Trần Mộng Tú
Nếu quý vị mở cuốn sách giáo khoa dạy văn chương “Glencoe Literature” do nhà xuất bản McGraw Hill ấn hành, quý vị sẽ thấy một bài thơ của một thi sĩ Việt Nam dịch sang tiếng Anh đi song song với bài diễn văn nổi tiếng của Tổng Thống Abraham Lincoln trong thời Nội chiến Mỹ, tại bãi chiến trường Gettysburg. Đó là bài thơ của Trần Mộng Tú, The Gift in Wartime, nhan đề tiếng Việt là “Quà Tặng Trong Chiến Tranh.”<!>Hai tác phẩm trên được đem ra để dạy học sinh môn văn chương Hoa Kỳ. Trong phần thứ ba của cuốn sách giáo khoa, viết về văn chương thời kỳ nội chiến Nam Bắc ở Mỹ và sau cuộc nội chiến, các nhà soạn sách giáo khoa của công ty Glencoe - McGraw Hill, rất thông dụng trong các trường trung học ở Mỹ đã có sáng kiến đem bài thơ Trần Mộng Tú, qua bản dịch Anh ngữ cho học sinh nghiên cứu song song với bài diễn văn trầm hùng của Abraham Lincoln, so sánh cách dùng chữ, cách chọn hình ảnh, những ý tưởng trong mỗi bài của hai tác giả. Đây là một kinh nghiệm văn chương quý báu mà các học sinh Mỹ được hưởng khi tiếp xúc với một thi sĩ ngoại quốc để thấy hậu quả của chiến tranh trên tâm hồn một phụ nữ Việt Nam cũng mang những tính chất nhân bản và sâu sắc không khác gì vị Tổng Thống mà tất cả mọi người Mỹ đều quen thuộc. Có lẽ sau này học sinh Việt Nam khi học về văn chương thời nội chiến Nam Bắc ở thế kỷ 20 cũng sẽ có cơ hội nghiên cứu bài thơ của Trần Mộng TúBài thơ “Quà Tặng Trong Chiến Tranh” được viết ở Việt Nam, khi thi sĩ còn rất trẻ, từ những xúc động trước cái chết của một chiến sĩ quân lực Việt Nam Cộng Hòa, người yêu đầu của cô, sau đó đã được đăng trên các tạp chí khắp nơi ở hải ngoại.Bài diễn văn do Tổng Thống Lincoln đọc ngày 19 tháng 11 năm 1863 trong dịp khánh thành một nghĩa trang cho các tử sĩ tại chiến trường Gettysburg, tiểu bang Pennsylvania. Trước ông, một chính trị gia và nhà hùng biện nổi tiếng đã nói suốt 2 giờ; đến lượt Lincoln ông chỉ nói trong vòng 2 phút. Sau buổi lễ, các nhà báo tường thuật không ai nhắc đến những lời Lincoln nói, nhưng dần dần dân tộc Mỹ đã nhận ra đó là một tác phẩm văn chương bất hủ, xuất phát từ tấm lòng của một nhà lãnh đạo vốn rất ghét chiến tranh nhưng phải dẫn đầu nước Mỹ trong một cuộc chiến bất đắc dĩ và đã thành công trong việc bảo vệ một quốc gia thống nhất với những lý tưởng tự do, bình đẳng. Câu nói được cả thế giới ngày nay nhắc lại nhiều lần kết thúc bài diễn văn ca ngợi các chiến sĩ đã hy sinh để một “chính phủ của dân, do dân, và vì dân sẽ không bị hủy diệt trên trái đất.”Cuốn sách giáo khoa tiếp theo đã giới thiệu thi sĩ Trần Mộng Tú, sinh ở tỉnh Hà Đông,Việt Nam, người phụ nữ có kinh nghiệm chính mình sống với những hậu quả của cuộc chiến tranh trong đó hai triệu người Việt Nam thiệt mạng cũng như 57,000 người Mỹ. Sau khi đọc bài thơ Trần Mộng Tú, học sinh được hướng dẫn với những câu hỏi để khám phá những cảm xúc mà tác giả gợi cho người đọc cũng như tìm hiểu nội dung bài thơ. Cuốn sách giáo khoa cũng gợi ý cho học sinh tìm hiểu về kỹ thuật, học sinh tự hỏi tại sao thi sĩ đã dùng các điệp ngữ và nhắc lại các hình ảnh để gây ấn tượng nợi người đọc. Sau đó, các học sinh được mời so sánh hai áng văn chương cùng viết trong thời nội chiến ở hai quốc gia, hai thế kỷ khác nhau. Abraham Lincoln đọc bài diễn văn của ông trước một đám đông, và ông nhắm vào công chúng. Còn Trần Mộng Tú viết một mình, cho mình. Nhưng học sinh có thể tìm thấy những mục đích và cảm xúc giống nhau trong hai tác phẩm ngắn này. Học sinh cũng được dịp tìm hiểu khai phá sự khác biệt giữa hai nền văn hóa của hai tác giả, và thử hỏi một người Mỹ thời nay nếu viết về chiến tranh thì sẽ viết giống tác phẩm nào.Để quý vị thông cảm với tác giả Trần Mộng Tú, chúng tôi xin đăng lại nguyên văn 2 bài thơ của thi sĩ bằng tiếng Việt dưới đây. Bài Quà Tặng Trong Chiến Tranh (Trong American Literature textbook) và bài Giấc Mơ Hòa Bình (Trong Vision of War, Dream of Peace)Quà Tặng Trong Chiến TranhEm tặng anh hoa hồngChôn trong lòng huyệt mớiEm tặng anh áo cướiPhủ trên nấm mồ xanhAnh tặng em bội tinhKèm với ngôi sao bạcChiếc hoa mai màu vàngChưa đeo còn sáng bóngEm tặng anh tuổi ngọcCủa những ngày yêu nhauĐã chết ngay từ lúcEm nhận được tin sầuAnh tặng em mùi máuTrên áo trận sa trườngMáu anh và máu địchXin em cùng xót thươngEm tặng anh mây vươngMắt em ngày tháng hạEm tặng anh đông giáGiữa tuổi xuân cuộc đờiAnh tặng môi không cườiAnh tặng tay không nắmAnh tặng mắt không nhìnMột hình hài bất độngAnh muôn vàn tạ lỗiXin hẹn em kiếp sauMảnh đạn này em giữLàm di vật tìm nhau.Tháng 7/ 1969Giấc Mơ Hòa BìnhEm nghe nói hòa bìnhTrên những tờ nhật báoEm nghe nói hòa bìnhTrên miệng người lãnh đạoEm để lòng khờ khạoÔm giấc mơ hòa bìnhMong chiến tranh chấm dứtAnh giã từ đao binhTin về từ trận tuyếnAnh chết giữa chiến trườngÔi giấc mơ khờ khạoChỉ còn là đau thươngTừ khi em ra đờiTừ khi có trí khônEm thấy toàn chém giếtEm thấy toàn máu xươngTừ khi em biết ngheTừ khi em biết nóiToàn những lời giả dốiToàn những lời hứa suôngTừ khi em biết yêuTừ khi em biết nhớAnh đã dặn đợi chờRồi anh không về nữaÔi giấc mơ khờ khạoÔi giấc mơ hòa bìnhXây giữa lòng tham bạoChết trước khi thành hìnhÔi lòng non bé nhỏNhư giấy trắng thơm thoVết mực đen loang lổLàm hoen ố hồn thơEm đã biết giận thùBiết cuộc đời dối tráTrang nhất nói hòa bìnhTrang tư toàn cáo phóEm không còn bồng bộtTin những lời đầu môiEm bắt đầu tỉnh ngộThì đã mất anh rồiÔi giấc mơ hòa bìnhAnh trả bằng sự sốngEm trả bằng tủi hờnBằng một đời đơn độcTháng 7/1969Cao La( sưu tầm )
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét