(PHƯỚC TUỆ SONG TU - CƯ TRẦN LẠC ĐẠO 3)
TỲ KHƯU THÍCH CHÂN TUỆ
Trong đời sống này, chúng ta thường nghe, nói đến chữ "TU". Chẳng hạn như là: tu bổ tu sửa, tu chính tu chỉnh, tu tỉnh tu thân, tu nhân tích đức, tu tâm dưỡng tánh. Những từ ngữ đó, có nghĩa chung là: sửa chữa sửa đổi, rèn luyện trau giồi, cho được mới hơn, cho tốt đẹp hơn, cho đúng đắn hơn, cho chính xác hơn, cả hai phương diện, vật chất tinh thần.
Còn như nói về, phương diện tín ngưỡng, từ ngữ đi tu, thường có nghĩa là: rời bỏ đời sống, tại nơi thế gian, sống đời tu sĩ, trong các tự viện, hay là tu viện, thanh tịnh trang nghiêm, hoặc đến những nơi, núi rừng vắng vẻ.
Phạm vi bài này, chỉ đề cập đến, công phu tu tập, có thể áp dụng, giáo lý đạo Phật, cho người tại gia, để tạo an lạc, hạnh phúc hiện tiền, ngay trên đời này. Ở trong đạo Phật, chúng ta thường bàn, đến các vấn đề: "TU PHƯỚC HAY TU TUỆ". Tu phước là gì? Tu tuệ là gì? Giá trị tu phước, giá trị tu tuệ, khác như thế nào? Làm sao có thể, áp dụng vào trong, đời sống hằng ngày, của người tại gia, phát tâm tu tập, tu tâm dưỡng tánh?
* * *
Trước hết là việc, chúng ta cần biết, đạo Phật xưa nay, có những nghi lễ, hình thức cúng kiến, của một tôn giáo, dành cho đại chúng, đa số tín đồ, những người chưa thấu, giáo lý thâm sâu, của Đức Thế Tôn. Chẳng hạn như là: cúng kiến lễ lạy, chuông trống khánh mõ, cầu an cầu siêu, cầu phước lộc thọ, cầu nguyện hòa bình, cầu cho chúng sanh, vạn dân bá tánh, an lạc hạnh phúc. Những hình thức này, rất là cần thiết, có thể giúp cho, những người sơ cơ, tin theo đạo Phật, bởi do ông bà, cha mẹ tin Phật, thỉnh thoảng đến chùa, vào các dịp lễ, lớn nhỏ hằng năm, hái lộc đầu xuân, dịp tết nguyên đán, hoặc vào các dịp, quan hôn tang tế, nhưng không hiểu gì, giáo lý đạo Phật.
Hoặc gặp những lúc, phong ba bão tố, dồn dập trong đời, tâm thần điên đảo, đời sống chao động, con người cần có, cảnh chùa thanh tịnh, để được tĩnh tâm, cần có buổi lễ, cầu an cầu phước, để tạm an tâm, cần có những người, thiện hữu tri thức, hết lòng an ủi, giảng giải nghĩa lý, đem lại chánh kiến, giúp đỡ người đó, thoát khỏi những cảnh, khổ đau như vậy.
Từ các dịp đó, con người đến chùa, sinh hoạt thường xuyên, và hiểu được rằng: bởi vì kém phước, thiếu phước ít phước, hết phước không phước, thường gọi "vô phước", cho nên cuộc đời, chịu nhiều thăng trầm, cuộc sống gặp nhiều, khó khăn bất trắc, khốn khổ đau thương, hoạn nạn điêu đứng, người thương không có, kẻ ghét thì đông.
Do đó con người, phát tâm "tu phước", tạo thêm phước báu, để cho cuộc đời, vơi bớt phiền não, giảm thiểu khổ đau. Phước báu là do, chính chúng ta tạo, chứ không phải do, thượng đế ban cho, hay do cầu nguyện. Người nào tích phước, từ trước đến nay, không cần cầu nguyện, cuộc đời cũng an, ít gặp sóng gió, ít có trắc trở, đở bớt phiền muộn, tai qua nạn khỏi, chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không, chuyện khó hóa dễ.
KÍNH MỜI XEM NGUYÊN VĂN:
CHỦ TRƯƠNG CỦA TẬP SAN
PHẬT HỌC TỊNH QUANG
Kính thưa quí thân hữu,
Thân hữu của VP.PHTQ.CANADA gồm có chư Phật tử bốn phương và chư quí vị không phải là Phật tử.
Chủ trương của VP.PHTQ.CANADA không phân biệt tôn giáo hay tín ngưỡng, căn bản trên đạo làm người, không làm hại ai qua lời nói, hành động hay tư tưởng - dù là người thân hay kẻ thù.
Hoạt động của VP.PHTQ.CANADA y pháp, bất y nhân - xét việc không xét người.
Các hiện tượng tiêu cực của một cá nhân, tổ chức hay tôn giáo chỉ có tính cách địa phương, cục bộ, không làm hại được ai, không bôi nhọ được tổ chức nào hay tôn giáo nào, nay có mai không, hoặc ngược lại, nay chưa có, mai sẽ có, nơi này hoặc nơi khác.
Các bài viết của VP.PHTQ.CANADA được phổ biến, mọi người không phân biệt tín ngưỡng, không phân biệt tôn giáo cùng đọc, ủng hộ và góp phần chuyển tải rộng rãi thêm.
Xưa nay, những chuyện tiêu cực trong các tổ chức tôn giáo trên thực tế không phải là không có.
Chỉ vì nhiều người theo các tôn giáo, thần tượng quá đáng các vị tu sĩ, coi họ như đại diện thượng đế, đại diện chư Phật, và nhiều người - rất nhiều - tin theo bất cứ điều gì các vị tu sĩ nói ra.
Các vị tu sĩ - kể cả các vị giáo chủ hay lãnh tụ tôn giáo - cũng phải trải qua: sanh, già, bệnh, chết. Không ai tránh khỏi.
Các vị tu sĩ vi phạm luật pháp thế gian cũng bị trừng phạt như người thế gian.
Các vị tu sĩ cũng bị bệnh tật, cũng vào nhà thương điều trị.
Tại sao người thế gian bị bệnh, lại chạy vào chùa đọc thần chú đại bi, đọc thần chú dược sư?
Tai nạn xe cộ, tai nạn súng đạn vẫn không chừa các vị tu sĩ tất cả các tôn giáo - không chừa một ai.
Có chăng, các loại tai nạn, các việc bất trắc, bất như ý không đến với những người có phước báo.
Vậy thì muốn tránh tai nạn, muốn được tai qua nạn khỏi thì phải tu nhân tích phước, cứu người giúp đời, làm việc phước thiện.
Lấy phước báo giảm hiểu nghiệp báo. Ví như lấy tiền tiết kiệm (tích phước) trả bớt nợ xưa (tạo nghiệp).
Xưa nay, Phật hay Chúa có cứu được tín đồ nào theo lời cầu nguyện đâu?
Tôn giáo nào cũng dạy như thế: Hãy trồng cây tình thương, hái trái ngọt đến cho mọi người.
Đó là phước báo vô biên.
Chứ đâu phải đem tiền cúng cho các nhà thờ, hay các nhà sư thích đủ thứ, làm giàu, làm bậy là có phước, là lên thiên đàng, là vãng sanh đâu.
Tổ chức văn nghệ gây quỹ quanh năm, mỗi tháng, để sư xem văn nghệ cúng dường miễn phí, khỏi mang tiếng mê ca hát, sư nhảy lên sân khấu ngâm thơ, ca hát và làm ca sĩ, làm MC. Sư xin tiền xây chùa to cho thỉnh tượng lớn xong, rồi xin tiền xây phòng phương trượng cho sư trụ trì ngự, ngự long sàng. Sư già làm lễ khánh tuế 80 tuổi, 90 tuổi, ngồi chễm chệ trên ngai vàng cao hơn mọi người, bằng gỗ chạm rồng chạm mây. Sư diện y áo, mũ mão gấm thêu loè loẹt, xùng xình, viền xanh đỏ tím vàng, sặc sở không khác kép cải lương. Người người dâng cúng khánh vàng, tuổi con gà thì tặng tượng con gà vàng 24K, nếu lão sư cụ tuổi con voi, con hà mã, con hải cẩu chắc là lão sư cụ giàu to, còn lo chi nữa.
Không lo hoằng pháp, cũng được giàu to, sư nào chẳng khoái, nhiều người nhào vô.
Các vị tu sĩ phán rằng: «điều này Chúa nói, điều này Phật dạy». Các người u mê liền tin răm rắp.
Chẳng hạn như bọn người khoác y áo cà sa, gạt gẫm người ta, giả dạng tu sĩ, nói:
«Con người chỉ cần niệm Phật 10 tiếng thì liền được vãng sanh, không phải tu hành, không cần kinh sách! Học giáo lý làm chi, đọc tụng kinh sách, dễ bị xen tạp! Niệm A MI ĐÀ linh thiêng hơn A DI ĐÀ!»
Chỉ cần cúng tiền cho sư xây chùa rồng phụng như cung điện vua chúa, xây tháp, xây phòng ăn như tòa bạch ốc, đèn đuốc rực rỡ để tổ chức an cư, ngày thường cho mướn, đốt pháo bông pháo hoa, đêm thắp đèn quanh chùa sáng choang như sòng bạc casino. Thiệt là hao phí, hoang phí tiền của bá tánh.
Như vậy, sư phán rằng: «cúng tiền nhiều cầu gì được nấy, thân nhân bảy đời được vãng sanh». Miệng lưỡi nhà sư, thiệt là hết biết!
Lắm khi, dù có biết là các vị tu sĩ làm sai, nói sai, sai chánh pháp, sai đạo lý căn bản của con người, sai luôn cả luật pháp thế gian - tấn công, mạ lỵ, bêu riếu cá nhân, vi phạm nhân quyền - nhiều người cũng chẳng dám nói ra, sợ bị Chúa phạt, sợ bị Phật quở!
Những người có chút hiểu biết giáo lý của các tôn giáo khó chấp nhận những chuyện như vậy.
Nói ra những chuyện tiêu cực như thế, người ta hù dọa, gán tội mạ lỵ tôn giáo, mang khẩu nghiệp, phá hoại tín tâm con người.
Tôn giáo chân chính không ai có thể mạ lỵ hay bôi nhọ được. Người thực sự có trí tuệ (trí tuệ thế gian hay trí tuệ bát nhã, xuất thế gian) vẫn giữ vững niềm tin sáng suốt, chân chính và thanh tịnh nơi tôn giáo.
Ba yếu tố của tự tâm mỗi người: sáng suốt, chân chánh và thanh tịnh - ai ai cũng có, không phân biệt tín ngưỡng hay tôn giáo.
Đây mới thực sự là TAM BẢO TỰ THÂN.
Phát huy được Tam Bảo Tự Thân - không ai gạt mình được.
Tam Bảo bên ngoài (Phật, Pháp Tăng) dễ bị giả mạo, hàng nhái, hàng giả: tượng Phật ngọc giả, kinh sách giả, tăng giả.
Dâng sớ cầu an - tiền mất tật mang.
Cúng sao giải hạn - tai nạn vẫn tới.
Tóm lại, không ai cứu được ai - kể cả Đức Phật.
Đức Phật chỉ dẫn con đường giác ngộ giải thoát. Mọi người tự cứu bản thân.
Kính thư,
Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mưu Ni Phật
BBT.TẬP SAN «TỪ BI & TRÍ TUỆ» & VP.PHTQ.CANADA
CHỦ NHIỆM
TỲ KHƯU THÍCH CHÂN TUỆ
ĐỊA TẠNG BỒ TÁT CÓ THẬT KHÔNG?
XUẤT GIA HAY TẠI GIA
CÚNG DƯỜNG TAM BẢO
PHÁP MÔN CHĂN TRÂU
TÂM CHƯ PHẬT SẼ THÀNH
SỰ VÔ MINH TRONG PHẬT GIÁO
LUÂN HỒI SANH TỬ TRONG ĐẠO PHẬT
37 PHẨM TRỢ ĐẠO TRONG CHÁNH PHÁP


Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét