Quý bà thử xem cuộc đời của một ông chồng có đúng như bà vợ này tả không?
Giai đoạn 1: năm 20 - 30 tuổi
Chồng em chẳng thích ăn quà
Ngày nào cũng chỉ về nhà ăn cơm
Cơm nhà rất dẻo rất thơm
Chồng em đã biết ăn quà,
Bây giờ thỉnh thoảng về nhà ăn cơm.
Cơm nhà vẫn dẻo vẫn thơm,
Chồng em giờ biết ăn cơm lẫn quà....
Giai đoạn 3: năm 40 - 50 tuổi
Chồng em chỉ thích ăn quà,
Bây giờ anh chẳng về nhà ăn cơm.
Cơm nhà vẫn dẻo vẫn thơm,
Chồng em giờ đã bỏ cơm ăn quà.
Giai đoạn 4: năm 50- 60 tuổi
Chồng em chẳng thích ăn quà,
Mà giờ cũng chẳng về nhà ăn cơm.
Cơm nhà hết dẻo hết thơm,
Chồng em giờ đã bỏ cơm lẫn quà
Giai đoạn 5: năm 60 - 70 tuổi
Chồng em bỏ cả cơm, quà;
Chỉ ăn được phở, cháo gà mà thôi.
Chê quà, cơm dẻo hôi hôi;
Phở bà hàng xóm kề môi húp liền.
Giai đoạn 6: Năm 70 - 80 tuổi
Chồng em tóc bạc như tiên,
Phở ăn chẳng được, có tiền như không.
Ngồi thèm nhìn ngó các ông,
Trẻ trung húp phở mà lòng xôn xao.
Giai đoạn 7: năm 80 - 90 tuổi
Chồng em da hết hồng hào,
Quà, cơm, phở, cháo gà sao chẳng thèm.
Không còn có chút tòm tem,
Ngó qua liếc lại nhìn xem đất trời
Giai đoạn 8: năm 90 - 100 tuổi
Chồng em chán sống trên đời,
Muốn đi chầu Chúa, Phật, Trời, Diêm Vương.
Nhưng nghĩ cũng tội cũng thương
Chúa, Trời, Phật, Diêm vương chê rồi!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét