Khác chi cảnh chim lồng, cá chậu
khi cuộc đời đã bị đóng khung
Sổ lương thực và tờ "hộ khẩu"
đủ chứng minh cho nỗi khốn cùng!
Đã đành chung màu da, tiếng nói
sao ngôn từ nghe rất lạ tai?
Có nhiều lúc ngồi buồn tự hỏi
Quê hương mang kiếp nạn... vì ai!?
<!>
Rừng cờ, biểu ngữ như mê trận
Giáo điều ru ngủ kẻ ngu đần
Còn ta thất thế nên lận đận
Ngậm hờn mang kiếp phó thường dân!
Người xưa gọi chuyến đò vĩ tuyến
để vượt trường giang lánh nạn đời
Ngày nay người xuống thuyền vượt biển
Bất chấp hiểm nguy. Chết như chơi!
Đành thả đời trên dòng sử hận
Vỗ tang bồng trắng gánh phù vân
Bể dâu thầm gọi Trời định phận
Phó Thường Dân! Ta... phó thường dân!
HUY VĂN
( Bạc Liêu, mùa vượt biên 1979)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét