Theo lời Phật dạy, giữa người với người luôn tồn tại một mối nhân duyên từ kiếp trước, vì vậy, trong cuộc sống này, khi ta gặp và yêu thương một ai đó đều có nguyên do. Không ai là vô duyên vô cớ xuất hiện trong cuộc đời của bạn cả,sự xuất hiện của mỗi người đều có nguyên do, đều đáng được cảm kích. Trong kinh, đức Phật đã nói bốn loại nhân duyên. Tất cả chúng ta có mặt với nhau ở đây không phải tự nhiên mà do có nhân duyên với nhau nhiều đời nên nay mới gặp.Có người mình chưa bao giờ biết, nhưng vừa gặp thì thấy thân thiện, quen quen, như đã gặp ở đâu rồi. Có người vừa mới gặp là đã thấy ghét. Đó là dấu hiệu cho thấy mình đã có thiện duyên và ác duyên với nhau từ nhiều kiếp trước, bây giờ mới gặp lại đây.
<!>
Người mình từng mang ơn thì vừa trông thấy liền cảm mến. Người đã tạo oán thì trông thấy liền bực mình. Con người chúng ta do tạo các nhân duyên thiện ác lẫn lộn nên sanh ra ở cõi ta bà phải kham nhẫn này.
Từ duyên mà lại, cũng từ duyên mà tan. Đủ duyên thì còn, hết duyên thì hết.
Khi nhân duyên còn thì có phá phách cỡ nào cũng không hỏng được,
khi duyên hết rồi thì có níu kéo kiểu nào cũng bị rã tan.
Mọi thứ bắt đầu từ duyên phận, kết thúc cũng lại do duyên phận.
Khó có ai trong đời chưa một lần thốt lên cái câu quen thuộc:
“Thôi thì cái duyên cái số”, hay “Duyên phận đã định rồi”.
Có phải thực sự duyên phận đã được trời định rồi hay không, hay tất cả là do con người tự tạo?
Khi đầy yêu thương, người ta thường nói “có duyên” để tìm cơ hội gần gũi.
Lúc đã cạn tình cảm, người ta lại nói “hết duyên” để lấy cớ dứt tình.
Thực ra gặp gỡ được nhau thì đúng là thiên duyên, còn vui hay buồn, hợp hay tan,
gần hay xa, đi hay ở, nắm hay buông, nâng lên hay đặt xuống, đón nhận hay chối bỏ,
phải chăng đều là do trần định, đều nằm trong chính nhân thế lòng người.
Bạn chỉ là người khách qua đường trong cuộc đời của người khác,chỉ có thể cùng người khác đi cũng chỉ một đoạn đường đời. Điều đó chính là tính hữu hạn mà bạn cho được người khác, vậy thì làm sao có thể mong cầu người khác cho đi sự vô hạn được?
Mười năm, hai mươi năm hay một trăm năm của một đời người, cũng chỉ là một đoạn đường. Chúng ta chỉ có thể có duyên cùng đi với nhau chỉ một đoạn nào đó thôi, đừng nhầm lẫn cố chấp, sở hữu. Khoảnh khắc hiếm hoi nào còn duyên, có được, chúng ta nên quan tâm, cho ra hơn là nghĩ người khác phải tuân thủ theo kiểu của mình. Như thế, sẽ không bị nhận hiểu sai lầm, biết tôn trọng và giúp đỡ người khác, đưa đến một cuộc sống tích cực, vui tươi, không làm khổ mình và người.
Người sống ở trên đời Bởi vì xem nhẹ, cho nên vui vẻ. Bởi vì xem nhạt, cho nên hạnh phúc. Giữa đất trời, chúng ta đều chỉ là những hành khách qua đường, rất nhiều người đời và sự tình chúng ta không cách nào có thể làm chủ nổi cho được. Ví như thời gian đã trôi qua, ví như người đã rời xa!
Chữ “Tâm” 心 có ba nét chấm, đều hướng vào trong, chẳng có một điểm nào là hướng ra ngoài. Bạn càng muốn nắm giữ lấy nó, thói thường nó lại càng rời xa bạn nhanh nhất. Tất cả tùy duyên, duyên sâu đậm thì quấn quýt đoàn tụ, duyên nhạt nhẽo thì tùy nó rời đi. Cảnh giới của người biết tu đó là: ”Sống là thương mà lòng chẳng vấn vương”.Có thể xem nhẹ, xem nhạt được bao nhiêu thì thống khổ sẽ càng rời cách xa bạn bấy nhiêu.
Gặp gỡ trong đời một chữ Duyên
Trân trọng bên nhau phút hiện tiền
Người đến, ân cần cho hết dạ
Người về, thôi vướng bận niềm riêng
Như Nhiên- Thích Tánh Tuệ
Chữ Duyên Trong Đạo Phật
Duyên vốn là từ gốc Hán có nghĩa là nguyên nhân; duyên do, duyên cớ phát sinh ra sự việc…cảm nhận về chữ Duyên có vị trí đặc biệt trong tâm cảm người Việt, trong đời sống nhân sinh, đời sống tình cảm lứa đôi trai gái,và đặc biệt trong đời sống tu học và là thuật ngữ được sử dụng nhiều trong Phật giáo.
Chưa quen nhau nay được gặp nhau gọi là Hữu Duyên
Muốn làm một việc gì đó giúp người khác biết về Phật pháp gọi là Kết Duyên
Hay ấn tống kinh sách băng đĩa, giảng pháp cho người khác nghe gọi là Gieo Duyên
Những gì đã đến và chưa đến với mình gọi là Nhân Duyên
Mình thường hay làm những việc thiện giúp đỡ mọi người gọi là Thiện Duyên
Mình thường hay làm những điều xấu ác hại người gọi là Ác Duyên
Mình làm việc gì cũng gặp phải sự trắc trở trái ý mình gọi là Nghịch Duyên
Mình làm việc gì cũng suôn sẻ đúng với ý mình gọi là Thuận Duyên
Mình thường hay mắc phải những tật xấu gọi là Nghiệp Duyên
Có những việc mình chưa biết làm được hay không được gọi là Tùy Duyên
Trong cuộc sống những điều tốt đẹp may mắn thường hay đến với mình gọi là Phước Duyên
Có những điều tốt đẹp đến với mình hơn cả những gì mình mong đợi gọi là Thắng Duyên.
CHỮ DUYÊN TRONG TÌNH YÊU
Mới gặp nhau đã đem lòng yêu nhau gọi là Hữu Duyên
Khi người đó xa cách mình cảm thấy nhớ nhung gọi là Ái Duyên
Sau thời gian tìm hiểu rồi đi đến hôn nhân gọi là Nên Duyên
Khi chung sống với nhau vợ nói chồng nghe gọi là Có Duyên
Khi chung sống với nhau vợ nói chồng không nghe gọi là Vô Duyên
Hằng ngày vợ chồng thường hay cãi nhau gọi là Nợ Duyên
Mặc dù khổ đau nhưng vẫn còn chung sống với nhau gọi là Còn Duyên
Sau một thời gian chung sống rồi đường ai nấy đi gọi là Hết Duyên
Mình lấy phải một ông chồng xấu một cô vợ dữ gọi là Bạc Duyên
Mình lấy được một ông chồng tốt một cô vợ đẹp gọi là Phúc Duyên.
Thích Nguyên An
Người viết đã có phúc duyên gặp gỡ những bậc Tăng Ni đức hạnh, những Thiện trí thức tài đức đáng kính, những Bạn bè Thân hữu, Thân nhân tốt bụng đã giúp đỡ người viết rất nhiều trong những lúc cần thiết.
Xin tri ân Phật Trời đã ban phúc lành cho người viết đã có duyên hạnh ngộ Quý vị này và xin phép được tâm tình qua bài thơ Phúc Duyên Gặp Gỡ dưới đây để làm kết luận cho bài viết hôm nay.
Xin bấm vào link dưới đây để vừa nghe nhạc vừa đọc bài viết
Phúc Duyên Gặp Gỡ - Thơ Sương Lam- Nhạc Bài thơ gửi Bạn
Phúc Duyên Gặp Gỡ
Viết tặng các thân hữu của SL
Có những mến thương nẩy mầm ươm nụ
Có những cảm tình trổ nhụy chồi xanh
Chỉ chờ một ngày hội đủ duyên lành
Sẽ khai mở thành thân tình quý mến
Xin hãy để cho Tình Thương đổ bến
Vì giòng đời vui ít khổ đau nhiều
Kiếp con người có sống được bao nhiêu
Trăm năm tuổi mấy ai mà sống đủ
Gốc Thiện Tâm mà trời cao đã phú
Hãy vun bồi cho trổ nụ đơm hoa
Để xóa tan đau khổ cõi Ta Bà
Người người được thấm nhuần tình thương mến
Cám ơn người đã dừng chân ghé bến
Bến yêu thương, bến quý trọng, thân tình
Nếu ta cùng chung một kiếp nhân sinh
Thì ta hãy thương yêu trong cuộc sống
Tôi thích một hoa hồng khi còn sống
Còn hơn là trăm vạn đóa hoa tươi
Lúc chết đi ai biết được tình người
Là thành thật hay chỉ lời dối trá?
Đừng cân lượng và cũng đừng mặc cả
Vì tình thương không đơn vị đo lường
Chỉ biết rằng: ta thành thật yêu thương
Ta sẽ được niềm vui và hạnh phúc
Mời xem tiếp youtube Khung Thơ 6 của TheRoccoweb rất đẹp rất hay dưới đây
Xin chúc quý bạn có nhiều sức khỏe, thân tâm an lạc, sống vui từng ngày trong hiện tại với duyên nghiệp của mình nhé.
Người giữ vườn Một Cõi Thiền Nhàn
Sương Lam
Tài liệu và hình ảnh sưu tầm trên mạng lưới internet, qua điện thư bạn gửi .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét