôn năm trường trị”; nhưng đâu có ai biết rằng các lực lượng dân tộc và dân chủ trong nước đang chuẩn bị cật lực và chắc chắn sẽ nhận được sự yểm trợ của hải ngọai. Thường thường khi một cuộc cách mạng xảy ra khởi đầu nó chỉ là một cuộc bùng nổ nhỏ, nhưng nó có thể lan ra rất nhanh có khi chỉ trong vòng vài ngày hoặc vài tháng và dẫn chế độ đến sụp đổ.
III. ĐẢNG CỘNG HÒA SẼ RA ĐỜI NHƯ THẾ NÀO?
Ngày nay uy tín của người chiến sĩ QLVNCH đang sống trong lòng dân tộc cao hơn bao giờ hết; bởi trong suốt 40 năm qua, họ hoàn toàn sống hòa đồng với nhân dân, chưa hề làm bất cứ động thái nào thất nhân tâm. Chỉ có điều chưa có thời cơ để tập hợp lại. Bộ chỉ huy đầu não cũng chưa hề xuất hiện. Và thời cơ đó chắc chắn phải đến khi tình hình thế giới đổi thay. Khi QLVNCH tập hợp lại sau 40 năm, sẽ có những người già đến 70, 80 tuổi. Nhưng không sao cả: họ có thể ủy quyền cho con cái mình thay thế (lớp hậu duệ). Bởi đây sẽ là một đảng Cộng Hòa hùng mạnh, trong sạch, đầy uy tín, đặc biệt là lòng yêu nước và tinh thần/ý chí chống xâm lược Bắc Phương (mà đã thể hiện rõ nét qua trận Hoàng Sa). Đảng Cộng Hòa sẽ lãnh trọng trách trước dân tộc để đưa đất nước thoát hiểm họa ngoại xâm, tạo ra một chế độ dân chủ thật sự mà mọi người VN đang mong đợi. Đảng Cộng Hòa cai trị đất nước khác xa với ĐCS; bởi mọi thành viên của nó đều lao động cật lực và sống bằng thu nhập của mình sau 40 năm hoà mình vào lòng dân tộc. Họ không cần phải tham nhũng và độc tài để vơ vét của cải. CS vốn gốc là bần cố nông, không nghề nghiệp, nên khi nắm được quyền lực trong tay, chúng không bao giờ muốn nhả ra là điều dễ hiểu. Nhưng rồi đến lúc chúng không muốn nhả cũng không được. Chúng sẽ phải chết vì của, như câu tục ngữ Trung Hoa: Chim chết vì thức ăn, người chết vì tài bảo ( trong bộ phim kiếm hiệp Liên Thành Huyết).
Vì thế, tiềm năng và sức bật của dân tộc VN trong tương lai, chính là QLVNCH đang sống trong lòng dân tộc. Sau 40 năm được trui rèn trong gian khổ, họ đã trở thành một thế hệ đầy BẢN LĨÕNH, có thể thắng ĐCS dễ dàng khi thời cơ cho phép. Nhưng giờ đây họ là lớp người ngoan ngoãn nhất trong xã hội, được người dân tin yêu và đùm bọc. Và cũng chính họ là những kẻ không ngại hy sinh khi phải đấu tranh với bọn cường quyền ác tặc. Họ sống rải rác. Họ không tập họp để khỏi bị CS tiêu diệt, và vẫn tồn tại như một nguồn tài nguyên qúy giá của dân tộc. Không, dân tộc này sẽ không thể bị bất cứ ai bán đứng được cả, dù dưới hiệp ước Thành Đô. Đang ẩn nấp trong lòng quần chúng là một siêu cao thủ, xuất qủy nhập thần, CS dù có gian xảo đến đâu cũng không thể làm gì được. Cao thủ đó sẽ xuất hiện khi thời cơ cho phép để trừ gian diệt ác. Đúng lúc chúng ta sẽ thấy con người đó hoặc nhóm người đó!
Ngày nay rất nhiều người bi quan, lo lắng cho tiền đồ dân tộc. Một mặt Hán triều Bắc phương đe dọa từng ngày; Đảng CS lại mất lòng dân ngày càng trầm trọng, kinh tế kiệt quệ, xã hội đảo điên, tất yếu sẽ dẫn đến đại loạn. Lực lượng đối lập manh mún như bãi cát rời, tương lai đất nước vô cùng u ám. Các giáo phái dù có vững chắc nhưng không thể nào cai trị được xã hội. Bài học về tôn giáo và chính trị ở các nước (như Trung Đông) đã cho ta hình ảnh rõ về tác hại của tôn giáo chen vào chính trị. Mới nhìn qua ta tưởng QLVNCH như một hài cốt tan rã, thậm chí chẳng còn xương! Nhưng không phải. Đó là một thế lực ngầm, nằm ngoài mọi tầm ngắm. Và khi nó xuất hiện, chính là thời thế đổi thay. Nó hành động dè dặt và chắc chắn, càng ngày càng đi sâu vào nội bộ ĐCS. Nó bị đè nén, áp chế, nhưng không biến mất. Nó là một thực thể đang tồn tại và chờ ngày hành động. Dân Tộc VN hãy yên tâm. ĐCSVN không thể một mình múa gậy vườn hoang. Vẫn còn đó một đối thủ mà trước đây từng làm chúng điêu đứng:
Đánh lớn thua lớn, đánh nhỏ thua nhỏ, đánh đâu thua đấy, càng đánh càng thua, càng thua càng đánh!
Đó là câu nói thường xuyên trong bàn nhậu khi anh em QLVNCH trong nước gặp nhau. Nó nói lên bầu nhiệt huyết vẫn còn sôi sục trong tim của họ, dù tuổi đời ai ai cũng đến 60-70, chỉ vì bị CSVN phân biệt đối xử. Hãy cám ơn bọn VC hung tàn! Nhờ chúng, anh em QLVNCH còn lại trong nước trở nên gắn bó với nhau hơn, thương yêu nhau hơn. Đó chính là tương lai của dân tộc. Nếu họ bị VC đồng hóa, gặp nhau sẽ không bao giờ nói lên được câu này. Nó cho phép người ta tin tưởng vào tương lai tươi sáng của VN. Dân tộc này vẫn còn có một anh hùng khác, không phải kiểu anh hùng “Núp” sẵn sàng bán rẻ giang sơn của tổ tiên, để kiếm mấy đồng đô la lẻ mà bọn Hán triều bố thí, như ném một khúc xương cho con chó ghẻ.
Muốn thành đại sự phải biết kiên trì. Đừng thấy QLVNCH không làm được gì cả kể từ sau 30-4-1975 mà nói rằng họ đã chết! Những Nguyễn Khoa Nam, Lê văn Hưng, Hồ Ngọc Cẩn v.v. vẫn còn được dân chúng tôn sùng như những anh hùng dân tộc. Nhiều người ở trong gông xiềng vẫn lớn tiếng mắng chửi bọn ác ôn, bất chấp cái chết chúng sẽ dành cho mình. Đó chính là hào khí của dân tộc. Khi ĐCS sụp đổõ, QLVNCH lập tức đứng lên thay thế, và biến thành ĐẢNG CỘNG HÒA để quản lý đất nước. Đó là hướng đi của tương lai mà dân tộc VN có thể yên tâm, không phải sợ hãi trao duyên lầm tướng cướp như trong quá khứ. Đảng Cộng Hòa sẽ bảo đảm một cuộc bầu cử hoàn toàn tự do, hiến pháp chỉ nhằm bảo vệ quyền lợi và nhân quyền của toàn dân. Quân đội hoàn toàn phi chính trị, không phục vụ cho bất cứ đảng phái nào. Cảnh sát trưởng phải được dân bầu để bảo vệ cho dân. Cả nước sẽ có 2 đảng CẠNH TRANH NHAU, nhưng không tổng thống nào được phép ngồi ghế tổng thống quá hai nhiệm kỳ. Những vấn đề này đối với QLVNCH chỉ là những chân lý quá bình thường như không khí thở và nước uống. Thế nhưng, đối với dân tộc VN hiện tại, đó lại là một ước mơ xa vời, giống như chuyện thần tiên. Cũng chỉ vì ĐCS hại dân hại nước: chúng du nhập từ đâu các ý tưởng hoàn toàn trái ngược với bản chất con người, cho nên phải nhận lãnh hậu quả thảm khốc. Những năm tháng chiến tranh tàn khốc trước đây, tưởng chừng như vô tận, rồi cũng đã qua đi. Bóng ma CS sớm muộn cũng phải biến mất, vì nó trái đạo làm người, phản dân tộc. Cái gì trái đạo tự nhiên, tất yếu sẽ bị đào thải. Đó là quy luật sinh tồn của tạo hóa.
90 triệu dân VN là nước, chứa trong chiếc nồi súp de kín mít vớiø ĐCS và các tổ chức ngoại vi là vỏ bọc. Internet và thế giới bên ngoài là lửa đốt. Lửa ngày càng cao, sớm muộn chiếc nồi sẽ phải nổ tung. Nhất định nó phải nổ nếu không được mở nắp. Khi đó bọn VC không muốn tan xác cũng không được. Nguyễn Phú Trọng hãy cứ kiên định lập trường, giống như BA KHÔNG trước đây của Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu. Càng kiên định càng tốt, bởi vì cái vỏ càng chắc chắn, khi nổ sẽ càng ngoạn mục. Mảnh của chúng (xác VC) sẽ văng xa. Chỉ có điều khi chiếc nồi đã nổ tung, ai đến hốt xác chúng? Đó chính là QLVNCH. Ngay tại chổ. Không ai khác hơn được nữa.
Với một đại thể như vậy, ta phải chuẩn bị ngay từ bây giờ những gì để khỏi phải ngỡ ngàng trong tương lai. Trước tiên phải có ý thức rằng QLVNCH vẫn chưa chết. Nó sẽ hồi sinh dưới hình thức Đảng Cộng Hòa trong tương lai, khi thời cơ cho phép. Các hoạt động chăm sóc y tế miễn phí cho anh em thương phế binh VNCH là vô cùng chính đáng, cần được duy trì càng lâu càng tốt. Tình hình khách quan trong xã hội CS đã ép người dân đi đến tình trạng: phe nào chơi theo phe đó. Vì thế anh em trong QLVNCH lại càng gắn bó keo sơn với nhau, đã vô tình tạo được một sợi dây liên kết chặt chẻ. Trong xã hội CS hôm nay, các hội được nhà cầm quyền CSVN cho phép công khai hoạt động, ngoài các hội đoàn ngoại vi Mặt Trận Tổ Quốc như Thanh Niên, Phụ Nữ, Công Nhân, Nông Dân ..., còn có các hội đồng hương. Hầu như tỉnh nào cũng có hội đồng hương, như HĐH Sóc Trăng, HĐH Bắc Giang, HĐH Khánh Hòa v.v. Mô thức này lan ra hải ngoại, như chúng ta thấy tại Bắc Mỹ có HĐH Hải Phòng, HĐH Quảng Ninh v.v. Vậy thì đồng bào hải ngọai khi thấy Hội Đồng Hương phải biết nguồn gốc này ở đâu. Nó là một mô thức của VC, từ trong nước dẫn ra hải ngoại. Tất nhiên VC tìm mọi cách nắm các hội này qua cách gài người thiện nghệ của chúng.
Các anh em QLVNCH hải ngoại hãy yên tâm, bạn bè mình ở trong nước đang ngày đêm cạnh tranh uy tín với ĐCS trong lòng dân tộc. Người ta đang nhìn thấy rõ: ai yêu nước thương dân, ai bảo vệ lãnh thổ của tổ tiên, ai bán nước, ai tôn trọng phẩm giá con người... Trong cuộc đấu tranh chính trị này, chúng ta đang thắng. Giặc đang thua. càng ngày càng thua nặng. Chắc chắn ngày toàn thắng đã gần kề.
IV. VAI TRÒ CỦA INTERNET VÀ NGƯỜI VIỆT HẢI NGOẠI
Chính là nhờ internet và cộng đồng người Việt hải ngoại đã làm thay đổi hoàn toàn thế cờ. Vì thế phải phát huy tác dụng của internet nhiều hơn nữa. Phải có thêm nhiều trang web lột trần bộ mặt thối tha, bỉ ổi, vô liêm sỉ của ĐCSVN nhiều hơn nữa. Để nhân dân thức tỉnh nhiều hơn nữa. Với đà tiến công này, tình hình là không thể đảo ngược. ĐCS phải bị diệt vong. Vấn đề chỉ là thời gian thôi. Nhân dân làm tới, ngày diệt vong của ĐCS sẽ sớm đến.
Khi thời cơ đến, anh em QLVNCH trong nước sẽ nhanh chóng thay thế ĐCSVN. VN sẽ không bao giờ rối loạn như các nước Bắc Phi sau “Mùa Xuân Ả Rập. Và anh em ở hải ngoại chính là đại diện của chính nghiã VN mới trước mặt toàn thế giới. Sự phối hợp nhịp nhàng giữa trong và ngoài nước sẽ nhanh chóng đưa VN trở thành một dân tộc phát triển vượt bực. Trên thế giới ngày nay, chưa hề có một dân tộc nào dám công khai tuyên bố mình thắng Mỹ. Dù là siêu cường quốc Nga hay Trung Cộng, trừ VC! (nhưng phải biết là Mỹ cố ý thua VC vì chiến lược toàn cầu, chứ không phải Mỹ không có cách đánh thắng. Nhớ là năm 1973, có lúc VC đã tính đầu hàng, nhưng Mỹ lại bẻ ngoặc ngưng dội bom để VC không đầu hàng. Không thôi sẽ bể kế hoạch của Mỹ cấu kết với TC õđể thắng Liên Xô). Đó là cái rắc rối của chiến tranh VN, là Mỹ không được thắng VC!
QLVNCH không thiếu những người dũng cảm hoặc lỳ đòn, như chứng tỏ bởi các tướng lãnh và sĩ quan tuẫn tiết ngày 30-4-75 và các phản kháng hoặc đứng dậy trong nhà tù VC khi họ vào các trại cải tạo. Chính các phần tử QLVNCH hiện còn trong nước sẽ là vốn qúy một ngày gần đây trong bước chuyển hóa đất nước thay thế cho ĐCSVN.
Việt Nam, ngày 1-8-2015
Trần Kiên Giang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét